Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1457: Thuận lợi đóng cửa
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ghĩ vậy, người đàn ông nảy sinh chút đố kỵ trong lòng, cố ý chen vào ngắt lời bọn họ, nhắc nhở Phong Thiên Lãnh.“Ngài Ti úy, ngài còn nhớ tối không? Tôi là Louis, trước đây ngài thường hẹn gặp tôi ở câu lạc bộ.” Lời nói của Louis có vẻ giấu giấu diếm diếm, dường như đang nói cho Quý Quân Tuyết biết rằng hắn ta đã từng có quan hệ không bình thường với Phong Thiên Lãnh vậy“...” Nghe thấy cái tên này, Phong Thiên Lãnh có chút ấn tượng, nhưng lời nói của hắn ta lại chọc giận Phong Thiên LãnhAnh ta lạnh lùng ngước mắt lên nhìn người đàn ông tên Louis một cáiCố tình nhắc đến chuyện cũ của bọn họ ngay ở trước mặt Quỷ Quân Tuyết là có dụng ý gì?“Cửa hàng này là của anh3à?” Phong Thiên Lãnh lạnh nhạt nói“Đúng vậy, thưa ngài ti úy.” Khóe miệng Louis nhướng lên một nụ cười yếu ớt, xem ra Ti úy Lãnh đã nhớ ra anh ta là ai rồi“Chuẩn bị đóng cửa đi, sau này không được bước vào địa bàn gia tộc họ Phong nửa bước.”Phong Thiên Lãnh hờ hững buông một câu rồi lạnh lùng đứng lên.“...” Louis sầm mặt lại, hắn ta hoảng loạn kéo lại Phong Thiên Lãnh.“Ngài Ti úy, tôi đã làm sai cái gì? Hay nói sai cái gì? Ngài...”Phong Thiên Lãnh vô tình gạt tay hắn ta ra: “Trong lòng anh tự biết, đừng dùng bàn tay dơ bẩn đó chạm vào tôi.” Phong Thiên Lãnh không muốn lảm nhảm nhiều, xoay người kéo Quý Quân Tuyết và nhanh chóng đi thẳng...Louis cứ như bị mất hồn vậy, sắc mặt trắng0bệch mà ngày người đứng tại chỗ.Mới nói một câu đã đắc tội Phong Thiên Lãnh rồi sao?Cảnh Triệt hờ hững đứng lên đi theo, lúc ngang qua Louis thì lạnh lùng liếc anh ta một cái.Cảnh Triệt vẫn cho rằng Phong Thiên Lãnh cứ bám riết lấy Quý Quân Tuyết không buông chỉ là vì hứng thú nhất thời, dù sao anh ta đã sớm nghe nói Phong Thiên Lãnh từng có cả đống bạn trai ở bên ngoài.Xem ra anh ta thật tình với Quý Quân Tuyết nhà bọn họ.Nghĩ vậy, Cảnh Triệt hơi nhíu mày, bước chân chậm lại, tạo một khoảng cách với Quý Quân TuyếtAnh ta lấy di động ra gọi một cuộc điện thoại.Cảnh Triệt lạnh nhạt hỏi: “Đại khái còn bao lâu nữa thì có thể điều toàn bộ tài chính đến đây?” “Thưa Cảnh tổng, sớm5nhất cũng phải đến sáng sớm mai, vài cổ đông trong công ty đang vì chuyện này mà nổi trận lôi đình, bọn họ còn nói muốn đồng thời bác bỏ vị trí tổng giám đốc của ngài.” “Không cần phải để ý tới bọn họ, cứ làm theo những gì tôi nói.” “Nhưng mà...” Người ở đầu bên kia điện thoại do dự một lát.“Nói!” Cảnh Triệt lạnh lùng ra lệnh.“Cha của cô Cung Tư Vũ mấy hôm nay đều chờ ngài ở công ty, ông ta hi vọng ngài rút đơn chống án.” Nghe vậy, Cảnh Triệt cười khẽ một tiếng: “Cậu trả lời ông ta rằng con gái ông ta vào tù là ngồi đúng chỗ rồi, bảo ông ta đừng đến nữa làm gì.” Dám động vào Quân Tuyết, anh ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ nào.“Nhưng4thưa Cảnh tổng, khi ngài quay lại, một khi đã thật sự mất đi vị trí tổng giám đốc này thì với thế lực của nhà họ Cung, chỉ sợ bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngài đâu.” “Tôi không phải tổng tài thì làm sao? Không phải tổng tài thì sẽ không còn là người nhà họ Cảnh nữa à? Ông ta có gan thì cứ để ông ta thử một lầnChuyện này, cậu không cần quan tâm, cứ làm tốt phân sự của mình là được.” Nói xong, Cảnh Triệt lạnh lùng tắt điện thoại, chân bước nhanh hơn để đuổi kịp Quý Quân Tuyết và lạnh lùng nói với Phong Thiên Lãnh.“Nếu không ăn được bánh ngọt, ti úy Lãnh, chi bằng chúng ta lại tìm một quán cà phê và nói chuyện cho rõ ràng.”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ghĩ vậy, người đàn ông nảy sinh chút đố kỵ trong lòng, cố ý chen vào ngắt lời bọn họ, nhắc nhở Phong Thiên Lãnh.“Ngài Ti úy, ngài còn nhớ tối không? Tôi là Louis, trước đây ngài thường hẹn gặp tôi ở câu lạc bộ.” Lời nói của Louis có vẻ giấu giấu diếm diếm, dường như đang nói cho Quý Quân Tuyết biết rằng hắn ta đã từng có quan hệ không bình thường với Phong Thiên Lãnh vậy“...” Nghe thấy cái tên này, Phong Thiên Lãnh có chút ấn tượng, nhưng lời nói của hắn ta lại chọc giận Phong Thiên LãnhAnh ta lạnh lùng ngước mắt lên nhìn người đàn ông tên Louis một cáiCố tình nhắc đến chuyện cũ của bọn họ ngay ở trước mặt Quỷ Quân Tuyết là có dụng ý gì?“Cửa hàng này là của anh3à?” Phong Thiên Lãnh lạnh nhạt nói“Đúng vậy, thưa ngài ti úy.” Khóe miệng Louis nhướng lên một nụ cười yếu ớt, xem ra Ti úy Lãnh đã nhớ ra anh ta là ai rồi“Chuẩn bị đóng cửa đi, sau này không được bước vào địa bàn gia tộc họ Phong nửa bước.”Phong Thiên Lãnh hờ hững buông một câu rồi lạnh lùng đứng lên.“...” Louis sầm mặt lại, hắn ta hoảng loạn kéo lại Phong Thiên Lãnh.“Ngài Ti úy, tôi đã làm sai cái gì? Hay nói sai cái gì? Ngài...”Phong Thiên Lãnh vô tình gạt tay hắn ta ra: “Trong lòng anh tự biết, đừng dùng bàn tay dơ bẩn đó chạm vào tôi.” Phong Thiên Lãnh không muốn lảm nhảm nhiều, xoay người kéo Quý Quân Tuyết và nhanh chóng đi thẳng...Louis cứ như bị mất hồn vậy, sắc mặt trắng0bệch mà ngày người đứng tại chỗ.Mới nói một câu đã đắc tội Phong Thiên Lãnh rồi sao?Cảnh Triệt hờ hững đứng lên đi theo, lúc ngang qua Louis thì lạnh lùng liếc anh ta một cái.Cảnh Triệt vẫn cho rằng Phong Thiên Lãnh cứ bám riết lấy Quý Quân Tuyết không buông chỉ là vì hứng thú nhất thời, dù sao anh ta đã sớm nghe nói Phong Thiên Lãnh từng có cả đống bạn trai ở bên ngoài.Xem ra anh ta thật tình với Quý Quân Tuyết nhà bọn họ.Nghĩ vậy, Cảnh Triệt hơi nhíu mày, bước chân chậm lại, tạo một khoảng cách với Quý Quân TuyếtAnh ta lấy di động ra gọi một cuộc điện thoại.Cảnh Triệt lạnh nhạt hỏi: “Đại khái còn bao lâu nữa thì có thể điều toàn bộ tài chính đến đây?” “Thưa Cảnh tổng, sớm5nhất cũng phải đến sáng sớm mai, vài cổ đông trong công ty đang vì chuyện này mà nổi trận lôi đình, bọn họ còn nói muốn đồng thời bác bỏ vị trí tổng giám đốc của ngài.” “Không cần phải để ý tới bọn họ, cứ làm theo những gì tôi nói.” “Nhưng mà...” Người ở đầu bên kia điện thoại do dự một lát.“Nói!” Cảnh Triệt lạnh lùng ra lệnh.“Cha của cô Cung Tư Vũ mấy hôm nay đều chờ ngài ở công ty, ông ta hi vọng ngài rút đơn chống án.” Nghe vậy, Cảnh Triệt cười khẽ một tiếng: “Cậu trả lời ông ta rằng con gái ông ta vào tù là ngồi đúng chỗ rồi, bảo ông ta đừng đến nữa làm gì.” Dám động vào Quân Tuyết, anh ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ nào.“Nhưng4thưa Cảnh tổng, khi ngài quay lại, một khi đã thật sự mất đi vị trí tổng giám đốc này thì với thế lực của nhà họ Cung, chỉ sợ bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngài đâu.” “Tôi không phải tổng tài thì làm sao? Không phải tổng tài thì sẽ không còn là người nhà họ Cảnh nữa à? Ông ta có gan thì cứ để ông ta thử một lầnChuyện này, cậu không cần quan tâm, cứ làm tốt phân sự của mình là được.” Nói xong, Cảnh Triệt lạnh lùng tắt điện thoại, chân bước nhanh hơn để đuổi kịp Quý Quân Tuyết và lạnh lùng nói với Phong Thiên Lãnh.“Nếu không ăn được bánh ngọt, ti úy Lãnh, chi bằng chúng ta lại tìm một quán cà phê và nói chuyện cho rõ ràng.”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ghĩ vậy, người đàn ông nảy sinh chút đố kỵ trong lòng, cố ý chen vào ngắt lời bọn họ, nhắc nhở Phong Thiên Lãnh.“Ngài Ti úy, ngài còn nhớ tối không? Tôi là Louis, trước đây ngài thường hẹn gặp tôi ở câu lạc bộ.” Lời nói của Louis có vẻ giấu giấu diếm diếm, dường như đang nói cho Quý Quân Tuyết biết rằng hắn ta đã từng có quan hệ không bình thường với Phong Thiên Lãnh vậy“...” Nghe thấy cái tên này, Phong Thiên Lãnh có chút ấn tượng, nhưng lời nói của hắn ta lại chọc giận Phong Thiên LãnhAnh ta lạnh lùng ngước mắt lên nhìn người đàn ông tên Louis một cáiCố tình nhắc đến chuyện cũ của bọn họ ngay ở trước mặt Quỷ Quân Tuyết là có dụng ý gì?“Cửa hàng này là của anh3à?” Phong Thiên Lãnh lạnh nhạt nói“Đúng vậy, thưa ngài ti úy.” Khóe miệng Louis nhướng lên một nụ cười yếu ớt, xem ra Ti úy Lãnh đã nhớ ra anh ta là ai rồi“Chuẩn bị đóng cửa đi, sau này không được bước vào địa bàn gia tộc họ Phong nửa bước.”Phong Thiên Lãnh hờ hững buông một câu rồi lạnh lùng đứng lên.“...” Louis sầm mặt lại, hắn ta hoảng loạn kéo lại Phong Thiên Lãnh.“Ngài Ti úy, tôi đã làm sai cái gì? Hay nói sai cái gì? Ngài...”Phong Thiên Lãnh vô tình gạt tay hắn ta ra: “Trong lòng anh tự biết, đừng dùng bàn tay dơ bẩn đó chạm vào tôi.” Phong Thiên Lãnh không muốn lảm nhảm nhiều, xoay người kéo Quý Quân Tuyết và nhanh chóng đi thẳng...Louis cứ như bị mất hồn vậy, sắc mặt trắng0bệch mà ngày người đứng tại chỗ.Mới nói một câu đã đắc tội Phong Thiên Lãnh rồi sao?Cảnh Triệt hờ hững đứng lên đi theo, lúc ngang qua Louis thì lạnh lùng liếc anh ta một cái.Cảnh Triệt vẫn cho rằng Phong Thiên Lãnh cứ bám riết lấy Quý Quân Tuyết không buông chỉ là vì hứng thú nhất thời, dù sao anh ta đã sớm nghe nói Phong Thiên Lãnh từng có cả đống bạn trai ở bên ngoài.Xem ra anh ta thật tình với Quý Quân Tuyết nhà bọn họ.Nghĩ vậy, Cảnh Triệt hơi nhíu mày, bước chân chậm lại, tạo một khoảng cách với Quý Quân TuyếtAnh ta lấy di động ra gọi một cuộc điện thoại.Cảnh Triệt lạnh nhạt hỏi: “Đại khái còn bao lâu nữa thì có thể điều toàn bộ tài chính đến đây?” “Thưa Cảnh tổng, sớm5nhất cũng phải đến sáng sớm mai, vài cổ đông trong công ty đang vì chuyện này mà nổi trận lôi đình, bọn họ còn nói muốn đồng thời bác bỏ vị trí tổng giám đốc của ngài.” “Không cần phải để ý tới bọn họ, cứ làm theo những gì tôi nói.” “Nhưng mà...” Người ở đầu bên kia điện thoại do dự một lát.“Nói!” Cảnh Triệt lạnh lùng ra lệnh.“Cha của cô Cung Tư Vũ mấy hôm nay đều chờ ngài ở công ty, ông ta hi vọng ngài rút đơn chống án.” Nghe vậy, Cảnh Triệt cười khẽ một tiếng: “Cậu trả lời ông ta rằng con gái ông ta vào tù là ngồi đúng chỗ rồi, bảo ông ta đừng đến nữa làm gì.” Dám động vào Quân Tuyết, anh ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ nào.“Nhưng4thưa Cảnh tổng, khi ngài quay lại, một khi đã thật sự mất đi vị trí tổng giám đốc này thì với thế lực của nhà họ Cung, chỉ sợ bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngài đâu.” “Tôi không phải tổng tài thì làm sao? Không phải tổng tài thì sẽ không còn là người nhà họ Cảnh nữa à? Ông ta có gan thì cứ để ông ta thử một lầnChuyện này, cậu không cần quan tâm, cứ làm tốt phân sự của mình là được.” Nói xong, Cảnh Triệt lạnh lùng tắt điện thoại, chân bước nhanh hơn để đuổi kịp Quý Quân Tuyết và lạnh lùng nói với Phong Thiên Lãnh.“Nếu không ăn được bánh ngọt, ti úy Lãnh, chi bằng chúng ta lại tìm một quán cà phê và nói chuyện cho rõ ràng.”