Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1132: Bọn họ đi khách sạn

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cẩm Mặc Nhiên đứng bên cạnh vẻ mặt hoang mang: “Hảo Hảo, em đang nói ai?”“Anh ta!”“Anh ta là ai?” “Một người không thích, ghét em!” Nói xong Thượng Hảo Hảo nghẹn ngào, nức nởCẩm Mặc Nhiên vẻ mặt trầm lại: “Chính là người hôm trước em nói sao? Em thích người đó hả?” “...” Thượng Hảo Hảo mơ mơ màng màng gật đầu trong lòng của Cẩm Mặc Nhiên, nước mắt chảy ướt hết áo anh ta“Hảo Hảo, người đó không thích em, nhưng anh thích em, sớm đã thích em rồi, chỉ là em không biết mà thôi.” Cẩm Mặc Nhiên lộ ánh mắt dịu dàng chứa đựng cảm giác đau buồn.Cẩm Mặc Nhiên không biết Thượng Hảo Hảo có nghe không, tiếp tục lẩm bẩm nói“Người2ta nói con gái gả cho người đàn ông mình yêu, không bằng gả cho người đàn ông yêu mình, Hảo Hảo, anh sẽ đối xử tốt với em hơn người đó.” “...” Nhạc Phong đứng yên tại chỗ, khí thế lạnh lẽo ở quanh người càng ngày càng dày đặcBọn họ đang làm gì? Ngược đãi anh ta là người độc thân sao? Làm những chuyện ôn lạnh này cho ai xem? Anh ta mặc kệ người phụ nữ ngu ngốc này có bị người khác gạt, có bị người đàn ông này ăn mất không, có liên quan gì? Cẩm Mặc Nhiên vén tóc trên mặt của Thượng Hảo Hảo, sờ vào gương mặt xinh đẹp của cô ấy.Khóe miệng cong lên, dường như có kế hoạch9gì, hứa hẹn nói: “Qua đêm nay, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, quang minh chính đại mà cưới em.” “Phụt...Khụ khụ khụ!” Nhạc Phong đột nhiên bị nước miếng của mình làm sặc, quay đầu sang hướng của Cẩm Mặc nhiên, thét lên: “Đàn ông mà ẻo lả quá vậy, có thể nào rợn người hơn thể được không?” Cẩm Mặc Nhiên lại không hề quan tâm“Tôi tỏ tình với mối tình đầu của tôi, phiền đến anh sao?” Mối tình đầu? Không phải bọn họ hôm qua mới quen biết sao? Trước đó ở trong buổi tiệc Cảnh Y Nhân đã nói với anh ta rồi, đây là người đàn ông mà hôm qua Thượng Hảo Hảo mới xem mắt.Nhạc Phong nhíu màyNgay vào lúc Nhạc6Phong vừa định mở miệng hỏi, thì đột nhiên “đinh” một tiếng, thang máy đã đến tầng 30, cửa thang máy mở raChữ hiện lên đập vào mắtKhách sạn Keith, ánh sáng màu lam đánh vào trên chữ màu vàng, khách sạn cao quý, sang trọngvới năng lực kinh tế của người đàn ông này ở loại khách sạn này đoán chừng một đêm cũng phải mất khoảng nửa tháng lương của anh ta, anh ta vẫn lựa chọn nơi này cho Thượng Hảo Hảo nghỉ ngơi, xem ra anh ta thật sự thích Thượng Hảo HảoCẩm Mặc Nhiên dìu Thượng Hảo Hảo, bề ngang lấy cô ấy, đi ra khỏi thang máy“...” Nhạc Phong đứng yên tại chỗ, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm người0đàn ông xa lạ đang bể lấy Thượng Hảo Hảo từng bước từng bước rời điMỗi phân, mỗi bước mà họ đi, trong lòng Nhạc Phong như bị sợi dây thắt lạiDường như anh ta nên ngăn cản, nhưng đây đâu phải là chuyện của anh ta, liên quan gì đến anh ta, anh ta lại có tư cách gì để ngăn cản? Sau đó thang máy từ từ đóng lại, nhìn người đàn ông cao to ôm lấy Thượng Hảo Hảo từng bước từng bước đi về hướng ghế sofa tại khu nghỉ ngơiCơ thể của hai người càng ngày càng dán lại với nhau..Cẩm Mặc Nhiên từ từ để Thượng Hảo Hảo xuống ghế sofa nghỉ ngơi, sau đó xoay người đến quầy tiếp tân làm thủ7tụcNhạc Phong không nghe rõ Cẩm Mặc Nhiên đang nói gì, nhưng có thể đoán ra, mở một căn phòng tốt nhất, thoải mái nhất“Keng” cửa thang máy đóng lại, chặn tất cả tầm nhìn của Nhạc Phong.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cẩm Mặc Nhiên đứng bên cạnh vẻ mặt hoang mang: “Hảo Hảo, em đang nói ai?”

“Anh ta!”

“Anh ta là ai?” “Một người không thích, ghét em!” Nói xong Thượng Hảo Hảo nghẹn ngào, nức nở

Cẩm Mặc Nhiên vẻ mặt trầm lại: “Chính là người hôm trước em nói sao? Em thích người đó hả?” “...” Thượng Hảo Hảo mơ mơ màng màng gật đầu trong lòng của Cẩm Mặc Nhiên, nước mắt chảy ướt hết áo anh ta

“Hảo Hảo, người đó không thích em, nhưng anh thích em, sớm đã thích em rồi, chỉ là em không biết mà thôi.” Cẩm Mặc Nhiên lộ ánh mắt dịu dàng chứa đựng cảm giác đau buồn.

Cẩm Mặc Nhiên không biết Thượng Hảo Hảo có nghe không, tiếp tục lẩm bẩm nói

“Người2ta nói con gái gả cho người đàn ông mình yêu, không bằng gả cho người đàn ông yêu mình, Hảo Hảo, anh sẽ đối xử tốt với em hơn người đó.” “...” Nhạc Phong đứng yên tại chỗ, khí thế lạnh lẽo ở quanh người càng ngày càng dày đặc

Bọn họ đang làm gì? Ngược đãi anh ta là người độc thân sao? Làm những chuyện ôn lạnh này cho ai xem? Anh ta mặc kệ người phụ nữ ngu ngốc này có bị người khác gạt, có bị người đàn ông này ăn mất không, có liên quan gì? Cẩm Mặc Nhiên vén tóc trên mặt của Thượng Hảo Hảo, sờ vào gương mặt xinh đẹp của cô ấy.

Khóe miệng cong lên, dường như có kế hoạch9gì, hứa hẹn nói: “Qua đêm nay, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, quang minh chính đại mà cưới em.” “Phụt...

Khụ khụ khụ!” Nhạc Phong đột nhiên bị nước miếng của mình làm sặc, quay đầu sang hướng của Cẩm Mặc nhiên, thét lên: “Đàn ông mà ẻo lả quá vậy, có thể nào rợn người hơn thể được không?” Cẩm Mặc Nhiên lại không hề quan tâm

“Tôi tỏ tình với mối tình đầu của tôi, phiền đến anh sao?” Mối tình đầu? Không phải bọn họ hôm qua mới quen biết sao? Trước đó ở trong buổi tiệc Cảnh Y Nhân đã nói với anh ta rồi, đây là người đàn ông mà hôm qua Thượng Hảo Hảo mới xem mắt.

Nhạc Phong nhíu mày

Ngay vào lúc Nhạc6Phong vừa định mở miệng hỏi, thì đột nhiên “đinh” một tiếng, thang máy đã đến tầng 30, cửa thang máy mở ra

Chữ hiện lên đập vào mắt

Khách sạn Keith, ánh sáng màu lam đánh vào trên chữ màu vàng, khách sạn cao quý, sang trọng

với năng lực kinh tế của người đàn ông này ở loại khách sạn này đoán chừng một đêm cũng phải mất khoảng nửa tháng lương của anh ta, anh ta vẫn lựa chọn nơi này cho Thượng Hảo Hảo nghỉ ngơi, xem ra anh ta thật sự thích Thượng Hảo Hảo

Cẩm Mặc Nhiên dìu Thượng Hảo Hảo, bề ngang lấy cô ấy, đi ra khỏi thang máy

“...” Nhạc Phong đứng yên tại chỗ, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm người0đàn ông xa lạ đang bể lấy Thượng Hảo Hảo từng bước từng bước rời đi

Mỗi phân, mỗi bước mà họ đi, trong lòng Nhạc Phong như bị sợi dây thắt lại

Dường như anh ta nên ngăn cản, nhưng đây đâu phải là chuyện của anh ta, liên quan gì đến anh ta, anh ta lại có tư cách gì để ngăn cản? Sau đó thang máy từ từ đóng lại, nhìn người đàn ông cao to ôm lấy Thượng Hảo Hảo từng bước từng bước đi về hướng ghế sofa tại khu nghỉ ngơi

Cơ thể của hai người càng ngày càng dán lại với nhau..

Cẩm Mặc Nhiên từ từ để Thượng Hảo Hảo xuống ghế sofa nghỉ ngơi, sau đó xoay người đến quầy tiếp tân làm thủ7tục

Nhạc Phong không nghe rõ Cẩm Mặc Nhiên đang nói gì, nhưng có thể đoán ra, mở một căn phòng tốt nhất, thoải mái nhất

“Keng” cửa thang máy đóng lại, chặn tất cả tầm nhìn của Nhạc Phong.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cẩm Mặc Nhiên đứng bên cạnh vẻ mặt hoang mang: “Hảo Hảo, em đang nói ai?”“Anh ta!”“Anh ta là ai?” “Một người không thích, ghét em!” Nói xong Thượng Hảo Hảo nghẹn ngào, nức nởCẩm Mặc Nhiên vẻ mặt trầm lại: “Chính là người hôm trước em nói sao? Em thích người đó hả?” “...” Thượng Hảo Hảo mơ mơ màng màng gật đầu trong lòng của Cẩm Mặc Nhiên, nước mắt chảy ướt hết áo anh ta“Hảo Hảo, người đó không thích em, nhưng anh thích em, sớm đã thích em rồi, chỉ là em không biết mà thôi.” Cẩm Mặc Nhiên lộ ánh mắt dịu dàng chứa đựng cảm giác đau buồn.Cẩm Mặc Nhiên không biết Thượng Hảo Hảo có nghe không, tiếp tục lẩm bẩm nói“Người2ta nói con gái gả cho người đàn ông mình yêu, không bằng gả cho người đàn ông yêu mình, Hảo Hảo, anh sẽ đối xử tốt với em hơn người đó.” “...” Nhạc Phong đứng yên tại chỗ, khí thế lạnh lẽo ở quanh người càng ngày càng dày đặcBọn họ đang làm gì? Ngược đãi anh ta là người độc thân sao? Làm những chuyện ôn lạnh này cho ai xem? Anh ta mặc kệ người phụ nữ ngu ngốc này có bị người khác gạt, có bị người đàn ông này ăn mất không, có liên quan gì? Cẩm Mặc Nhiên vén tóc trên mặt của Thượng Hảo Hảo, sờ vào gương mặt xinh đẹp của cô ấy.Khóe miệng cong lên, dường như có kế hoạch9gì, hứa hẹn nói: “Qua đêm nay, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, quang minh chính đại mà cưới em.” “Phụt...Khụ khụ khụ!” Nhạc Phong đột nhiên bị nước miếng của mình làm sặc, quay đầu sang hướng của Cẩm Mặc nhiên, thét lên: “Đàn ông mà ẻo lả quá vậy, có thể nào rợn người hơn thể được không?” Cẩm Mặc Nhiên lại không hề quan tâm“Tôi tỏ tình với mối tình đầu của tôi, phiền đến anh sao?” Mối tình đầu? Không phải bọn họ hôm qua mới quen biết sao? Trước đó ở trong buổi tiệc Cảnh Y Nhân đã nói với anh ta rồi, đây là người đàn ông mà hôm qua Thượng Hảo Hảo mới xem mắt.Nhạc Phong nhíu màyNgay vào lúc Nhạc6Phong vừa định mở miệng hỏi, thì đột nhiên “đinh” một tiếng, thang máy đã đến tầng 30, cửa thang máy mở raChữ hiện lên đập vào mắtKhách sạn Keith, ánh sáng màu lam đánh vào trên chữ màu vàng, khách sạn cao quý, sang trọngvới năng lực kinh tế của người đàn ông này ở loại khách sạn này đoán chừng một đêm cũng phải mất khoảng nửa tháng lương của anh ta, anh ta vẫn lựa chọn nơi này cho Thượng Hảo Hảo nghỉ ngơi, xem ra anh ta thật sự thích Thượng Hảo HảoCẩm Mặc Nhiên dìu Thượng Hảo Hảo, bề ngang lấy cô ấy, đi ra khỏi thang máy“...” Nhạc Phong đứng yên tại chỗ, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm người0đàn ông xa lạ đang bể lấy Thượng Hảo Hảo từng bước từng bước rời điMỗi phân, mỗi bước mà họ đi, trong lòng Nhạc Phong như bị sợi dây thắt lạiDường như anh ta nên ngăn cản, nhưng đây đâu phải là chuyện của anh ta, liên quan gì đến anh ta, anh ta lại có tư cách gì để ngăn cản? Sau đó thang máy từ từ đóng lại, nhìn người đàn ông cao to ôm lấy Thượng Hảo Hảo từng bước từng bước đi về hướng ghế sofa tại khu nghỉ ngơiCơ thể của hai người càng ngày càng dán lại với nhau..Cẩm Mặc Nhiên từ từ để Thượng Hảo Hảo xuống ghế sofa nghỉ ngơi, sau đó xoay người đến quầy tiếp tân làm thủ7tụcNhạc Phong không nghe rõ Cẩm Mặc Nhiên đang nói gì, nhưng có thể đoán ra, mở một căn phòng tốt nhất, thoải mái nhất“Keng” cửa thang máy đóng lại, chặn tất cả tầm nhìn của Nhạc Phong.

Chương 1132: Bọn họ đi khách sạn