Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1493: Kính trà cho trưởng bối
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ha bé là con ruột của tổng thống đại nhân, Đại Đâu Đâu là cháu ruột của tổng thống đại nhân, e rằng đây là gen di truyềnGen này đúng là mạnhQuý Quân Tuyết vốn định mở miệng nói về dây chuyền trên cổ nhưng còn chưa kịp mở miệng thì Đại Đâu Đâu lại nói khẽ bên tai cậu:“Một người ngoài tặng đồ vật, quý giá đến mấy cũng chỉ là vật chất, chú chắc chắn là cậu Cảnh Triệt sẽ không quan tâm đến món đồ này sao? Cậu của cháu chỉ không nói ra thôi, không ai lại thấy tình địch tặng quà cho người yêu của mình mà lại coi như không sao cả, cậu Cảnh Triệt quá quan tâm đến chủ cho nên mới kìm nén trong lòng thôi.”“...” Câu nói của Đại3Đâu Đâu đột nhiên như vừa đánh thức Quý Quân Tuyết, khiến cậu chợt nhận ra sự thậtĐúng rồi, ngược lại nếu như cảnh Triệt ngày nào cũng đeo món quà mà người phụ nữ khác tặng trên cổ, thì mỗi khi cậu hôn Cảnh Triệt, chỉ cần nhìn thấy món quà đó thì cậu nhất định sẽ không thể hôn nổiChỉ e là Cảnh Triệt cũng có tâm trạng giống cậu, mỗi lần khi hai người ân ái với nhau, nhiều lần cậu thấy ánh mắt Cảnh Triệt có vẻ ưu thương thoáng qua, còn né tránh vị trí cổ của cậu ra, chắc cũng vì đồ vật nàyHơn nữa lần trước Phong Thiên Lãnh cũng có nói rằng anh ta hy vọng vật này có thể giúp được câu trong tương laiTrước mắt, mang nó tặng0cho người khác chính là sự giúp ích lớn nhất cho cậuNghĩ đến đây, Quý Quân Tuyết đột nhiên lại ngỡ ngàng trợn mắt nhìn Đại Đâu ĐâuLàm sao mà thằng bé này biết dây chuyền của cậu là do người khác tặng chứ? Sao lại biết cậu đang đeo dây chuyền? Cậu đã đeo bên trong rồi mà? Khi Quý Quân Tuyết còn đang thắc mắc thì nhân viên phục vụ xinh đẹp đã đi tới theo thứ tự, trên tay người nào cũng bừng khay đặt món ănSau đó, nhân viên phục vụ cuối cùng bưng ấm trà và hai chén trà và để lên bànĐợi lên đủ món, tất cả nhân viên phục vụ đều lui ra.Cảnh Triệt ngồi trên ghế khẽ mỉm cười, vươn tay nắm lấy bàn tay ấm áp của Quý Quân5Tuyết, hai tay nắm chặt vào nhau.Cảnh Triệt đứng dậy, kéo Quý Quân Tuyết cùng bình tĩnh đứng lên.Cảnh Triệt kéo Quý Quân Tuyết đi vòng qua bàn đến trước mặt Cảnh Đức ChínhSau đó, anh ta đổ nước trong bình ra vào hai chén trà, đổ đầy ly rồi đưa một chén cho Quý Quân TuyếtSau đó, Cảnh Triệt cầm ly còn lại, bước lên một bước rồi quỳ trước mặt Cảnh Đức Chính.“...” Quý Quân Tuyết ngẩn người ra, lúc này mới định thần lại, lập tức quỳ bên cạnh Cảnh Triệt, dâng chén trà trong tay mình lên“Con mời cha uống trà ạ!” Cảnh Triệt cung kính nói.“Aiz!” Cảnh Đứng Chính vẫn không cam lòng, thở dài một hơi, nhận ly trà trong tay Cảnh Triệt, nhấp một ngụm nhỏ và để xuống bàn bên4cạnh.Cảnh Triệt biết rõ bây giờ Cảnh Đức Chính thật ra vẫn chưa đồng ý cho anh ta và Quý Quân Tuyết ở cạnh bên nhauChỉ là lúc trước ông ta đã đồng ý rằng sẽ không phản đối hai người nữa, cho nên lúc này không thể nuốt lời, mới miễn cưỡng không phản đối.Hơn nữa, hôm nay cha có thể cho anh ta dẫn Quý Quân Tuyết đến cũng là vì trong số những người có mặt hôm nay, ngoại trừ cha ra thì không có ai phản đối bọn họ cả.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ha bé là con ruột của tổng thống đại nhân, Đại Đâu Đâu là cháu ruột của tổng thống đại nhân, e rằng đây là gen di truyềnGen này đúng là mạnhQuý Quân Tuyết vốn định mở miệng nói về dây chuyền trên cổ nhưng còn chưa kịp mở miệng thì Đại Đâu Đâu lại nói khẽ bên tai cậu:“Một người ngoài tặng đồ vật, quý giá đến mấy cũng chỉ là vật chất, chú chắc chắn là cậu Cảnh Triệt sẽ không quan tâm đến món đồ này sao? Cậu của cháu chỉ không nói ra thôi, không ai lại thấy tình địch tặng quà cho người yêu của mình mà lại coi như không sao cả, cậu Cảnh Triệt quá quan tâm đến chủ cho nên mới kìm nén trong lòng thôi.”“...” Câu nói của Đại3Đâu Đâu đột nhiên như vừa đánh thức Quý Quân Tuyết, khiến cậu chợt nhận ra sự thậtĐúng rồi, ngược lại nếu như cảnh Triệt ngày nào cũng đeo món quà mà người phụ nữ khác tặng trên cổ, thì mỗi khi cậu hôn Cảnh Triệt, chỉ cần nhìn thấy món quà đó thì cậu nhất định sẽ không thể hôn nổiChỉ e là Cảnh Triệt cũng có tâm trạng giống cậu, mỗi lần khi hai người ân ái với nhau, nhiều lần cậu thấy ánh mắt Cảnh Triệt có vẻ ưu thương thoáng qua, còn né tránh vị trí cổ của cậu ra, chắc cũng vì đồ vật nàyHơn nữa lần trước Phong Thiên Lãnh cũng có nói rằng anh ta hy vọng vật này có thể giúp được câu trong tương laiTrước mắt, mang nó tặng0cho người khác chính là sự giúp ích lớn nhất cho cậuNghĩ đến đây, Quý Quân Tuyết đột nhiên lại ngỡ ngàng trợn mắt nhìn Đại Đâu ĐâuLàm sao mà thằng bé này biết dây chuyền của cậu là do người khác tặng chứ? Sao lại biết cậu đang đeo dây chuyền? Cậu đã đeo bên trong rồi mà? Khi Quý Quân Tuyết còn đang thắc mắc thì nhân viên phục vụ xinh đẹp đã đi tới theo thứ tự, trên tay người nào cũng bừng khay đặt món ănSau đó, nhân viên phục vụ cuối cùng bưng ấm trà và hai chén trà và để lên bànĐợi lên đủ món, tất cả nhân viên phục vụ đều lui ra.Cảnh Triệt ngồi trên ghế khẽ mỉm cười, vươn tay nắm lấy bàn tay ấm áp của Quý Quân5Tuyết, hai tay nắm chặt vào nhau.Cảnh Triệt đứng dậy, kéo Quý Quân Tuyết cùng bình tĩnh đứng lên.Cảnh Triệt kéo Quý Quân Tuyết đi vòng qua bàn đến trước mặt Cảnh Đức ChínhSau đó, anh ta đổ nước trong bình ra vào hai chén trà, đổ đầy ly rồi đưa một chén cho Quý Quân TuyếtSau đó, Cảnh Triệt cầm ly còn lại, bước lên một bước rồi quỳ trước mặt Cảnh Đức Chính.“...” Quý Quân Tuyết ngẩn người ra, lúc này mới định thần lại, lập tức quỳ bên cạnh Cảnh Triệt, dâng chén trà trong tay mình lên“Con mời cha uống trà ạ!” Cảnh Triệt cung kính nói.“Aiz!” Cảnh Đứng Chính vẫn không cam lòng, thở dài một hơi, nhận ly trà trong tay Cảnh Triệt, nhấp một ngụm nhỏ và để xuống bàn bên4cạnh.Cảnh Triệt biết rõ bây giờ Cảnh Đức Chính thật ra vẫn chưa đồng ý cho anh ta và Quý Quân Tuyết ở cạnh bên nhauChỉ là lúc trước ông ta đã đồng ý rằng sẽ không phản đối hai người nữa, cho nên lúc này không thể nuốt lời, mới miễn cưỡng không phản đối.Hơn nữa, hôm nay cha có thể cho anh ta dẫn Quý Quân Tuyết đến cũng là vì trong số những người có mặt hôm nay, ngoại trừ cha ra thì không có ai phản đối bọn họ cả.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.9ha bé là con ruột của tổng thống đại nhân, Đại Đâu Đâu là cháu ruột của tổng thống đại nhân, e rằng đây là gen di truyềnGen này đúng là mạnhQuý Quân Tuyết vốn định mở miệng nói về dây chuyền trên cổ nhưng còn chưa kịp mở miệng thì Đại Đâu Đâu lại nói khẽ bên tai cậu:“Một người ngoài tặng đồ vật, quý giá đến mấy cũng chỉ là vật chất, chú chắc chắn là cậu Cảnh Triệt sẽ không quan tâm đến món đồ này sao? Cậu của cháu chỉ không nói ra thôi, không ai lại thấy tình địch tặng quà cho người yêu của mình mà lại coi như không sao cả, cậu Cảnh Triệt quá quan tâm đến chủ cho nên mới kìm nén trong lòng thôi.”“...” Câu nói của Đại3Đâu Đâu đột nhiên như vừa đánh thức Quý Quân Tuyết, khiến cậu chợt nhận ra sự thậtĐúng rồi, ngược lại nếu như cảnh Triệt ngày nào cũng đeo món quà mà người phụ nữ khác tặng trên cổ, thì mỗi khi cậu hôn Cảnh Triệt, chỉ cần nhìn thấy món quà đó thì cậu nhất định sẽ không thể hôn nổiChỉ e là Cảnh Triệt cũng có tâm trạng giống cậu, mỗi lần khi hai người ân ái với nhau, nhiều lần cậu thấy ánh mắt Cảnh Triệt có vẻ ưu thương thoáng qua, còn né tránh vị trí cổ của cậu ra, chắc cũng vì đồ vật nàyHơn nữa lần trước Phong Thiên Lãnh cũng có nói rằng anh ta hy vọng vật này có thể giúp được câu trong tương laiTrước mắt, mang nó tặng0cho người khác chính là sự giúp ích lớn nhất cho cậuNghĩ đến đây, Quý Quân Tuyết đột nhiên lại ngỡ ngàng trợn mắt nhìn Đại Đâu ĐâuLàm sao mà thằng bé này biết dây chuyền của cậu là do người khác tặng chứ? Sao lại biết cậu đang đeo dây chuyền? Cậu đã đeo bên trong rồi mà? Khi Quý Quân Tuyết còn đang thắc mắc thì nhân viên phục vụ xinh đẹp đã đi tới theo thứ tự, trên tay người nào cũng bừng khay đặt món ănSau đó, nhân viên phục vụ cuối cùng bưng ấm trà và hai chén trà và để lên bànĐợi lên đủ món, tất cả nhân viên phục vụ đều lui ra.Cảnh Triệt ngồi trên ghế khẽ mỉm cười, vươn tay nắm lấy bàn tay ấm áp của Quý Quân5Tuyết, hai tay nắm chặt vào nhau.Cảnh Triệt đứng dậy, kéo Quý Quân Tuyết cùng bình tĩnh đứng lên.Cảnh Triệt kéo Quý Quân Tuyết đi vòng qua bàn đến trước mặt Cảnh Đức ChínhSau đó, anh ta đổ nước trong bình ra vào hai chén trà, đổ đầy ly rồi đưa một chén cho Quý Quân TuyếtSau đó, Cảnh Triệt cầm ly còn lại, bước lên một bước rồi quỳ trước mặt Cảnh Đức Chính.“...” Quý Quân Tuyết ngẩn người ra, lúc này mới định thần lại, lập tức quỳ bên cạnh Cảnh Triệt, dâng chén trà trong tay mình lên“Con mời cha uống trà ạ!” Cảnh Triệt cung kính nói.“Aiz!” Cảnh Đứng Chính vẫn không cam lòng, thở dài một hơi, nhận ly trà trong tay Cảnh Triệt, nhấp một ngụm nhỏ và để xuống bàn bên4cạnh.Cảnh Triệt biết rõ bây giờ Cảnh Đức Chính thật ra vẫn chưa đồng ý cho anh ta và Quý Quân Tuyết ở cạnh bên nhauChỉ là lúc trước ông ta đã đồng ý rằng sẽ không phản đối hai người nữa, cho nên lúc này không thể nuốt lời, mới miễn cưỡng không phản đối.Hơn nữa, hôm nay cha có thể cho anh ta dẫn Quý Quân Tuyết đến cũng là vì trong số những người có mặt hôm nay, ngoại trừ cha ra thì không có ai phản đối bọn họ cả.