Cứ tới tháng Năm là thành phố Nam Dương mưa dầm liên miên. Chạng vạng tối, mưa phùn hơi ngớt, không khí ẩm ướt quyện cùng những sợi sương mỏng, đến bông hồng dại mọc trước cửa khách sạn cũng nhuốm đẫm sự ủ rũ.Trong vườn hoa bên ngoài sảnh tiệc, Lê Tiếu nghiêng người tựa vào vách tường dưới mái che nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt đang huyên thuyên không ngừng, ánh mắt mất kiên nhẫn."Cho nên, cô nghe hiểu chứ? Tôi sẽ không thích cô, càng không thể cưới cô, cho dù chúng ta có hôn ước hay gì đi nữa. Nhưng tôi khuyên cô nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý nghĩ kết hôn với tôi đi."Người nói tên là Thương Lục, nghe đồn là một bác sĩ danh giá.Lê Tiếu không biết rõ về người này lắm, chỉ biết mỗi quan hệ duy nhất giữa hai người họ chính là hôn sự được mai mối từ trong bụng mẹ.Đúng là lạc hậu!Lê Tiếu đứng hơi mệt, cựa cổ chân, khẽ thở dài, giọng nói thanh thoát: "Ừ, biết.""Với lại, cô đừng có trông chờ...!Gì cơ?" Câu nói của Thương Lục vẫn còn nơi cửa miệng, như kiểu không ngờ rằng đồng ý nhanh…
Chương 121: 121: Yêu Chiều
Siêu Cấp Cưng ChiềuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngCứ tới tháng Năm là thành phố Nam Dương mưa dầm liên miên. Chạng vạng tối, mưa phùn hơi ngớt, không khí ẩm ướt quyện cùng những sợi sương mỏng, đến bông hồng dại mọc trước cửa khách sạn cũng nhuốm đẫm sự ủ rũ.Trong vườn hoa bên ngoài sảnh tiệc, Lê Tiếu nghiêng người tựa vào vách tường dưới mái che nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt đang huyên thuyên không ngừng, ánh mắt mất kiên nhẫn."Cho nên, cô nghe hiểu chứ? Tôi sẽ không thích cô, càng không thể cưới cô, cho dù chúng ta có hôn ước hay gì đi nữa. Nhưng tôi khuyên cô nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý nghĩ kết hôn với tôi đi."Người nói tên là Thương Lục, nghe đồn là một bác sĩ danh giá.Lê Tiếu không biết rõ về người này lắm, chỉ biết mỗi quan hệ duy nhất giữa hai người họ chính là hôn sự được mai mối từ trong bụng mẹ.Đúng là lạc hậu!Lê Tiếu đứng hơi mệt, cựa cổ chân, khẽ thở dài, giọng nói thanh thoát: "Ừ, biết.""Với lại, cô đừng có trông chờ...!Gì cơ?" Câu nói của Thương Lục vẫn còn nơi cửa miệng, như kiểu không ngờ rằng đồng ý nhanh… Thần Viên.Nếu nói Nam Dưong Entertainment City là trung tâm vui chơi giải trí ai nấy đều biết thì Thần Viên là nơi nghỉ dưỡng xa hoa của một số người.Một vùng Tử Đằng rộng lớn điểm tô cho Thần viên.Dưới ánh đèn nhấp nháy, chúng sáng rực như ban ngày.Bên trong phòng câu cá, Lê Tiếu và Thương Úc vào chỗ, trên bàn là chai Louis XIII Collector"s Edition và đĩa trái cây bắt mắt.Thu Hoàng và Âu Bạch thì vào phòng vệ sinh.Lê Tiếu nghịch điện thoại, trên vai vẫn còn khoác áo của Thương Úc.Mùi hương mát lạnh thuộc về riêng anh thoang thoảng bên mũi, trong đêm cực kỳ say đắm lòng người."Diễn gia, ông cụ bên nhà vẫn còn ở Nam Dương không?"Thương Úc nhìn về phía cô: “Vẫn còn, thứ Bảy sẽ về Parma."Lê Tiếu cắn môi, nhìn anh khẽ nhếch môi: “Vậy có thể phiền Diễn gia giúp tôi cảm ơn ông cụ bên nhà được không? Hôm qua tôi mới biết đó là thẻ kim cương rất hiểm có.""Muốn cảm ơn sao không đích thân nói với ông ấy." Thương Úc hơi nhếch môi, gương mặt anh tuấn dường như ấn chứa ý cười.Lê Tiểu tỉnh bơ, né tránh ánh mắt anh, nhìn ra xa: “Ông cụ vừa về Nam Dương, không chừng còn bận rộn trăm bề, tôi mạo muội làm phiền có ổn không?"Đúng là cô muốn gặp lại Thương Tung Hải, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ.Lúc này, Thương Úc duỗi thẳng chân, cổ chân bắt tréo, vẻ thoải mái hài lòng: “Người khác có lẽ không ổn, nhưng em thì không sao."Nghe được câu trả lời của anh, Lê Tiếu chậm rãi dời mắt.Tối nay trăng rất sáng, không có mây đen bao phủ, khung cảnh bầu trời đầy sao hiếm thấy vào mùa mưa.Lê Tiếu cảm thấy, chắc vì bóng đêm quá hấp dẫn nên cô mới đọc được vẻ dịu dàng từ trong đôi mắt tới tăm của Thương Úc.Hơn nữa, còn là loại dịu dàng được yêu chiều vô hạn.Lê Tiếu nhếch môi cười khẽ, đáy mắt gọn sóng: “Ông cụ thích ăn gì? Chỉ bằng để tôi mời ông ấy bữa com đạm bạc, biểu đạt chút lòng thành."Thương Úc nhìn cô thật sâu, ý cười nhàn nhạt: “Ăn cơm đạm bạc ở biệt thự đi."Lúc này Lưu Vân vẫn luôn yên lặng cách đó không xa nhận được một cuộc điện thoại.Nghe xong nội dung, anh ta bước nhanh đến đài câu cá: "Lão đại, cô Lê, hai người nhìn xem." Vừa nói, Lưu Vân vừa đưa điện thoại qua.Thương Úc quét mắt sang, nụ cười tắt ngấm, ánh mắt dàn lạnh lẽo: “Ai đăng?"Lê Tiếu không hiểu, chưa kịp nhìn màn hình thì Thu Hoàn và Âu Bạch đã vội chạy lại."Em gái, em lên hot search rồi!" Từ đẳng xa, Thu Hoàn đã la lên.Âu Bạch đi sau mấy bước, cũng vừa đi vừa nhìn.Nghe thấy thế, Lê Tiếu mở điện thoại, khi vào Weibo thì thấy ngay hot search mà họ đang nhắc đến.Thật bất ngờ.Người đăng Weibo là tài khoản thường, nội dung là cảnh quay video xảy ra ở sảnh số 2 sân vận động Đồng Giao ngày hôm qua.Vốn dĩ số lần xem video cũng không bao nhiêu, nhưng qua một ngày một đêm nhấn like, độ hot được nung đến bỏng tay.Tựa đề video: Giá trị nhan sắc của các tuyển thủ đánh nhau hiện nay là cấp bậc này thì tôi muốn đánh cũng chẳng xứng!Dù video không quay được cảnh đánh nhau, nhưng có đàn ông mặt mũi bê bết máu trên cáng, hơn nữa còn Lê Tam sát khí đằng đằng, khiến ai cũng tin vào tính chân thực của cuộc ấẩu đả.Lê Tiểu không mấy để ý đến video, dù gì bỏ chút tiền là sẽ em được thôi.Nhưng cô trượt tay, vô ý chạm vào nút bình luận.Có lẽ...!điều khiến video này lên hot search hẳn là do bình luận nhi?Tự làm bài mình đi: Cô nàng mặc âu phục màu xám ở bên phải, trong vòng ba phút, tôi muốn cách thức liên lạc với cô ấy.Mãnh liệt lại cố gắng: Trời, nhan sắc này có thể so với idol của tôi sao? (1 giây sau: đã liếm màn hình, đã trèo tường, tạm biệt Âu Bạch!)Đừng bảo tôi lưu manh: Đẹp hay không không phải vấn đề, chủ yếu là muốn hẹn hò với cô ấy.Tam Tra Huy: Chị gì ơi, chị có ngại hẹn hò với con gái không?.
Thần Viên.
Nếu nói Nam Dưong Entertainment City là trung tâm vui chơi giải trí ai nấy đều biết thì Thần Viên là nơi nghỉ dưỡng xa hoa của một số người.
Một vùng Tử Đằng rộng lớn điểm tô cho Thần viên.
Dưới ánh đèn nhấp nháy, chúng sáng rực như ban ngày.
Bên trong phòng câu cá, Lê Tiếu và Thương Úc vào chỗ, trên bàn là chai Louis XIII Collector"s Edition và đĩa trái cây bắt mắt.
Thu Hoàng và Âu Bạch thì vào phòng vệ sinh.
Lê Tiếu nghịch điện thoại, trên vai vẫn còn khoác áo của Thương Úc.
Mùi hương mát lạnh thuộc về riêng anh thoang thoảng bên mũi, trong đêm cực kỳ say đắm lòng người.
"Diễn gia, ông cụ bên nhà vẫn còn ở Nam Dương không?"
Thương Úc nhìn về phía cô: “Vẫn còn, thứ Bảy sẽ về Parma."
Lê Tiếu cắn môi, nhìn anh khẽ nhếch môi: “Vậy có thể phiền Diễn gia giúp tôi cảm ơn ông cụ bên nhà được không? Hôm qua tôi mới biết đó là thẻ kim cương rất hiểm có."
"Muốn cảm ơn sao không đích thân nói với ông ấy." Thương Úc hơi nhếch môi, gương mặt anh tuấn dường như ấn chứa ý cười.
Lê Tiểu tỉnh bơ, né tránh ánh mắt anh, nhìn ra xa: “Ông cụ vừa về Nam Dương, không chừng còn bận rộn trăm bề, tôi mạo muội làm phiền có ổn không?"
Đúng là cô muốn gặp lại Thương Tung Hải, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Lúc này, Thương Úc duỗi thẳng chân, cổ chân bắt tréo, vẻ thoải mái hài lòng: “Người khác có lẽ không ổn, nhưng em thì không sao."
Nghe được câu trả lời của anh, Lê Tiếu chậm rãi dời mắt.
Tối nay trăng rất sáng, không có mây đen bao phủ, khung cảnh bầu trời đầy sao hiếm thấy vào mùa mưa.
Lê Tiếu cảm thấy, chắc vì bóng đêm quá hấp dẫn nên cô mới đọc được vẻ dịu dàng từ trong đôi mắt tới tăm của Thương Úc.
Hơn nữa, còn là loại dịu dàng được yêu chiều vô hạn.
Lê Tiếu nhếch môi cười khẽ, đáy mắt gọn sóng: “Ông cụ thích ăn gì? Chỉ bằng để tôi mời ông ấy bữa com đạm bạc, biểu đạt chút lòng thành."
Thương Úc nhìn cô thật sâu, ý cười nhàn nhạt: “Ăn cơm đạm bạc ở biệt thự đi."
Lúc này Lưu Vân vẫn luôn yên lặng cách đó không xa nhận được một cuộc điện thoại.
Nghe xong nội dung, anh ta bước nhanh đến đài câu cá: "Lão đại, cô Lê, hai người nhìn xem." Vừa nói, Lưu Vân vừa đưa điện thoại qua.
Thương Úc quét mắt sang, nụ cười tắt ngấm, ánh mắt dàn lạnh lẽo: “Ai đăng?"
Lê Tiếu không hiểu, chưa kịp nhìn màn hình thì Thu Hoàn và Âu Bạch đã vội chạy lại.
"Em gái, em lên hot search rồi!" Từ đẳng xa, Thu Hoàn đã la lên.
Âu Bạch đi sau mấy bước, cũng vừa đi vừa nhìn.
Nghe thấy thế, Lê Tiếu mở điện thoại, khi vào Weibo thì thấy ngay hot search mà họ đang nhắc đến.
Thật bất ngờ.
Người đăng Weibo là tài khoản thường, nội dung là cảnh quay video xảy ra ở sảnh số 2 sân vận động Đồng Giao ngày hôm qua.
Vốn dĩ số lần xem video cũng không bao nhiêu, nhưng qua một ngày một đêm nhấn like, độ hot được nung đến bỏng tay.
Tựa đề video: Giá trị nhan sắc của các tuyển thủ đánh nhau hiện nay là cấp bậc này thì tôi muốn đánh cũng chẳng xứng!
Dù video không quay được cảnh đánh nhau, nhưng có đàn ông mặt mũi bê bết máu trên cáng, hơn nữa còn Lê Tam sát khí đằng đằng, khiến ai cũng tin vào tính chân thực của cuộc ấẩu đả.
Lê Tiểu không mấy để ý đến video, dù gì bỏ chút tiền là sẽ em được thôi.
Nhưng cô trượt tay, vô ý chạm vào nút bình luận.
Có lẽ...!điều khiến video này lên hot search hẳn là do bình luận nhi?
Tự làm bài mình đi: Cô nàng mặc âu phục màu xám ở bên phải, trong vòng ba phút, tôi muốn cách thức liên lạc với cô ấy.
Mãnh liệt lại cố gắng: Trời, nhan sắc này có thể so với idol của tôi sao? (1 giây sau: đã liếm màn hình, đã trèo tường, tạm biệt Âu Bạch!)
Đừng bảo tôi lưu manh: Đẹp hay không không phải vấn đề, chủ yếu là muốn hẹn hò với cô ấy.
Tam Tra Huy: Chị gì ơi, chị có ngại hẹn hò với con gái không?.
Siêu Cấp Cưng ChiềuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngCứ tới tháng Năm là thành phố Nam Dương mưa dầm liên miên. Chạng vạng tối, mưa phùn hơi ngớt, không khí ẩm ướt quyện cùng những sợi sương mỏng, đến bông hồng dại mọc trước cửa khách sạn cũng nhuốm đẫm sự ủ rũ.Trong vườn hoa bên ngoài sảnh tiệc, Lê Tiếu nghiêng người tựa vào vách tường dưới mái che nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt đang huyên thuyên không ngừng, ánh mắt mất kiên nhẫn."Cho nên, cô nghe hiểu chứ? Tôi sẽ không thích cô, càng không thể cưới cô, cho dù chúng ta có hôn ước hay gì đi nữa. Nhưng tôi khuyên cô nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý nghĩ kết hôn với tôi đi."Người nói tên là Thương Lục, nghe đồn là một bác sĩ danh giá.Lê Tiếu không biết rõ về người này lắm, chỉ biết mỗi quan hệ duy nhất giữa hai người họ chính là hôn sự được mai mối từ trong bụng mẹ.Đúng là lạc hậu!Lê Tiếu đứng hơi mệt, cựa cổ chân, khẽ thở dài, giọng nói thanh thoát: "Ừ, biết.""Với lại, cô đừng có trông chờ...!Gì cơ?" Câu nói của Thương Lục vẫn còn nơi cửa miệng, như kiểu không ngờ rằng đồng ý nhanh… Thần Viên.Nếu nói Nam Dưong Entertainment City là trung tâm vui chơi giải trí ai nấy đều biết thì Thần Viên là nơi nghỉ dưỡng xa hoa của một số người.Một vùng Tử Đằng rộng lớn điểm tô cho Thần viên.Dưới ánh đèn nhấp nháy, chúng sáng rực như ban ngày.Bên trong phòng câu cá, Lê Tiếu và Thương Úc vào chỗ, trên bàn là chai Louis XIII Collector"s Edition và đĩa trái cây bắt mắt.Thu Hoàng và Âu Bạch thì vào phòng vệ sinh.Lê Tiếu nghịch điện thoại, trên vai vẫn còn khoác áo của Thương Úc.Mùi hương mát lạnh thuộc về riêng anh thoang thoảng bên mũi, trong đêm cực kỳ say đắm lòng người."Diễn gia, ông cụ bên nhà vẫn còn ở Nam Dương không?"Thương Úc nhìn về phía cô: “Vẫn còn, thứ Bảy sẽ về Parma."Lê Tiếu cắn môi, nhìn anh khẽ nhếch môi: “Vậy có thể phiền Diễn gia giúp tôi cảm ơn ông cụ bên nhà được không? Hôm qua tôi mới biết đó là thẻ kim cương rất hiểm có.""Muốn cảm ơn sao không đích thân nói với ông ấy." Thương Úc hơi nhếch môi, gương mặt anh tuấn dường như ấn chứa ý cười.Lê Tiểu tỉnh bơ, né tránh ánh mắt anh, nhìn ra xa: “Ông cụ vừa về Nam Dương, không chừng còn bận rộn trăm bề, tôi mạo muội làm phiền có ổn không?"Đúng là cô muốn gặp lại Thương Tung Hải, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ.Lúc này, Thương Úc duỗi thẳng chân, cổ chân bắt tréo, vẻ thoải mái hài lòng: “Người khác có lẽ không ổn, nhưng em thì không sao."Nghe được câu trả lời của anh, Lê Tiếu chậm rãi dời mắt.Tối nay trăng rất sáng, không có mây đen bao phủ, khung cảnh bầu trời đầy sao hiếm thấy vào mùa mưa.Lê Tiếu cảm thấy, chắc vì bóng đêm quá hấp dẫn nên cô mới đọc được vẻ dịu dàng từ trong đôi mắt tới tăm của Thương Úc.Hơn nữa, còn là loại dịu dàng được yêu chiều vô hạn.Lê Tiếu nhếch môi cười khẽ, đáy mắt gọn sóng: “Ông cụ thích ăn gì? Chỉ bằng để tôi mời ông ấy bữa com đạm bạc, biểu đạt chút lòng thành."Thương Úc nhìn cô thật sâu, ý cười nhàn nhạt: “Ăn cơm đạm bạc ở biệt thự đi."Lúc này Lưu Vân vẫn luôn yên lặng cách đó không xa nhận được một cuộc điện thoại.Nghe xong nội dung, anh ta bước nhanh đến đài câu cá: "Lão đại, cô Lê, hai người nhìn xem." Vừa nói, Lưu Vân vừa đưa điện thoại qua.Thương Úc quét mắt sang, nụ cười tắt ngấm, ánh mắt dàn lạnh lẽo: “Ai đăng?"Lê Tiếu không hiểu, chưa kịp nhìn màn hình thì Thu Hoàn và Âu Bạch đã vội chạy lại."Em gái, em lên hot search rồi!" Từ đẳng xa, Thu Hoàn đã la lên.Âu Bạch đi sau mấy bước, cũng vừa đi vừa nhìn.Nghe thấy thế, Lê Tiếu mở điện thoại, khi vào Weibo thì thấy ngay hot search mà họ đang nhắc đến.Thật bất ngờ.Người đăng Weibo là tài khoản thường, nội dung là cảnh quay video xảy ra ở sảnh số 2 sân vận động Đồng Giao ngày hôm qua.Vốn dĩ số lần xem video cũng không bao nhiêu, nhưng qua một ngày một đêm nhấn like, độ hot được nung đến bỏng tay.Tựa đề video: Giá trị nhan sắc của các tuyển thủ đánh nhau hiện nay là cấp bậc này thì tôi muốn đánh cũng chẳng xứng!Dù video không quay được cảnh đánh nhau, nhưng có đàn ông mặt mũi bê bết máu trên cáng, hơn nữa còn Lê Tam sát khí đằng đằng, khiến ai cũng tin vào tính chân thực của cuộc ấẩu đả.Lê Tiểu không mấy để ý đến video, dù gì bỏ chút tiền là sẽ em được thôi.Nhưng cô trượt tay, vô ý chạm vào nút bình luận.Có lẽ...!điều khiến video này lên hot search hẳn là do bình luận nhi?Tự làm bài mình đi: Cô nàng mặc âu phục màu xám ở bên phải, trong vòng ba phút, tôi muốn cách thức liên lạc với cô ấy.Mãnh liệt lại cố gắng: Trời, nhan sắc này có thể so với idol của tôi sao? (1 giây sau: đã liếm màn hình, đã trèo tường, tạm biệt Âu Bạch!)Đừng bảo tôi lưu manh: Đẹp hay không không phải vấn đề, chủ yếu là muốn hẹn hò với cô ấy.Tam Tra Huy: Chị gì ơi, chị có ngại hẹn hò với con gái không?.