Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1438: Thủ đoạn của phong thiên lãnh

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy xe của Phong Thiên Lãnh, Quý Quân Tuyết kéo cô hầu gái đang đứng bên cạnh ngồi lên đùi mình rồi đặt quyển nhật ký sang một bên, cổ làm ra vẻ đang trò chuyện với cô hầu gái rất vui vẻKhi Phong Thiên Lãnh ở trên xe đã chú ý tới hành động của Quý Quân TuyếtRõ ràng anh ta biết cậu đang cố ý làm cho anh ta xem nhưng trong lòng vẫn thấy tức giậnMà trong xe còn có cảnh Triệt, anh ta lại muốn xem xem Cảnh Triệt sẽ có phản ứng gì? Anh ta dám đưa Cảnh Triệt đến vì không lo lắng cảnh Triệt ở trên địa bàn của anh ta lại có thể đưa Quý Quân Tuyết đi, mà anh ta muốn Quý Quân Tuyết hiểu rõ3bộ mặt thật của Cảnh Triệt, muốn cậu hết hy vọngXe dừng trong bãi đậu xe, Cảnh Triệt đi xuống xe, từ xa anh ta đã nhìn thấy Quý Quân Tuyết ngồi dưới cây táo, đang cười hì hì với cô hầu gáiTrông dáng vẻ như thể đã trải qua những ngày tháng vui vẻ an nhàn, đã hoàn toàn quên mất anh ta vậyCảnh Triệt nhàn nhã đút hai tay vào túi quần, đi từng bước vào trong vườn hoaKhi cách Quý Quân Tuyết một đoạn, anh ta khẽ gọi: “Quân Tuyết!” “...” Bên tại đột nhiên truyền tới tiếng nói đã lâu không nghe thấy, Quý Quân Tuyết cứ ngỡ mình đã nghe nhầm, phản ứng chậm hơn nữa nhịpChờ tới khi cậu quay đầu lại nhìn thì giật mình đứng phắt dậy, hoảng0hốt đẩy cô hầu gái ở trên người mình raCậu mở tròn mắt nhìn Cảnh TriệtCậu đang nằm mơ sao? Cảnh Triệt đã tới tìm cậu rồi sao? Quý Quân Tuyết đứng tại chỗ không cử độngTrông dáng vẻ của Cảnh Triệt có hơi tiều tụy, chỉ có mấy ngày không gặp mà anh ta đã gầy đi trông thấyHồi lâu Quý Quân Tuyết mới tìm lại được giọng nói của mình, cậu khẽ gọi: “Anh cảnh Triệt, là anh sao?”Cảnh Triệt nhìn cậu cười, duỗi hai tay ra.“...”Quý Quân Tuyết vẫn không dám tin, do dự trong chốc lát rồi dịch bước, nhanh chân chạy về phía Cảnh Triệt, lao vào vòng tay của anh ta, ôm chặt lấy anh ta.“Anh Cảnh Triệt!”Trong vườn hoa, hai người đẹp trai đang ôm nhau.Cảnh Triệt ôm chặt5lấy người trong lòng mình, những ngày qua với nỗi nhớ điên cuồng làm anh ta hận không thể hòa cậu vào trong xương máu của mìnhPhong Thiên Lãnh đứng từ xa nhìn chằm chằm vào bọn họTrên khóe miệng nở một nụ cười trào phúngYêu nhau? Nhìn xem anh có thể yêu sâu đậm tới mức nào?Phong Thiên Lãnh đi vào trong nhà..“Anh Cảnh Triệt, có phải chúng ta có thể trở về không?” “...” Cảnh Triệt trầm mặc một lát rồi gật đầu“Chúng ta phải ở lại mấy ngày mới có thể đi được.” Để đưa Quý Quân Tuyết đi thì Phong Thiên Lãnh phải cam tâm tình nguyện buông tay, không thể để Nhạc Phong gặp thêm bất cứ phiền phức nào nữa.Quý Quân Tuyết gật đầu: “Có anh ở đây thì em4không sợ cái núi bằng kia nữa.”“Anh ta bắt nạt em sao?”“Cũng không có chuyện đó, chỉ là hơi dữ với ác liệt một chút, nhưng đối xử với em khá là tốt.” Nghe vậy Cảnh Triệt nhíu màyAnh ta cứ ngỡ đáp án trong miệng của Quý Quân Tuyết sẽ là vô cùng căm ghét Ti úy LãnhXem ra Phong Thiên Lãnh đã tốn không ít công sức với Quý Quân Tuyết.Trong lúc nói chuyện, một người hầu vội vàng chạy tới“Thưa ngài Quý, hôm qua vết thương bị cắn của Ti úy bị nhiễm trùng lại không chịu gọi bác sĩ đếnHôm qua ti úy ở cùng với ngài một buổi tối, mệt mỏi không được ngủ, buổi sáng đã bị boss gọi đi rồiHiện giờ vết thương bị nhiễm trùng, người thì sốt,9Ti úy không chịu gọi bác sĩ, cũng không chịu uống thuốc, phải làm gì đây ạ?”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy xe của Phong Thiên Lãnh, Quý Quân Tuyết kéo cô hầu gái đang đứng bên cạnh ngồi lên đùi mình rồi đặt quyển nhật ký sang một bên, cổ làm ra vẻ đang trò chuyện với cô hầu gái rất vui vẻKhi Phong Thiên Lãnh ở trên xe đã chú ý tới hành động của Quý Quân TuyếtRõ ràng anh ta biết cậu đang cố ý làm cho anh ta xem nhưng trong lòng vẫn thấy tức giậnMà trong xe còn có cảnh Triệt, anh ta lại muốn xem xem Cảnh Triệt sẽ có phản ứng gì? Anh ta dám đưa Cảnh Triệt đến vì không lo lắng cảnh Triệt ở trên địa bàn của anh ta lại có thể đưa Quý Quân Tuyết đi, mà anh ta muốn Quý Quân Tuyết hiểu rõ3bộ mặt thật của Cảnh Triệt, muốn cậu hết hy vọngXe dừng trong bãi đậu xe, Cảnh Triệt đi xuống xe, từ xa anh ta đã nhìn thấy Quý Quân Tuyết ngồi dưới cây táo, đang cười hì hì với cô hầu gáiTrông dáng vẻ như thể đã trải qua những ngày tháng vui vẻ an nhàn, đã hoàn toàn quên mất anh ta vậyCảnh Triệt nhàn nhã đút hai tay vào túi quần, đi từng bước vào trong vườn hoaKhi cách Quý Quân Tuyết một đoạn, anh ta khẽ gọi: “Quân Tuyết!” “...” Bên tại đột nhiên truyền tới tiếng nói đã lâu không nghe thấy, Quý Quân Tuyết cứ ngỡ mình đã nghe nhầm, phản ứng chậm hơn nữa nhịpChờ tới khi cậu quay đầu lại nhìn thì giật mình đứng phắt dậy, hoảng0hốt đẩy cô hầu gái ở trên người mình raCậu mở tròn mắt nhìn Cảnh TriệtCậu đang nằm mơ sao? Cảnh Triệt đã tới tìm cậu rồi sao? Quý Quân Tuyết đứng tại chỗ không cử độngTrông dáng vẻ của Cảnh Triệt có hơi tiều tụy, chỉ có mấy ngày không gặp mà anh ta đã gầy đi trông thấyHồi lâu Quý Quân Tuyết mới tìm lại được giọng nói của mình, cậu khẽ gọi: “Anh cảnh Triệt, là anh sao?”Cảnh Triệt nhìn cậu cười, duỗi hai tay ra.“...”Quý Quân Tuyết vẫn không dám tin, do dự trong chốc lát rồi dịch bước, nhanh chân chạy về phía Cảnh Triệt, lao vào vòng tay của anh ta, ôm chặt lấy anh ta.“Anh Cảnh Triệt!”Trong vườn hoa, hai người đẹp trai đang ôm nhau.Cảnh Triệt ôm chặt5lấy người trong lòng mình, những ngày qua với nỗi nhớ điên cuồng làm anh ta hận không thể hòa cậu vào trong xương máu của mìnhPhong Thiên Lãnh đứng từ xa nhìn chằm chằm vào bọn họTrên khóe miệng nở một nụ cười trào phúngYêu nhau? Nhìn xem anh có thể yêu sâu đậm tới mức nào?Phong Thiên Lãnh đi vào trong nhà..“Anh Cảnh Triệt, có phải chúng ta có thể trở về không?” “...” Cảnh Triệt trầm mặc một lát rồi gật đầu“Chúng ta phải ở lại mấy ngày mới có thể đi được.” Để đưa Quý Quân Tuyết đi thì Phong Thiên Lãnh phải cam tâm tình nguyện buông tay, không thể để Nhạc Phong gặp thêm bất cứ phiền phức nào nữa.Quý Quân Tuyết gật đầu: “Có anh ở đây thì em4không sợ cái núi bằng kia nữa.”“Anh ta bắt nạt em sao?”“Cũng không có chuyện đó, chỉ là hơi dữ với ác liệt một chút, nhưng đối xử với em khá là tốt.” Nghe vậy Cảnh Triệt nhíu màyAnh ta cứ ngỡ đáp án trong miệng của Quý Quân Tuyết sẽ là vô cùng căm ghét Ti úy LãnhXem ra Phong Thiên Lãnh đã tốn không ít công sức với Quý Quân Tuyết.Trong lúc nói chuyện, một người hầu vội vàng chạy tới“Thưa ngài Quý, hôm qua vết thương bị cắn của Ti úy bị nhiễm trùng lại không chịu gọi bác sĩ đếnHôm qua ti úy ở cùng với ngài một buổi tối, mệt mỏi không được ngủ, buổi sáng đã bị boss gọi đi rồiHiện giờ vết thương bị nhiễm trùng, người thì sốt,9Ti úy không chịu gọi bác sĩ, cũng không chịu uống thuốc, phải làm gì đây ạ?”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy xe của Phong Thiên Lãnh, Quý Quân Tuyết kéo cô hầu gái đang đứng bên cạnh ngồi lên đùi mình rồi đặt quyển nhật ký sang một bên, cổ làm ra vẻ đang trò chuyện với cô hầu gái rất vui vẻKhi Phong Thiên Lãnh ở trên xe đã chú ý tới hành động của Quý Quân TuyếtRõ ràng anh ta biết cậu đang cố ý làm cho anh ta xem nhưng trong lòng vẫn thấy tức giậnMà trong xe còn có cảnh Triệt, anh ta lại muốn xem xem Cảnh Triệt sẽ có phản ứng gì? Anh ta dám đưa Cảnh Triệt đến vì không lo lắng cảnh Triệt ở trên địa bàn của anh ta lại có thể đưa Quý Quân Tuyết đi, mà anh ta muốn Quý Quân Tuyết hiểu rõ3bộ mặt thật của Cảnh Triệt, muốn cậu hết hy vọngXe dừng trong bãi đậu xe, Cảnh Triệt đi xuống xe, từ xa anh ta đã nhìn thấy Quý Quân Tuyết ngồi dưới cây táo, đang cười hì hì với cô hầu gáiTrông dáng vẻ như thể đã trải qua những ngày tháng vui vẻ an nhàn, đã hoàn toàn quên mất anh ta vậyCảnh Triệt nhàn nhã đút hai tay vào túi quần, đi từng bước vào trong vườn hoaKhi cách Quý Quân Tuyết một đoạn, anh ta khẽ gọi: “Quân Tuyết!” “...” Bên tại đột nhiên truyền tới tiếng nói đã lâu không nghe thấy, Quý Quân Tuyết cứ ngỡ mình đã nghe nhầm, phản ứng chậm hơn nữa nhịpChờ tới khi cậu quay đầu lại nhìn thì giật mình đứng phắt dậy, hoảng0hốt đẩy cô hầu gái ở trên người mình raCậu mở tròn mắt nhìn Cảnh TriệtCậu đang nằm mơ sao? Cảnh Triệt đã tới tìm cậu rồi sao? Quý Quân Tuyết đứng tại chỗ không cử độngTrông dáng vẻ của Cảnh Triệt có hơi tiều tụy, chỉ có mấy ngày không gặp mà anh ta đã gầy đi trông thấyHồi lâu Quý Quân Tuyết mới tìm lại được giọng nói của mình, cậu khẽ gọi: “Anh cảnh Triệt, là anh sao?”Cảnh Triệt nhìn cậu cười, duỗi hai tay ra.“...”Quý Quân Tuyết vẫn không dám tin, do dự trong chốc lát rồi dịch bước, nhanh chân chạy về phía Cảnh Triệt, lao vào vòng tay của anh ta, ôm chặt lấy anh ta.“Anh Cảnh Triệt!”Trong vườn hoa, hai người đẹp trai đang ôm nhau.Cảnh Triệt ôm chặt5lấy người trong lòng mình, những ngày qua với nỗi nhớ điên cuồng làm anh ta hận không thể hòa cậu vào trong xương máu của mìnhPhong Thiên Lãnh đứng từ xa nhìn chằm chằm vào bọn họTrên khóe miệng nở một nụ cười trào phúngYêu nhau? Nhìn xem anh có thể yêu sâu đậm tới mức nào?Phong Thiên Lãnh đi vào trong nhà..“Anh Cảnh Triệt, có phải chúng ta có thể trở về không?” “...” Cảnh Triệt trầm mặc một lát rồi gật đầu“Chúng ta phải ở lại mấy ngày mới có thể đi được.” Để đưa Quý Quân Tuyết đi thì Phong Thiên Lãnh phải cam tâm tình nguyện buông tay, không thể để Nhạc Phong gặp thêm bất cứ phiền phức nào nữa.Quý Quân Tuyết gật đầu: “Có anh ở đây thì em4không sợ cái núi bằng kia nữa.”“Anh ta bắt nạt em sao?”“Cũng không có chuyện đó, chỉ là hơi dữ với ác liệt một chút, nhưng đối xử với em khá là tốt.” Nghe vậy Cảnh Triệt nhíu màyAnh ta cứ ngỡ đáp án trong miệng của Quý Quân Tuyết sẽ là vô cùng căm ghét Ti úy LãnhXem ra Phong Thiên Lãnh đã tốn không ít công sức với Quý Quân Tuyết.Trong lúc nói chuyện, một người hầu vội vàng chạy tới“Thưa ngài Quý, hôm qua vết thương bị cắn của Ti úy bị nhiễm trùng lại không chịu gọi bác sĩ đếnHôm qua ti úy ở cùng với ngài một buổi tối, mệt mỏi không được ngủ, buổi sáng đã bị boss gọi đi rồiHiện giờ vết thương bị nhiễm trùng, người thì sốt,9Ti úy không chịu gọi bác sĩ, cũng không chịu uống thuốc, phải làm gì đây ạ?”

Chương 1438: Thủ đoạn của phong thiên lãnh