Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1247: Lời không nên nghe thì không cần phải nghe
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Chuyện này...”“Dì cứ yên tâm điNếu như Tiểu Tiểu có chuyện gì thì dì có thể tới chỗ của tổng thống đại nhân báo cáo rằng cháu của ngài ấy bắt cóc con gái của dì.” “...”Nghe vậy, mắt của mẹ Tiểu Tiểu trợn tròn tới mức sắp lọt ra khỏi tròng mắt“Cháu của tổng thống đại nhân?” Đại Đâu Đâu gật đầu: “Cha của con là Lục Minh, bây giờ dì yên tâm rồi chứ!”“...”Yên tâm thì yên tâm, chỉ là tuy rằng bọn họ có nghèo nhưng cũng không dám với cao tới người taĐại Đâu Đâu nghe được tiếng lòng của mẹ Tiểu Tiểu.“Chỉ là đưa đón trẻ thôi chứ không phải chuyện gìCoi như là làm chút cống hiến cho xã hội2thôi ạ.” Đại Đâu Đâu sợ mẹ của Tiểu Tiểu có gánh nặng tâm lý.Đại Đâu Đâu vừa nói vậy, lại thêm tài xế nói thêm vào, tận lực nhấn mạnh đó là cống hiến cho xã hội, coi như không giúp gia đình bọn họ thì cũng sẽ giúp người khác, lúc này mẹ của Tiểu Tiểu mới yên tâm.Lúc Đại Đâu Đâu rời đi, mẹ Tiểu Tiểu cũng không có gì để cảm ơn bèn mang khay trứng muối mình làm đưa cho tài xếLâm Tiểu Tiểu lại tặng đóa hồng hoa nho nhỏ của mình cho Đại Đâu ĐâuKhi họ về tới nhà đã là sáu rưỡi tối...Cảnh Y Nhân và Lục Minh đang ở nhà chờ Đại Đâu Đâu vẫn chưa ăn7cơm.Khi con về nhà, hai người nhìn thấy Đại Đâu Đâu đang nâng niu đóa hồng hoa cứ như báu vật vậyTài xế còn ôm một khay trứng muối trước ngực.Vừa vào nhà, Đại Đâu Đâu và Tiểu Đâu Đâu đã cảm nhận được bầu không khí không đúng lắmKhi nhìn thấy cảnh Y Nhân tóc vàng, hai đứa nhỏ trợn tròn mắt.“Mẹ, tóc của mẹ thật là đẹp!”Tiểu Đâu Đâu vừa cởi giày xong ở huyền quan đã chạy chân trần về phía Cảnh Y NhânCô bé kiễng chân lên, bàn tay nhỏ vuốt mái tóc xoăn của Cảnh Y NhânCảnh Y Nhân khẽ cười, thuận thế bế Tiểu Đâu Đâu lên ngồi ở ghế bên cạnh mình“Con về rồi ạ!” Đại Đâu Đâu vừa9thay giày vừa lễ phép nói“Tới dùng bữa đi!” Lục Minh ngồi ở bàn thản nhiên nói.Đại Đâu Đâu đưa ba lô trong tay cho người hầu, sau đó cởi bộ âu phục đồng phục học sinh ra rồi đi về phía bàn ăn.Thói quen của đứa nhỏ này giống hệt cha của nhócÍt nói, lạnh lùng, lại còn cao ngạoQuản gia Trần giúp Đại Đầu Đầu kéo ghế ra.Đại Đâu Đâu tự mình ngồi xuống ghếNhóc vừa mới cầm đũa đã nghe thấy tiếng lòng ấm ức của mẹ mình.“Hôm nay vì quay MV nên mới phải làm tóc như thế này, mình thấy rất đẹp, cứ nghĩ ông xã sẽ thíchMình muốn dành cho anh ấy một niềm vui bất ngờ, nhưng hình như5anh ấy không thích dáng vẻ này, từ lúc mình về tới giờ chưa thấy anh ấy cười lần nào.”“Cô gái nhỏ càng ngày càng xinh đẹp, tuổi còn trẻ, hấp dẫn người khácDọc đường về nhà không biết đã bị bao nhiêu tên đàn ông nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ này của cô ấy nữa, phải nghĩ cách nhất cô ấy trong nhà mới được.”Nghe thấy mấy câu này, khóe miệng Đại Đầu Đâu cong lênLục Minh đang ngồi ở ghế chính giữa nhíu mày nhìn Đại Đâu Đâu rồi nhắc con: “Cười cái gì? Có vài lời của người lớn không nên nghe thì không cần phải nghe.” “Vâng!” Đại Đâu Đâu cúi đầu xuống ăn cơm“..” Cảnh Y Nhân và Tiểu Đâu3Đâu ngẩn ra nhìn Lục Minh, bọn họ còn chưa nói câu nào mà? Quản gia Trần đứng sau Lục Minh báo cáo.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chuyện này...”
“Dì cứ yên tâm đi
Nếu như Tiểu Tiểu có chuyện gì thì dì có thể tới chỗ của tổng thống đại nhân báo cáo rằng cháu của ngài ấy bắt cóc con gái của dì.” “...”Nghe vậy, mắt của mẹ Tiểu Tiểu trợn tròn tới mức sắp lọt ra khỏi tròng mắt
“Cháu của tổng thống đại nhân?” Đại Đâu Đâu gật đầu: “Cha của con là Lục Minh, bây giờ dì yên tâm rồi chứ!”
“...”Yên tâm thì yên tâm, chỉ là tuy rằng bọn họ có nghèo nhưng cũng không dám với cao tới người ta
Đại Đâu Đâu nghe được tiếng lòng của mẹ Tiểu Tiểu.
“Chỉ là đưa đón trẻ thôi chứ không phải chuyện gì
Coi như là làm chút cống hiến cho xã hội2thôi ạ.” Đại Đâu Đâu sợ mẹ của Tiểu Tiểu có gánh nặng tâm lý.
Đại Đâu Đâu vừa nói vậy, lại thêm tài xế nói thêm vào, tận lực nhấn mạnh đó là cống hiến cho xã hội, coi như không giúp gia đình bọn họ thì cũng sẽ giúp người khác, lúc này mẹ của Tiểu Tiểu mới yên tâm.
Lúc Đại Đâu Đâu rời đi, mẹ Tiểu Tiểu cũng không có gì để cảm ơn bèn mang khay trứng muối mình làm đưa cho tài xế
Lâm Tiểu Tiểu lại tặng đóa hồng hoa nho nhỏ của mình cho Đại Đâu Đâu
Khi họ về tới nhà đã là sáu rưỡi tối...
Cảnh Y Nhân và Lục Minh đang ở nhà chờ Đại Đâu Đâu vẫn chưa ăn7cơm.
Khi con về nhà, hai người nhìn thấy Đại Đâu Đâu đang nâng niu đóa hồng hoa cứ như báu vật vậy
Tài xế còn ôm một khay trứng muối trước ngực.
Vừa vào nhà, Đại Đâu Đâu và Tiểu Đâu Đâu đã cảm nhận được bầu không khí không đúng lắm
Khi nhìn thấy cảnh Y Nhân tóc vàng, hai đứa nhỏ trợn tròn mắt.
“Mẹ, tóc của mẹ thật là đẹp!”
Tiểu Đâu Đâu vừa cởi giày xong ở huyền quan đã chạy chân trần về phía Cảnh Y Nhân
Cô bé kiễng chân lên, bàn tay nhỏ vuốt mái tóc xoăn của Cảnh Y Nhân
Cảnh Y Nhân khẽ cười, thuận thế bế Tiểu Đâu Đâu lên ngồi ở ghế bên cạnh mình
“Con về rồi ạ!” Đại Đâu Đâu vừa9thay giày vừa lễ phép nói
“Tới dùng bữa đi!” Lục Minh ngồi ở bàn thản nhiên nói.
Đại Đâu Đâu đưa ba lô trong tay cho người hầu, sau đó cởi bộ âu phục đồng phục học sinh ra rồi đi về phía bàn ăn.
Thói quen của đứa nhỏ này giống hệt cha của nhóc
Ít nói, lạnh lùng, lại còn cao ngạo
Quản gia Trần giúp Đại Đầu Đầu kéo ghế ra.
Đại Đâu Đâu tự mình ngồi xuống ghế
Nhóc vừa mới cầm đũa đã nghe thấy tiếng lòng ấm ức của mẹ mình.
“Hôm nay vì quay MV nên mới phải làm tóc như thế này, mình thấy rất đẹp, cứ nghĩ ông xã sẽ thích
Mình muốn dành cho anh ấy một niềm vui bất ngờ, nhưng hình như5anh ấy không thích dáng vẻ này, từ lúc mình về tới giờ chưa thấy anh ấy cười lần nào.”
“Cô gái nhỏ càng ngày càng xinh đẹp, tuổi còn trẻ, hấp dẫn người khác
Dọc đường về nhà không biết đã bị bao nhiêu tên đàn ông nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ này của cô ấy nữa, phải nghĩ cách nhất cô ấy trong nhà mới được.”
Nghe thấy mấy câu này, khóe miệng Đại Đầu Đâu cong lên
Lục Minh đang ngồi ở ghế chính giữa nhíu mày nhìn Đại Đâu Đâu rồi nhắc con: “Cười cái gì? Có vài lời của người lớn không nên nghe thì không cần phải nghe.” “Vâng!” Đại Đâu Đâu cúi đầu xuống ăn cơm
“..” Cảnh Y Nhân và Tiểu Đâu3Đâu ngẩn ra nhìn Lục Minh, bọn họ còn chưa nói câu nào mà? Quản gia Trần đứng sau Lục Minh báo cáo.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Chuyện này...”“Dì cứ yên tâm điNếu như Tiểu Tiểu có chuyện gì thì dì có thể tới chỗ của tổng thống đại nhân báo cáo rằng cháu của ngài ấy bắt cóc con gái của dì.” “...”Nghe vậy, mắt của mẹ Tiểu Tiểu trợn tròn tới mức sắp lọt ra khỏi tròng mắt“Cháu của tổng thống đại nhân?” Đại Đâu Đâu gật đầu: “Cha của con là Lục Minh, bây giờ dì yên tâm rồi chứ!”“...”Yên tâm thì yên tâm, chỉ là tuy rằng bọn họ có nghèo nhưng cũng không dám với cao tới người taĐại Đâu Đâu nghe được tiếng lòng của mẹ Tiểu Tiểu.“Chỉ là đưa đón trẻ thôi chứ không phải chuyện gìCoi như là làm chút cống hiến cho xã hội2thôi ạ.” Đại Đâu Đâu sợ mẹ của Tiểu Tiểu có gánh nặng tâm lý.Đại Đâu Đâu vừa nói vậy, lại thêm tài xế nói thêm vào, tận lực nhấn mạnh đó là cống hiến cho xã hội, coi như không giúp gia đình bọn họ thì cũng sẽ giúp người khác, lúc này mẹ của Tiểu Tiểu mới yên tâm.Lúc Đại Đâu Đâu rời đi, mẹ Tiểu Tiểu cũng không có gì để cảm ơn bèn mang khay trứng muối mình làm đưa cho tài xếLâm Tiểu Tiểu lại tặng đóa hồng hoa nho nhỏ của mình cho Đại Đâu ĐâuKhi họ về tới nhà đã là sáu rưỡi tối...Cảnh Y Nhân và Lục Minh đang ở nhà chờ Đại Đâu Đâu vẫn chưa ăn7cơm.Khi con về nhà, hai người nhìn thấy Đại Đâu Đâu đang nâng niu đóa hồng hoa cứ như báu vật vậyTài xế còn ôm một khay trứng muối trước ngực.Vừa vào nhà, Đại Đâu Đâu và Tiểu Đâu Đâu đã cảm nhận được bầu không khí không đúng lắmKhi nhìn thấy cảnh Y Nhân tóc vàng, hai đứa nhỏ trợn tròn mắt.“Mẹ, tóc của mẹ thật là đẹp!”Tiểu Đâu Đâu vừa cởi giày xong ở huyền quan đã chạy chân trần về phía Cảnh Y NhânCô bé kiễng chân lên, bàn tay nhỏ vuốt mái tóc xoăn của Cảnh Y NhânCảnh Y Nhân khẽ cười, thuận thế bế Tiểu Đâu Đâu lên ngồi ở ghế bên cạnh mình“Con về rồi ạ!” Đại Đâu Đâu vừa9thay giày vừa lễ phép nói“Tới dùng bữa đi!” Lục Minh ngồi ở bàn thản nhiên nói.Đại Đâu Đâu đưa ba lô trong tay cho người hầu, sau đó cởi bộ âu phục đồng phục học sinh ra rồi đi về phía bàn ăn.Thói quen của đứa nhỏ này giống hệt cha của nhócÍt nói, lạnh lùng, lại còn cao ngạoQuản gia Trần giúp Đại Đầu Đầu kéo ghế ra.Đại Đâu Đâu tự mình ngồi xuống ghếNhóc vừa mới cầm đũa đã nghe thấy tiếng lòng ấm ức của mẹ mình.“Hôm nay vì quay MV nên mới phải làm tóc như thế này, mình thấy rất đẹp, cứ nghĩ ông xã sẽ thíchMình muốn dành cho anh ấy một niềm vui bất ngờ, nhưng hình như5anh ấy không thích dáng vẻ này, từ lúc mình về tới giờ chưa thấy anh ấy cười lần nào.”“Cô gái nhỏ càng ngày càng xinh đẹp, tuổi còn trẻ, hấp dẫn người khácDọc đường về nhà không biết đã bị bao nhiêu tên đàn ông nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ này của cô ấy nữa, phải nghĩ cách nhất cô ấy trong nhà mới được.”Nghe thấy mấy câu này, khóe miệng Đại Đầu Đâu cong lênLục Minh đang ngồi ở ghế chính giữa nhíu mày nhìn Đại Đâu Đâu rồi nhắc con: “Cười cái gì? Có vài lời của người lớn không nên nghe thì không cần phải nghe.” “Vâng!” Đại Đâu Đâu cúi đầu xuống ăn cơm“..” Cảnh Y Nhân và Tiểu Đâu3Đâu ngẩn ra nhìn Lục Minh, bọn họ còn chưa nói câu nào mà? Quản gia Trần đứng sau Lục Minh báo cáo.