Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1474: Tự làm ông chủ

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9�ng ta lo nếu cứ như vậy thì cảnh Triệt sẽ càng không rút đơn kiện.Trước đây, ông ta còn nghĩ Cảnh Triệt ít nhiều còn có chút tình cảm với con gái mình, bây giờ nhìn lại thì chỉ chỉ sợ không có lấy một tia hy vọng nào...Nửa tháng qua, Quý Quân Tuyết và Cảnh Triệt sống vô cùng nhàn nhã.Sau khi cảnh Triệt không đi làm thì gần như ngày nào cũng có thời gian ở bên Quý Quân Tuyết, đưa cậu đến trường, đón cậu tan họcHôm nay, sau khi Quý Quân Tuyết tan học, Cảnh Triệt lại đến đón cậu như ngày thườngTừ xa, anh ta đã thấy một cậu bạn học đang kề vai sát cánh với Quý Quân Tuyết, cười đùa vui vẻ đi ra khỏi lớp họcCậu con trai kia quàng vai3Quý Quân Tuyết, còn ghé sát vào tai cậu, thì thầm điều gì đóThấy vậy, Cảnh Triệt sầm mặt lại, hơi nhíu màyQuý Quân Tuyết đứng ở ngã ba đường, nhìn thấy xe của Cảnh Triệt, cậu chào tạm biệt bạn học rồi chạy về phía xe của Cảnh TriệtLên xe, cậu đeo đai an toàn vào.Cảnh Triệt khởi động xe, vừa nhìn về phía người bạn học kia đi khỏi vừa thờ ơ nói: “Cậu bạn kia có quan hệ rất tốt với em sao?”“Cũng tạm, cậu ấy là sinh viên chuyển trườngHôm nay em mới quen, cậu ấy cũng thích chơi bóng rổ như em nên trò chuyện khá là hợp.”Quý Quân Tuyết chỉ nói đơn giảncảnh Triệt không nói gì nữa, quay đầu xe rồi lái ra khỏi trường“Anh Cảnh Triệt, tối nay anh muốn ăn gì?”0“Hôm nay ra ngoài ăn, anh đưa em tới một nơi.”“A...” Cảnh Triệt lái xe tới cửa một câu lạc bộ ở trung tâm thành phốXuống xe, một người đàn ông tuổi trung niên ở cửa câu lạc bộ lập tức bước lên đón tiếp, ông ta cung kính gọi một tiếng: “Cảnh tổng!”Bước chân Cảnh Triệt không hề dừng lại mà tiếp tục đi vào trongQuý Quân Tuyết cũng đi theo anh ta vào câu lạc bộÔng chủ tuổi trung niên đi bên cạnh, vừa đi vừa cung kính giới thiệu với Cảnh Triệt: “Cảnh tổng, sao hôm nay ngài đã đến rồi? Tầng bảy vẫn còn đang sửa chữa, ngày mai mới chính thức hoàn thành.” “Ông đi chuẩn bị một căn phòng riêng để dùng bữa.” Cảnh Triệt thản nhiên nói“Vâng!” Ông chủ tuổi trung niên lập5tức dẫn Cảnh Triệt lên phòng riêng ở trên tầng haiQuý Quân Tuyết mờ mịt, kể từ khi biết Cảnh Triệt đã bán cổ phần đi thì nửa tháng nay, không còn thấy ai gọi Cảnh Triệt như vậy nữa.Mà ông chú này trái một câu Cảnh tổng, phải một câu Cảnh tổngLẽ nào ông ta không biết Cảnh Triệt đã không còn là tổng tài nữa hay sao? Trên báo đã đăng tin được một thời gian rồi mà..Khi vào phòng riêng, Cảnh Triệt kéo ghế ra cho Quý Quân Tuyết ngồi xuống, kéo ghế bên cạnh ra để ngồi rồi mới thản nhiên nói: “Sau này, nơi đây chính là của chúng ta!” “Cái gì?” Quý Quân Tuyết giật mình, mắt mở to, mờ mịt nhìn Cảnh TriệtTại sao bỗng dưng anh ta lại có một cái câu4lạc bộ rồi?“Sau khi anh bán cổ phần thì vẫn còn thừa một chút tiềnAnh định tự làm chút chuyện để kiếm một món tiền nho nhỏ, dù rời khỏi cảnh thị thì anh vẫn không bị cha quản chếNơi này tuy không lớn như Cảnh thị, lợi tức cũng không kiếm được nhanh, nhưng dù thế nào thì anh cũng đang kinh doanh, tự mình làm ông chủ.” “Sao anh lại nghĩ tới việc mở câu lạc bộ?” Quý Quân Tuyết mờ mịt hỏi.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9�ng ta lo nếu cứ như vậy thì cảnh Triệt sẽ càng không rút đơn kiện.Trước đây, ông ta còn nghĩ Cảnh Triệt ít nhiều còn có chút tình cảm với con gái mình, bây giờ nhìn lại thì chỉ chỉ sợ không có lấy một tia hy vọng nào...Nửa tháng qua, Quý Quân Tuyết và Cảnh Triệt sống vô cùng nhàn nhã.Sau khi cảnh Triệt không đi làm thì gần như ngày nào cũng có thời gian ở bên Quý Quân Tuyết, đưa cậu đến trường, đón cậu tan họcHôm nay, sau khi Quý Quân Tuyết tan học, Cảnh Triệt lại đến đón cậu như ngày thườngTừ xa, anh ta đã thấy một cậu bạn học đang kề vai sát cánh với Quý Quân Tuyết, cười đùa vui vẻ đi ra khỏi lớp họcCậu con trai kia quàng vai3Quý Quân Tuyết, còn ghé sát vào tai cậu, thì thầm điều gì đóThấy vậy, Cảnh Triệt sầm mặt lại, hơi nhíu màyQuý Quân Tuyết đứng ở ngã ba đường, nhìn thấy xe của Cảnh Triệt, cậu chào tạm biệt bạn học rồi chạy về phía xe của Cảnh TriệtLên xe, cậu đeo đai an toàn vào.Cảnh Triệt khởi động xe, vừa nhìn về phía người bạn học kia đi khỏi vừa thờ ơ nói: “Cậu bạn kia có quan hệ rất tốt với em sao?”“Cũng tạm, cậu ấy là sinh viên chuyển trườngHôm nay em mới quen, cậu ấy cũng thích chơi bóng rổ như em nên trò chuyện khá là hợp.”Quý Quân Tuyết chỉ nói đơn giảncảnh Triệt không nói gì nữa, quay đầu xe rồi lái ra khỏi trường“Anh Cảnh Triệt, tối nay anh muốn ăn gì?”0“Hôm nay ra ngoài ăn, anh đưa em tới một nơi.”“A...” Cảnh Triệt lái xe tới cửa một câu lạc bộ ở trung tâm thành phốXuống xe, một người đàn ông tuổi trung niên ở cửa câu lạc bộ lập tức bước lên đón tiếp, ông ta cung kính gọi một tiếng: “Cảnh tổng!”Bước chân Cảnh Triệt không hề dừng lại mà tiếp tục đi vào trongQuý Quân Tuyết cũng đi theo anh ta vào câu lạc bộÔng chủ tuổi trung niên đi bên cạnh, vừa đi vừa cung kính giới thiệu với Cảnh Triệt: “Cảnh tổng, sao hôm nay ngài đã đến rồi? Tầng bảy vẫn còn đang sửa chữa, ngày mai mới chính thức hoàn thành.” “Ông đi chuẩn bị một căn phòng riêng để dùng bữa.” Cảnh Triệt thản nhiên nói“Vâng!” Ông chủ tuổi trung niên lập5tức dẫn Cảnh Triệt lên phòng riêng ở trên tầng haiQuý Quân Tuyết mờ mịt, kể từ khi biết Cảnh Triệt đã bán cổ phần đi thì nửa tháng nay, không còn thấy ai gọi Cảnh Triệt như vậy nữa.Mà ông chú này trái một câu Cảnh tổng, phải một câu Cảnh tổngLẽ nào ông ta không biết Cảnh Triệt đã không còn là tổng tài nữa hay sao? Trên báo đã đăng tin được một thời gian rồi mà..Khi vào phòng riêng, Cảnh Triệt kéo ghế ra cho Quý Quân Tuyết ngồi xuống, kéo ghế bên cạnh ra để ngồi rồi mới thản nhiên nói: “Sau này, nơi đây chính là của chúng ta!” “Cái gì?” Quý Quân Tuyết giật mình, mắt mở to, mờ mịt nhìn Cảnh TriệtTại sao bỗng dưng anh ta lại có một cái câu4lạc bộ rồi?“Sau khi anh bán cổ phần thì vẫn còn thừa một chút tiềnAnh định tự làm chút chuyện để kiếm một món tiền nho nhỏ, dù rời khỏi cảnh thị thì anh vẫn không bị cha quản chếNơi này tuy không lớn như Cảnh thị, lợi tức cũng không kiếm được nhanh, nhưng dù thế nào thì anh cũng đang kinh doanh, tự mình làm ông chủ.” “Sao anh lại nghĩ tới việc mở câu lạc bộ?” Quý Quân Tuyết mờ mịt hỏi.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9�ng ta lo nếu cứ như vậy thì cảnh Triệt sẽ càng không rút đơn kiện.Trước đây, ông ta còn nghĩ Cảnh Triệt ít nhiều còn có chút tình cảm với con gái mình, bây giờ nhìn lại thì chỉ chỉ sợ không có lấy một tia hy vọng nào...Nửa tháng qua, Quý Quân Tuyết và Cảnh Triệt sống vô cùng nhàn nhã.Sau khi cảnh Triệt không đi làm thì gần như ngày nào cũng có thời gian ở bên Quý Quân Tuyết, đưa cậu đến trường, đón cậu tan họcHôm nay, sau khi Quý Quân Tuyết tan học, Cảnh Triệt lại đến đón cậu như ngày thườngTừ xa, anh ta đã thấy một cậu bạn học đang kề vai sát cánh với Quý Quân Tuyết, cười đùa vui vẻ đi ra khỏi lớp họcCậu con trai kia quàng vai3Quý Quân Tuyết, còn ghé sát vào tai cậu, thì thầm điều gì đóThấy vậy, Cảnh Triệt sầm mặt lại, hơi nhíu màyQuý Quân Tuyết đứng ở ngã ba đường, nhìn thấy xe của Cảnh Triệt, cậu chào tạm biệt bạn học rồi chạy về phía xe của Cảnh TriệtLên xe, cậu đeo đai an toàn vào.Cảnh Triệt khởi động xe, vừa nhìn về phía người bạn học kia đi khỏi vừa thờ ơ nói: “Cậu bạn kia có quan hệ rất tốt với em sao?”“Cũng tạm, cậu ấy là sinh viên chuyển trườngHôm nay em mới quen, cậu ấy cũng thích chơi bóng rổ như em nên trò chuyện khá là hợp.”Quý Quân Tuyết chỉ nói đơn giảncảnh Triệt không nói gì nữa, quay đầu xe rồi lái ra khỏi trường“Anh Cảnh Triệt, tối nay anh muốn ăn gì?”0“Hôm nay ra ngoài ăn, anh đưa em tới một nơi.”“A...” Cảnh Triệt lái xe tới cửa một câu lạc bộ ở trung tâm thành phốXuống xe, một người đàn ông tuổi trung niên ở cửa câu lạc bộ lập tức bước lên đón tiếp, ông ta cung kính gọi một tiếng: “Cảnh tổng!”Bước chân Cảnh Triệt không hề dừng lại mà tiếp tục đi vào trongQuý Quân Tuyết cũng đi theo anh ta vào câu lạc bộÔng chủ tuổi trung niên đi bên cạnh, vừa đi vừa cung kính giới thiệu với Cảnh Triệt: “Cảnh tổng, sao hôm nay ngài đã đến rồi? Tầng bảy vẫn còn đang sửa chữa, ngày mai mới chính thức hoàn thành.” “Ông đi chuẩn bị một căn phòng riêng để dùng bữa.” Cảnh Triệt thản nhiên nói“Vâng!” Ông chủ tuổi trung niên lập5tức dẫn Cảnh Triệt lên phòng riêng ở trên tầng haiQuý Quân Tuyết mờ mịt, kể từ khi biết Cảnh Triệt đã bán cổ phần đi thì nửa tháng nay, không còn thấy ai gọi Cảnh Triệt như vậy nữa.Mà ông chú này trái một câu Cảnh tổng, phải một câu Cảnh tổngLẽ nào ông ta không biết Cảnh Triệt đã không còn là tổng tài nữa hay sao? Trên báo đã đăng tin được một thời gian rồi mà..Khi vào phòng riêng, Cảnh Triệt kéo ghế ra cho Quý Quân Tuyết ngồi xuống, kéo ghế bên cạnh ra để ngồi rồi mới thản nhiên nói: “Sau này, nơi đây chính là của chúng ta!” “Cái gì?” Quý Quân Tuyết giật mình, mắt mở to, mờ mịt nhìn Cảnh TriệtTại sao bỗng dưng anh ta lại có một cái câu4lạc bộ rồi?“Sau khi anh bán cổ phần thì vẫn còn thừa một chút tiềnAnh định tự làm chút chuyện để kiếm một món tiền nho nhỏ, dù rời khỏi cảnh thị thì anh vẫn không bị cha quản chếNơi này tuy không lớn như Cảnh thị, lợi tức cũng không kiếm được nhanh, nhưng dù thế nào thì anh cũng đang kinh doanh, tự mình làm ông chủ.” “Sao anh lại nghĩ tới việc mở câu lạc bộ?” Quý Quân Tuyết mờ mịt hỏi.

Chương 1474: Tự làm ông chủ