Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1141: Niềm vui vẻ duy nhất của con trai
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7��...” Đại Đâu Đâu biết cha đang an ủi mình, nhưng như vậy cũng đủ để một đứa trẻ không ngây thơ, trong lòng luôn cô đơn như nhóc được thỏa mãn, khóe mắt nhóc đã ươn ướtQuả nhiên nói sự thật ra, rất nhiều chuyện sẽ không còn nằm trong dự đoán của nhóc nữaNhóc sẽ không biết thì ra cha sẽ an ủi mình như vậy, với nhóc mà nói, đây thật sự một niềm vui bất ngờ.“Con là con trai của cha Lục Minh, chỉ cần con trưởng thành khỏe mạnh thì con đã tuyệt vời hơn bất cứ đứa trẻ nào rồi.”“Cha! Cha là người mà con sùng bái trong lòng!”Giọng nói non nớt hơi khàn khàn của con trai vang lên bên tai,2Lục Minh cười nhẹ một tiếng.“...” Đây là nịnh nọt đấy à?“Cha, đây là bí mật của chúng ta được không?”“Cha sẽ không nói ra đâu, nhưng con phải đồng ý với cha một chuyện.”Đại Đâu Đâu ngồi thẳng dậy trong lòng Lục Minh, bình tĩnh nhìn anh.“Không thể dùng năng lực đặc thù trước mặt người khác, giống như vừa rồi khiến mẹ ngủ vậy.”“...” Đại Đầu Đâu gật đầu.Lục Minh bình tĩnh nhìn con trai: “Nói cho cha biết, ngoài khả năng này ra, con còn có thể làm gì.”“Con đọc được suy nghĩ, và biết tương lai của mình, còn lại thì con cũng không biết nữa, hẳn là không còn nữa.” “Vậy làm sao mà con có thể khiến mẹ ngủ?” “Đó là lý9do cơ thể, lần trước mẹ bị thương, con đã cứa ngón tay, dùng máu cứu mẹ, có lẽ do vì chuyện ấy.” “...” Lục Minh im lặng, tới giờ mới biết được con của anh đáng thương đến thế nào, cả đời cũng không thể vui vẻ.Tuy rằng anh an ủi con trai anh đó là giác quan thứ sáu, nhưng chỉ dỗ được nhất thời, chỉ sợ không dỗ được lâuNghĩ đến đây, Lục Minh lại hỏi“Con dã thử thay đổi bao giờ chưa?” “...” Nhóc đương nhiên là có nghĩ tới, bằng không sẽ không nói chuyện này cho cha biếtĐại Đâu Đâu im lặng một lúc: “Con có nghĩ tới, nhưng làm vậy có thể sẽ nghịch ý trời, sẽ gặp báo ứng.” Ông6trời khiến nhóc từ nhỏ đã biết nhiều chuyện trong tương lai, ban cho nhóc số năng lực đó là để sắp xếp cho nhóc đi làm rất nhiều chuyện đóNếu nghịch ý trời, nhóc chưa từng nghĩ tới sẽ có hậu quả gì, cũng không biết sẽ có hậu quả gìCho nên mặc dù nếm thử, nhóc cũng chỉ dám thử một chút“Phải làm như thế nào?” Vì con trai, đừng nói nghịch ý trờiDù là báo ứng gì đi nữa, Lục Minh này sẽ gánh hết một mìnhĐại Đâu Đâu im lặng một lúc lâu mới mở miệng“Trong tương lai, khi con hơn 20 tuổi sẽ gặp một cô gái, con không tài nào đọc được suy nghĩ của cô gái ấy, cô ấy là niềm0vui bất ngờ duy nhất của conNếu cha có thể giúp con tìm được cô ấy trước...” “...” Lục Minh hiểu ý của Đại Đâu Đâu, con trai không dám thay đổi quá nhiều vận mệnh, nhóc chỉ muốn sớm tìm được một chút vui vẻMột người mà nhóc không thể nào tiên đoán được, người đó sẽ là một chút vui vẻ duy nhất trong cuộc đời con của anhCho dù phải tăng gia bại sản, người làm cha như anh vẫn sẽ vì con cái mà tìm sự vui vẻ của cuộc sống cho conĐây cũng là chút vui vẻ duy nhất mà người làm cha này có thể làm cho con mình,“Cô ấy tên là gì? Nhà ở đâu?” Lục Minh bình tĩnh hỏi.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7��...” Đại Đâu Đâu biết cha đang an ủi mình, nhưng như vậy cũng đủ để một đứa trẻ không ngây thơ, trong lòng luôn cô đơn như nhóc được thỏa mãn, khóe mắt nhóc đã ươn ướt
Quả nhiên nói sự thật ra, rất nhiều chuyện sẽ không còn nằm trong dự đoán của nhóc nữa
Nhóc sẽ không biết thì ra cha sẽ an ủi mình như vậy, với nhóc mà nói, đây thật sự một niềm vui bất ngờ.
“Con là con trai của cha Lục Minh, chỉ cần con trưởng thành khỏe mạnh thì con đã tuyệt vời hơn bất cứ đứa trẻ nào rồi.”
“Cha! Cha là người mà con sùng bái trong lòng!”
Giọng nói non nớt hơi khàn khàn của con trai vang lên bên tai,2Lục Minh cười nhẹ một tiếng.
“...” Đây là nịnh nọt đấy à?
“Cha, đây là bí mật của chúng ta được không?”
“Cha sẽ không nói ra đâu, nhưng con phải đồng ý với cha một chuyện.”
Đại Đâu Đâu ngồi thẳng dậy trong lòng Lục Minh, bình tĩnh nhìn anh.
“Không thể dùng năng lực đặc thù trước mặt người khác, giống như vừa rồi khiến mẹ ngủ vậy.”
“...” Đại Đầu Đâu gật đầu.
Lục Minh bình tĩnh nhìn con trai: “Nói cho cha biết, ngoài khả năng này ra, con còn có thể làm gì.”
“Con đọc được suy nghĩ, và biết tương lai của mình, còn lại thì con cũng không biết nữa, hẳn là không còn nữa.” “Vậy làm sao mà con có thể khiến mẹ ngủ?” “Đó là lý9do cơ thể, lần trước mẹ bị thương, con đã cứa ngón tay, dùng máu cứu mẹ, có lẽ do vì chuyện ấy.” “...” Lục Minh im lặng, tới giờ mới biết được con của anh đáng thương đến thế nào, cả đời cũng không thể vui vẻ.
Tuy rằng anh an ủi con trai anh đó là giác quan thứ sáu, nhưng chỉ dỗ được nhất thời, chỉ sợ không dỗ được lâu
Nghĩ đến đây, Lục Minh lại hỏi
“Con dã thử thay đổi bao giờ chưa?” “...” Nhóc đương nhiên là có nghĩ tới, bằng không sẽ không nói chuyện này cho cha biết
Đại Đâu Đâu im lặng một lúc: “Con có nghĩ tới, nhưng làm vậy có thể sẽ nghịch ý trời, sẽ gặp báo ứng.” Ông6trời khiến nhóc từ nhỏ đã biết nhiều chuyện trong tương lai, ban cho nhóc số năng lực đó là để sắp xếp cho nhóc đi làm rất nhiều chuyện đó
Nếu nghịch ý trời, nhóc chưa từng nghĩ tới sẽ có hậu quả gì, cũng không biết sẽ có hậu quả gì
Cho nên mặc dù nếm thử, nhóc cũng chỉ dám thử một chút
“Phải làm như thế nào?” Vì con trai, đừng nói nghịch ý trời
Dù là báo ứng gì đi nữa, Lục Minh này sẽ gánh hết một mình
Đại Đâu Đâu im lặng một lúc lâu mới mở miệng
“Trong tương lai, khi con hơn 20 tuổi sẽ gặp một cô gái, con không tài nào đọc được suy nghĩ của cô gái ấy, cô ấy là niềm0vui bất ngờ duy nhất của con
Nếu cha có thể giúp con tìm được cô ấy trước...” “...” Lục Minh hiểu ý của Đại Đâu Đâu, con trai không dám thay đổi quá nhiều vận mệnh, nhóc chỉ muốn sớm tìm được một chút vui vẻ
Một người mà nhóc không thể nào tiên đoán được, người đó sẽ là một chút vui vẻ duy nhất trong cuộc đời con của anh
Cho dù phải tăng gia bại sản, người làm cha như anh vẫn sẽ vì con cái mà tìm sự vui vẻ của cuộc sống cho con
Đây cũng là chút vui vẻ duy nhất mà người làm cha này có thể làm cho con mình,
“Cô ấy tên là gì? Nhà ở đâu?” Lục Minh bình tĩnh hỏi.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7��...” Đại Đâu Đâu biết cha đang an ủi mình, nhưng như vậy cũng đủ để một đứa trẻ không ngây thơ, trong lòng luôn cô đơn như nhóc được thỏa mãn, khóe mắt nhóc đã ươn ướtQuả nhiên nói sự thật ra, rất nhiều chuyện sẽ không còn nằm trong dự đoán của nhóc nữaNhóc sẽ không biết thì ra cha sẽ an ủi mình như vậy, với nhóc mà nói, đây thật sự một niềm vui bất ngờ.“Con là con trai của cha Lục Minh, chỉ cần con trưởng thành khỏe mạnh thì con đã tuyệt vời hơn bất cứ đứa trẻ nào rồi.”“Cha! Cha là người mà con sùng bái trong lòng!”Giọng nói non nớt hơi khàn khàn của con trai vang lên bên tai,2Lục Minh cười nhẹ một tiếng.“...” Đây là nịnh nọt đấy à?“Cha, đây là bí mật của chúng ta được không?”“Cha sẽ không nói ra đâu, nhưng con phải đồng ý với cha một chuyện.”Đại Đâu Đâu ngồi thẳng dậy trong lòng Lục Minh, bình tĩnh nhìn anh.“Không thể dùng năng lực đặc thù trước mặt người khác, giống như vừa rồi khiến mẹ ngủ vậy.”“...” Đại Đầu Đâu gật đầu.Lục Minh bình tĩnh nhìn con trai: “Nói cho cha biết, ngoài khả năng này ra, con còn có thể làm gì.”“Con đọc được suy nghĩ, và biết tương lai của mình, còn lại thì con cũng không biết nữa, hẳn là không còn nữa.” “Vậy làm sao mà con có thể khiến mẹ ngủ?” “Đó là lý9do cơ thể, lần trước mẹ bị thương, con đã cứa ngón tay, dùng máu cứu mẹ, có lẽ do vì chuyện ấy.” “...” Lục Minh im lặng, tới giờ mới biết được con của anh đáng thương đến thế nào, cả đời cũng không thể vui vẻ.Tuy rằng anh an ủi con trai anh đó là giác quan thứ sáu, nhưng chỉ dỗ được nhất thời, chỉ sợ không dỗ được lâuNghĩ đến đây, Lục Minh lại hỏi“Con dã thử thay đổi bao giờ chưa?” “...” Nhóc đương nhiên là có nghĩ tới, bằng không sẽ không nói chuyện này cho cha biếtĐại Đâu Đâu im lặng một lúc: “Con có nghĩ tới, nhưng làm vậy có thể sẽ nghịch ý trời, sẽ gặp báo ứng.” Ông6trời khiến nhóc từ nhỏ đã biết nhiều chuyện trong tương lai, ban cho nhóc số năng lực đó là để sắp xếp cho nhóc đi làm rất nhiều chuyện đóNếu nghịch ý trời, nhóc chưa từng nghĩ tới sẽ có hậu quả gì, cũng không biết sẽ có hậu quả gìCho nên mặc dù nếm thử, nhóc cũng chỉ dám thử một chút“Phải làm như thế nào?” Vì con trai, đừng nói nghịch ý trờiDù là báo ứng gì đi nữa, Lục Minh này sẽ gánh hết một mìnhĐại Đâu Đâu im lặng một lúc lâu mới mở miệng“Trong tương lai, khi con hơn 20 tuổi sẽ gặp một cô gái, con không tài nào đọc được suy nghĩ của cô gái ấy, cô ấy là niềm0vui bất ngờ duy nhất của conNếu cha có thể giúp con tìm được cô ấy trước...” “...” Lục Minh hiểu ý của Đại Đâu Đâu, con trai không dám thay đổi quá nhiều vận mệnh, nhóc chỉ muốn sớm tìm được một chút vui vẻMột người mà nhóc không thể nào tiên đoán được, người đó sẽ là một chút vui vẻ duy nhất trong cuộc đời con của anhCho dù phải tăng gia bại sản, người làm cha như anh vẫn sẽ vì con cái mà tìm sự vui vẻ của cuộc sống cho conĐây cũng là chút vui vẻ duy nhất mà người làm cha này có thể làm cho con mình,“Cô ấy tên là gì? Nhà ở đâu?” Lục Minh bình tĩnh hỏi.