Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1304: Coi công ty là vườn rau à?

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3ị hôn thê? Trước kia anh ta đã không muốn cô ta, hiện giờ bị người ta ngủ rồi lại bỏ rơi, còn dám chạy về đây tìm anh ta nữaCảnh Triệt này sao còn muốn loại phụ nữ đó chứ?Nếu không phải vì Quân Tuyết thì anh ta đã sớm đá người phụ nữ này ra khỏi cửa rồi.Nghe vậy, Quý Quân Mỹ cứng đờ“Cảnh Triệt, em không có ý ấyEm chỉ là không muốn ở nhà ăn không ngồi rồi thôi màTuy rằng chúng ta sắp kết hôn nhưng em không thể để anh nuôi em mãi đượcLàm vậy thì em thấy rất băn khoăn khó xử.” Quý Quân Mỹ tỏ ra mình biết rất rõ đạo lýNghe vậy, Cảnh Triệt cười khẩy một tiếng: “Ai bảo tôi muốn nuôi cô?” Nghe vậy, sắc mặt Quý Quân Mỹ2tái xanh, cô ta xấu hổ lúng túng mở to mắt nhìn Cảnh Triệt chằm chằm“Cảnh TriệtAnh..anh có ý gì?” “Có ý gì thì trong lòng cô tự hiểu lấy.” “...”Quý Quân Tuyết ngồi một bên, ngơ ngác nhìn Cảnh Triệt.Cậu biết anh Cảnh Triệt luôn rất yêu chị mình mà, nhưng sao hôm nay lại đối xử với chị ấy như vậy?Lẽ nào chị ấy lại làm chuyện gì có lỗi với anh Cảnh Triệt sao?Nghĩ vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết cảm thấy lo lắng, thậm chí có một chút cảm giác rằng chị mình căn bản không xứng với anh Cảnh TriệtAnh Cảnh Triệt tốt như vậy mà chị cứ hết lần này tới lần khác làm ra những chuyện quá đángNói xong, Cảnh Triệt lại thản nhiên đứng dậy, dịu dàng hỏi Quý Quân Tuyết ngồi7bên cạnh: “Em đã ăn no chưa?”Quý Quân Tuyết gật đầu.“Chúng ta đi thôi!” Nói xong, Cảnh Triệt nhanh chóng đi ra khỏi phòng riêngQuý Quân Tuyết do dự một lát rồi mới đứng dậy, nhìn bóng lưng Cảnh Triệt biến mất khỏi phòng, cậu mới mở miệng hỏi Quý Quân Mỹ: “Chị, có phải chị lại làm chuyện gì khiến anh cảnh Triệt không vui không?”“Chị có thể làm cái gì được? Chị không hề làm gì cả, ai biết được hôm nay anh ta bị làm sao?”Quý Quân Mỹ tức tối đến mức vung ngay đũa trong tay đi“Chị! Vậy em đi trước đây.”“Chờ đã!” Quý Quân Mỹ gọi lại Quý Quân Tuyết đang muốn đi: “Buổi chiều em không có chuyện gì thì nói chuyện với Cảnh Triệt xem sao, để anh ấy cũng đưa cả chị9tới công ty điGặp nhau nhiều thì chị mới có cơ hội hòa hảo với anh rể em chứ, hiểu chưa?”“...” Quý Quân Tuyết trầm mặc một lúc“Em không nói lời nào là có ý gì?” Quý Quân Mỹ tức tới mức gằn lên“Em biết rồi, chỉ là em không muốn chọc giận anh Cảnh TriệtNếu anh ấy đã giận mà em lại mở miệng thì chỉ sợ anh ấy sẽ không đồng ý.” “Cũng phải, thể em phải thông minh một chút, lúc nào anh ấy có tâm trạng tốt thì hãy nói.” “Em biết rồi.”“Đi đi, đi đi!”Quý Quân Tuyết vừa đi, sắc mặt Quỷ Quân Mỹ đã sa sầm xuống, lời của Cảnh Triệt vừa rồi đã quá rõ ràng rồi, sau chuyện cô ta đào hôn lần trước, Cảnh Triệt không định cưới cô ta nữa...Trên5xe, Cảnh Triệt một tay cầm tay lái, một tay kẹp hờ một điếu thuốc, hít nhẹ một hơi rồi phun ra một tầng khói mỏng manhQuý Quân Tuyết ngồi bên cạnh biết tâm trạng của Cảnh Triệt không tốt nên cũng không dám nói nhiềuMột hồi lâu sau, Cảnh Triệt đột nhiên mở miệng“Chị của em vẫn luôn dùng giọng điệu tệ hại như thể để dạy dỗ em sao?” Quý Quân Tuyết không hề để ý mà nở nụ cười“Chị của em vẫn coi em là trẻ con ấy màChị ấy lo cho em nên mới như vậy thôi.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3ị hôn thê? Trước kia anh ta đã không muốn cô ta, hiện giờ bị người ta ngủ rồi lại bỏ rơi, còn dám chạy về đây tìm anh ta nữaCảnh Triệt này sao còn muốn loại phụ nữ đó chứ?Nếu không phải vì Quân Tuyết thì anh ta đã sớm đá người phụ nữ này ra khỏi cửa rồi.Nghe vậy, Quý Quân Mỹ cứng đờ“Cảnh Triệt, em không có ý ấyEm chỉ là không muốn ở nhà ăn không ngồi rồi thôi màTuy rằng chúng ta sắp kết hôn nhưng em không thể để anh nuôi em mãi đượcLàm vậy thì em thấy rất băn khoăn khó xử.” Quý Quân Mỹ tỏ ra mình biết rất rõ đạo lýNghe vậy, Cảnh Triệt cười khẩy một tiếng: “Ai bảo tôi muốn nuôi cô?” Nghe vậy, sắc mặt Quý Quân Mỹ2tái xanh, cô ta xấu hổ lúng túng mở to mắt nhìn Cảnh Triệt chằm chằm“Cảnh TriệtAnh..anh có ý gì?” “Có ý gì thì trong lòng cô tự hiểu lấy.” “...”Quý Quân Tuyết ngồi một bên, ngơ ngác nhìn Cảnh Triệt.Cậu biết anh Cảnh Triệt luôn rất yêu chị mình mà, nhưng sao hôm nay lại đối xử với chị ấy như vậy?Lẽ nào chị ấy lại làm chuyện gì có lỗi với anh Cảnh Triệt sao?Nghĩ vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết cảm thấy lo lắng, thậm chí có một chút cảm giác rằng chị mình căn bản không xứng với anh Cảnh TriệtAnh Cảnh Triệt tốt như vậy mà chị cứ hết lần này tới lần khác làm ra những chuyện quá đángNói xong, Cảnh Triệt lại thản nhiên đứng dậy, dịu dàng hỏi Quý Quân Tuyết ngồi7bên cạnh: “Em đã ăn no chưa?”Quý Quân Tuyết gật đầu.“Chúng ta đi thôi!” Nói xong, Cảnh Triệt nhanh chóng đi ra khỏi phòng riêngQuý Quân Tuyết do dự một lát rồi mới đứng dậy, nhìn bóng lưng Cảnh Triệt biến mất khỏi phòng, cậu mới mở miệng hỏi Quý Quân Mỹ: “Chị, có phải chị lại làm chuyện gì khiến anh cảnh Triệt không vui không?”“Chị có thể làm cái gì được? Chị không hề làm gì cả, ai biết được hôm nay anh ta bị làm sao?”Quý Quân Mỹ tức tối đến mức vung ngay đũa trong tay đi“Chị! Vậy em đi trước đây.”“Chờ đã!” Quý Quân Mỹ gọi lại Quý Quân Tuyết đang muốn đi: “Buổi chiều em không có chuyện gì thì nói chuyện với Cảnh Triệt xem sao, để anh ấy cũng đưa cả chị9tới công ty điGặp nhau nhiều thì chị mới có cơ hội hòa hảo với anh rể em chứ, hiểu chưa?”“...” Quý Quân Tuyết trầm mặc một lúc“Em không nói lời nào là có ý gì?” Quý Quân Mỹ tức tới mức gằn lên“Em biết rồi, chỉ là em không muốn chọc giận anh Cảnh TriệtNếu anh ấy đã giận mà em lại mở miệng thì chỉ sợ anh ấy sẽ không đồng ý.” “Cũng phải, thể em phải thông minh một chút, lúc nào anh ấy có tâm trạng tốt thì hãy nói.” “Em biết rồi.”“Đi đi, đi đi!”Quý Quân Tuyết vừa đi, sắc mặt Quỷ Quân Mỹ đã sa sầm xuống, lời của Cảnh Triệt vừa rồi đã quá rõ ràng rồi, sau chuyện cô ta đào hôn lần trước, Cảnh Triệt không định cưới cô ta nữa...Trên5xe, Cảnh Triệt một tay cầm tay lái, một tay kẹp hờ một điếu thuốc, hít nhẹ một hơi rồi phun ra một tầng khói mỏng manhQuý Quân Tuyết ngồi bên cạnh biết tâm trạng của Cảnh Triệt không tốt nên cũng không dám nói nhiềuMột hồi lâu sau, Cảnh Triệt đột nhiên mở miệng“Chị của em vẫn luôn dùng giọng điệu tệ hại như thể để dạy dỗ em sao?” Quý Quân Tuyết không hề để ý mà nở nụ cười“Chị của em vẫn coi em là trẻ con ấy màChị ấy lo cho em nên mới như vậy thôi.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3ị hôn thê? Trước kia anh ta đã không muốn cô ta, hiện giờ bị người ta ngủ rồi lại bỏ rơi, còn dám chạy về đây tìm anh ta nữaCảnh Triệt này sao còn muốn loại phụ nữ đó chứ?Nếu không phải vì Quân Tuyết thì anh ta đã sớm đá người phụ nữ này ra khỏi cửa rồi.Nghe vậy, Quý Quân Mỹ cứng đờ“Cảnh Triệt, em không có ý ấyEm chỉ là không muốn ở nhà ăn không ngồi rồi thôi màTuy rằng chúng ta sắp kết hôn nhưng em không thể để anh nuôi em mãi đượcLàm vậy thì em thấy rất băn khoăn khó xử.” Quý Quân Mỹ tỏ ra mình biết rất rõ đạo lýNghe vậy, Cảnh Triệt cười khẩy một tiếng: “Ai bảo tôi muốn nuôi cô?” Nghe vậy, sắc mặt Quý Quân Mỹ2tái xanh, cô ta xấu hổ lúng túng mở to mắt nhìn Cảnh Triệt chằm chằm“Cảnh TriệtAnh..anh có ý gì?” “Có ý gì thì trong lòng cô tự hiểu lấy.” “...”Quý Quân Tuyết ngồi một bên, ngơ ngác nhìn Cảnh Triệt.Cậu biết anh Cảnh Triệt luôn rất yêu chị mình mà, nhưng sao hôm nay lại đối xử với chị ấy như vậy?Lẽ nào chị ấy lại làm chuyện gì có lỗi với anh Cảnh Triệt sao?Nghĩ vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết cảm thấy lo lắng, thậm chí có một chút cảm giác rằng chị mình căn bản không xứng với anh Cảnh TriệtAnh Cảnh Triệt tốt như vậy mà chị cứ hết lần này tới lần khác làm ra những chuyện quá đángNói xong, Cảnh Triệt lại thản nhiên đứng dậy, dịu dàng hỏi Quý Quân Tuyết ngồi7bên cạnh: “Em đã ăn no chưa?”Quý Quân Tuyết gật đầu.“Chúng ta đi thôi!” Nói xong, Cảnh Triệt nhanh chóng đi ra khỏi phòng riêngQuý Quân Tuyết do dự một lát rồi mới đứng dậy, nhìn bóng lưng Cảnh Triệt biến mất khỏi phòng, cậu mới mở miệng hỏi Quý Quân Mỹ: “Chị, có phải chị lại làm chuyện gì khiến anh cảnh Triệt không vui không?”“Chị có thể làm cái gì được? Chị không hề làm gì cả, ai biết được hôm nay anh ta bị làm sao?”Quý Quân Mỹ tức tối đến mức vung ngay đũa trong tay đi“Chị! Vậy em đi trước đây.”“Chờ đã!” Quý Quân Mỹ gọi lại Quý Quân Tuyết đang muốn đi: “Buổi chiều em không có chuyện gì thì nói chuyện với Cảnh Triệt xem sao, để anh ấy cũng đưa cả chị9tới công ty điGặp nhau nhiều thì chị mới có cơ hội hòa hảo với anh rể em chứ, hiểu chưa?”“...” Quý Quân Tuyết trầm mặc một lúc“Em không nói lời nào là có ý gì?” Quý Quân Mỹ tức tới mức gằn lên“Em biết rồi, chỉ là em không muốn chọc giận anh Cảnh TriệtNếu anh ấy đã giận mà em lại mở miệng thì chỉ sợ anh ấy sẽ không đồng ý.” “Cũng phải, thể em phải thông minh một chút, lúc nào anh ấy có tâm trạng tốt thì hãy nói.” “Em biết rồi.”“Đi đi, đi đi!”Quý Quân Tuyết vừa đi, sắc mặt Quỷ Quân Mỹ đã sa sầm xuống, lời của Cảnh Triệt vừa rồi đã quá rõ ràng rồi, sau chuyện cô ta đào hôn lần trước, Cảnh Triệt không định cưới cô ta nữa...Trên5xe, Cảnh Triệt một tay cầm tay lái, một tay kẹp hờ một điếu thuốc, hít nhẹ một hơi rồi phun ra một tầng khói mỏng manhQuý Quân Tuyết ngồi bên cạnh biết tâm trạng của Cảnh Triệt không tốt nên cũng không dám nói nhiềuMột hồi lâu sau, Cảnh Triệt đột nhiên mở miệng“Chị của em vẫn luôn dùng giọng điệu tệ hại như thể để dạy dỗ em sao?” Quý Quân Tuyết không hề để ý mà nở nụ cười“Chị của em vẫn coi em là trẻ con ấy màChị ấy lo cho em nên mới như vậy thôi.”

Chương 1304: Coi công ty là vườn rau à?