Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1160: Trở lại quãng thời gian tươi đẹp nhất
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng Nhạc Phong lại giống như kẻ ngốc, ngồi lại trong xe, nửa người dần dần bị chìm vào trong nướcNhững người đi đường nhìn xem đều thét gọi anh nhanh xuống xeNhưng dường như anh ta không hề nghe thấy mà cứ ngây người ngồi trong xeHai mắt trống rỗng, nhìn chằm chằm về phía trước để chờ cảnh sát giao thông tới đưa raChuyện của Nhạc Phong nhìn như đã khôi phục lại bình thường, nhưng chỉ có anh ta biết bản thân mình có bình thường hay khôngNhạc Nhu đã đổi bác sĩ điều trị, lúc đầu cô rất bài xích, nhưng khi quen dần đã đỡ hơn nhiềuTuy không phát bệnh nữa nhưng tình trạng bệnh của cô lại xấu hơnKý ức2của cô đã quay lại độ tuổi mà cô có quãng thời gian tốt đẹp nhất, giống như cô đã tự nhốt mình trong tù vậyCô chỉ nhớ tới quãng thời gian tươi đẹp nhất mình có với Hắc Long vào lúc cô còn chưa thành niên.Cô không nhận ra những người ở hiện tại, Nhạc Phong đã nói với cô rất nhiều lần rằng mình là anh trai của cô thì Nhạc Nhu mới nhớ đượcBề ngoài Nhạc Nhu gần giống như người bình thường, có thể tự mình ra ngoài mua đồ và giao tiếp đơn giản với người khác, nhưng cô không chịu được các loại ánh sáng chói mắt, tiếng động chói tai từ bên ngoài, nếu không sẽ phát bệnh.Nhạc Phong9không thể làm gì khác nên đành lừa Nhạc Nhu rằng đại vương tử Hắc Long đang có chuyện phải làm, chờ một khoảng thời gian nữa sẽ đón cô trở lại.Nhạc Nhu vẫn kéo dài tình trạng này cho đến tận Tết, mà càng ngày càng nghiêm trọng.Bởi vì vào dịp Tết, đâu đâu cũng bắn pháo hoa, Nhạc Nhu bị dọa sợ tới mức thần trí không rõ, chạy trốn khắp nơiNgay trước Tết vài ngày, anh em Nhạc Phong đã nhận được lời mời của tổng thống đến nhà cũ nhà họ Lục, phủ tổng thống, để đón TếtNăm trước bọn họ đã đón Tết ở phủ tổng thống nên năm nay đi qua đó đón Tết là chuyện bình thườngChỉ là bệnh6của Nhạc Nhu đến giờ vẫn chưa đỡ nên Nhạc Phong không muốn đưa cô ấy đến đóLại thêm, vào dịp Tết ở đâu cũng bắn pháo hoa, đốt pháo nổ Nhạc Nhu mà bị kích thích thì sẽ chạy loạn khắp nơiThế nên Nhạc Phong dã từ chối.Ai ngờ, anh ta mới từ chối thì hôm sau Lục Minh đã gọi điện thoại, sau đó Cảnh Y Nhân cũng gọi cho anh ta để giúp giải quyết vấn đề, nghĩ cách để tránh cho Nhạc Nhu bị kích thíchThậm chí bọn họ còn hứa hẹn, trong phủ tổng thống sẽ không có pháo hoa hay pháo nổ.Chỗ nào không có pháo hoa hay đốt pháo nổ thì Nhạc Phong còn tin, nhưng năm nào phủ0tổng thống lại không chiêng trống, pháo hoa pháo nổ ầm ĩ chứNhạc Phong cứ cảm thấy có chuyện gì đó là lạ nhưng bất đắc dĩ, vì Cảnh Y Nhân quá nhiệt tình nên anh ta cũng không đành lòng từ chối, chỉ có thể đồng ýKết quả, ngày Tết hôm đó đã xảy ra chuyệnNhạc Phong vừa đến phủ tổng thống đã thấy có chút kỳ quáiCuối năm, tổng thống và phu nhân tổng thống đều không có mặt mà chỉ có đám vãn bối bọn họ và mấy người họ hàng cùng thế hệ của nhà họ Lục, ngoài sân thì có thêm đám quân nhân thủ vệ nghiêm ngặt nữaLục Minh nói tổng thống và phu nhân tổng thống phải tham gia7đêm tiệc Tết nên Nhạc Phong cũng không để ý lắmChỉ là khi dùng bữa xong, Nhạc Phong mới phát hiện mình đã bị lừaAnh ta đã rơi vào bẫy của Cảnh Y Nhân và Lục MinhNhạc Nhu bị mất tích, không thấy đầu nữa! Chuyện ngày hôm đó là như thế này.Lúc Nhạc Phong lái xe tới phủ tổng thống đã là ba giờ chiềuKhí trời vô cùng âm u, nhưng bông hoa tuyết bay bay rồi nhẹ nhàng rơi xuống, phủ khắp bầu trời trên phủ tổng thốngTrên mái hiên, đỉnh mái ngói cong cong có không ít tuyết trắngNhững đóa hoa mai vàng nho nhỏ trong vườn đã nở rộ.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng Nhạc Phong lại giống như kẻ ngốc, ngồi lại trong xe, nửa người dần dần bị chìm vào trong nướcNhững người đi đường nhìn xem đều thét gọi anh nhanh xuống xeNhưng dường như anh ta không hề nghe thấy mà cứ ngây người ngồi trong xeHai mắt trống rỗng, nhìn chằm chằm về phía trước để chờ cảnh sát giao thông tới đưa raChuyện của Nhạc Phong nhìn như đã khôi phục lại bình thường, nhưng chỉ có anh ta biết bản thân mình có bình thường hay khôngNhạc Nhu đã đổi bác sĩ điều trị, lúc đầu cô rất bài xích, nhưng khi quen dần đã đỡ hơn nhiềuTuy không phát bệnh nữa nhưng tình trạng bệnh của cô lại xấu hơnKý ức2của cô đã quay lại độ tuổi mà cô có quãng thời gian tốt đẹp nhất, giống như cô đã tự nhốt mình trong tù vậyCô chỉ nhớ tới quãng thời gian tươi đẹp nhất mình có với Hắc Long vào lúc cô còn chưa thành niên.Cô không nhận ra những người ở hiện tại, Nhạc Phong đã nói với cô rất nhiều lần rằng mình là anh trai của cô thì Nhạc Nhu mới nhớ đượcBề ngoài Nhạc Nhu gần giống như người bình thường, có thể tự mình ra ngoài mua đồ và giao tiếp đơn giản với người khác, nhưng cô không chịu được các loại ánh sáng chói mắt, tiếng động chói tai từ bên ngoài, nếu không sẽ phát bệnh.Nhạc Phong9không thể làm gì khác nên đành lừa Nhạc Nhu rằng đại vương tử Hắc Long đang có chuyện phải làm, chờ một khoảng thời gian nữa sẽ đón cô trở lại.Nhạc Nhu vẫn kéo dài tình trạng này cho đến tận Tết, mà càng ngày càng nghiêm trọng.Bởi vì vào dịp Tết, đâu đâu cũng bắn pháo hoa, Nhạc Nhu bị dọa sợ tới mức thần trí không rõ, chạy trốn khắp nơiNgay trước Tết vài ngày, anh em Nhạc Phong đã nhận được lời mời của tổng thống đến nhà cũ nhà họ Lục, phủ tổng thống, để đón TếtNăm trước bọn họ đã đón Tết ở phủ tổng thống nên năm nay đi qua đó đón Tết là chuyện bình thườngChỉ là bệnh6của Nhạc Nhu đến giờ vẫn chưa đỡ nên Nhạc Phong không muốn đưa cô ấy đến đóLại thêm, vào dịp Tết ở đâu cũng bắn pháo hoa, đốt pháo nổ Nhạc Nhu mà bị kích thích thì sẽ chạy loạn khắp nơiThế nên Nhạc Phong dã từ chối.Ai ngờ, anh ta mới từ chối thì hôm sau Lục Minh đã gọi điện thoại, sau đó Cảnh Y Nhân cũng gọi cho anh ta để giúp giải quyết vấn đề, nghĩ cách để tránh cho Nhạc Nhu bị kích thíchThậm chí bọn họ còn hứa hẹn, trong phủ tổng thống sẽ không có pháo hoa hay pháo nổ.Chỗ nào không có pháo hoa hay đốt pháo nổ thì Nhạc Phong còn tin, nhưng năm nào phủ0tổng thống lại không chiêng trống, pháo hoa pháo nổ ầm ĩ chứNhạc Phong cứ cảm thấy có chuyện gì đó là lạ nhưng bất đắc dĩ, vì Cảnh Y Nhân quá nhiệt tình nên anh ta cũng không đành lòng từ chối, chỉ có thể đồng ýKết quả, ngày Tết hôm đó đã xảy ra chuyệnNhạc Phong vừa đến phủ tổng thống đã thấy có chút kỳ quáiCuối năm, tổng thống và phu nhân tổng thống đều không có mặt mà chỉ có đám vãn bối bọn họ và mấy người họ hàng cùng thế hệ của nhà họ Lục, ngoài sân thì có thêm đám quân nhân thủ vệ nghiêm ngặt nữaLục Minh nói tổng thống và phu nhân tổng thống phải tham gia7đêm tiệc Tết nên Nhạc Phong cũng không để ý lắmChỉ là khi dùng bữa xong, Nhạc Phong mới phát hiện mình đã bị lừaAnh ta đã rơi vào bẫy của Cảnh Y Nhân và Lục MinhNhạc Nhu bị mất tích, không thấy đầu nữa! Chuyện ngày hôm đó là như thế này.Lúc Nhạc Phong lái xe tới phủ tổng thống đã là ba giờ chiềuKhí trời vô cùng âm u, nhưng bông hoa tuyết bay bay rồi nhẹ nhàng rơi xuống, phủ khắp bầu trời trên phủ tổng thốngTrên mái hiên, đỉnh mái ngói cong cong có không ít tuyết trắngNhững đóa hoa mai vàng nho nhỏ trong vườn đã nở rộ.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng Nhạc Phong lại giống như kẻ ngốc, ngồi lại trong xe, nửa người dần dần bị chìm vào trong nướcNhững người đi đường nhìn xem đều thét gọi anh nhanh xuống xeNhưng dường như anh ta không hề nghe thấy mà cứ ngây người ngồi trong xeHai mắt trống rỗng, nhìn chằm chằm về phía trước để chờ cảnh sát giao thông tới đưa raChuyện của Nhạc Phong nhìn như đã khôi phục lại bình thường, nhưng chỉ có anh ta biết bản thân mình có bình thường hay khôngNhạc Nhu đã đổi bác sĩ điều trị, lúc đầu cô rất bài xích, nhưng khi quen dần đã đỡ hơn nhiềuTuy không phát bệnh nữa nhưng tình trạng bệnh của cô lại xấu hơnKý ức2của cô đã quay lại độ tuổi mà cô có quãng thời gian tốt đẹp nhất, giống như cô đã tự nhốt mình trong tù vậyCô chỉ nhớ tới quãng thời gian tươi đẹp nhất mình có với Hắc Long vào lúc cô còn chưa thành niên.Cô không nhận ra những người ở hiện tại, Nhạc Phong đã nói với cô rất nhiều lần rằng mình là anh trai của cô thì Nhạc Nhu mới nhớ đượcBề ngoài Nhạc Nhu gần giống như người bình thường, có thể tự mình ra ngoài mua đồ và giao tiếp đơn giản với người khác, nhưng cô không chịu được các loại ánh sáng chói mắt, tiếng động chói tai từ bên ngoài, nếu không sẽ phát bệnh.Nhạc Phong9không thể làm gì khác nên đành lừa Nhạc Nhu rằng đại vương tử Hắc Long đang có chuyện phải làm, chờ một khoảng thời gian nữa sẽ đón cô trở lại.Nhạc Nhu vẫn kéo dài tình trạng này cho đến tận Tết, mà càng ngày càng nghiêm trọng.Bởi vì vào dịp Tết, đâu đâu cũng bắn pháo hoa, Nhạc Nhu bị dọa sợ tới mức thần trí không rõ, chạy trốn khắp nơiNgay trước Tết vài ngày, anh em Nhạc Phong đã nhận được lời mời của tổng thống đến nhà cũ nhà họ Lục, phủ tổng thống, để đón TếtNăm trước bọn họ đã đón Tết ở phủ tổng thống nên năm nay đi qua đó đón Tết là chuyện bình thườngChỉ là bệnh6của Nhạc Nhu đến giờ vẫn chưa đỡ nên Nhạc Phong không muốn đưa cô ấy đến đóLại thêm, vào dịp Tết ở đâu cũng bắn pháo hoa, đốt pháo nổ Nhạc Nhu mà bị kích thích thì sẽ chạy loạn khắp nơiThế nên Nhạc Phong dã từ chối.Ai ngờ, anh ta mới từ chối thì hôm sau Lục Minh đã gọi điện thoại, sau đó Cảnh Y Nhân cũng gọi cho anh ta để giúp giải quyết vấn đề, nghĩ cách để tránh cho Nhạc Nhu bị kích thíchThậm chí bọn họ còn hứa hẹn, trong phủ tổng thống sẽ không có pháo hoa hay pháo nổ.Chỗ nào không có pháo hoa hay đốt pháo nổ thì Nhạc Phong còn tin, nhưng năm nào phủ0tổng thống lại không chiêng trống, pháo hoa pháo nổ ầm ĩ chứNhạc Phong cứ cảm thấy có chuyện gì đó là lạ nhưng bất đắc dĩ, vì Cảnh Y Nhân quá nhiệt tình nên anh ta cũng không đành lòng từ chối, chỉ có thể đồng ýKết quả, ngày Tết hôm đó đã xảy ra chuyệnNhạc Phong vừa đến phủ tổng thống đã thấy có chút kỳ quáiCuối năm, tổng thống và phu nhân tổng thống đều không có mặt mà chỉ có đám vãn bối bọn họ và mấy người họ hàng cùng thế hệ của nhà họ Lục, ngoài sân thì có thêm đám quân nhân thủ vệ nghiêm ngặt nữaLục Minh nói tổng thống và phu nhân tổng thống phải tham gia7đêm tiệc Tết nên Nhạc Phong cũng không để ý lắmChỉ là khi dùng bữa xong, Nhạc Phong mới phát hiện mình đã bị lừaAnh ta đã rơi vào bẫy của Cảnh Y Nhân và Lục MinhNhạc Nhu bị mất tích, không thấy đầu nữa! Chuyện ngày hôm đó là như thế này.Lúc Nhạc Phong lái xe tới phủ tổng thống đã là ba giờ chiềuKhí trời vô cùng âm u, nhưng bông hoa tuyết bay bay rồi nhẹ nhàng rơi xuống, phủ khắp bầu trời trên phủ tổng thốngTrên mái hiên, đỉnh mái ngói cong cong có không ít tuyết trắngNhững đóa hoa mai vàng nho nhỏ trong vườn đã nở rộ.