Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1337: Rốt cuộc ai là kẻ thứ ba

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9uý Quân Mỹ lái xe đi theo xe của Cảnh Triệt.Cảnh Triệt không đến công ty, mà lái xe đến cơ quan ban ngành ở trung tâm thành phố để làm thủ tục làm hộ chiếu ở quẩy xuất nhập cảnh.Quý Quân Mỹ đứng xa nhìn Cảnh Triệt đi vào trong cơ quan, nhưng không đi theoCô ta buồn bực tự hỏi sao Cảnh Triệt lại đến đây, anh ta muốn ra nước ngoài sao?Ngay khi Quý Quân Mỹ đang suy nghĩ, thì cô ta lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho cô của mìnhTuy cô ta đã nhận tiền của Cảnh Triệt, hứa sẽ không liên lạc với Quý Quân Tuyết, cũng không đến nhà của anh taNhưng không nghĩa là3cô ta không thể nhờ người khác liên lạc với Quý Quân Tuyết...Sao cô ta lại cam lòng bị người khác đùa giỡn, mà người đó còn là em trai của mình được chứ.Sau khi Quý Quân Tuyết tiễn Cảnh Triệt ra khỏi cửa, trở vào nhà, cậu ngồi trên ghế sofa ôm lấy con gấu bông màu nâu mà Cảnh Triệt tặng.Đây là món quà chính thức đầu tiên mà anh ta tặng cho cậuQuý Quân Tuyết rất thích, con gấu bông dài bằng gần nửa cơ thể người, ngủ trong lòng của con gấu vừa mềm vừa thoải máiGương mặt của Quý Quân Tuyết cọ vào con gấu, trên đó còn mùi thơm nhẹ của Cảnh TriệtVào lúc này, điện thoại0trên bàn đột nhiên reo lên.Quý Quân Tuyết ngồi dậy, cầm điện thoại lên nhìn, người gọi đến lại là cô của cậu.Đã lâu lắm rồi cô không liên lạc với họ.Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết bắt máy theo bản năngĐầu dây bên kia vang lên giọng nói hiền dịu của cô.“Quân Tuyết à, chị của cháu hình như có chuyện gì đó không tiện liên lạc với cháu nên bảo cô gọi điện thoại cho cháuChị cháu nói nó đang ở quán cà phê nhỏ đối diện trường học đợi cháu, bảo cháu nhất định phải đến.”Nghe vậy, Quý Quân Tuyết hoang mang đáp lại một tiếng “Dạ”Sau đó trả lời lại: “Vâng!” Cô của cậu tắt máyHồn vía Quý Quân Tuyết5lên mây, cậu hoang mang đặt điện thoại xuốngCậu nhớ đến cảnh tượng Quý Quân Mỹ làm loạn ở đây vào vài ngày trướcĐột nhiên hôm nay chị đến tìm cậu mà không phải tìm Cảnh Triệt, khiến cho cậu có chút lo sợNghĩ vậy Quý Quân Tuyết liền gọi điện thoại cho Quý Quân MỹNhưng điện thoại của cô ta không gọi đượcQuý Quân Tuyết ngước đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, mới chín giờ.Hôm nay mười giờ mới có tiết học, bây giờ đi có vẻ hơi sớm, nhưng cũng vừa để gặp Quy Quân Mỹ.Quý Quân Tuyết đứng dậy, cầm cặp, thay giày và đi đến trường..Sáng sớm, nhiều sinh viên đến cửa hàng đối diện để mua đồ4ăn sáng.Quý Quân Tuyết mới vừa đến quán cà phê, thì gặp bạn cùng phòng Trương Khánh và Lý Lập Vinh đang uống trà sữa, ăn bánh donut ở khúc quẹo cua.Quý Quân Tuyết chào bọn họ, rồi đi tới vị trí ghế gần cửa sổĐó là vị trí mà Quý Quân Mỹ đang ngồiCô ta mặc váy màu đỏ, đeo kính râm, mái tóc xoăn che nửa bên mặt, dáng vẻ như không muốn bị người khác nhìn thấy.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

9uý Quân Mỹ lái xe đi theo xe của Cảnh Triệt.

Cảnh Triệt không đến công ty, mà lái xe đến cơ quan ban ngành ở trung tâm thành phố để làm thủ tục làm hộ chiếu ở quẩy xuất nhập cảnh.

Quý Quân Mỹ đứng xa nhìn Cảnh Triệt đi vào trong cơ quan, nhưng không đi theo

Cô ta buồn bực tự hỏi sao Cảnh Triệt lại đến đây, anh ta muốn ra nước ngoài sao?

Ngay khi Quý Quân Mỹ đang suy nghĩ, thì cô ta lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho cô của mình

Tuy cô ta đã nhận tiền của Cảnh Triệt, hứa sẽ không liên lạc với Quý Quân Tuyết, cũng không đến nhà của anh ta

Nhưng không nghĩa là3cô ta không thể nhờ người khác liên lạc với Quý Quân Tuyết...

Sao cô ta lại cam lòng bị người khác đùa giỡn, mà người đó còn là em trai của mình được chứ.

Sau khi Quý Quân Tuyết tiễn Cảnh Triệt ra khỏi cửa, trở vào nhà, cậu ngồi trên ghế sofa ôm lấy con gấu bông màu nâu mà Cảnh Triệt tặng.

Đây là món quà chính thức đầu tiên mà anh ta tặng cho cậu

Quý Quân Tuyết rất thích, con gấu bông dài bằng gần nửa cơ thể người, ngủ trong lòng của con gấu vừa mềm vừa thoải mái

Gương mặt của Quý Quân Tuyết cọ vào con gấu, trên đó còn mùi thơm nhẹ của Cảnh Triệt

Vào lúc này, điện thoại0trên bàn đột nhiên reo lên.

Quý Quân Tuyết ngồi dậy, cầm điện thoại lên nhìn, người gọi đến lại là cô của cậu.

Đã lâu lắm rồi cô không liên lạc với họ.

Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết bắt máy theo bản năng

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói hiền dịu của cô.

“Quân Tuyết à, chị của cháu hình như có chuyện gì đó không tiện liên lạc với cháu nên bảo cô gọi điện thoại cho cháu

Chị cháu nói nó đang ở quán cà phê nhỏ đối diện trường học đợi cháu, bảo cháu nhất định phải đến.”

Nghe vậy, Quý Quân Tuyết hoang mang đáp lại một tiếng “Dạ”

Sau đó trả lời lại: “Vâng!” Cô của cậu tắt máy

Hồn vía Quý Quân Tuyết5lên mây, cậu hoang mang đặt điện thoại xuống

Cậu nhớ đến cảnh tượng Quý Quân Mỹ làm loạn ở đây vào vài ngày trước

Đột nhiên hôm nay chị đến tìm cậu mà không phải tìm Cảnh Triệt, khiến cho cậu có chút lo sợ

Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết liền gọi điện thoại cho Quý Quân Mỹ

Nhưng điện thoại của cô ta không gọi được

Quý Quân Tuyết ngước đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, mới chín giờ.

Hôm nay mười giờ mới có tiết học, bây giờ đi có vẻ hơi sớm, nhưng cũng vừa để gặp Quy Quân Mỹ.

Quý Quân Tuyết đứng dậy, cầm cặp, thay giày và đi đến trường..

Sáng sớm, nhiều sinh viên đến cửa hàng đối diện để mua đồ4ăn sáng.

Quý Quân Tuyết mới vừa đến quán cà phê, thì gặp bạn cùng phòng Trương Khánh và Lý Lập Vinh đang uống trà sữa, ăn bánh donut ở khúc quẹo cua.

Quý Quân Tuyết chào bọn họ, rồi đi tới vị trí ghế gần cửa sổ

Đó là vị trí mà Quý Quân Mỹ đang ngồi

Cô ta mặc váy màu đỏ, đeo kính râm, mái tóc xoăn che nửa bên mặt, dáng vẻ như không muốn bị người khác nhìn thấy.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9uý Quân Mỹ lái xe đi theo xe của Cảnh Triệt.Cảnh Triệt không đến công ty, mà lái xe đến cơ quan ban ngành ở trung tâm thành phố để làm thủ tục làm hộ chiếu ở quẩy xuất nhập cảnh.Quý Quân Mỹ đứng xa nhìn Cảnh Triệt đi vào trong cơ quan, nhưng không đi theoCô ta buồn bực tự hỏi sao Cảnh Triệt lại đến đây, anh ta muốn ra nước ngoài sao?Ngay khi Quý Quân Mỹ đang suy nghĩ, thì cô ta lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho cô của mìnhTuy cô ta đã nhận tiền của Cảnh Triệt, hứa sẽ không liên lạc với Quý Quân Tuyết, cũng không đến nhà của anh taNhưng không nghĩa là3cô ta không thể nhờ người khác liên lạc với Quý Quân Tuyết...Sao cô ta lại cam lòng bị người khác đùa giỡn, mà người đó còn là em trai của mình được chứ.Sau khi Quý Quân Tuyết tiễn Cảnh Triệt ra khỏi cửa, trở vào nhà, cậu ngồi trên ghế sofa ôm lấy con gấu bông màu nâu mà Cảnh Triệt tặng.Đây là món quà chính thức đầu tiên mà anh ta tặng cho cậuQuý Quân Tuyết rất thích, con gấu bông dài bằng gần nửa cơ thể người, ngủ trong lòng của con gấu vừa mềm vừa thoải máiGương mặt của Quý Quân Tuyết cọ vào con gấu, trên đó còn mùi thơm nhẹ của Cảnh TriệtVào lúc này, điện thoại0trên bàn đột nhiên reo lên.Quý Quân Tuyết ngồi dậy, cầm điện thoại lên nhìn, người gọi đến lại là cô của cậu.Đã lâu lắm rồi cô không liên lạc với họ.Nghĩ vậy Quý Quân Tuyết bắt máy theo bản năngĐầu dây bên kia vang lên giọng nói hiền dịu của cô.“Quân Tuyết à, chị của cháu hình như có chuyện gì đó không tiện liên lạc với cháu nên bảo cô gọi điện thoại cho cháuChị cháu nói nó đang ở quán cà phê nhỏ đối diện trường học đợi cháu, bảo cháu nhất định phải đến.”Nghe vậy, Quý Quân Tuyết hoang mang đáp lại một tiếng “Dạ”Sau đó trả lời lại: “Vâng!” Cô của cậu tắt máyHồn vía Quý Quân Tuyết5lên mây, cậu hoang mang đặt điện thoại xuốngCậu nhớ đến cảnh tượng Quý Quân Mỹ làm loạn ở đây vào vài ngày trướcĐột nhiên hôm nay chị đến tìm cậu mà không phải tìm Cảnh Triệt, khiến cho cậu có chút lo sợNghĩ vậy Quý Quân Tuyết liền gọi điện thoại cho Quý Quân MỹNhưng điện thoại của cô ta không gọi đượcQuý Quân Tuyết ngước đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, mới chín giờ.Hôm nay mười giờ mới có tiết học, bây giờ đi có vẻ hơi sớm, nhưng cũng vừa để gặp Quy Quân Mỹ.Quý Quân Tuyết đứng dậy, cầm cặp, thay giày và đi đến trường..Sáng sớm, nhiều sinh viên đến cửa hàng đối diện để mua đồ4ăn sáng.Quý Quân Tuyết mới vừa đến quán cà phê, thì gặp bạn cùng phòng Trương Khánh và Lý Lập Vinh đang uống trà sữa, ăn bánh donut ở khúc quẹo cua.Quý Quân Tuyết chào bọn họ, rồi đi tới vị trí ghế gần cửa sổĐó là vị trí mà Quý Quân Mỹ đang ngồiCô ta mặc váy màu đỏ, đeo kính râm, mái tóc xoăn che nửa bên mặt, dáng vẻ như không muốn bị người khác nhìn thấy.

Chương 1337: Rốt cuộc ai là kẻ thứ ba