Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1313: Dọn về nhà ở

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vừa nhìn màn hình, thấy là Quý Quân Mỹ, Quý Quân Tuyết cầm điện thoại di động lên, đứng dậy rồi xoay người, đi đến phòng nước mà nghe điện thoại.Cậu chỉ sợ người khác nói mình làm chuyện riêng trong giờ làm việc.Đối với người lần đầu tiên đi làm như cậu mà nói, khi làm bất cứ chuyện gì đều phải cẩn thận từng chút một.Quý Quân Tuyết vừa nhận cuộc gọi, cậu còn chưa mở miệng, đã nghe thấy âm thanh bùm bùm của Quý Quân Mỹ.“Quân Tuyết à, có phải trường học của em sắp phá dỡ ký túc xá không? Em không có chỗ ở, vậy có dọn về nhà không?” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết sững sờ, chuyện này lan truyền nhanh thật, chị của cậu ấy3cũng biết rồi? “Chị, vẫn chưa đập đầuKhông cần phải vội, còn mấy ngày nữa cơ!” “Không sao cả, em cứ về nhà ở trước đi!” “Chị, không sao đâuNếu không được thì em thuê phòng, chị không cần phải lo lắng cho em!” Quý Quân Tuyết cười nhẹ nói, cho rằng Quý Quân Mỹ quan tâm mình, cậu không muốn quấy rầy đến chị nên từ chổi lần nữaLòng tốt của cậu lại chọc điên Quý Quân Mỹ - người vốn không có bao nhiêu kiên nhẫnCô ta gào lên với cái điện thoại: “Chị bảo em về thì em về đi, nói nhiều như vậy làm gì? Hôm nay tan học liền về cho chị, em không về thì chị sẽ đến trường học tìm em.” “...” Hôm nay cậu cũng0không phải đến trườngQuý Quân Tuyết trầm mặc trong chốc lát: “Dạ” một tiếng.“Biết rồi, chị!”Quỷ Quân Tuyết mờ mịt tắt điện thoạiCậu không hiểu rốt cuộc Quý Quân Mỹ đang muốn làm gìQuý Quân Tuyết quay lại khu làm việc, in tài liệu ra.Sau đó, điện thoại nội bộ ngay bàn kế bên vang lên, chỉ thấy một chị thư ký ngồi bên cạnh nhận điện thoại rồi nói: “Vâng thưa Cảnh tổng!” Sau khi cúp điện thoại, thư ký nói với Quý Quân Tuyết: “Đưa một ly cà phê vào cho Cảnh tổng, biết pha thế nào không?” Nghe vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết thình thịch một tiếng, còn có cách pha khác nữa sao? Hôm qua cậu chỉ đưa một ly cà phê hòa tan cho anh Cảnh Triệt5thôi?Anh Cảnh Triệt cũng mang dáng vẻ rất ngon miệng mà uống, cậu cũng cảm thấy không có vấn đề gì, dù sao thương hiệu của gói cà phê hòa tan kia là thương hiệu lớn, hàng nhập khẩuNghĩ như vậy, Quý Quân Tuyết vô thức hỏi: “Phải pha như thế nào?” “Cảnh tổng ghét nhất là loại cà phê có vị tệ, thêm mấy thứ lung tung vào đó, anh ấy chỉ uống cà phê đenTrong ngăn kéo phòng nước có một hộp cà phê hạt màu xanh, đó là đồ riêng của Cảnh tổngCậu pha xong thì đưa vào đó, tuyệt đối đừng bỏ thêm bột sữa và đườngNếu không thì cậu sẽ bước thẳng mà vào, nằm ngang mà ra đó.” Thư ký mang vẻ mặt vô cùng khoa trương4mà trừng mắt nhìn Quý Quân Tuyết với vẻ cảnh cáoQuý Quân Tuyết cả kinh rụt cổ, sững sờ gật đầu một cái, sau đó xoay người đi vào phòng nướcCậu cũng không biết anh Cảnh Triệt uống cà phê lại có nhiều điều phải chú ý như thếNhưng hôm qua cậu ấy pha cà phê hòa tan, tại sao anh Cảnh Triệt không nói câu nào, lại còn uống hết?Quý Quân Tuyết gãi đầu, không nghĩ ra.Quý Quân Tuyết dựa theo lời nói của thư ký mà pha một ly cà phê, sau đó đưa vào trong văn phòng của Cảnh TriệtCảnh Triệt đang bận làm cái gì đó trước máy tính, ngay cả có người đi vào cũng không rảnh liếc mắt nhìnQuý Quân Tuyết một tay ôm tài liệu, một9tay cầm cà phê, cậu đi đến bên cạnh Cảnh Triệt, đặt cà phê ngay tay anh ta, sau đó bỏ tài liệu xuống.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vừa nhìn màn hình, thấy là Quý Quân Mỹ, Quý Quân Tuyết cầm điện thoại di động lên, đứng dậy rồi xoay người, đi đến phòng nước mà nghe điện thoại.Cậu chỉ sợ người khác nói mình làm chuyện riêng trong giờ làm việc.Đối với người lần đầu tiên đi làm như cậu mà nói, khi làm bất cứ chuyện gì đều phải cẩn thận từng chút một.Quý Quân Tuyết vừa nhận cuộc gọi, cậu còn chưa mở miệng, đã nghe thấy âm thanh bùm bùm của Quý Quân Mỹ.“Quân Tuyết à, có phải trường học của em sắp phá dỡ ký túc xá không? Em không có chỗ ở, vậy có dọn về nhà không?” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết sững sờ, chuyện này lan truyền nhanh thật, chị của cậu ấy3cũng biết rồi? “Chị, vẫn chưa đập đầuKhông cần phải vội, còn mấy ngày nữa cơ!” “Không sao cả, em cứ về nhà ở trước đi!” “Chị, không sao đâuNếu không được thì em thuê phòng, chị không cần phải lo lắng cho em!” Quý Quân Tuyết cười nhẹ nói, cho rằng Quý Quân Mỹ quan tâm mình, cậu không muốn quấy rầy đến chị nên từ chổi lần nữaLòng tốt của cậu lại chọc điên Quý Quân Mỹ - người vốn không có bao nhiêu kiên nhẫnCô ta gào lên với cái điện thoại: “Chị bảo em về thì em về đi, nói nhiều như vậy làm gì? Hôm nay tan học liền về cho chị, em không về thì chị sẽ đến trường học tìm em.” “...” Hôm nay cậu cũng0không phải đến trườngQuý Quân Tuyết trầm mặc trong chốc lát: “Dạ” một tiếng.“Biết rồi, chị!”Quỷ Quân Tuyết mờ mịt tắt điện thoạiCậu không hiểu rốt cuộc Quý Quân Mỹ đang muốn làm gìQuý Quân Tuyết quay lại khu làm việc, in tài liệu ra.Sau đó, điện thoại nội bộ ngay bàn kế bên vang lên, chỉ thấy một chị thư ký ngồi bên cạnh nhận điện thoại rồi nói: “Vâng thưa Cảnh tổng!” Sau khi cúp điện thoại, thư ký nói với Quý Quân Tuyết: “Đưa một ly cà phê vào cho Cảnh tổng, biết pha thế nào không?” Nghe vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết thình thịch một tiếng, còn có cách pha khác nữa sao? Hôm qua cậu chỉ đưa một ly cà phê hòa tan cho anh Cảnh Triệt5thôi?Anh Cảnh Triệt cũng mang dáng vẻ rất ngon miệng mà uống, cậu cũng cảm thấy không có vấn đề gì, dù sao thương hiệu của gói cà phê hòa tan kia là thương hiệu lớn, hàng nhập khẩuNghĩ như vậy, Quý Quân Tuyết vô thức hỏi: “Phải pha như thế nào?” “Cảnh tổng ghét nhất là loại cà phê có vị tệ, thêm mấy thứ lung tung vào đó, anh ấy chỉ uống cà phê đenTrong ngăn kéo phòng nước có một hộp cà phê hạt màu xanh, đó là đồ riêng của Cảnh tổngCậu pha xong thì đưa vào đó, tuyệt đối đừng bỏ thêm bột sữa và đườngNếu không thì cậu sẽ bước thẳng mà vào, nằm ngang mà ra đó.” Thư ký mang vẻ mặt vô cùng khoa trương4mà trừng mắt nhìn Quý Quân Tuyết với vẻ cảnh cáoQuý Quân Tuyết cả kinh rụt cổ, sững sờ gật đầu một cái, sau đó xoay người đi vào phòng nướcCậu cũng không biết anh Cảnh Triệt uống cà phê lại có nhiều điều phải chú ý như thếNhưng hôm qua cậu ấy pha cà phê hòa tan, tại sao anh Cảnh Triệt không nói câu nào, lại còn uống hết?Quý Quân Tuyết gãi đầu, không nghĩ ra.Quý Quân Tuyết dựa theo lời nói của thư ký mà pha một ly cà phê, sau đó đưa vào trong văn phòng của Cảnh TriệtCảnh Triệt đang bận làm cái gì đó trước máy tính, ngay cả có người đi vào cũng không rảnh liếc mắt nhìnQuý Quân Tuyết một tay ôm tài liệu, một9tay cầm cà phê, cậu đi đến bên cạnh Cảnh Triệt, đặt cà phê ngay tay anh ta, sau đó bỏ tài liệu xuống.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vừa nhìn màn hình, thấy là Quý Quân Mỹ, Quý Quân Tuyết cầm điện thoại di động lên, đứng dậy rồi xoay người, đi đến phòng nước mà nghe điện thoại.Cậu chỉ sợ người khác nói mình làm chuyện riêng trong giờ làm việc.Đối với người lần đầu tiên đi làm như cậu mà nói, khi làm bất cứ chuyện gì đều phải cẩn thận từng chút một.Quý Quân Tuyết vừa nhận cuộc gọi, cậu còn chưa mở miệng, đã nghe thấy âm thanh bùm bùm của Quý Quân Mỹ.“Quân Tuyết à, có phải trường học của em sắp phá dỡ ký túc xá không? Em không có chỗ ở, vậy có dọn về nhà không?” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết sững sờ, chuyện này lan truyền nhanh thật, chị của cậu ấy3cũng biết rồi? “Chị, vẫn chưa đập đầuKhông cần phải vội, còn mấy ngày nữa cơ!” “Không sao cả, em cứ về nhà ở trước đi!” “Chị, không sao đâuNếu không được thì em thuê phòng, chị không cần phải lo lắng cho em!” Quý Quân Tuyết cười nhẹ nói, cho rằng Quý Quân Mỹ quan tâm mình, cậu không muốn quấy rầy đến chị nên từ chổi lần nữaLòng tốt của cậu lại chọc điên Quý Quân Mỹ - người vốn không có bao nhiêu kiên nhẫnCô ta gào lên với cái điện thoại: “Chị bảo em về thì em về đi, nói nhiều như vậy làm gì? Hôm nay tan học liền về cho chị, em không về thì chị sẽ đến trường học tìm em.” “...” Hôm nay cậu cũng0không phải đến trườngQuý Quân Tuyết trầm mặc trong chốc lát: “Dạ” một tiếng.“Biết rồi, chị!”Quỷ Quân Tuyết mờ mịt tắt điện thoạiCậu không hiểu rốt cuộc Quý Quân Mỹ đang muốn làm gìQuý Quân Tuyết quay lại khu làm việc, in tài liệu ra.Sau đó, điện thoại nội bộ ngay bàn kế bên vang lên, chỉ thấy một chị thư ký ngồi bên cạnh nhận điện thoại rồi nói: “Vâng thưa Cảnh tổng!” Sau khi cúp điện thoại, thư ký nói với Quý Quân Tuyết: “Đưa một ly cà phê vào cho Cảnh tổng, biết pha thế nào không?” Nghe vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết thình thịch một tiếng, còn có cách pha khác nữa sao? Hôm qua cậu chỉ đưa một ly cà phê hòa tan cho anh Cảnh Triệt5thôi?Anh Cảnh Triệt cũng mang dáng vẻ rất ngon miệng mà uống, cậu cũng cảm thấy không có vấn đề gì, dù sao thương hiệu của gói cà phê hòa tan kia là thương hiệu lớn, hàng nhập khẩuNghĩ như vậy, Quý Quân Tuyết vô thức hỏi: “Phải pha như thế nào?” “Cảnh tổng ghét nhất là loại cà phê có vị tệ, thêm mấy thứ lung tung vào đó, anh ấy chỉ uống cà phê đenTrong ngăn kéo phòng nước có một hộp cà phê hạt màu xanh, đó là đồ riêng của Cảnh tổngCậu pha xong thì đưa vào đó, tuyệt đối đừng bỏ thêm bột sữa và đườngNếu không thì cậu sẽ bước thẳng mà vào, nằm ngang mà ra đó.” Thư ký mang vẻ mặt vô cùng khoa trương4mà trừng mắt nhìn Quý Quân Tuyết với vẻ cảnh cáoQuý Quân Tuyết cả kinh rụt cổ, sững sờ gật đầu một cái, sau đó xoay người đi vào phòng nướcCậu cũng không biết anh Cảnh Triệt uống cà phê lại có nhiều điều phải chú ý như thếNhưng hôm qua cậu ấy pha cà phê hòa tan, tại sao anh Cảnh Triệt không nói câu nào, lại còn uống hết?Quý Quân Tuyết gãi đầu, không nghĩ ra.Quý Quân Tuyết dựa theo lời nói của thư ký mà pha một ly cà phê, sau đó đưa vào trong văn phòng của Cảnh TriệtCảnh Triệt đang bận làm cái gì đó trước máy tính, ngay cả có người đi vào cũng không rảnh liếc mắt nhìnQuý Quân Tuyết một tay ôm tài liệu, một9tay cầm cà phê, cậu đi đến bên cạnh Cảnh Triệt, đặt cà phê ngay tay anh ta, sau đó bỏ tài liệu xuống.

Chương 1313: Dọn về nhà ở