Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1280: Kí ức ngọt ngào
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3��Cái đó thì anh Cảnh Triệt đã mua cho em rồi.”“...” Ngẫm lại, đúng là thể thật“Anh Cảnh Triệt, em có chuyên khác muốn nói với anh.”“Em cứ nói đi!”“Em muốn chuyển về trường ở!” “...”Quý Quận Tuyết vừa dứt lời, người bên kia điện thoại liền trở nên im lặng.“Anh Cảnh Triệt, em đã quấy rầy anh...” Cậu còn chưa nói xong, đột nhiên cuộc gọi liền bị ngắt.“...”Quý Quân Tuyết ngỡ ngàng nhìn điện thoại di độngAnh Cảnh Triệt tức giận? Hay là di động hết pin? Quý Quân Tuyết gọi một cuộc điện thoại qua điện thoại thông nhưng vẫn không có ai ngheNgay tại lúc Quý Quân Tuyết cho rằng Cảnh Triệt sẽ không nhận điện thoại thì điện thoại đột nhiên lại được kết nối.“Em cứ ở nhà, đừng đi đâu cả, anh sẽ lập tức về nhà.” Nói xong, Cảnh2Triệt bên kia lập tức tắt điện thoại.Quý Quân Tuyết tiếp tục thu xếp hành lý, đồ của cậu không nhiều, dọn dẹp cũng nhanh chóngNhưng cậu vừa mới dọn xong thì chợt nghe thấy có tiếng mở cửa rất mạnh dưới tầng, rồi sau đó là tiếng giày da bước lên tầng.Cảnh Triệt chưa kịp thay giày đã trực tiếp vào nhà, đẩy cửa phòng của Quý Quân Tuyết ra, đồ đạc của cậu cũng đã được dọn dẹp xong, vali đặt ở bên giường, còn người thì đứng bên cạnh vali“Anh Cảnh Triệt, anh đã về rồi!”Quý Quân Tuyết trông lại có vẻ thản nhiênNhưng nhìn thấy cảnh tượng này, Cảnh Triệt lại lạnh mặt.“Em định đi đâu?” “Em quay về trường học của ký túc xá, quấy rầy anh Cảnh Triệt lâu như vậy rồi.” “Em cũng biết quấy rầy anh lâu như7vậy, quấy rầy anh xong rồi chuẩn bị phủi tay chạy lấy người sao?” Cảnh Triệt nổi giận, lạnh lùng bước đến trước mặt Quỷ Quân Tuyết, đẩy cậu một cái“...” Quý Quân Tuyết ngã ngồi xuống giường, ngỡ ngàng nhìn Cảnh Triệt, đây vẫn là lần đầu tiên cậu thấy Cảnh Triệt nổi nóng với cậu đến vậy“Anh Cảnh Triệt, anh làm sao vậy?” “...” Đôi mắt sâu thẳm của Cảnh Triệt bình tĩnh nhìn cậu, đáy mắt xẹt qua một chút đau đớn không dễ phát hiệnTrong lòng anh ta vẫn chôn giấu một bí mật, bí mật mà không thể hé lộ dưới ánh mặt trời đượcBắt đầu từ một năm trước, trong lòng anh ta vẫn muốn theo đuổi, người mà anh ta thích chính là thiếu niên Quý Quân Tuyết trước mặt nàyNhưng có bao nhiêu người có thể chấp nhận9chuyện này? Thậm chí họ còn cảm thấy tình yêu say đắm này là xấu xa, đáng hổ thẹn.Anh ta luôn sợ hãi Quý Quân Tuyết cũng cho rằng như vậy cho nên vẫn giữ không xa không gần khoảng cách với cậuNgay từ đầu, anh ta không hề theo đuổi Quý Quân Mỹ, mỗi lần viện cớ hẹn bạn bè để hẹn Quý Quân Mỹ ra ngoài chỉ là vì muốn gặp Quý Quân TuyếtNhưng Quý Quân Mỹ lại tự mình đa tình, tưởng anh ta đang theo đuổi cô ta, dần dần còn chủ động coi anh ta là bạn traiBan đầu, anh ta có chút bài xích Quỷ Quân MỹNhưng có một lần, Quỷ Quân Tuyết ở trường học ném bóng rổ, chân bị ngã gãy xương, lúc nằm viện, ngày nào anh ta cũng đi thăm Quý Quân Tuyết, vì muốn có5lý do hợp lý để được luôn luôn xuất hiện trước mặt Quý Quân Tuyết, nên anh ta ngầm đồng ý khi Quý Quân Mỹ tự xưng mình là bạn gái của Cảnh TriệtMấy buổi tối khi Quý Quân Tuyết nằm viện, có một đêm, anh ta ở lại thăm quá muộn mà không vềTrong phòng bệnh không có chỗ ngủ, Quý Quân Tuyết lại chủ động nhường ra nửa chiếc giường, chen chúc ngủ với anh taĐối với Quý Quân Tuyết mà nói, có lẽ chuyện ấy không là gì, nhưng đối với Cảnh Triệt mà nói, lại là một hồi ức tốt đẹp vĩnh viễn không thể xóa nhòa.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3��Cái đó thì anh Cảnh Triệt đã mua cho em rồi.”“...” Ngẫm lại, đúng là thể thật“Anh Cảnh Triệt, em có chuyên khác muốn nói với anh.”“Em cứ nói đi!”“Em muốn chuyển về trường ở!” “...”Quý Quận Tuyết vừa dứt lời, người bên kia điện thoại liền trở nên im lặng.“Anh Cảnh Triệt, em đã quấy rầy anh...” Cậu còn chưa nói xong, đột nhiên cuộc gọi liền bị ngắt.“...”Quý Quân Tuyết ngỡ ngàng nhìn điện thoại di độngAnh Cảnh Triệt tức giận? Hay là di động hết pin? Quý Quân Tuyết gọi một cuộc điện thoại qua điện thoại thông nhưng vẫn không có ai ngheNgay tại lúc Quý Quân Tuyết cho rằng Cảnh Triệt sẽ không nhận điện thoại thì điện thoại đột nhiên lại được kết nối.“Em cứ ở nhà, đừng đi đâu cả, anh sẽ lập tức về nhà.” Nói xong, Cảnh2Triệt bên kia lập tức tắt điện thoại.Quý Quân Tuyết tiếp tục thu xếp hành lý, đồ của cậu không nhiều, dọn dẹp cũng nhanh chóngNhưng cậu vừa mới dọn xong thì chợt nghe thấy có tiếng mở cửa rất mạnh dưới tầng, rồi sau đó là tiếng giày da bước lên tầng.Cảnh Triệt chưa kịp thay giày đã trực tiếp vào nhà, đẩy cửa phòng của Quý Quân Tuyết ra, đồ đạc của cậu cũng đã được dọn dẹp xong, vali đặt ở bên giường, còn người thì đứng bên cạnh vali“Anh Cảnh Triệt, anh đã về rồi!”Quý Quân Tuyết trông lại có vẻ thản nhiênNhưng nhìn thấy cảnh tượng này, Cảnh Triệt lại lạnh mặt.“Em định đi đâu?” “Em quay về trường học của ký túc xá, quấy rầy anh Cảnh Triệt lâu như vậy rồi.” “Em cũng biết quấy rầy anh lâu như7vậy, quấy rầy anh xong rồi chuẩn bị phủi tay chạy lấy người sao?” Cảnh Triệt nổi giận, lạnh lùng bước đến trước mặt Quỷ Quân Tuyết, đẩy cậu một cái“...” Quý Quân Tuyết ngã ngồi xuống giường, ngỡ ngàng nhìn Cảnh Triệt, đây vẫn là lần đầu tiên cậu thấy Cảnh Triệt nổi nóng với cậu đến vậy“Anh Cảnh Triệt, anh làm sao vậy?” “...” Đôi mắt sâu thẳm của Cảnh Triệt bình tĩnh nhìn cậu, đáy mắt xẹt qua một chút đau đớn không dễ phát hiệnTrong lòng anh ta vẫn chôn giấu một bí mật, bí mật mà không thể hé lộ dưới ánh mặt trời đượcBắt đầu từ một năm trước, trong lòng anh ta vẫn muốn theo đuổi, người mà anh ta thích chính là thiếu niên Quý Quân Tuyết trước mặt nàyNhưng có bao nhiêu người có thể chấp nhận9chuyện này? Thậm chí họ còn cảm thấy tình yêu say đắm này là xấu xa, đáng hổ thẹn.Anh ta luôn sợ hãi Quý Quân Tuyết cũng cho rằng như vậy cho nên vẫn giữ không xa không gần khoảng cách với cậuNgay từ đầu, anh ta không hề theo đuổi Quý Quân Mỹ, mỗi lần viện cớ hẹn bạn bè để hẹn Quý Quân Mỹ ra ngoài chỉ là vì muốn gặp Quý Quân TuyếtNhưng Quý Quân Mỹ lại tự mình đa tình, tưởng anh ta đang theo đuổi cô ta, dần dần còn chủ động coi anh ta là bạn traiBan đầu, anh ta có chút bài xích Quỷ Quân MỹNhưng có một lần, Quỷ Quân Tuyết ở trường học ném bóng rổ, chân bị ngã gãy xương, lúc nằm viện, ngày nào anh ta cũng đi thăm Quý Quân Tuyết, vì muốn có5lý do hợp lý để được luôn luôn xuất hiện trước mặt Quý Quân Tuyết, nên anh ta ngầm đồng ý khi Quý Quân Mỹ tự xưng mình là bạn gái của Cảnh TriệtMấy buổi tối khi Quý Quân Tuyết nằm viện, có một đêm, anh ta ở lại thăm quá muộn mà không vềTrong phòng bệnh không có chỗ ngủ, Quý Quân Tuyết lại chủ động nhường ra nửa chiếc giường, chen chúc ngủ với anh taĐối với Quý Quân Tuyết mà nói, có lẽ chuyện ấy không là gì, nhưng đối với Cảnh Triệt mà nói, lại là một hồi ức tốt đẹp vĩnh viễn không thể xóa nhòa.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3��Cái đó thì anh Cảnh Triệt đã mua cho em rồi.”“...” Ngẫm lại, đúng là thể thật“Anh Cảnh Triệt, em có chuyên khác muốn nói với anh.”“Em cứ nói đi!”“Em muốn chuyển về trường ở!” “...”Quý Quận Tuyết vừa dứt lời, người bên kia điện thoại liền trở nên im lặng.“Anh Cảnh Triệt, em đã quấy rầy anh...” Cậu còn chưa nói xong, đột nhiên cuộc gọi liền bị ngắt.“...”Quý Quân Tuyết ngỡ ngàng nhìn điện thoại di độngAnh Cảnh Triệt tức giận? Hay là di động hết pin? Quý Quân Tuyết gọi một cuộc điện thoại qua điện thoại thông nhưng vẫn không có ai ngheNgay tại lúc Quý Quân Tuyết cho rằng Cảnh Triệt sẽ không nhận điện thoại thì điện thoại đột nhiên lại được kết nối.“Em cứ ở nhà, đừng đi đâu cả, anh sẽ lập tức về nhà.” Nói xong, Cảnh2Triệt bên kia lập tức tắt điện thoại.Quý Quân Tuyết tiếp tục thu xếp hành lý, đồ của cậu không nhiều, dọn dẹp cũng nhanh chóngNhưng cậu vừa mới dọn xong thì chợt nghe thấy có tiếng mở cửa rất mạnh dưới tầng, rồi sau đó là tiếng giày da bước lên tầng.Cảnh Triệt chưa kịp thay giày đã trực tiếp vào nhà, đẩy cửa phòng của Quý Quân Tuyết ra, đồ đạc của cậu cũng đã được dọn dẹp xong, vali đặt ở bên giường, còn người thì đứng bên cạnh vali“Anh Cảnh Triệt, anh đã về rồi!”Quý Quân Tuyết trông lại có vẻ thản nhiênNhưng nhìn thấy cảnh tượng này, Cảnh Triệt lại lạnh mặt.“Em định đi đâu?” “Em quay về trường học của ký túc xá, quấy rầy anh Cảnh Triệt lâu như vậy rồi.” “Em cũng biết quấy rầy anh lâu như7vậy, quấy rầy anh xong rồi chuẩn bị phủi tay chạy lấy người sao?” Cảnh Triệt nổi giận, lạnh lùng bước đến trước mặt Quỷ Quân Tuyết, đẩy cậu một cái“...” Quý Quân Tuyết ngã ngồi xuống giường, ngỡ ngàng nhìn Cảnh Triệt, đây vẫn là lần đầu tiên cậu thấy Cảnh Triệt nổi nóng với cậu đến vậy“Anh Cảnh Triệt, anh làm sao vậy?” “...” Đôi mắt sâu thẳm của Cảnh Triệt bình tĩnh nhìn cậu, đáy mắt xẹt qua một chút đau đớn không dễ phát hiệnTrong lòng anh ta vẫn chôn giấu một bí mật, bí mật mà không thể hé lộ dưới ánh mặt trời đượcBắt đầu từ một năm trước, trong lòng anh ta vẫn muốn theo đuổi, người mà anh ta thích chính là thiếu niên Quý Quân Tuyết trước mặt nàyNhưng có bao nhiêu người có thể chấp nhận9chuyện này? Thậm chí họ còn cảm thấy tình yêu say đắm này là xấu xa, đáng hổ thẹn.Anh ta luôn sợ hãi Quý Quân Tuyết cũng cho rằng như vậy cho nên vẫn giữ không xa không gần khoảng cách với cậuNgay từ đầu, anh ta không hề theo đuổi Quý Quân Mỹ, mỗi lần viện cớ hẹn bạn bè để hẹn Quý Quân Mỹ ra ngoài chỉ là vì muốn gặp Quý Quân TuyếtNhưng Quý Quân Mỹ lại tự mình đa tình, tưởng anh ta đang theo đuổi cô ta, dần dần còn chủ động coi anh ta là bạn traiBan đầu, anh ta có chút bài xích Quỷ Quân MỹNhưng có một lần, Quỷ Quân Tuyết ở trường học ném bóng rổ, chân bị ngã gãy xương, lúc nằm viện, ngày nào anh ta cũng đi thăm Quý Quân Tuyết, vì muốn có5lý do hợp lý để được luôn luôn xuất hiện trước mặt Quý Quân Tuyết, nên anh ta ngầm đồng ý khi Quý Quân Mỹ tự xưng mình là bạn gái của Cảnh TriệtMấy buổi tối khi Quý Quân Tuyết nằm viện, có một đêm, anh ta ở lại thăm quá muộn mà không vềTrong phòng bệnh không có chỗ ngủ, Quý Quân Tuyết lại chủ động nhường ra nửa chiếc giường, chen chúc ngủ với anh taĐối với Quý Quân Tuyết mà nói, có lẽ chuyện ấy không là gì, nhưng đối với Cảnh Triệt mà nói, lại là một hồi ức tốt đẹp vĩnh viễn không thể xóa nhòa.