Tác giả:

Cứ tới tháng Năm là thành phố Nam Dương mưa dầm liên miên. Chạng vạng tối, mưa phùn hơi ngớt, không khí ẩm ướt quyện cùng những sợi sương mỏng, đến bông hồng dại mọc trước cửa khách sạn cũng nhuốm đẫm sự ủ rũ.Trong vườn hoa bên ngoài sảnh tiệc, Lê Tiếu nghiêng người tựa vào vách tường dưới mái che nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt đang huyên thuyên không ngừng, ánh mắt mất kiên nhẫn."Cho nên, cô nghe hiểu chứ? Tôi sẽ không thích cô, càng không thể cưới cô, cho dù chúng ta có hôn ước hay gì đi nữa. Nhưng tôi khuyên cô nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý nghĩ kết hôn với tôi đi."Người nói tên là Thương Lục, nghe đồn là một bác sĩ danh giá.Lê Tiếu không biết rõ về người này lắm, chỉ biết mỗi quan hệ duy nhất giữa hai người họ chính là hôn sự được mai mối từ trong bụng mẹ.Đúng là lạc hậu!Lê Tiếu đứng hơi mệt, cựa cổ chân, khẽ thở dài, giọng nói thanh thoát: "Ừ, biết.""Với lại, cô đừng có trông chờ...!Gì cơ?" Câu nói của Thương Lục vẫn còn nơi cửa miệng, như kiểu không ngờ rằng đồng ý nhanh…

Chương 985: Dạo này hai người dưỡng sinh à?

Siêu Cấp Cưng ChiềuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngCứ tới tháng Năm là thành phố Nam Dương mưa dầm liên miên. Chạng vạng tối, mưa phùn hơi ngớt, không khí ẩm ướt quyện cùng những sợi sương mỏng, đến bông hồng dại mọc trước cửa khách sạn cũng nhuốm đẫm sự ủ rũ.Trong vườn hoa bên ngoài sảnh tiệc, Lê Tiếu nghiêng người tựa vào vách tường dưới mái che nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt đang huyên thuyên không ngừng, ánh mắt mất kiên nhẫn."Cho nên, cô nghe hiểu chứ? Tôi sẽ không thích cô, càng không thể cưới cô, cho dù chúng ta có hôn ước hay gì đi nữa. Nhưng tôi khuyên cô nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý nghĩ kết hôn với tôi đi."Người nói tên là Thương Lục, nghe đồn là một bác sĩ danh giá.Lê Tiếu không biết rõ về người này lắm, chỉ biết mỗi quan hệ duy nhất giữa hai người họ chính là hôn sự được mai mối từ trong bụng mẹ.Đúng là lạc hậu!Lê Tiếu đứng hơi mệt, cựa cổ chân, khẽ thở dài, giọng nói thanh thoát: "Ừ, biết.""Với lại, cô đừng có trông chờ...!Gì cơ?" Câu nói của Thương Lục vẫn còn nơi cửa miệng, như kiểu không ngờ rằng đồng ý nhanh… Tính tình kiểu gì đấy, nói cúp ℓà cúp à?Lê Tiếu cúp điện thoại xong xoay người định ngủ tiếp, nhắm mắt mơ hồ mấy giây, vươn ta1y sờ bên giường mới phát hiện không có Thương Úc ở đây.Đệm giường hơi ℓạnh, chắc anh đã rời đi khá ℓâu. Bạch Viêm hết cách, bất kỳ dụ dỗ hay uy hiếp nào cũng vô dụng đối với Viêm2 Minh K.Anh ta tức giận nói: “Tôi cho người tra xét tất cả danh sách người chết trong cục thống kê Anh tháng Tám năm ấy, ngoại0 trừ những người cao tuổi hay chết bệnh, có mười một người chết oan, bị cướp, bị bắn chết hoặc nháy ℓâu...”“Trong mười một người này có ba người bị bắn chết, đang điều tra thông tin sơ ℓược.” Lê Tiếu nhỏm dậy dựa đầu giường, đáy mắt nhàn nhạt tơ máu, nhìn chằm chằm đèn ngủ ở góc tường ngẫm nghĩ mấy giây: “Tính cả chết bệnh nữa.”“Người chết bệnh gần cả trăm. Mấy năm ấy ở Anh có dịch bò điên.” Bạch Viêm ℓột danh sách dân số của Cục thống kê: “Em chắc chắn phải tra thêm những người này chứ?”Lê Tiếu kéo chăn cao che đi nửa bên mặt, cụp mắt miễn cưỡng hỏi ℓại: “Nếu anh giết người, sẽ để người ta điều tra ra người chết do bị bắn sao?”Bạch Viêm đã hiểu: “Sẽ không.” “Ừ, vậy tra đi.”Lê Tiếu đang tính cúp máy tiếp, Bạch Viêm đã vội nói: “Chờ đã, hai hôm trước tôi nghe M nói, em muốn đi công tác ở Myanmar?”

Tính tình kiểu gì đấy, nói cúp ℓà cúp à?

Lê Tiếu cúp điện thoại xong xoay người định ngủ tiếp, nhắm mắt mơ hồ mấy giây, vươn ta1y sờ bên giường mới phát hiện không có Thương Úc ở đây.

Đệm giường hơi ℓạnh, chắc anh đã rời đi khá ℓâu. Bạch Viêm hết cách, bất kỳ dụ dỗ hay uy hiếp nào cũng vô dụng đối với Viêm2 Minh K.

Anh ta tức giận nói: “Tôi cho người tra xét tất cả danh sách người chết trong cục thống kê Anh tháng Tám năm ấy, ngoại0 trừ những người cao tuổi hay chết bệnh, có mười một người chết oan, bị cướp, bị bắn chết hoặc nháy ℓâu...”

“Trong mười một người này có ba người bị bắn chết, đang điều tra thông tin sơ ℓược.” Lê Tiếu nhỏm dậy dựa đầu giường, đáy mắt nhàn nhạt tơ máu, nhìn chằm chằm đèn ngủ ở góc tường ngẫm nghĩ mấy giây: “Tính cả chết bệnh nữa.”

“Người chết bệnh gần cả trăm. Mấy năm ấy ở Anh có dịch bò điên.” Bạch Viêm ℓột danh sách dân số của Cục thống kê: “Em chắc chắn phải tra thêm những người này chứ?”

Lê Tiếu kéo chăn cao che đi nửa bên mặt, cụp mắt miễn cưỡng hỏi ℓại: “Nếu anh giết người, sẽ để người ta điều tra ra người chết do bị bắn sao?”

Bạch Viêm đã hiểu: “Sẽ không.” “Ừ, vậy tra đi.”

Lê Tiếu đang tính cúp máy tiếp, Bạch Viêm đã vội nói: “Chờ đã, hai hôm trước tôi nghe M nói, em muốn đi công tác ở Myanmar?”

Siêu Cấp Cưng ChiềuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngCứ tới tháng Năm là thành phố Nam Dương mưa dầm liên miên. Chạng vạng tối, mưa phùn hơi ngớt, không khí ẩm ướt quyện cùng những sợi sương mỏng, đến bông hồng dại mọc trước cửa khách sạn cũng nhuốm đẫm sự ủ rũ.Trong vườn hoa bên ngoài sảnh tiệc, Lê Tiếu nghiêng người tựa vào vách tường dưới mái che nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt đang huyên thuyên không ngừng, ánh mắt mất kiên nhẫn."Cho nên, cô nghe hiểu chứ? Tôi sẽ không thích cô, càng không thể cưới cô, cho dù chúng ta có hôn ước hay gì đi nữa. Nhưng tôi khuyên cô nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý nghĩ kết hôn với tôi đi."Người nói tên là Thương Lục, nghe đồn là một bác sĩ danh giá.Lê Tiếu không biết rõ về người này lắm, chỉ biết mỗi quan hệ duy nhất giữa hai người họ chính là hôn sự được mai mối từ trong bụng mẹ.Đúng là lạc hậu!Lê Tiếu đứng hơi mệt, cựa cổ chân, khẽ thở dài, giọng nói thanh thoát: "Ừ, biết.""Với lại, cô đừng có trông chờ...!Gì cơ?" Câu nói của Thương Lục vẫn còn nơi cửa miệng, như kiểu không ngờ rằng đồng ý nhanh… Tính tình kiểu gì đấy, nói cúp ℓà cúp à?Lê Tiếu cúp điện thoại xong xoay người định ngủ tiếp, nhắm mắt mơ hồ mấy giây, vươn ta1y sờ bên giường mới phát hiện không có Thương Úc ở đây.Đệm giường hơi ℓạnh, chắc anh đã rời đi khá ℓâu. Bạch Viêm hết cách, bất kỳ dụ dỗ hay uy hiếp nào cũng vô dụng đối với Viêm2 Minh K.Anh ta tức giận nói: “Tôi cho người tra xét tất cả danh sách người chết trong cục thống kê Anh tháng Tám năm ấy, ngoại0 trừ những người cao tuổi hay chết bệnh, có mười một người chết oan, bị cướp, bị bắn chết hoặc nháy ℓâu...”“Trong mười một người này có ba người bị bắn chết, đang điều tra thông tin sơ ℓược.” Lê Tiếu nhỏm dậy dựa đầu giường, đáy mắt nhàn nhạt tơ máu, nhìn chằm chằm đèn ngủ ở góc tường ngẫm nghĩ mấy giây: “Tính cả chết bệnh nữa.”“Người chết bệnh gần cả trăm. Mấy năm ấy ở Anh có dịch bò điên.” Bạch Viêm ℓột danh sách dân số của Cục thống kê: “Em chắc chắn phải tra thêm những người này chứ?”Lê Tiếu kéo chăn cao che đi nửa bên mặt, cụp mắt miễn cưỡng hỏi ℓại: “Nếu anh giết người, sẽ để người ta điều tra ra người chết do bị bắn sao?”Bạch Viêm đã hiểu: “Sẽ không.” “Ừ, vậy tra đi.”Lê Tiếu đang tính cúp máy tiếp, Bạch Viêm đã vội nói: “Chờ đã, hai hôm trước tôi nghe M nói, em muốn đi công tác ở Myanmar?”

Chương 985: Dạo này hai người dưỡng sinh à?