Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1252: Lâm tiểu tiểu bị thương
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn dáng vẻ hạnh phúc này của cô bé, Đại Đâu Đâu và Tiểu Đâu Đâu thực sự ngạc nhiên tới mức mắt mở thật to.Ăn ngon như vậy thật sao? Dáng vẻ của cô bé trông thật là hạnh phúc đó.“Ăn ngon không?” “Vâng!” Lâm Tiểu Tiểu gật đầu như mổ thócDáng vẻ đáng yêu, chân thành này của cô bé làm Đại Đâu Đâu lại nhìn cô bé mà cười.Khi đưa Lâm Tiểu Tiểu tới trường, chú Lý tài xế đưa bé vào.Chủ Lý và cô giáo chủ nhiệm trò chuyện một lát, Lâm Tiểu Tiểu cũng không biết đám người lớn bọn họ nói chuyện gì.Nhưng sau khi chú Lý đi rồi, bình thường Lâm Tiểu Tiểu không hề được cô chủ2nhiệm quan tâm nhưng hôm nay cô bé phát hiện ra cô chủ nhiệm vô cùng tốt với mình.Thỉnh thoảng cô giáo còn hỏi bé có muốn uống nước không, có bị khô miệng không? Rồi lại hỏi bữa điểm tâm buổi sáng bé ăn đã đủ chưaLúc thì lại hỏi bé có muốn đi nhà vệ sinh để xi xi khôngNgay cả khi đi ngủ trưa, bình thường Lâm Tiểu Tiểu vẫn luôn ngủ với rất nhiều bạn nhỏ khác ở giường trên sàn nhàNhưng giờ cô giáo lại để bé lên ngủ ở giường lớnLâm Tiểu Tiểu cũng không hiểu sự thay đổi của cô giáo, cô bé cũng không nghĩ nhiềuLâm Tiểu Tiểu mới ba tuổi, việc vui nhất khi đến trường7của bé chính là để chơi đùa với các bạn nhỏ khác.Hết giờ học, bé thích nhất chơi cầu trượt ở sân chơiNhưng hôm nay Lâm Tiểu Tiểu mặc váy, lúc chơi cầu trượt lớp da bị ma sát trên thang trượt tạo ra những tiếng kin kít, làm phần thịt ở chân của bé thấy rất đauBé chỉ dám chơi một lần, không dám chơi thêm một lần nữa.Phần thịt mềm ở sau đùi bị ma sát mà đỏ bừng lên, còn chảy một ít máu nữaLâm Tiểu Tiểu đau cũng không dám nói với cô giáo, chỉ biết chịu đựng.Mãi cho tới lúc tan học, anh Lục tới đón bé.Lúc nắm bàn tay nhỏ của bé rời khỏi trường mẫu giáo, Đại Đâu9Đầu phát hiện lúc Lâm Tiểu Tiểu đi rất chậm, hai chân còn hơi cong cong.Mới đi được hai bước, Đại Đâu Đâu liền dừng lại, nghi ngờ hỏi bé: “Tiểu Tiểu, em làm sao vậy?” “...” Lâm Tiểu Tiểu mở to đôi mắt tròn xoe, cắn môi, lắc đầu một cái, vẻ mặt như không có chuyện gì cả.Loại chuyện này không tiện nói cho người khác biết, đặc biệt anh Lục còn là con trai nữaĐại Đâu Đâu mờ mịt nhìn cô bé, sau đó nhìn về phía sau cô bé một cái, bàn tay nhỏ xốc váy của cô bé lênPhần bắp thịt dưới làn váy đã sưng phù lên nhìn như cặp giò heo nhỏ vậy.Con người Đại Đâu Đâu sâu5hơn, mặt sầm xuống“Làm sao mà bị thế này?” Đại Đâu Đâu không phải đang hỏi Lâm Tiểu Tiểu mà đôi mắt lạnh lùng đang ngước lên nhìn cô chủ nhiệmCô chủ nhiệm giật mình, sợ hết hồn nhìn chân của Lâm Tiểu Tiểu.Sau đó cô chủ nhiệm ngồi thụp xuống, quan tâm hỏi han: “Tiểu Tiểu, chân của em sao vậy? Sao lại không nói với cô?” “...” Lúc này Lâm Tiểu Tiểu mới e dè mở miệng: “Có cầu trượt ạ.”Cô giáo thở phào nhẹ nhõm, nếu không vị Lục tiểu thiếu gia này sẽ trách người cô giáo là cô đây“Lần sau phải nói cho cô biết chưa? Cô còn biết bôi thuốc cho em.” “...” Lâm Tiểu Tiểu gật đầu.Đại Đâu3Đâu đưa mắt nhìn những thứ đồ chơi giải trí cho trẻ em cũ kỹ ở trong sân, trầm mặc trong chốc lát.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn dáng vẻ hạnh phúc này của cô bé, Đại Đâu Đâu và Tiểu Đâu Đâu thực sự ngạc nhiên tới mức mắt mở thật to.
Ăn ngon như vậy thật sao? Dáng vẻ của cô bé trông thật là hạnh phúc đó.
“Ăn ngon không?” “Vâng!” Lâm Tiểu Tiểu gật đầu như mổ thóc
Dáng vẻ đáng yêu, chân thành này của cô bé làm Đại Đâu Đâu lại nhìn cô bé mà cười.
Khi đưa Lâm Tiểu Tiểu tới trường, chú Lý tài xế đưa bé vào.
Chủ Lý và cô giáo chủ nhiệm trò chuyện một lát, Lâm Tiểu Tiểu cũng không biết đám người lớn bọn họ nói chuyện gì.
Nhưng sau khi chú Lý đi rồi, bình thường Lâm Tiểu Tiểu không hề được cô chủ2nhiệm quan tâm nhưng hôm nay cô bé phát hiện ra cô chủ nhiệm vô cùng tốt với mình.
Thỉnh thoảng cô giáo còn hỏi bé có muốn uống nước không, có bị khô miệng không? Rồi lại hỏi bữa điểm tâm buổi sáng bé ăn đã đủ chưa
Lúc thì lại hỏi bé có muốn đi nhà vệ sinh để xi xi không
Ngay cả khi đi ngủ trưa, bình thường Lâm Tiểu Tiểu vẫn luôn ngủ với rất nhiều bạn nhỏ khác ở giường trên sàn nhà
Nhưng giờ cô giáo lại để bé lên ngủ ở giường lớn
Lâm Tiểu Tiểu cũng không hiểu sự thay đổi của cô giáo, cô bé cũng không nghĩ nhiều
Lâm Tiểu Tiểu mới ba tuổi, việc vui nhất khi đến trường7của bé chính là để chơi đùa với các bạn nhỏ khác.
Hết giờ học, bé thích nhất chơi cầu trượt ở sân chơi
Nhưng hôm nay Lâm Tiểu Tiểu mặc váy, lúc chơi cầu trượt lớp da bị ma sát trên thang trượt tạo ra những tiếng kin kít, làm phần thịt ở chân của bé thấy rất đau
Bé chỉ dám chơi một lần, không dám chơi thêm một lần nữa.
Phần thịt mềm ở sau đùi bị ma sát mà đỏ bừng lên, còn chảy một ít máu nữa
Lâm Tiểu Tiểu đau cũng không dám nói với cô giáo, chỉ biết chịu đựng.
Mãi cho tới lúc tan học, anh Lục tới đón bé.
Lúc nắm bàn tay nhỏ của bé rời khỏi trường mẫu giáo, Đại Đâu9Đầu phát hiện lúc Lâm Tiểu Tiểu đi rất chậm, hai chân còn hơi cong cong.
Mới đi được hai bước, Đại Đâu Đâu liền dừng lại, nghi ngờ hỏi bé: “Tiểu Tiểu, em làm sao vậy?” “...” Lâm Tiểu Tiểu mở to đôi mắt tròn xoe, cắn môi, lắc đầu một cái, vẻ mặt như không có chuyện gì cả.
Loại chuyện này không tiện nói cho người khác biết, đặc biệt anh Lục còn là con trai nữa
Đại Đâu Đâu mờ mịt nhìn cô bé, sau đó nhìn về phía sau cô bé một cái, bàn tay nhỏ xốc váy của cô bé lên
Phần bắp thịt dưới làn váy đã sưng phù lên nhìn như cặp giò heo nhỏ vậy.
Con người Đại Đâu Đâu sâu5hơn, mặt sầm xuống
“Làm sao mà bị thế này?” Đại Đâu Đâu không phải đang hỏi Lâm Tiểu Tiểu mà đôi mắt lạnh lùng đang ngước lên nhìn cô chủ nhiệm
Cô chủ nhiệm giật mình, sợ hết hồn nhìn chân của Lâm Tiểu Tiểu.
Sau đó cô chủ nhiệm ngồi thụp xuống, quan tâm hỏi han: “Tiểu Tiểu, chân của em sao vậy? Sao lại không nói với cô?” “...” Lúc này Lâm Tiểu Tiểu mới e dè mở miệng: “Có cầu trượt ạ.”
Cô giáo thở phào nhẹ nhõm, nếu không vị Lục tiểu thiếu gia này sẽ trách người cô giáo là cô đây
“Lần sau phải nói cho cô biết chưa? Cô còn biết bôi thuốc cho em.” “...” Lâm Tiểu Tiểu gật đầu.
Đại Đâu3Đâu đưa mắt nhìn những thứ đồ chơi giải trí cho trẻ em cũ kỹ ở trong sân, trầm mặc trong chốc lát.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn dáng vẻ hạnh phúc này của cô bé, Đại Đâu Đâu và Tiểu Đâu Đâu thực sự ngạc nhiên tới mức mắt mở thật to.Ăn ngon như vậy thật sao? Dáng vẻ của cô bé trông thật là hạnh phúc đó.“Ăn ngon không?” “Vâng!” Lâm Tiểu Tiểu gật đầu như mổ thócDáng vẻ đáng yêu, chân thành này của cô bé làm Đại Đâu Đâu lại nhìn cô bé mà cười.Khi đưa Lâm Tiểu Tiểu tới trường, chú Lý tài xế đưa bé vào.Chủ Lý và cô giáo chủ nhiệm trò chuyện một lát, Lâm Tiểu Tiểu cũng không biết đám người lớn bọn họ nói chuyện gì.Nhưng sau khi chú Lý đi rồi, bình thường Lâm Tiểu Tiểu không hề được cô chủ2nhiệm quan tâm nhưng hôm nay cô bé phát hiện ra cô chủ nhiệm vô cùng tốt với mình.Thỉnh thoảng cô giáo còn hỏi bé có muốn uống nước không, có bị khô miệng không? Rồi lại hỏi bữa điểm tâm buổi sáng bé ăn đã đủ chưaLúc thì lại hỏi bé có muốn đi nhà vệ sinh để xi xi khôngNgay cả khi đi ngủ trưa, bình thường Lâm Tiểu Tiểu vẫn luôn ngủ với rất nhiều bạn nhỏ khác ở giường trên sàn nhàNhưng giờ cô giáo lại để bé lên ngủ ở giường lớnLâm Tiểu Tiểu cũng không hiểu sự thay đổi của cô giáo, cô bé cũng không nghĩ nhiềuLâm Tiểu Tiểu mới ba tuổi, việc vui nhất khi đến trường7của bé chính là để chơi đùa với các bạn nhỏ khác.Hết giờ học, bé thích nhất chơi cầu trượt ở sân chơiNhưng hôm nay Lâm Tiểu Tiểu mặc váy, lúc chơi cầu trượt lớp da bị ma sát trên thang trượt tạo ra những tiếng kin kít, làm phần thịt ở chân của bé thấy rất đauBé chỉ dám chơi một lần, không dám chơi thêm một lần nữa.Phần thịt mềm ở sau đùi bị ma sát mà đỏ bừng lên, còn chảy một ít máu nữaLâm Tiểu Tiểu đau cũng không dám nói với cô giáo, chỉ biết chịu đựng.Mãi cho tới lúc tan học, anh Lục tới đón bé.Lúc nắm bàn tay nhỏ của bé rời khỏi trường mẫu giáo, Đại Đâu9Đầu phát hiện lúc Lâm Tiểu Tiểu đi rất chậm, hai chân còn hơi cong cong.Mới đi được hai bước, Đại Đâu Đâu liền dừng lại, nghi ngờ hỏi bé: “Tiểu Tiểu, em làm sao vậy?” “...” Lâm Tiểu Tiểu mở to đôi mắt tròn xoe, cắn môi, lắc đầu một cái, vẻ mặt như không có chuyện gì cả.Loại chuyện này không tiện nói cho người khác biết, đặc biệt anh Lục còn là con trai nữaĐại Đâu Đâu mờ mịt nhìn cô bé, sau đó nhìn về phía sau cô bé một cái, bàn tay nhỏ xốc váy của cô bé lênPhần bắp thịt dưới làn váy đã sưng phù lên nhìn như cặp giò heo nhỏ vậy.Con người Đại Đâu Đâu sâu5hơn, mặt sầm xuống“Làm sao mà bị thế này?” Đại Đâu Đâu không phải đang hỏi Lâm Tiểu Tiểu mà đôi mắt lạnh lùng đang ngước lên nhìn cô chủ nhiệmCô chủ nhiệm giật mình, sợ hết hồn nhìn chân của Lâm Tiểu Tiểu.Sau đó cô chủ nhiệm ngồi thụp xuống, quan tâm hỏi han: “Tiểu Tiểu, chân của em sao vậy? Sao lại không nói với cô?” “...” Lúc này Lâm Tiểu Tiểu mới e dè mở miệng: “Có cầu trượt ạ.”Cô giáo thở phào nhẹ nhõm, nếu không vị Lục tiểu thiếu gia này sẽ trách người cô giáo là cô đây“Lần sau phải nói cho cô biết chưa? Cô còn biết bôi thuốc cho em.” “...” Lâm Tiểu Tiểu gật đầu.Đại Đâu3Đâu đưa mắt nhìn những thứ đồ chơi giải trí cho trẻ em cũ kỹ ở trong sân, trầm mặc trong chốc lát.