Tác giả:

Mưa đêm đột ngột quất ràn rạt vào mái nhà chờ xe bus. Nguyễn An Nhiên vội lấy cặp sách che đầu, kiên nhắn chờ đợi chuyến xe cuối cùng trên đường phố vắng lặng Bỗng, một chiếc Hummer từ xa đi lại, đến gần nhà chờ xe bus nơi cô đang đứng thì bất thình lình bẻ lái, quặt thắng vào lề đường An Nhiên tránh vội, hết hồn nhận ra nơi mình đứng cách đuôi chiếc Hummer hầm hố đúng nửa mét. Chiếc xe kia tông thẳng vào gốc cây cổ thụ bên đường vắng vẻ, nằm im lìm. Cô kinh hãi chạy lên xem xét. Đang chạy mà bẻ lái nguy hiểm, không phải tài xế vừa đột ngột lên cơn đau tim hay bị đột quy đấy chứ? Hoặc là trong xe có tranh chấp gì? Chưa kịp nghĩ xong, cửa xe rầm một tiếng mở ra, bóng người cao lớn bên trong bước xuống. Bộ vest đen đắt tiền lập tức ướt sũng nước mưa. Người kia có vẻ thật sự bị bệnh, áo quần xộc xệch, mái tóc đen rũ xuống che lấp một nửa khuôn mặt đẹp trai đến đáng kinh ngạc. An Nhiên nhanh chóng chạy đến hỏi han: “Vừa rồi thật nguy hiểm! Anh có sao…?” Nghe tiếng phụ nữ, Tống Thành cố…

Chương 267: Hôn Lễ Xui Xẻo

Cô Dâu Bị Đánh Tráo Của Tổng TàiTác giả: Phủng AnhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMưa đêm đột ngột quất ràn rạt vào mái nhà chờ xe bus. Nguyễn An Nhiên vội lấy cặp sách che đầu, kiên nhắn chờ đợi chuyến xe cuối cùng trên đường phố vắng lặng Bỗng, một chiếc Hummer từ xa đi lại, đến gần nhà chờ xe bus nơi cô đang đứng thì bất thình lình bẻ lái, quặt thắng vào lề đường An Nhiên tránh vội, hết hồn nhận ra nơi mình đứng cách đuôi chiếc Hummer hầm hố đúng nửa mét. Chiếc xe kia tông thẳng vào gốc cây cổ thụ bên đường vắng vẻ, nằm im lìm. Cô kinh hãi chạy lên xem xét. Đang chạy mà bẻ lái nguy hiểm, không phải tài xế vừa đột ngột lên cơn đau tim hay bị đột quy đấy chứ? Hoặc là trong xe có tranh chấp gì? Chưa kịp nghĩ xong, cửa xe rầm một tiếng mở ra, bóng người cao lớn bên trong bước xuống. Bộ vest đen đắt tiền lập tức ướt sũng nước mưa. Người kia có vẻ thật sự bị bệnh, áo quần xộc xệch, mái tóc đen rũ xuống che lấp một nửa khuôn mặt đẹp trai đến đáng kinh ngạc. An Nhiên nhanh chóng chạy đến hỏi han: “Vừa rồi thật nguy hiểm! Anh có sao…?” Nghe tiếng phụ nữ, Tống Thành cố… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người dẫn chương trình lắp bắp kinh hãi, không hiểu cô dâu đang muốn làm cái trò gì, bèn cười chống chế: “Cô dâu của chúng ta hài hước quá.Nói đùa như vậy sẽ dọa cho chú rể sợ xanh mặt mất”“Anh Hoàng Kiên.” Người dẫn chương trình vội vã đụng khuỷu tay Hoàng Kiên kéo về, anh mới sực tỉnh, thu hồi tăm mắt dù đã quá muộn “Cố Khánh Ninh, con khốn này!” Trần Tuyết Hoa thấy con dâu chưa vào đến cửa đã chơi con trai bà một vố thật đau, hận đến mức không thể xông lên mà cắt lưỡi cô ta đi Cố Khánh Ninh phớt lờ ánh mắt căm phẫn của mẹ chồng tương lai, cứ thế bô bô nói tiếp: “Mọi người đoán đúng rồi, chú rể của chúng †a đang ngắm cô gái ngồi bên giỏ hoa phong lan kia, cô An Nhiên.”Cố Khánh Ninh cười lạnh một tiếng, vẻ mặt diễn sâu thêm mấy phần, nói tiếp “Các vị nhìn qua cũng thấy trang phục của tôi và cô ấy giống hệt nhau, do đích thân cô ấy đặt mẫu thiết kế.Mấy hôm trước, cô ấy biết về hôn lẽ này, trong lòng đau khổ khôn nguôi.Bởi vì Hoàng iên là người cô ấy yêu nhất, cho nên cô ấy đã đến gặp tôi khóc lóc cầu xin giúp đỡ.Cô ấy nghĩ cách để hai chúng tôi mặc đồ giống hệt nhau, chờ đến lúc thích hợp sẽ tráo đổi vị trí cô dâu trong đêm tân hồn..”Nghe vậy, mọi người đua nhau ồ lên cười nhạo.Nếu không phải vì đám cưới có yêu cầu khách mời tuyệt đối không quay phim, chụp ảnh thì có lẽ toàn bộ cảnh tượng ngoạn mục này cùng với khuôn mặt của An Nhiên đã được vô số máy ảnh, điện thoại ghi lại Hoàng Kiên lúc này ngây ngẩn cả người, niềm vui sướng bất ngờ này khiến anh vỡ òa trong xúc động, chỉ có thế cầm lấy micro, run rấy nói: “Thật thế sao? Anh không nắm mơ phải không? An Nhiên, anh thực sự hạnh phúc quá!”“Không phải… không đúng..” An Nhiên bị bức đến cuống quýt hết cả chân tay, muốn đứng lên giải thích nhưng lại bị Tống Thành giữ chặt, không cho nhúc nhích.Sắc mặt hắn không đổi nhưng tấm lưng thẳng tắp, hai chân vững vàng đặt trên mặt đất, tư thế lẫm liệt, uy nghỉ vững như bàn thạch Bàn tay to lớn của hắn trùm lấy tay cô, truyền hơi ấm của mình qua da thịt đang tái dần vì lạnh của cô.Hắn không để lộ cảm xúc khiến cho An Nhiên càng hoảng hốt, cô không muốn hẳn hiểu lầm, càng không muốn hắn vì điều phi lí này mà đau lòng.Choang! Trần Tuyết Hoa giận đến nỗi ném vỡ Wy trà.‘Vốn dĩ là một hôn lễ đen đủi ngoài ý muốn, sau đó lại bị Cố Khánh Ninh khuấy lên một cơn hỗn loạn bôi bác không thể tả ngay trước mặt bao nhiêu quý nhân.Thật không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc là có An Nhiên đứng sau điều khiển tất cải Cơn giận của bà bốc lên tới đỉnh đầu, thiếu điều có khói bay lên nữa mà thôi.Bà bay lên sân khấu, giật lấy micro từ tay con trai, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nguyễn An Nhiên! Cô giỏi lắm! Muốn lấy con trai tôi? Cô có tu thêm mười kiếp nữa cũng không đủ phúc phận đâu!”Cố Khánh Ninh quả nhiên to gan hơn anh trai cô †a, sẵn sàng đâm đầu vào đá sớm như vậy.“Nguyễn An Nhiên, mời chị lên đây, đến bên cạnh người mình yêu thương nhất.Tôi đã hứa với chị sẽ đối vị trí, nhường anh ấy lại cho chị.Tôi sẽ giữ lời”Cố Khánh Ninh cố tình mỉm cười cổ vũ, trong lời nói lại hàm chứa một tia đáng thương giống như mình là nạn nhân, khiến cho cả hội trường trầm trồ, bàn tán náo loạn không ngừng “An Nhiên, lên đây đi em”Hoàng Kiên cũng ngu ngốc duỗi tay về phía trước, trên khuôn mặt bơ phờ héo hon bỗng nở nụ cười rạng rỡ đã lâu mới thấy.Có lẽ vì niềm tin vào bốn năm qua mà anh vẫn cố ý thuyết phục mình răng nhất định người cô yêu nhất chính là anh

Cô Dâu Bị Đánh Tráo Của Tổng TàiTác giả: Phủng AnhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMưa đêm đột ngột quất ràn rạt vào mái nhà chờ xe bus. Nguyễn An Nhiên vội lấy cặp sách che đầu, kiên nhắn chờ đợi chuyến xe cuối cùng trên đường phố vắng lặng Bỗng, một chiếc Hummer từ xa đi lại, đến gần nhà chờ xe bus nơi cô đang đứng thì bất thình lình bẻ lái, quặt thắng vào lề đường An Nhiên tránh vội, hết hồn nhận ra nơi mình đứng cách đuôi chiếc Hummer hầm hố đúng nửa mét. Chiếc xe kia tông thẳng vào gốc cây cổ thụ bên đường vắng vẻ, nằm im lìm. Cô kinh hãi chạy lên xem xét. Đang chạy mà bẻ lái nguy hiểm, không phải tài xế vừa đột ngột lên cơn đau tim hay bị đột quy đấy chứ? Hoặc là trong xe có tranh chấp gì? Chưa kịp nghĩ xong, cửa xe rầm một tiếng mở ra, bóng người cao lớn bên trong bước xuống. Bộ vest đen đắt tiền lập tức ướt sũng nước mưa. Người kia có vẻ thật sự bị bệnh, áo quần xộc xệch, mái tóc đen rũ xuống che lấp một nửa khuôn mặt đẹp trai đến đáng kinh ngạc. An Nhiên nhanh chóng chạy đến hỏi han: “Vừa rồi thật nguy hiểm! Anh có sao…?” Nghe tiếng phụ nữ, Tống Thành cố… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người dẫn chương trình lắp bắp kinh hãi, không hiểu cô dâu đang muốn làm cái trò gì, bèn cười chống chế: “Cô dâu của chúng ta hài hước quá.Nói đùa như vậy sẽ dọa cho chú rể sợ xanh mặt mất”“Anh Hoàng Kiên.” Người dẫn chương trình vội vã đụng khuỷu tay Hoàng Kiên kéo về, anh mới sực tỉnh, thu hồi tăm mắt dù đã quá muộn “Cố Khánh Ninh, con khốn này!” Trần Tuyết Hoa thấy con dâu chưa vào đến cửa đã chơi con trai bà một vố thật đau, hận đến mức không thể xông lên mà cắt lưỡi cô ta đi Cố Khánh Ninh phớt lờ ánh mắt căm phẫn của mẹ chồng tương lai, cứ thế bô bô nói tiếp: “Mọi người đoán đúng rồi, chú rể của chúng †a đang ngắm cô gái ngồi bên giỏ hoa phong lan kia, cô An Nhiên.”Cố Khánh Ninh cười lạnh một tiếng, vẻ mặt diễn sâu thêm mấy phần, nói tiếp “Các vị nhìn qua cũng thấy trang phục của tôi và cô ấy giống hệt nhau, do đích thân cô ấy đặt mẫu thiết kế.Mấy hôm trước, cô ấy biết về hôn lẽ này, trong lòng đau khổ khôn nguôi.Bởi vì Hoàng iên là người cô ấy yêu nhất, cho nên cô ấy đã đến gặp tôi khóc lóc cầu xin giúp đỡ.Cô ấy nghĩ cách để hai chúng tôi mặc đồ giống hệt nhau, chờ đến lúc thích hợp sẽ tráo đổi vị trí cô dâu trong đêm tân hồn..”Nghe vậy, mọi người đua nhau ồ lên cười nhạo.Nếu không phải vì đám cưới có yêu cầu khách mời tuyệt đối không quay phim, chụp ảnh thì có lẽ toàn bộ cảnh tượng ngoạn mục này cùng với khuôn mặt của An Nhiên đã được vô số máy ảnh, điện thoại ghi lại Hoàng Kiên lúc này ngây ngẩn cả người, niềm vui sướng bất ngờ này khiến anh vỡ òa trong xúc động, chỉ có thế cầm lấy micro, run rấy nói: “Thật thế sao? Anh không nắm mơ phải không? An Nhiên, anh thực sự hạnh phúc quá!”“Không phải… không đúng..” An Nhiên bị bức đến cuống quýt hết cả chân tay, muốn đứng lên giải thích nhưng lại bị Tống Thành giữ chặt, không cho nhúc nhích.Sắc mặt hắn không đổi nhưng tấm lưng thẳng tắp, hai chân vững vàng đặt trên mặt đất, tư thế lẫm liệt, uy nghỉ vững như bàn thạch Bàn tay to lớn của hắn trùm lấy tay cô, truyền hơi ấm của mình qua da thịt đang tái dần vì lạnh của cô.Hắn không để lộ cảm xúc khiến cho An Nhiên càng hoảng hốt, cô không muốn hẳn hiểu lầm, càng không muốn hắn vì điều phi lí này mà đau lòng.Choang! Trần Tuyết Hoa giận đến nỗi ném vỡ Wy trà.‘Vốn dĩ là một hôn lễ đen đủi ngoài ý muốn, sau đó lại bị Cố Khánh Ninh khuấy lên một cơn hỗn loạn bôi bác không thể tả ngay trước mặt bao nhiêu quý nhân.Thật không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc là có An Nhiên đứng sau điều khiển tất cải Cơn giận của bà bốc lên tới đỉnh đầu, thiếu điều có khói bay lên nữa mà thôi.Bà bay lên sân khấu, giật lấy micro từ tay con trai, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nguyễn An Nhiên! Cô giỏi lắm! Muốn lấy con trai tôi? Cô có tu thêm mười kiếp nữa cũng không đủ phúc phận đâu!”Cố Khánh Ninh quả nhiên to gan hơn anh trai cô †a, sẵn sàng đâm đầu vào đá sớm như vậy.“Nguyễn An Nhiên, mời chị lên đây, đến bên cạnh người mình yêu thương nhất.Tôi đã hứa với chị sẽ đối vị trí, nhường anh ấy lại cho chị.Tôi sẽ giữ lời”Cố Khánh Ninh cố tình mỉm cười cổ vũ, trong lời nói lại hàm chứa một tia đáng thương giống như mình là nạn nhân, khiến cho cả hội trường trầm trồ, bàn tán náo loạn không ngừng “An Nhiên, lên đây đi em”Hoàng Kiên cũng ngu ngốc duỗi tay về phía trước, trên khuôn mặt bơ phờ héo hon bỗng nở nụ cười rạng rỡ đã lâu mới thấy.Có lẽ vì niềm tin vào bốn năm qua mà anh vẫn cố ý thuyết phục mình răng nhất định người cô yêu nhất chính là anh

Cô Dâu Bị Đánh Tráo Của Tổng TàiTác giả: Phủng AnhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMưa đêm đột ngột quất ràn rạt vào mái nhà chờ xe bus. Nguyễn An Nhiên vội lấy cặp sách che đầu, kiên nhắn chờ đợi chuyến xe cuối cùng trên đường phố vắng lặng Bỗng, một chiếc Hummer từ xa đi lại, đến gần nhà chờ xe bus nơi cô đang đứng thì bất thình lình bẻ lái, quặt thắng vào lề đường An Nhiên tránh vội, hết hồn nhận ra nơi mình đứng cách đuôi chiếc Hummer hầm hố đúng nửa mét. Chiếc xe kia tông thẳng vào gốc cây cổ thụ bên đường vắng vẻ, nằm im lìm. Cô kinh hãi chạy lên xem xét. Đang chạy mà bẻ lái nguy hiểm, không phải tài xế vừa đột ngột lên cơn đau tim hay bị đột quy đấy chứ? Hoặc là trong xe có tranh chấp gì? Chưa kịp nghĩ xong, cửa xe rầm một tiếng mở ra, bóng người cao lớn bên trong bước xuống. Bộ vest đen đắt tiền lập tức ướt sũng nước mưa. Người kia có vẻ thật sự bị bệnh, áo quần xộc xệch, mái tóc đen rũ xuống che lấp một nửa khuôn mặt đẹp trai đến đáng kinh ngạc. An Nhiên nhanh chóng chạy đến hỏi han: “Vừa rồi thật nguy hiểm! Anh có sao…?” Nghe tiếng phụ nữ, Tống Thành cố… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người dẫn chương trình lắp bắp kinh hãi, không hiểu cô dâu đang muốn làm cái trò gì, bèn cười chống chế: “Cô dâu của chúng ta hài hước quá.Nói đùa như vậy sẽ dọa cho chú rể sợ xanh mặt mất”“Anh Hoàng Kiên.” Người dẫn chương trình vội vã đụng khuỷu tay Hoàng Kiên kéo về, anh mới sực tỉnh, thu hồi tăm mắt dù đã quá muộn “Cố Khánh Ninh, con khốn này!” Trần Tuyết Hoa thấy con dâu chưa vào đến cửa đã chơi con trai bà một vố thật đau, hận đến mức không thể xông lên mà cắt lưỡi cô ta đi Cố Khánh Ninh phớt lờ ánh mắt căm phẫn của mẹ chồng tương lai, cứ thế bô bô nói tiếp: “Mọi người đoán đúng rồi, chú rể của chúng †a đang ngắm cô gái ngồi bên giỏ hoa phong lan kia, cô An Nhiên.”Cố Khánh Ninh cười lạnh một tiếng, vẻ mặt diễn sâu thêm mấy phần, nói tiếp “Các vị nhìn qua cũng thấy trang phục của tôi và cô ấy giống hệt nhau, do đích thân cô ấy đặt mẫu thiết kế.Mấy hôm trước, cô ấy biết về hôn lẽ này, trong lòng đau khổ khôn nguôi.Bởi vì Hoàng iên là người cô ấy yêu nhất, cho nên cô ấy đã đến gặp tôi khóc lóc cầu xin giúp đỡ.Cô ấy nghĩ cách để hai chúng tôi mặc đồ giống hệt nhau, chờ đến lúc thích hợp sẽ tráo đổi vị trí cô dâu trong đêm tân hồn..”Nghe vậy, mọi người đua nhau ồ lên cười nhạo.Nếu không phải vì đám cưới có yêu cầu khách mời tuyệt đối không quay phim, chụp ảnh thì có lẽ toàn bộ cảnh tượng ngoạn mục này cùng với khuôn mặt của An Nhiên đã được vô số máy ảnh, điện thoại ghi lại Hoàng Kiên lúc này ngây ngẩn cả người, niềm vui sướng bất ngờ này khiến anh vỡ òa trong xúc động, chỉ có thế cầm lấy micro, run rấy nói: “Thật thế sao? Anh không nắm mơ phải không? An Nhiên, anh thực sự hạnh phúc quá!”“Không phải… không đúng..” An Nhiên bị bức đến cuống quýt hết cả chân tay, muốn đứng lên giải thích nhưng lại bị Tống Thành giữ chặt, không cho nhúc nhích.Sắc mặt hắn không đổi nhưng tấm lưng thẳng tắp, hai chân vững vàng đặt trên mặt đất, tư thế lẫm liệt, uy nghỉ vững như bàn thạch Bàn tay to lớn của hắn trùm lấy tay cô, truyền hơi ấm của mình qua da thịt đang tái dần vì lạnh của cô.Hắn không để lộ cảm xúc khiến cho An Nhiên càng hoảng hốt, cô không muốn hẳn hiểu lầm, càng không muốn hắn vì điều phi lí này mà đau lòng.Choang! Trần Tuyết Hoa giận đến nỗi ném vỡ Wy trà.‘Vốn dĩ là một hôn lễ đen đủi ngoài ý muốn, sau đó lại bị Cố Khánh Ninh khuấy lên một cơn hỗn loạn bôi bác không thể tả ngay trước mặt bao nhiêu quý nhân.Thật không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc là có An Nhiên đứng sau điều khiển tất cải Cơn giận của bà bốc lên tới đỉnh đầu, thiếu điều có khói bay lên nữa mà thôi.Bà bay lên sân khấu, giật lấy micro từ tay con trai, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nguyễn An Nhiên! Cô giỏi lắm! Muốn lấy con trai tôi? Cô có tu thêm mười kiếp nữa cũng không đủ phúc phận đâu!”Cố Khánh Ninh quả nhiên to gan hơn anh trai cô †a, sẵn sàng đâm đầu vào đá sớm như vậy.“Nguyễn An Nhiên, mời chị lên đây, đến bên cạnh người mình yêu thương nhất.Tôi đã hứa với chị sẽ đối vị trí, nhường anh ấy lại cho chị.Tôi sẽ giữ lời”Cố Khánh Ninh cố tình mỉm cười cổ vũ, trong lời nói lại hàm chứa một tia đáng thương giống như mình là nạn nhân, khiến cho cả hội trường trầm trồ, bàn tán náo loạn không ngừng “An Nhiên, lên đây đi em”Hoàng Kiên cũng ngu ngốc duỗi tay về phía trước, trên khuôn mặt bơ phờ héo hon bỗng nở nụ cười rạng rỡ đã lâu mới thấy.Có lẽ vì niềm tin vào bốn năm qua mà anh vẫn cố ý thuyết phục mình răng nhất định người cô yêu nhất chính là anh

Chương 267: Hôn Lễ Xui Xẻo