Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1385: Cùng trở về không?
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ho nên mỗi năm vào thời gian này, em đều đến nhà cô.”“Anh về cùng với em.”“Không cần đâu.” Quý Quân Tuyết xua tayĐiều kiện gia đình có của cậu không tốt, họ sống ở dưới quê, sao cậu lại không biết xấu hổ để Cảnh Triệt sống ở đó chứ, hơn nữa mỗi lần cậu về đều ngủ giường với anh họ, đến lúc đó Cảnh Triệt ở đâu? Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết cảm thấy xấu hổ.“Trước giờ anh chưa từng gặp gia đình của em và..cha mẹ của chúng ta, nên đi thăm họ mới đúng, anh cũng phải có trách nhiệm tảo mộ chứ.”“...” Cha mẹ của chúng ta?Câu nói của Cảnh Triệt khiến Quý Quân Tuyết rất cảm động, cậu chỉ biết ngơ ngác nhìn anh ta.“Nhưng mà...”“Em sợ gặp Quý Quân Mỹ,3cô ta sẽ giận?” Cảnh Triệt đoán ngay được tâm tư của Quý Quân Tuyết“...”Quý Quân Tuyết gật đầu.“Cô ta không có tư cách nổi giận, có anh ở đây, cô ta không dám đâu.” Cảnh Triệt hờ hững nói, nhìn thẳng phía trước.Quý Quân Mỹ nhận tiền của anh ta, hôm đó lại cố tình sỉ nhục Quý Quân Tuyết ở bữa tiệc, anh ta không trả thù là Quý Quân Mỹ phải cảm thấy biết ơn rồi, trừ khi muốn chết mới dám chắc bọn họ“...”Quý Quân Tuyết không trả lờiCảnh Triệt biết cậu lo lắng điều gì.“Anh sẽ không để lộ quan hệ của chúng ta trước mặt cô của em đâuAnh đưa em qua đó, tối anh ở lại khách sạn là được.”Cảnh Triệt biết rõ lúc này mà để Quý Quân Tuyết nói0với gia đình quan hệ của họ, đoán chắc cậu vẫn chưa làm đượcDù cho Quý Quân Tuyết vốn không hẳn là gay, là anh ta luôn tấn công dồn dập mới khiến cho Quý Quân Tuyết động lòng với anh ta, khiến một cậu thanh niên nhiệt huyết bị “bẻ cong” như vậy.“...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết xấu hổ đến mức đỏ cả mặt.Người yêu hợp pháp của mình theo mình trở về nhà, cậu ở nhà, Cảnh Triệt lại ở khách sạnCảm giác ấy giống như cậu bỏ rơi Cảnh Triệt, không coi anh ấy như gia đình vậy.Quý Quân Tuyết cảm thấy khó chịu, nhưng không thể làm gì đượcCảnh Triệt không chỉ không trách móc cậu đã không công khai quan hệ của họ trước mặt mọi người, còn chủ động đề nghị5ở khách sạn, càng khiến Quý Quân Tuyết cảm thấy hổ thẹnCha của Cảnh Triệt phản đối quan hệ của hai người, cảnh Triệt không hề e dè mà thừa nhận quan hệ của họ, cậu làm như vậy dường như không công bằng với Cảnh Triệt“Đến lúc đó rồi tính sau.” Quý Quân Tuyết cúi mặt xuống, nhìn chằm chằm vào điện thoại.“...” Cảnh Triệt im lặng một hồi, mới bình tĩnh nói: “Nếu như em thấy không tiện thì anh không đi nữa, anh đưa em đến thành phố A, khi em về thì gọi điện thoại cho anh, anh đến đón em.”Tuy Cảnh Triệt nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn muốn cùng Quý Quân Tuyết trở về gặp cha mẹ đã qua đời của cậuLàm vậy thì trong lòng Cảnh Triệt mới cảm thấy4Quý Quân Tuyết coi anh ấy là người nhà, tuy đây chỉ là hình thức, nhưng vẫn có thể khiến anh ta thỏa mãn.“...” Nhưng Quý Quân Tuyết không trả lời, trên đường về cũng không nói gì nhiềuSự im lặng của Quý Quân Tuyết đối với Cảnh Triệt mà nói như một cú đấm thật mạnh vào ngực vậyCảnh Triệt không nói gì nữa, nhìn như hờ hững, nhưng lại nắm chặt lấy tay lái, mím môi lại, yết hầu khẽ chuyển động, ánh mắt hờ hững nhìn về phía trước, lái xe về nhà.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
9ho nên mỗi năm vào thời gian này, em đều đến nhà cô.”
“Anh về cùng với em.”
“Không cần đâu.” Quý Quân Tuyết xua tay
Điều kiện gia đình có của cậu không tốt, họ sống ở dưới quê, sao cậu lại không biết xấu hổ để Cảnh Triệt sống ở đó chứ, hơn nữa mỗi lần cậu về đều ngủ giường với anh họ, đến lúc đó Cảnh Triệt ở đâu? Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết cảm thấy xấu hổ.
“Trước giờ anh chưa từng gặp gia đình của em và..
cha mẹ của chúng ta, nên đi thăm họ mới đúng, anh cũng phải có trách nhiệm tảo mộ chứ.”
“...” Cha mẹ của chúng ta?
Câu nói của Cảnh Triệt khiến Quý Quân Tuyết rất cảm động, cậu chỉ biết ngơ ngác nhìn anh ta.
“Nhưng mà...”
“Em sợ gặp Quý Quân Mỹ,3cô ta sẽ giận?” Cảnh Triệt đoán ngay được tâm tư của Quý Quân Tuyết
“...”Quý Quân Tuyết gật đầu.
“Cô ta không có tư cách nổi giận, có anh ở đây, cô ta không dám đâu.” Cảnh Triệt hờ hững nói, nhìn thẳng phía trước.
Quý Quân Mỹ nhận tiền của anh ta, hôm đó lại cố tình sỉ nhục Quý Quân Tuyết ở bữa tiệc, anh ta không trả thù là Quý Quân Mỹ phải cảm thấy biết ơn rồi, trừ khi muốn chết mới dám chắc bọn họ
“...”Quý Quân Tuyết không trả lời
Cảnh Triệt biết cậu lo lắng điều gì.
“Anh sẽ không để lộ quan hệ của chúng ta trước mặt cô của em đâu
Anh đưa em qua đó, tối anh ở lại khách sạn là được.”
Cảnh Triệt biết rõ lúc này mà để Quý Quân Tuyết nói0với gia đình quan hệ của họ, đoán chắc cậu vẫn chưa làm được
Dù cho Quý Quân Tuyết vốn không hẳn là gay, là anh ta luôn tấn công dồn dập mới khiến cho Quý Quân Tuyết động lòng với anh ta, khiến một cậu thanh niên nhiệt huyết bị “bẻ cong” như vậy.
“...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết xấu hổ đến mức đỏ cả mặt.
Người yêu hợp pháp của mình theo mình trở về nhà, cậu ở nhà, Cảnh Triệt lại ở khách sạn
Cảm giác ấy giống như cậu bỏ rơi Cảnh Triệt, không coi anh ấy như gia đình vậy.
Quý Quân Tuyết cảm thấy khó chịu, nhưng không thể làm gì được
Cảnh Triệt không chỉ không trách móc cậu đã không công khai quan hệ của họ trước mặt mọi người, còn chủ động đề nghị5ở khách sạn, càng khiến Quý Quân Tuyết cảm thấy hổ thẹn
Cha của Cảnh Triệt phản đối quan hệ của hai người, cảnh Triệt không hề e dè mà thừa nhận quan hệ của họ, cậu làm như vậy dường như không công bằng với Cảnh Triệt
“Đến lúc đó rồi tính sau.” Quý Quân Tuyết cúi mặt xuống, nhìn chằm chằm vào điện thoại.
“...” Cảnh Triệt im lặng một hồi, mới bình tĩnh nói: “Nếu như em thấy không tiện thì anh không đi nữa, anh đưa em đến thành phố A, khi em về thì gọi điện thoại cho anh, anh đến đón em.”
Tuy Cảnh Triệt nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn muốn cùng Quý Quân Tuyết trở về gặp cha mẹ đã qua đời của cậu
Làm vậy thì trong lòng Cảnh Triệt mới cảm thấy4Quý Quân Tuyết coi anh ấy là người nhà, tuy đây chỉ là hình thức, nhưng vẫn có thể khiến anh ta thỏa mãn.
“...” Nhưng Quý Quân Tuyết không trả lời, trên đường về cũng không nói gì nhiều
Sự im lặng của Quý Quân Tuyết đối với Cảnh Triệt mà nói như một cú đấm thật mạnh vào ngực vậy
Cảnh Triệt không nói gì nữa, nhìn như hờ hững, nhưng lại nắm chặt lấy tay lái, mím môi lại, yết hầu khẽ chuyển động, ánh mắt hờ hững nhìn về phía trước, lái xe về nhà.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ho nên mỗi năm vào thời gian này, em đều đến nhà cô.”“Anh về cùng với em.”“Không cần đâu.” Quý Quân Tuyết xua tayĐiều kiện gia đình có của cậu không tốt, họ sống ở dưới quê, sao cậu lại không biết xấu hổ để Cảnh Triệt sống ở đó chứ, hơn nữa mỗi lần cậu về đều ngủ giường với anh họ, đến lúc đó Cảnh Triệt ở đâu? Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết cảm thấy xấu hổ.“Trước giờ anh chưa từng gặp gia đình của em và..cha mẹ của chúng ta, nên đi thăm họ mới đúng, anh cũng phải có trách nhiệm tảo mộ chứ.”“...” Cha mẹ của chúng ta?Câu nói của Cảnh Triệt khiến Quý Quân Tuyết rất cảm động, cậu chỉ biết ngơ ngác nhìn anh ta.“Nhưng mà...”“Em sợ gặp Quý Quân Mỹ,3cô ta sẽ giận?” Cảnh Triệt đoán ngay được tâm tư của Quý Quân Tuyết“...”Quý Quân Tuyết gật đầu.“Cô ta không có tư cách nổi giận, có anh ở đây, cô ta không dám đâu.” Cảnh Triệt hờ hững nói, nhìn thẳng phía trước.Quý Quân Mỹ nhận tiền của anh ta, hôm đó lại cố tình sỉ nhục Quý Quân Tuyết ở bữa tiệc, anh ta không trả thù là Quý Quân Mỹ phải cảm thấy biết ơn rồi, trừ khi muốn chết mới dám chắc bọn họ“...”Quý Quân Tuyết không trả lờiCảnh Triệt biết cậu lo lắng điều gì.“Anh sẽ không để lộ quan hệ của chúng ta trước mặt cô của em đâuAnh đưa em qua đó, tối anh ở lại khách sạn là được.”Cảnh Triệt biết rõ lúc này mà để Quý Quân Tuyết nói0với gia đình quan hệ của họ, đoán chắc cậu vẫn chưa làm đượcDù cho Quý Quân Tuyết vốn không hẳn là gay, là anh ta luôn tấn công dồn dập mới khiến cho Quý Quân Tuyết động lòng với anh ta, khiến một cậu thanh niên nhiệt huyết bị “bẻ cong” như vậy.“...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết xấu hổ đến mức đỏ cả mặt.Người yêu hợp pháp của mình theo mình trở về nhà, cậu ở nhà, Cảnh Triệt lại ở khách sạnCảm giác ấy giống như cậu bỏ rơi Cảnh Triệt, không coi anh ấy như gia đình vậy.Quý Quân Tuyết cảm thấy khó chịu, nhưng không thể làm gì đượcCảnh Triệt không chỉ không trách móc cậu đã không công khai quan hệ của họ trước mặt mọi người, còn chủ động đề nghị5ở khách sạn, càng khiến Quý Quân Tuyết cảm thấy hổ thẹnCha của Cảnh Triệt phản đối quan hệ của hai người, cảnh Triệt không hề e dè mà thừa nhận quan hệ của họ, cậu làm như vậy dường như không công bằng với Cảnh Triệt“Đến lúc đó rồi tính sau.” Quý Quân Tuyết cúi mặt xuống, nhìn chằm chằm vào điện thoại.“...” Cảnh Triệt im lặng một hồi, mới bình tĩnh nói: “Nếu như em thấy không tiện thì anh không đi nữa, anh đưa em đến thành phố A, khi em về thì gọi điện thoại cho anh, anh đến đón em.”Tuy Cảnh Triệt nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn muốn cùng Quý Quân Tuyết trở về gặp cha mẹ đã qua đời của cậuLàm vậy thì trong lòng Cảnh Triệt mới cảm thấy4Quý Quân Tuyết coi anh ấy là người nhà, tuy đây chỉ là hình thức, nhưng vẫn có thể khiến anh ta thỏa mãn.“...” Nhưng Quý Quân Tuyết không trả lời, trên đường về cũng không nói gì nhiềuSự im lặng của Quý Quân Tuyết đối với Cảnh Triệt mà nói như một cú đấm thật mạnh vào ngực vậyCảnh Triệt không nói gì nữa, nhìn như hờ hững, nhưng lại nắm chặt lấy tay lái, mím môi lại, yết hầu khẽ chuyển động, ánh mắt hờ hững nhìn về phía trước, lái xe về nhà.