Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…
Chương 429
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 429:Lúc này Thẩm Hi Nguyệt lại đột nhiên lên tiếng: “Ninh Vương thức, thần thiếp cảm thấy vương phi tính tình đơn thuần, chắc sẽ không làm ra chuyện như vậy đâu. Hơn nữa loại độc như vậy thì vốn cần phải chuẩn bị từ trước, lẽ nào vương phi còn có thể khi nhìn thấy hầu phủ phu nhân bước vào cửa rồi đặc biệt sai người lén lút ra ngoài đi mua hay sao?”Nghe thấy Thẩm Hi Nguyệt nói giúp cho bản thân, Triệu Khương Lan hoàn toàn không cảm thấy nhẹ nhõm chút nào.Ngược nào, nàng thầm chỉ còn cảm thấy có một chướng ngại càng lớn hơn đang chờ cô. Giống với nàng, Mộ Dung Bắc Uyên cũng hoài nghi nhìn nàng ta một cái.Trong ánh mắt của hắn tràn ngập đề phòng, hắn luôn cảm thấy những lời này của Thẩm Hi Nguyệt không hề đơn giản chút nào.Ninh Thần Vương lại giống như bị người ta nhắc nhở ra điều gì đó, tiếp lời nói: “Không sai, nếu như Thần vương phi không chịu nhận tội, vậy thì chờ đến lúc tìm được nhiều chứng cứ hơn bắt cô ta phải nhận tội là được rồi. Lý đại phu, chắc ông cũng nhận ra Minh Huyết Hoa phải không. Bây giờ ông dẫn người đến hoa viên của Vương phủ điều tra một lượt cho bản vương, nói không chừng sẽ kiếm được gì đóVị Lý đại phu đó bèn tiến vào vương phủ lục soát.Trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên càng cảm thấy không đúng, ánh mắt của hắn chú ý đến sắc mặt của Thẩm Hi Nguyệt.Chỉ thấy nàng nói ra lời này, khóe miệng lại có hơi nhếch lên. Bộ dáng ấy lại giống như là đã có chuẩn bị từ trước. Không xong rồi!Nhưng trước mắt hắn cũng không kịp ngăn chặn nữa, người của Ninh Thần Vương đã lục soát khắp nơi trong hoa viên rồi.Nếu như giờ hắn ngăn lại, nhất định sẽ bị nói là gây cản trở điều tra án, thậm chí là có tật giật mình.Triệu Khương Lan cũng nhận ra có điểm khác thường, nàng đột nhiên nghĩ ra một khả năng.Lỡ như thật sự để bọn họ tìm ra được loại hoa đó ở trong Thần vương phủ, thì đã nói lên được loại hoa này đã được người khác trồng trong vườn từ trước.Kẻ trồng hoa đó ngoài Thẩm Hi Nguyệt ra thì không còn ai khác. Vậy thì Khê Hà chắc chắn cũng biết rõ sự tình.Nếu như nàng ta cố ý hạ độc cả bản thân mình và lão phu nhân, hại chết lão phu nhân, còn chính mình thì chỉ bị trúng độc nhẹ.Như vậy thì vừa có thể thủ tiêu người mẹ chồng ngang ngược là lão phu nhân đây lại vừa có thể xóa sạch mọi hiểm nghi cho bản thân người hạ độc.Cuối cùng còn có thể đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu nàng, thật đúng là một mũi tên trúng ba con nhạn mà!Ánh mắt Triệu Khương Lan chợt sáng, nàng thật sự đã quá coi thường Khê Hà.Ban đầu còn cho rằng nàng ta chỉ là một kẻ vô dụng, lại không nghĩ rằng một ả nha hoàn nhỏ nhoi này cũng có thể gây lên sóng gió như thế.Đúng như dự đoán, chẳng bao lâu sau trong vườn có một tiếng la lớn truyền ra.“Vương gia, tiểu nhân tìm ra Minh Huyết Hoa rồi. Nó được trồng ở hậu viện gần vườn trúc, còn có dấu vết có một cây đã bị người ta hái đi, rất rõ ràng. Hạt của loài hoa này vừa gặp nước sẽ tan ra, lại không mùi không vị, nhưng độc tính lại thuộc vào loại cực độc, thông thường mọi người tuyệt đối sẽ không trồng những loại hoa như thế này trong vườn để thưởng thức đâu”
Chương 429:
Lúc này Thẩm Hi Nguyệt lại đột nhiên lên tiếng: “Ninh Vương thức, thần thiếp cảm thấy vương phi tính tình đơn thuần, chắc sẽ không làm ra chuyện như vậy đâu. Hơn nữa loại độc như vậy thì vốn cần phải chuẩn bị từ trước, lẽ nào vương phi còn có thể khi nhìn thấy hầu phủ phu nhân bước vào cửa rồi đặc biệt sai người lén lút ra ngoài đi mua hay sao?”
Nghe thấy Thẩm Hi Nguyệt nói giúp cho bản thân, Triệu Khương Lan hoàn toàn không cảm thấy nhẹ nhõm chút nào.
Ngược nào, nàng thầm chỉ còn cảm thấy có một chướng ngại càng lớn hơn đang chờ cô. Giống với nàng, Mộ Dung Bắc Uyên cũng hoài nghi nhìn nàng ta một cái.
Trong ánh mắt của hắn tràn ngập đề phòng, hắn luôn cảm thấy những lời này của Thẩm Hi Nguyệt không hề đơn giản chút nào.
Ninh Thần Vương lại giống như bị người ta nhắc nhở ra điều gì đó, tiếp lời nói: “Không sai, nếu như Thần vương phi không chịu nhận tội, vậy thì chờ đến lúc tìm được nhiều chứng cứ hơn bắt cô ta phải nhận tội là được rồi. Lý đại phu, chắc ông cũng nhận ra Minh Huyết Hoa phải không. Bây giờ ông dẫn người đến hoa viên của Vương phủ điều tra một lượt cho bản vương, nói không chừng sẽ kiếm được gì đó
Vị Lý đại phu đó bèn tiến vào vương phủ lục soát.
Trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên càng cảm thấy không đúng, ánh mắt của hắn chú ý đến sắc mặt của Thẩm Hi Nguyệt.
Chỉ thấy nàng nói ra lời này, khóe miệng lại có hơi nhếch lên. Bộ dáng ấy lại giống như là đã có chuẩn bị từ trước. Không xong rồi!
Nhưng trước mắt hắn cũng không kịp ngăn chặn nữa, người của Ninh Thần Vương đã lục soát khắp nơi trong hoa viên rồi.
Nếu như giờ hắn ngăn lại, nhất định sẽ bị nói là gây cản trở điều tra án, thậm chí là có tật giật mình.
Triệu Khương Lan cũng nhận ra có điểm khác thường, nàng đột nhiên nghĩ ra một khả năng.
Lỡ như thật sự để bọn họ tìm ra được loại hoa đó ở trong Thần vương phủ, thì đã nói lên được loại hoa này đã được người khác trồng trong vườn từ trước.
Kẻ trồng hoa đó ngoài Thẩm Hi Nguyệt ra thì không còn ai khác. Vậy thì Khê Hà chắc chắn cũng biết rõ sự tình.
Nếu như nàng ta cố ý hạ độc cả bản thân mình và lão phu nhân, hại chết lão phu nhân, còn chính mình thì chỉ bị trúng độc nhẹ.
Như vậy thì vừa có thể thủ tiêu người mẹ chồng ngang ngược là lão phu nhân đây lại vừa có thể xóa sạch mọi hiểm nghi cho bản thân người hạ độc.
Cuối cùng còn có thể đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu nàng, thật đúng là một mũi tên trúng ba con nhạn mà!
Ánh mắt Triệu Khương Lan chợt sáng, nàng thật sự đã quá coi thường Khê Hà.
Ban đầu còn cho rằng nàng ta chỉ là một kẻ vô dụng, lại không nghĩ rằng một ả nha hoàn nhỏ nhoi này cũng có thể gây lên sóng gió như thế.
Đúng như dự đoán, chẳng bao lâu sau trong vườn có một tiếng la lớn truyền ra.
“Vương gia, tiểu nhân tìm ra Minh Huyết Hoa rồi. Nó được trồng ở hậu viện gần vườn trúc, còn có dấu vết có một cây đã bị người ta hái đi, rất rõ ràng. Hạt của loài hoa này vừa gặp nước sẽ tan ra, lại không mùi không vị, nhưng độc tính lại thuộc vào loại cực độc, thông thường mọi người tuyệt đối sẽ không trồng những loại hoa như thế này trong vườn để thưởng thức đâu”
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 429:Lúc này Thẩm Hi Nguyệt lại đột nhiên lên tiếng: “Ninh Vương thức, thần thiếp cảm thấy vương phi tính tình đơn thuần, chắc sẽ không làm ra chuyện như vậy đâu. Hơn nữa loại độc như vậy thì vốn cần phải chuẩn bị từ trước, lẽ nào vương phi còn có thể khi nhìn thấy hầu phủ phu nhân bước vào cửa rồi đặc biệt sai người lén lút ra ngoài đi mua hay sao?”Nghe thấy Thẩm Hi Nguyệt nói giúp cho bản thân, Triệu Khương Lan hoàn toàn không cảm thấy nhẹ nhõm chút nào.Ngược nào, nàng thầm chỉ còn cảm thấy có một chướng ngại càng lớn hơn đang chờ cô. Giống với nàng, Mộ Dung Bắc Uyên cũng hoài nghi nhìn nàng ta một cái.Trong ánh mắt của hắn tràn ngập đề phòng, hắn luôn cảm thấy những lời này của Thẩm Hi Nguyệt không hề đơn giản chút nào.Ninh Thần Vương lại giống như bị người ta nhắc nhở ra điều gì đó, tiếp lời nói: “Không sai, nếu như Thần vương phi không chịu nhận tội, vậy thì chờ đến lúc tìm được nhiều chứng cứ hơn bắt cô ta phải nhận tội là được rồi. Lý đại phu, chắc ông cũng nhận ra Minh Huyết Hoa phải không. Bây giờ ông dẫn người đến hoa viên của Vương phủ điều tra một lượt cho bản vương, nói không chừng sẽ kiếm được gì đóVị Lý đại phu đó bèn tiến vào vương phủ lục soát.Trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên càng cảm thấy không đúng, ánh mắt của hắn chú ý đến sắc mặt của Thẩm Hi Nguyệt.Chỉ thấy nàng nói ra lời này, khóe miệng lại có hơi nhếch lên. Bộ dáng ấy lại giống như là đã có chuẩn bị từ trước. Không xong rồi!Nhưng trước mắt hắn cũng không kịp ngăn chặn nữa, người của Ninh Thần Vương đã lục soát khắp nơi trong hoa viên rồi.Nếu như giờ hắn ngăn lại, nhất định sẽ bị nói là gây cản trở điều tra án, thậm chí là có tật giật mình.Triệu Khương Lan cũng nhận ra có điểm khác thường, nàng đột nhiên nghĩ ra một khả năng.Lỡ như thật sự để bọn họ tìm ra được loại hoa đó ở trong Thần vương phủ, thì đã nói lên được loại hoa này đã được người khác trồng trong vườn từ trước.Kẻ trồng hoa đó ngoài Thẩm Hi Nguyệt ra thì không còn ai khác. Vậy thì Khê Hà chắc chắn cũng biết rõ sự tình.Nếu như nàng ta cố ý hạ độc cả bản thân mình và lão phu nhân, hại chết lão phu nhân, còn chính mình thì chỉ bị trúng độc nhẹ.Như vậy thì vừa có thể thủ tiêu người mẹ chồng ngang ngược là lão phu nhân đây lại vừa có thể xóa sạch mọi hiểm nghi cho bản thân người hạ độc.Cuối cùng còn có thể đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu nàng, thật đúng là một mũi tên trúng ba con nhạn mà!Ánh mắt Triệu Khương Lan chợt sáng, nàng thật sự đã quá coi thường Khê Hà.Ban đầu còn cho rằng nàng ta chỉ là một kẻ vô dụng, lại không nghĩ rằng một ả nha hoàn nhỏ nhoi này cũng có thể gây lên sóng gió như thế.Đúng như dự đoán, chẳng bao lâu sau trong vườn có một tiếng la lớn truyền ra.“Vương gia, tiểu nhân tìm ra Minh Huyết Hoa rồi. Nó được trồng ở hậu viện gần vườn trúc, còn có dấu vết có một cây đã bị người ta hái đi, rất rõ ràng. Hạt của loài hoa này vừa gặp nước sẽ tan ra, lại không mùi không vị, nhưng độc tính lại thuộc vào loại cực độc, thông thường mọi người tuyệt đối sẽ không trồng những loại hoa như thế này trong vườn để thưởng thức đâu”