Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1326: Nắm tay nhau, sống chung đến già

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ình cảm bị đè nén thời gian dài nháy mắt bùng nổAnh ta hận không thể gửi gắm tất cả tình yêu cho Quý Quân TuyếtĐây là giấc mộng mà Cảnh Triệt cả đời cũng không dám mơ, bí mật không thể nói ra, thời khắc này lại được thực hiệnNụ hôn nồng nhiệt triền miên, giữa hai đôi môi gắn bó biểu đạt tình yêu với nhau, chấp nhất, không muốn buông tay...Cảnh Triệt vừa lái xe, vừa ngây ngô cười ra tiếng.Trên khuôn mặt tuấn dật hiếm khi xuất hiện nụ cười tươi như ánh mặt trời, phát ra từ đáy lòng như vậy.Quý Quân Tuyết ngồi bên cạnh nghẹn lời nhìn anh ta, nhắc nhở:“Anh Cảnh Triệt, anh đã cười rất lâu rồi, còn cười nữa thì mặt sẽ bị co giật đấy.” “...”Nếu co giật, anh ta cũng cam nguyệnAnh ta thật sự3rất vui, rất hạnh phúc, hạnh phúc đến mức hận không thể khiến cả thế giới chia sẻ niềm vui của anh taCảnh Triệt dùng một bàn tay vịn tay lái, một bàn tay nắm tay Quý Quân Tuyết.Đến bây giờ, anh ta vẫn kích động không thôiAnh ta hỏi Quý Quân Tuyết“Quân Tuyết, em nhìn ra từ khi nào, thích anh từ khi nào?”Đây là chuyện Cảnh Triệt vẫn muốn biết sau khi Quý Quân Tuyết tỏ tình với anh ta.Anh ta không bao giờ dám tưởng tượng Quý Quân Tuyết vẫn luôn thích anh ta.“..” Quý Quân Tuyết nghĩ, thấp giọng nói“Lúc thực sự xác định anh Cảnh Triệt thích em là từ tối hôm qua, còn chuyện em thích anh Cảnh Triệt từ bao giờ thì hẳn là bắt đầu từ rất sớm, chỉ là bản thân vẫn chưa phát hiện ra thôi, chỉ0gần đây mới nhận thấy được.”“Em thường xuyên nhớ anh Cảnh Triệt..hay đoán anh Cảnh Triệt bây giờ đang làm gì..., nghĩ đến chuyện anh Cảnh Triệt và chị thì trong lòng sẽ khó chịu.”Nói xong, mặt Quỷ Quân Tuyết hơi phiếm hồngCảnh Triệt cười nhẹ, nâng cánh tay lên, vuốt ve khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của cậu, lòng bàn tay vuốt ve sườn mặt cậuThì ra người anh ta thầm mến, vẫn luôn thầm mến anh taCảnh Triệt vui vẻ tột cùng, vốn định mang Quý Quân Tuyết ra ngoài ăn cơm, kết quả xe lái qua chỗ ăn rồi cũng không phát hiệnCuối cùng xe lại vòng lại một vòng, quay trở về, đến khách sạn kiểu gia đình mà họ thường điCảnh Triệt chọn toàn món ăn Quý Quân Tuyết thích, đầy ắp một bàn..Sau đó, hai người lại đi xem phimBọn5họ ngồi ở vị trí gần dãy cuối, khi diễn viên mến nhau hôn môi, Cảnh Triệt đỡ đầu Quý Quân Tuyết tựa vào trên vai anh ta, nhẹ nhàng hôn lên trán cậuBuổi tối, cuối cùng anh ta cũng có thể quang minh chính đại ôm người mình thích đi vào giấc ngủĐiều này đối với Cảnh Triệt mà nói thật sự hạnh phúcDù sao bọn họ mới bắt đầu chính thức kết giao, Cảnh Triệt sợ Quý Quân Tuyết bị dọa, nên nhiều nhất chỉ dừng ở mức hôn thôiSẽ không tiếp tục làm thêm gì nữa.Ngay cả lúc ôm người yêu vào lòng như lúc này, anh ta cũng phải cố nén không loạnCó thể thế này, Cảnh Triệt đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi...Ngày hôm sau là cuối tuần.Hai người vốn có thể vượt qua một ngày cuối tuần lãng mạn.Nhưng cha4Cảnh Triệt là Cảnh Đức Chính gọi điện thoại đến, nói em rể Lục Minh hôm nay tặng một ít lá trà ngon hảo hạng và thuốc bổ cho ông ta, bắt Cảnh Triệt qua lấy về.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

9ình cảm bị đè nén thời gian dài nháy mắt bùng nổ

Anh ta hận không thể gửi gắm tất cả tình yêu cho Quý Quân Tuyết

Đây là giấc mộng mà Cảnh Triệt cả đời cũng không dám mơ, bí mật không thể nói ra, thời khắc này lại được thực hiện

Nụ hôn nồng nhiệt triền miên, giữa hai đôi môi gắn bó biểu đạt tình yêu với nhau, chấp nhất, không muốn buông tay...

Cảnh Triệt vừa lái xe, vừa ngây ngô cười ra tiếng.

Trên khuôn mặt tuấn dật hiếm khi xuất hiện nụ cười tươi như ánh mặt trời, phát ra từ đáy lòng như vậy.

Quý Quân Tuyết ngồi bên cạnh nghẹn lời nhìn anh ta, nhắc nhở:

“Anh Cảnh Triệt, anh đã cười rất lâu rồi, còn cười nữa thì mặt sẽ bị co giật đấy.” “...”Nếu co giật, anh ta cũng cam nguyện

Anh ta thật sự3rất vui, rất hạnh phúc, hạnh phúc đến mức hận không thể khiến cả thế giới chia sẻ niềm vui của anh ta

Cảnh Triệt dùng một bàn tay vịn tay lái, một bàn tay nắm tay Quý Quân Tuyết.

Đến bây giờ, anh ta vẫn kích động không thôi

Anh ta hỏi Quý Quân Tuyết

“Quân Tuyết, em nhìn ra từ khi nào, thích anh từ khi nào?”

Đây là chuyện Cảnh Triệt vẫn muốn biết sau khi Quý Quân Tuyết tỏ tình với anh ta.

Anh ta không bao giờ dám tưởng tượng Quý Quân Tuyết vẫn luôn thích anh ta.

“..” Quý Quân Tuyết nghĩ, thấp giọng nói

“Lúc thực sự xác định anh Cảnh Triệt thích em là từ tối hôm qua, còn chuyện em thích anh Cảnh Triệt từ bao giờ thì hẳn là bắt đầu từ rất sớm, chỉ là bản thân vẫn chưa phát hiện ra thôi, chỉ0gần đây mới nhận thấy được.”

“Em thường xuyên nhớ anh Cảnh Triệt..

hay đoán anh Cảnh Triệt bây giờ đang làm gì..., nghĩ đến chuyện anh Cảnh Triệt và chị thì trong lòng sẽ khó chịu.”

Nói xong, mặt Quỷ Quân Tuyết hơi phiếm hồng

Cảnh Triệt cười nhẹ, nâng cánh tay lên, vuốt ve khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của cậu, lòng bàn tay vuốt ve sườn mặt cậu

Thì ra người anh ta thầm mến, vẫn luôn thầm mến anh ta

Cảnh Triệt vui vẻ tột cùng, vốn định mang Quý Quân Tuyết ra ngoài ăn cơm, kết quả xe lái qua chỗ ăn rồi cũng không phát hiện

Cuối cùng xe lại vòng lại một vòng, quay trở về, đến khách sạn kiểu gia đình mà họ thường đi

Cảnh Triệt chọn toàn món ăn Quý Quân Tuyết thích, đầy ắp một bàn..

Sau đó, hai người lại đi xem phim

Bọn5họ ngồi ở vị trí gần dãy cuối, khi diễn viên mến nhau hôn môi, Cảnh Triệt đỡ đầu Quý Quân Tuyết tựa vào trên vai anh ta, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu

Buổi tối, cuối cùng anh ta cũng có thể quang minh chính đại ôm người mình thích đi vào giấc ngủ

Điều này đối với Cảnh Triệt mà nói thật sự hạnh phúc

Dù sao bọn họ mới bắt đầu chính thức kết giao, Cảnh Triệt sợ Quý Quân Tuyết bị dọa, nên nhiều nhất chỉ dừng ở mức hôn thôi

Sẽ không tiếp tục làm thêm gì nữa.

Ngay cả lúc ôm người yêu vào lòng như lúc này, anh ta cũng phải cố nén không loạn

Có thể thế này, Cảnh Triệt đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi...

Ngày hôm sau là cuối tuần.

Hai người vốn có thể vượt qua một ngày cuối tuần lãng mạn.

Nhưng cha4Cảnh Triệt là Cảnh Đức Chính gọi điện thoại đến, nói em rể Lục Minh hôm nay tặng một ít lá trà ngon hảo hạng và thuốc bổ cho ông ta, bắt Cảnh Triệt qua lấy về.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ình cảm bị đè nén thời gian dài nháy mắt bùng nổAnh ta hận không thể gửi gắm tất cả tình yêu cho Quý Quân TuyếtĐây là giấc mộng mà Cảnh Triệt cả đời cũng không dám mơ, bí mật không thể nói ra, thời khắc này lại được thực hiệnNụ hôn nồng nhiệt triền miên, giữa hai đôi môi gắn bó biểu đạt tình yêu với nhau, chấp nhất, không muốn buông tay...Cảnh Triệt vừa lái xe, vừa ngây ngô cười ra tiếng.Trên khuôn mặt tuấn dật hiếm khi xuất hiện nụ cười tươi như ánh mặt trời, phát ra từ đáy lòng như vậy.Quý Quân Tuyết ngồi bên cạnh nghẹn lời nhìn anh ta, nhắc nhở:“Anh Cảnh Triệt, anh đã cười rất lâu rồi, còn cười nữa thì mặt sẽ bị co giật đấy.” “...”Nếu co giật, anh ta cũng cam nguyệnAnh ta thật sự3rất vui, rất hạnh phúc, hạnh phúc đến mức hận không thể khiến cả thế giới chia sẻ niềm vui của anh taCảnh Triệt dùng một bàn tay vịn tay lái, một bàn tay nắm tay Quý Quân Tuyết.Đến bây giờ, anh ta vẫn kích động không thôiAnh ta hỏi Quý Quân Tuyết“Quân Tuyết, em nhìn ra từ khi nào, thích anh từ khi nào?”Đây là chuyện Cảnh Triệt vẫn muốn biết sau khi Quý Quân Tuyết tỏ tình với anh ta.Anh ta không bao giờ dám tưởng tượng Quý Quân Tuyết vẫn luôn thích anh ta.“..” Quý Quân Tuyết nghĩ, thấp giọng nói“Lúc thực sự xác định anh Cảnh Triệt thích em là từ tối hôm qua, còn chuyện em thích anh Cảnh Triệt từ bao giờ thì hẳn là bắt đầu từ rất sớm, chỉ là bản thân vẫn chưa phát hiện ra thôi, chỉ0gần đây mới nhận thấy được.”“Em thường xuyên nhớ anh Cảnh Triệt..hay đoán anh Cảnh Triệt bây giờ đang làm gì..., nghĩ đến chuyện anh Cảnh Triệt và chị thì trong lòng sẽ khó chịu.”Nói xong, mặt Quỷ Quân Tuyết hơi phiếm hồngCảnh Triệt cười nhẹ, nâng cánh tay lên, vuốt ve khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của cậu, lòng bàn tay vuốt ve sườn mặt cậuThì ra người anh ta thầm mến, vẫn luôn thầm mến anh taCảnh Triệt vui vẻ tột cùng, vốn định mang Quý Quân Tuyết ra ngoài ăn cơm, kết quả xe lái qua chỗ ăn rồi cũng không phát hiệnCuối cùng xe lại vòng lại một vòng, quay trở về, đến khách sạn kiểu gia đình mà họ thường điCảnh Triệt chọn toàn món ăn Quý Quân Tuyết thích, đầy ắp một bàn..Sau đó, hai người lại đi xem phimBọn5họ ngồi ở vị trí gần dãy cuối, khi diễn viên mến nhau hôn môi, Cảnh Triệt đỡ đầu Quý Quân Tuyết tựa vào trên vai anh ta, nhẹ nhàng hôn lên trán cậuBuổi tối, cuối cùng anh ta cũng có thể quang minh chính đại ôm người mình thích đi vào giấc ngủĐiều này đối với Cảnh Triệt mà nói thật sự hạnh phúcDù sao bọn họ mới bắt đầu chính thức kết giao, Cảnh Triệt sợ Quý Quân Tuyết bị dọa, nên nhiều nhất chỉ dừng ở mức hôn thôiSẽ không tiếp tục làm thêm gì nữa.Ngay cả lúc ôm người yêu vào lòng như lúc này, anh ta cũng phải cố nén không loạnCó thể thế này, Cảnh Triệt đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi...Ngày hôm sau là cuối tuần.Hai người vốn có thể vượt qua một ngày cuối tuần lãng mạn.Nhưng cha4Cảnh Triệt là Cảnh Đức Chính gọi điện thoại đến, nói em rể Lục Minh hôm nay tặng một ít lá trà ngon hảo hạng và thuốc bổ cho ông ta, bắt Cảnh Triệt qua lấy về.

Chương 1326: Nắm tay nhau, sống chung đến già