Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1476: Tha cho cung tư vũ
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tới lúc đó liền kết hôn với Cung Tư Vũ, nước chảy thành sông thôi.” Nghĩ vậy, Cảnh Đức Chính lập tức gọi điện thoại cho Cảnh Triệt...Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết gần như đã ăn xong bữa tối, hai người đang ngồi trong phòng riêng xa hoa và nói chuyện“Đêm nay, toàn bộ câu lạc bộ sẽ được sửa xong, ngày mai sẽ chính thức kinh doanhEm tới cắt băng khánh thành, có thể mời bạn bè của em đến nữa.” “...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết ngượng ngùng đỏ mặt: “Ngoại trừ mấy người bạn thân thiết ra thì em đâu có bạn bè gìNếu như gọi bọn họ đến thì chỉ khiến bọn họ lúng túng, cho rằng em đang3khoe giàu đấy.” “...” Chuyện này cũng đúng, dù sao Quỷ Quân Tuyết cũng chỉ là sinh viên mà đột nhiên lại làm ông chủ.Đúng lúc này, điện thoại di động của Cảnh Triệt vang lên, là Cảnh Đức Chính gọi đến.Cảnh Triệt sầm mặt xuống, nửa tháng nay, Cảnh Đức Chính nằm viện, mấy ngày đầu, hôm nào ông ta cũng gọi điện cho Cảnh Triệt nhưng anh ta không nghe một lần nàoKhoảng mười ngày nay, Cảnh Đức Chính không gọi cho anh ta nữa.Cảnh Triệt do dự trong chốc lát nhưng vẫn nghe điện thoại, đưa lên tai, bình thản “A lô” một tiếng.Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói ôn tồn của Cảnh Đức Chính: “A Triệt à!0Mấy ngày nay, cha đã nghĩ đi nghĩ lạiCha chỉ có một đứa con trai là con thôi, cha không muốn phải đoạn tuyệt quan hệ với con đâuEm trai con nói rất đúng, thời đại bây giờ đã không giống như trước, tư tưởng của cha ở tuổi này đúng là quá cổ hủChỉ cần con không giận cha thì về nhà thăm cha đi, cha sẽ không ngăn cản các con nữa, con thấy có được không?” “...” Cảnh Đức Chính đột nhiên thay đổi làm Cảnh Triệt chợt thấy vui trong lòng, không ngờ cậu em trai Cảnh Hi lại làm công tác tư tưởng cho chaChỉ cần người nhà không phản đối bọn họ thì Cảnh Triệt sẽ không có5gì phải để ý hay do dự nữa.cảnh Triệt hơi mỉm cười: “Cha! Con cảm ơn cha!”“Thế còn chuyện của Tư Vũ...”“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt cũng không trả lời Cảnh Đức Chính mà lựa chọn trầm mặc.Cảnh Đức Chính nói tiếp: “A Triệt à, Tư Vũ cũng làm hơi quáNhưng dù sao con bé vẫn còn trẻ nên nhất thời dại dộtThực ra chuyện này cũng có phần trách nhiệm của conKhông phải do con bé thích con nên mới làm vậy hay sao? Một đứa con gái tốt như vậy, nếu phải ngồi tù rồi thì sau này ra tù phải làm thế nào? Cả đời con bé sẽ hoàn toàn bị phá hủy mất.”Nghe vậy, Cảnh Triệt thản nhiên đưa mắt4qua nhìn Quý Quân TuyếtTrong điện thoại truyền tới giọng nói của cảnh Đức Chính, Quý Quân Tuyết có thể nghe được rất rõ.Cậu nhìn cảnh Triệt, không hề để ý mà gật đầu, ý muốn Cảnh Triệt tha cho Cung Tư VũNếu bọn họ có thể đường đường chính chính ở bên nhau thì cần gì phải làm cho người khác chịu thêm đau khổ.Tuy Cung Tư Vũ có tội thì phải chịu, nhưng cũng giống như Cảnh Đức Chính nói, một khi cô ta ngồi tù thì cả đời này đã bị hủy rồiThấy Quý Quân Tuyết không hề do dự mà gật đầu, Cảnh Triệt hơi nhíu mày lạiThật sự để Cung Tư Vũ được lợi như vậy sao? Cảnh Triệt9trầm mặc hồi lâu, nghe thấy đầu kia điện thoại cha mình vẫn đang cằn nhằn thì anh ta lạnh lùng ngắt lời: “Con biết rồi, Quân Tuyết sẽ ra tòa chứng minh sự trong sạch cho cô ta.”“Cha biết Quân Tuyết nó là một đứa hiểu chuyện mà.” Nói rồi Cảnh Đức Chính dường như nghĩ tới điều gì, hạ giọng hỏi: “A Triệt, lần trước cha nhìn thấy trên cổ Quân Tuyết có đeo một viên đá quý màu xanh nước biển vô cùng hiếm thấyLần trước, khi cha ngã xuống cầu thang thì thấy rơi trên mặt đất, đó là...”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tới lúc đó liền kết hôn với Cung Tư Vũ, nước chảy thành sông thôi.” Nghĩ vậy, Cảnh Đức Chính lập tức gọi điện thoại cho Cảnh Triệt...Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết gần như đã ăn xong bữa tối, hai người đang ngồi trong phòng riêng xa hoa và nói chuyện“Đêm nay, toàn bộ câu lạc bộ sẽ được sửa xong, ngày mai sẽ chính thức kinh doanhEm tới cắt băng khánh thành, có thể mời bạn bè của em đến nữa.” “...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết ngượng ngùng đỏ mặt: “Ngoại trừ mấy người bạn thân thiết ra thì em đâu có bạn bè gìNếu như gọi bọn họ đến thì chỉ khiến bọn họ lúng túng, cho rằng em đang3khoe giàu đấy.” “...” Chuyện này cũng đúng, dù sao Quỷ Quân Tuyết cũng chỉ là sinh viên mà đột nhiên lại làm ông chủ.Đúng lúc này, điện thoại di động của Cảnh Triệt vang lên, là Cảnh Đức Chính gọi đến.Cảnh Triệt sầm mặt xuống, nửa tháng nay, Cảnh Đức Chính nằm viện, mấy ngày đầu, hôm nào ông ta cũng gọi điện cho Cảnh Triệt nhưng anh ta không nghe một lần nàoKhoảng mười ngày nay, Cảnh Đức Chính không gọi cho anh ta nữa.Cảnh Triệt do dự trong chốc lát nhưng vẫn nghe điện thoại, đưa lên tai, bình thản “A lô” một tiếng.Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói ôn tồn của Cảnh Đức Chính: “A Triệt à!0Mấy ngày nay, cha đã nghĩ đi nghĩ lạiCha chỉ có một đứa con trai là con thôi, cha không muốn phải đoạn tuyệt quan hệ với con đâuEm trai con nói rất đúng, thời đại bây giờ đã không giống như trước, tư tưởng của cha ở tuổi này đúng là quá cổ hủChỉ cần con không giận cha thì về nhà thăm cha đi, cha sẽ không ngăn cản các con nữa, con thấy có được không?” “...” Cảnh Đức Chính đột nhiên thay đổi làm Cảnh Triệt chợt thấy vui trong lòng, không ngờ cậu em trai Cảnh Hi lại làm công tác tư tưởng cho chaChỉ cần người nhà không phản đối bọn họ thì Cảnh Triệt sẽ không có5gì phải để ý hay do dự nữa.cảnh Triệt hơi mỉm cười: “Cha! Con cảm ơn cha!”“Thế còn chuyện của Tư Vũ...”“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt cũng không trả lời Cảnh Đức Chính mà lựa chọn trầm mặc.Cảnh Đức Chính nói tiếp: “A Triệt à, Tư Vũ cũng làm hơi quáNhưng dù sao con bé vẫn còn trẻ nên nhất thời dại dộtThực ra chuyện này cũng có phần trách nhiệm của conKhông phải do con bé thích con nên mới làm vậy hay sao? Một đứa con gái tốt như vậy, nếu phải ngồi tù rồi thì sau này ra tù phải làm thế nào? Cả đời con bé sẽ hoàn toàn bị phá hủy mất.”Nghe vậy, Cảnh Triệt thản nhiên đưa mắt4qua nhìn Quý Quân TuyếtTrong điện thoại truyền tới giọng nói của cảnh Đức Chính, Quý Quân Tuyết có thể nghe được rất rõ.Cậu nhìn cảnh Triệt, không hề để ý mà gật đầu, ý muốn Cảnh Triệt tha cho Cung Tư VũNếu bọn họ có thể đường đường chính chính ở bên nhau thì cần gì phải làm cho người khác chịu thêm đau khổ.Tuy Cung Tư Vũ có tội thì phải chịu, nhưng cũng giống như Cảnh Đức Chính nói, một khi cô ta ngồi tù thì cả đời này đã bị hủy rồiThấy Quý Quân Tuyết không hề do dự mà gật đầu, Cảnh Triệt hơi nhíu mày lạiThật sự để Cung Tư Vũ được lợi như vậy sao? Cảnh Triệt9trầm mặc hồi lâu, nghe thấy đầu kia điện thoại cha mình vẫn đang cằn nhằn thì anh ta lạnh lùng ngắt lời: “Con biết rồi, Quân Tuyết sẽ ra tòa chứng minh sự trong sạch cho cô ta.”“Cha biết Quân Tuyết nó là một đứa hiểu chuyện mà.” Nói rồi Cảnh Đức Chính dường như nghĩ tới điều gì, hạ giọng hỏi: “A Triệt, lần trước cha nhìn thấy trên cổ Quân Tuyết có đeo một viên đá quý màu xanh nước biển vô cùng hiếm thấyLần trước, khi cha ngã xuống cầu thang thì thấy rơi trên mặt đất, đó là...”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tới lúc đó liền kết hôn với Cung Tư Vũ, nước chảy thành sông thôi.” Nghĩ vậy, Cảnh Đức Chính lập tức gọi điện thoại cho Cảnh Triệt...Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết gần như đã ăn xong bữa tối, hai người đang ngồi trong phòng riêng xa hoa và nói chuyện“Đêm nay, toàn bộ câu lạc bộ sẽ được sửa xong, ngày mai sẽ chính thức kinh doanhEm tới cắt băng khánh thành, có thể mời bạn bè của em đến nữa.” “...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết ngượng ngùng đỏ mặt: “Ngoại trừ mấy người bạn thân thiết ra thì em đâu có bạn bè gìNếu như gọi bọn họ đến thì chỉ khiến bọn họ lúng túng, cho rằng em đang3khoe giàu đấy.” “...” Chuyện này cũng đúng, dù sao Quỷ Quân Tuyết cũng chỉ là sinh viên mà đột nhiên lại làm ông chủ.Đúng lúc này, điện thoại di động của Cảnh Triệt vang lên, là Cảnh Đức Chính gọi đến.Cảnh Triệt sầm mặt xuống, nửa tháng nay, Cảnh Đức Chính nằm viện, mấy ngày đầu, hôm nào ông ta cũng gọi điện cho Cảnh Triệt nhưng anh ta không nghe một lần nàoKhoảng mười ngày nay, Cảnh Đức Chính không gọi cho anh ta nữa.Cảnh Triệt do dự trong chốc lát nhưng vẫn nghe điện thoại, đưa lên tai, bình thản “A lô” một tiếng.Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói ôn tồn của Cảnh Đức Chính: “A Triệt à!0Mấy ngày nay, cha đã nghĩ đi nghĩ lạiCha chỉ có một đứa con trai là con thôi, cha không muốn phải đoạn tuyệt quan hệ với con đâuEm trai con nói rất đúng, thời đại bây giờ đã không giống như trước, tư tưởng của cha ở tuổi này đúng là quá cổ hủChỉ cần con không giận cha thì về nhà thăm cha đi, cha sẽ không ngăn cản các con nữa, con thấy có được không?” “...” Cảnh Đức Chính đột nhiên thay đổi làm Cảnh Triệt chợt thấy vui trong lòng, không ngờ cậu em trai Cảnh Hi lại làm công tác tư tưởng cho chaChỉ cần người nhà không phản đối bọn họ thì Cảnh Triệt sẽ không có5gì phải để ý hay do dự nữa.cảnh Triệt hơi mỉm cười: “Cha! Con cảm ơn cha!”“Thế còn chuyện của Tư Vũ...”“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt cũng không trả lời Cảnh Đức Chính mà lựa chọn trầm mặc.Cảnh Đức Chính nói tiếp: “A Triệt à, Tư Vũ cũng làm hơi quáNhưng dù sao con bé vẫn còn trẻ nên nhất thời dại dộtThực ra chuyện này cũng có phần trách nhiệm của conKhông phải do con bé thích con nên mới làm vậy hay sao? Một đứa con gái tốt như vậy, nếu phải ngồi tù rồi thì sau này ra tù phải làm thế nào? Cả đời con bé sẽ hoàn toàn bị phá hủy mất.”Nghe vậy, Cảnh Triệt thản nhiên đưa mắt4qua nhìn Quý Quân TuyếtTrong điện thoại truyền tới giọng nói của cảnh Đức Chính, Quý Quân Tuyết có thể nghe được rất rõ.Cậu nhìn cảnh Triệt, không hề để ý mà gật đầu, ý muốn Cảnh Triệt tha cho Cung Tư VũNếu bọn họ có thể đường đường chính chính ở bên nhau thì cần gì phải làm cho người khác chịu thêm đau khổ.Tuy Cung Tư Vũ có tội thì phải chịu, nhưng cũng giống như Cảnh Đức Chính nói, một khi cô ta ngồi tù thì cả đời này đã bị hủy rồiThấy Quý Quân Tuyết không hề do dự mà gật đầu, Cảnh Triệt hơi nhíu mày lạiThật sự để Cung Tư Vũ được lợi như vậy sao? Cảnh Triệt9trầm mặc hồi lâu, nghe thấy đầu kia điện thoại cha mình vẫn đang cằn nhằn thì anh ta lạnh lùng ngắt lời: “Con biết rồi, Quân Tuyết sẽ ra tòa chứng minh sự trong sạch cho cô ta.”“Cha biết Quân Tuyết nó là một đứa hiểu chuyện mà.” Nói rồi Cảnh Đức Chính dường như nghĩ tới điều gì, hạ giọng hỏi: “A Triệt, lần trước cha nhìn thấy trên cổ Quân Tuyết có đeo một viên đá quý màu xanh nước biển vô cùng hiếm thấyLần trước, khi cha ngã xuống cầu thang thì thấy rơi trên mặt đất, đó là...”