Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1356: Chọc cho quý quân mỹ xù lông

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Hay là thôi đi, vốn dĩ tôi đến đây để xem anh ấy có làm loạn ở bên ngoài hay khôngHôm nay anh ấy hẹn tôi mà tôi không đồng ý, giờ nhìn thấy tôi thì tôi biết nói thế nào?” Nghe vậy, cô bạn gái kia sầm mặt xuống, hai tay chống nạnh“Tôi hết lần này đến lần khác giúp cô còn không phải vì có thể quen biết một người có tiếng tăm như Cảnh Triệt saoĐây là cơ hội tốt như thế mà cô không chịu giúp tôi, rốt cuộc cô có phải là vị hôn thê của anh ta không thể: Nếu anh ta biết cô ở đây thì đã sao? Cô không giúp tôi thì lần sau sao tôi có thể giúp cô được?”“...” Quý Quân Mỹ bị cô bạn kia nói mà sắc mặt vô cùng lúng túng.“Xem ra địa vị3của vị hôn thê là cô trong lòng Cảnh Triệt cũng chẳng ra sao nhỉ, Cô không đi thì thôi đi, tự tôi đi!”Nói rồi cô bạn gái đó bỏ lại Quý Quân Mỹ, nhanh chân đi về phía Cảnh TriệtCô ta thuận thể cầm một ly sâm banh trên khay của phục vụ rồi đi tới đứng trước mặt Cảnh Triệt“Cảnh tổng! Chào ngài, tôi là Mạn Ngọc, bạn tốt của vị hôn thê của ngàiCó thể ngài không biết tôi nhưng tôi thường nghe vị hôn thê của ngài kể về ngài.” Người phụ nữ đó hào phóng nở nụ cười tao nhã với Cảnh Triệt.Chờ tới khi cô ta nói xong, Cảnh Triệt mới thờ ơ mà lạnh nhạt đưa mắt nhìn người phụ nữ ở trước mặtVừa rồi anh ta thấy cô gái này đi cùng với Quý Quân MỹMắt anh ta nhướng0lên.“Cá chình?*(*) Từ 8kmàn vù: Mạn Ngọc phát âm là, và từ đó đã manyú: cá chình phát âm hơi giống nhauCảnh Triệt cố ý xuyên tạc tên của người khác làm Quý Quân Tuyết đứng bên cạnh muốn cười nhưng chỉ có thể mím môi kiềm chế.“...” Mạn Ngọc lúng túng tới mức khóe miệng giật giật, sửa lời: “Cảnh tổng thật biết nói đùa, tôi tên là Mạn Ngọc, là bạn tốt của vị hôn thê của ngài.”Nghe vậy, Cảnh Triệt cười khẩy một tiếng“Vị hôn thế? Cô có nhầm không? Từ ngày Quý Quân Mỹ rời đi thì cô ta đã không còn là vị hôn thê của tôi nữa.”“...” Vẻ mặt Mạn Ngọc cứng đờ lại, ngơ ngác.“Không phải Quý Quân Mỹ nói ngài đã tha thứ cho cô ta, chuẩn bị kết hôn lại một lần nữa hay sao?” Nghe vậy, Cảnh5Triệt liếc nhìn Quý Quân Mỹ ở cách đó không xa đang hận không thể trốn đi mất“Loại phụ nữ này có tặng cho người khác thì cũng không có ai muốn, cô thấy cảnh Triệt tôi sẽ dùng chiếc giày rách mà người khác đã dùng qua sao?” cảnh Triệt cố ý cao giọng để Quý Quân Mỹ cũng nghe thấyGiọng Cảnh Triệt cao hơn mấy phần làm cho mọi người chú ý, họ lũ lượt nhìn về phía cảnh Triệt, sau đó nhìn theo tầm mắt của Cảnh Triệt để nhìn Quý Quân MỹNhững người ở hiện trường khẽ hô một tiếng“Này, đây không phải là vị hôn thê đã chạy trốn trước kia của Cảnh tổng à? Sao cô ta cũng ở đây vậy?” “Cô ta mà cũng xứng tới chỗ như này sao?” “Chắc là Cảnh tổng không muốn cô ta nữa nên4cô ta định dây dưa không buông đây mà.” “...” Trong nháy mắt Quý Quân Mỹ đã trở thành tiêu điểm, khi nghe thấy những lời đồn đại ở xung quanh đang bàn luận về chuyện của cô ta, Quý Quân Mỹ bị người ta sỉ nhục như thể không đáng một đồng, cô ta hận không thể tìm một cái động để chui vào.Cô ta xấu hổ, thẹn quá hóa giận, hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.Cô ta biết, thằng em trai tốt của cô ta lại nói lung tung, nếu không một người ga lăng như Cảnh Triệt sao có thể nhục nhã cô ta như vậy chứ? “...”Quý Quân Tuyết đang đứng cạnh Cảnh Triệt hơi kéo kéo góc áo của anh ta một cáiCảnh Triệt biết Quý Quân Tuyết không đành lòng khi Quý Quân Mỹ bị sỉ nhục Nhưng anh ta9hiểu rõ, vừa rồi anh ta không ở đó, Quân Tuyết nhà bọn họ nhất định đã bị Quý Quân Mỹ bắt nạtAnh ta sẽ không làm gì Quý Quân Mỹ, nhưng chuyện nhục nhã này anh ta nhất định phải đòi lại.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hay là thôi đi, vốn dĩ tôi đến đây để xem anh ấy có làm loạn ở bên ngoài hay không

Hôm nay anh ấy hẹn tôi mà tôi không đồng ý, giờ nhìn thấy tôi thì tôi biết nói thế nào?” Nghe vậy, cô bạn gái kia sầm mặt xuống, hai tay chống nạnh

“Tôi hết lần này đến lần khác giúp cô còn không phải vì có thể quen biết một người có tiếng tăm như Cảnh Triệt sao

Đây là cơ hội tốt như thế mà cô không chịu giúp tôi, rốt cuộc cô có phải là vị hôn thê của anh ta không thể: Nếu anh ta biết cô ở đây thì đã sao? Cô không giúp tôi thì lần sau sao tôi có thể giúp cô được?”

“...” Quý Quân Mỹ bị cô bạn kia nói mà sắc mặt vô cùng lúng túng.

“Xem ra địa vị3của vị hôn thê là cô trong lòng Cảnh Triệt cũng chẳng ra sao nhỉ, Cô không đi thì thôi đi, tự tôi đi!”

Nói rồi cô bạn gái đó bỏ lại Quý Quân Mỹ, nhanh chân đi về phía Cảnh Triệt

Cô ta thuận thể cầm một ly sâm banh trên khay của phục vụ rồi đi tới đứng trước mặt Cảnh Triệt

“Cảnh tổng! Chào ngài, tôi là Mạn Ngọc, bạn tốt của vị hôn thê của ngài

Có thể ngài không biết tôi nhưng tôi thường nghe vị hôn thê của ngài kể về ngài.” Người phụ nữ đó hào phóng nở nụ cười tao nhã với Cảnh Triệt.

Chờ tới khi cô ta nói xong, Cảnh Triệt mới thờ ơ mà lạnh nhạt đưa mắt nhìn người phụ nữ ở trước mặt

Vừa rồi anh ta thấy cô gái này đi cùng với Quý Quân Mỹ

Mắt anh ta nhướng0lên.

“Cá chình?*

(*) Từ 8kmàn vù: Mạn Ngọc phát âm là, và từ đó đã manyú: cá chình phát âm hơi giống nhau

Cảnh Triệt cố ý xuyên tạc tên của người khác làm Quý Quân Tuyết đứng bên cạnh muốn cười nhưng chỉ có thể mím môi kiềm chế.

“...” Mạn Ngọc lúng túng tới mức khóe miệng giật giật, sửa lời: “Cảnh tổng thật biết nói đùa, tôi tên là Mạn Ngọc, là bạn tốt của vị hôn thê của ngài.”

Nghe vậy, Cảnh Triệt cười khẩy một tiếng

“Vị hôn thế? Cô có nhầm không? Từ ngày Quý Quân Mỹ rời đi thì cô ta đã không còn là vị hôn thê của tôi nữa.”

“...” Vẻ mặt Mạn Ngọc cứng đờ lại, ngơ ngác.

“Không phải Quý Quân Mỹ nói ngài đã tha thứ cho cô ta, chuẩn bị kết hôn lại một lần nữa hay sao?” Nghe vậy, Cảnh5Triệt liếc nhìn Quý Quân Mỹ ở cách đó không xa đang hận không thể trốn đi mất

“Loại phụ nữ này có tặng cho người khác thì cũng không có ai muốn, cô thấy cảnh Triệt tôi sẽ dùng chiếc giày rách mà người khác đã dùng qua sao?” cảnh Triệt cố ý cao giọng để Quý Quân Mỹ cũng nghe thấy

Giọng Cảnh Triệt cao hơn mấy phần làm cho mọi người chú ý, họ lũ lượt nhìn về phía cảnh Triệt, sau đó nhìn theo tầm mắt của Cảnh Triệt để nhìn Quý Quân Mỹ

Những người ở hiện trường khẽ hô một tiếng

“Này, đây không phải là vị hôn thê đã chạy trốn trước kia của Cảnh tổng à? Sao cô ta cũng ở đây vậy?” “Cô ta mà cũng xứng tới chỗ như này sao?” “Chắc là Cảnh tổng không muốn cô ta nữa nên4cô ta định dây dưa không buông đây mà.” “...” Trong nháy mắt Quý Quân Mỹ đã trở thành tiêu điểm, khi nghe thấy những lời đồn đại ở xung quanh đang bàn luận về chuyện của cô ta, Quý Quân Mỹ bị người ta sỉ nhục như thể không đáng một đồng, cô ta hận không thể tìm một cái động để chui vào.

Cô ta xấu hổ, thẹn quá hóa giận, hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.

Cô ta biết, thằng em trai tốt của cô ta lại nói lung tung, nếu không một người ga lăng như Cảnh Triệt sao có thể nhục nhã cô ta như vậy chứ? “...”Quý Quân Tuyết đang đứng cạnh Cảnh Triệt hơi kéo kéo góc áo của anh ta một cái

Cảnh Triệt biết Quý Quân Tuyết không đành lòng khi Quý Quân Mỹ bị sỉ nhục Nhưng anh ta9hiểu rõ, vừa rồi anh ta không ở đó, Quân Tuyết nhà bọn họ nhất định đã bị Quý Quân Mỹ bắt nạt

Anh ta sẽ không làm gì Quý Quân Mỹ, nhưng chuyện nhục nhã này anh ta nhất định phải đòi lại.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Hay là thôi đi, vốn dĩ tôi đến đây để xem anh ấy có làm loạn ở bên ngoài hay khôngHôm nay anh ấy hẹn tôi mà tôi không đồng ý, giờ nhìn thấy tôi thì tôi biết nói thế nào?” Nghe vậy, cô bạn gái kia sầm mặt xuống, hai tay chống nạnh“Tôi hết lần này đến lần khác giúp cô còn không phải vì có thể quen biết một người có tiếng tăm như Cảnh Triệt saoĐây là cơ hội tốt như thế mà cô không chịu giúp tôi, rốt cuộc cô có phải là vị hôn thê của anh ta không thể: Nếu anh ta biết cô ở đây thì đã sao? Cô không giúp tôi thì lần sau sao tôi có thể giúp cô được?”“...” Quý Quân Mỹ bị cô bạn kia nói mà sắc mặt vô cùng lúng túng.“Xem ra địa vị3của vị hôn thê là cô trong lòng Cảnh Triệt cũng chẳng ra sao nhỉ, Cô không đi thì thôi đi, tự tôi đi!”Nói rồi cô bạn gái đó bỏ lại Quý Quân Mỹ, nhanh chân đi về phía Cảnh TriệtCô ta thuận thể cầm một ly sâm banh trên khay của phục vụ rồi đi tới đứng trước mặt Cảnh Triệt“Cảnh tổng! Chào ngài, tôi là Mạn Ngọc, bạn tốt của vị hôn thê của ngàiCó thể ngài không biết tôi nhưng tôi thường nghe vị hôn thê của ngài kể về ngài.” Người phụ nữ đó hào phóng nở nụ cười tao nhã với Cảnh Triệt.Chờ tới khi cô ta nói xong, Cảnh Triệt mới thờ ơ mà lạnh nhạt đưa mắt nhìn người phụ nữ ở trước mặtVừa rồi anh ta thấy cô gái này đi cùng với Quý Quân MỹMắt anh ta nhướng0lên.“Cá chình?*(*) Từ 8kmàn vù: Mạn Ngọc phát âm là, và từ đó đã manyú: cá chình phát âm hơi giống nhauCảnh Triệt cố ý xuyên tạc tên của người khác làm Quý Quân Tuyết đứng bên cạnh muốn cười nhưng chỉ có thể mím môi kiềm chế.“...” Mạn Ngọc lúng túng tới mức khóe miệng giật giật, sửa lời: “Cảnh tổng thật biết nói đùa, tôi tên là Mạn Ngọc, là bạn tốt của vị hôn thê của ngài.”Nghe vậy, Cảnh Triệt cười khẩy một tiếng“Vị hôn thế? Cô có nhầm không? Từ ngày Quý Quân Mỹ rời đi thì cô ta đã không còn là vị hôn thê của tôi nữa.”“...” Vẻ mặt Mạn Ngọc cứng đờ lại, ngơ ngác.“Không phải Quý Quân Mỹ nói ngài đã tha thứ cho cô ta, chuẩn bị kết hôn lại một lần nữa hay sao?” Nghe vậy, Cảnh5Triệt liếc nhìn Quý Quân Mỹ ở cách đó không xa đang hận không thể trốn đi mất“Loại phụ nữ này có tặng cho người khác thì cũng không có ai muốn, cô thấy cảnh Triệt tôi sẽ dùng chiếc giày rách mà người khác đã dùng qua sao?” cảnh Triệt cố ý cao giọng để Quý Quân Mỹ cũng nghe thấyGiọng Cảnh Triệt cao hơn mấy phần làm cho mọi người chú ý, họ lũ lượt nhìn về phía cảnh Triệt, sau đó nhìn theo tầm mắt của Cảnh Triệt để nhìn Quý Quân MỹNhững người ở hiện trường khẽ hô một tiếng“Này, đây không phải là vị hôn thê đã chạy trốn trước kia của Cảnh tổng à? Sao cô ta cũng ở đây vậy?” “Cô ta mà cũng xứng tới chỗ như này sao?” “Chắc là Cảnh tổng không muốn cô ta nữa nên4cô ta định dây dưa không buông đây mà.” “...” Trong nháy mắt Quý Quân Mỹ đã trở thành tiêu điểm, khi nghe thấy những lời đồn đại ở xung quanh đang bàn luận về chuyện của cô ta, Quý Quân Mỹ bị người ta sỉ nhục như thể không đáng một đồng, cô ta hận không thể tìm một cái động để chui vào.Cô ta xấu hổ, thẹn quá hóa giận, hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.Cô ta biết, thằng em trai tốt của cô ta lại nói lung tung, nếu không một người ga lăng như Cảnh Triệt sao có thể nhục nhã cô ta như vậy chứ? “...”Quý Quân Tuyết đang đứng cạnh Cảnh Triệt hơi kéo kéo góc áo của anh ta một cáiCảnh Triệt biết Quý Quân Tuyết không đành lòng khi Quý Quân Mỹ bị sỉ nhục Nhưng anh ta9hiểu rõ, vừa rồi anh ta không ở đó, Quân Tuyết nhà bọn họ nhất định đã bị Quý Quân Mỹ bắt nạtAnh ta sẽ không làm gì Quý Quân Mỹ, nhưng chuyện nhục nhã này anh ta nhất định phải đòi lại.

Chương 1356: Chọc cho quý quân mỹ xù lông