Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…

Chương 657

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 657Lúc Mộ Dung Bắc Uyên tiến vào thì nhìn thấy Triệu Khương Lan đang ngồi bên giường ngẩn người.Hắn đi qua ngăn trở tầm mắt của nàng, Triệu Khương Lan có chút mờ mịt ngẩng đề ngơ ngác nhìn hẳn.“Đang suy nghĩ gì vậy?”“Ta vừa mới biết tin một trưởng bối trước đây đối với ta rất tốt, sức khỏe không ổn.Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng: “Là người nam nhân kia nói cho nàng.”Triệu Khương Lan gật gật đầu, hẳn ngồi xuống bên người nàng: “Hän hẳn là không muốn nàng cùng hắn về nhà?”“Hắn đã nói với ta, nhưng ta làm sao có thể đi, ta tuyệt đối sẽ không trở lại bên cạnh hãn, Thấy Mộ Dung Bắc Uyên không lên tiếng, Triệu Khương Lan đưa tay ôm lấy hắn: “Hiện tại ta chỉ thích huynh, cũng chỉ có huynh”Mộ Dung Bắc Uyên vỗ võ đầu của nàng: “Không muốn chỉ có hiện tại, về sau, kiếp sau, cũng đều phải thích một mình ta”Triệu Khương Lan nở nụ cười.Hôm nay đã định là một ngày nặng nề, hai người sóng vai nằm ở trên giường, đều không ngủ.“Nói về vị trưởng bối kia một chút đi, bà ấy đối với nàng rất tốt sao?”Triệu Khương Lan trở mình tựa trên bả vai hẳn: “Đúng vậy. Lúc ta còn rất nhỏ người nhà đã qua đời, huynh cũng biết sau đó ta được thu dưỡng. Vị phu nhân nhà kia cũng không thích ta, vị trưởng bối kia là thiếp thân, bà ấy không có con cái nên liền coi ta là con. Bà ấy cho ta tình cảm giống tất cả mẫu thân trên đời này đối với con mình, khẳng khái yêu vô tư, chỉ là sức lực của bà ấy quá đơn bạc, vị phu nhân kia xuất thân từ gia tộc cường thế, còn bà ấy sống thấp cổ bé họng, còn thường tự trách giúp không giúp được gì nhiều cho ta.”Nghĩ đến Liên phu nhân, khóe mắt Triệu Khương Lan hơi ướt.Mộ Dung Bắc Uyên hình như nhận thấy, nẵm mặt đối mặt với nàng, dùng tay lau đi khóe mắt.“Bây giờ nàng cũng đã có mẫu thân. Thích phu nhân đối với nàng rất tốt”Triệu Khương Lan ừ một tiếng.Nhưng tình cảm của nàng và Thích phu nhân rất vi diệu Triệu Khương Lan thật sự đã chết không thể trở lại, cho nên nàng đối với Thích phu nhân có một loại trách nhiệm làm con cái.Nhưng dù sao bọn họ không thường xuyên ở cùng một chỗ, tất nhiên là không so được với Liên phu nhân trước đây, đã nhiều năm trông nom.Mộ Dung Bắc Uyên nằm chặt tay của nàng: “Ta nghĩ lại, đã bây giờ hết thảy các chuyện phát sinh đã không thể tưởng tượng nổi, nên ta càng nghĩ sâu xa hơn rằng có khi nào chúng ta từng là vợ chồng rất ân ái trong kiếp trước hay không, ông trời cảm thấy chúng ta tách ra quá mức đáng tiếc, cho nên nghĩ cách để chúng ta gặp lại lần nữa. Chỉ là quá trình gặp lại hơi gian nan một chút, nửa đường lầm đối tượng đưa nàng đến bên cạnh người khác, ông trời đã cảm thấy, a, cái này không thể được, hai người kia nhất định phải cùng một chỗ mới là hoàn mỹ. Cho nên từ nơi sâu xa, thần tích chỉ dẫn, đưa nàng một lần nữa đến trên tay ta. Nàng thấy ta nói có đạo lý hay không?Nhưng Long Vệ cũng không dám đem lời này chuyển cho Lý Mặc.Bệ hạ vì nữ nhân kia đã quá mức khác thường, nếu như bây giờ phát cáu, lại đến thời điểm rời khỏi làm ra sự tình quá kích thì hậu quả khó mà lường được.Giờ Thìn đã đến.Lý Mặc rũ tầm mắt, kéo hành lý không nói một lời lên ngựa.

Chương 657

Lúc Mộ Dung Bắc Uyên tiến vào thì nhìn thấy Triệu Khương Lan đang ngồi bên giường ngẩn người.

Hắn đi qua ngăn trở tầm mắt của nàng, Triệu Khương Lan có chút mờ mịt ngẩng đề ngơ ngác nhìn hẳn.

“Đang suy nghĩ gì vậy?”

“Ta vừa mới biết tin một trưởng bối trước đây đối với ta rất tốt, sức khỏe không ổn.

Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng: “Là người nam nhân kia nói cho nàng.”

Triệu Khương Lan gật gật đầu, hẳn ngồi xuống bên người nàng: “Hän hẳn là không muốn nàng cùng hắn về nhà?”

“Hắn đã nói với ta, nhưng ta làm sao có thể đi, ta tuyệt đối sẽ không trở lại bên cạnh hãn, Thấy Mộ Dung Bắc Uyên không lên tiếng, Triệu Khương Lan đưa tay ôm lấy hắn: “Hiện tại ta chỉ thích huynh, cũng chỉ có huynh”

Mộ Dung Bắc Uyên vỗ võ đầu của nàng: “Không muốn chỉ có hiện tại, về sau, kiếp sau, cũng đều phải thích một mình ta”

Triệu Khương Lan nở nụ cười.

Hôm nay đã định là một ngày nặng nề, hai người sóng vai nằm ở trên giường, đều không ngủ.

“Nói về vị trưởng bối kia một chút đi, bà ấy đối với nàng rất tốt sao?”

Triệu Khương Lan trở mình tựa trên bả vai hẳn: “Đúng vậy. Lúc ta còn rất nhỏ người nhà đã qua đời, huynh cũng biết sau đó ta được thu dưỡng. Vị phu nhân nhà kia cũng không thích ta, vị trưởng bối kia là thiếp thân, bà ấy không có con cái nên liền coi ta là con. Bà ấy cho ta tình cảm giống tất cả mẫu thân trên đời này đối với con mình, khẳng khái yêu vô tư, chỉ là sức lực của bà ấy quá đơn bạc, vị phu nhân kia xuất thân từ gia tộc cường thế, còn bà ấy sống thấp cổ bé họng, còn thường tự trách giúp không giúp được gì nhiều cho ta.”

Nghĩ đến Liên phu nhân, khóe mắt Triệu Khương Lan hơi ướt.

Mộ Dung Bắc Uyên hình như nhận thấy, nẵm mặt đối mặt với nàng, dùng tay lau đi khóe mắt.

“Bây giờ nàng cũng đã có mẫu thân. Thích phu nhân đối với nàng rất tốt”

Triệu Khương Lan ừ một tiếng.

Nhưng tình cảm của nàng và Thích phu nhân rất vi diệu Triệu Khương Lan thật sự đã chết không thể trở lại, cho nên nàng đối với Thích phu nhân có một loại trách nhiệm làm con cái.

Nhưng dù sao bọn họ không thường xuyên ở cùng một chỗ, tất nhiên là không so được với Liên phu nhân trước đây, đã nhiều năm trông nom.

Mộ Dung Bắc Uyên nằm chặt tay của nàng: “Ta nghĩ lại, đã bây giờ hết thảy các chuyện phát sinh đã không thể tưởng tượng nổi, nên ta càng nghĩ sâu xa hơn rằng có khi nào chúng ta từng là vợ chồng rất ân ái trong kiếp trước hay không, ông trời cảm thấy chúng ta tách ra quá mức đáng tiếc, cho nên nghĩ cách để chúng ta gặp lại lần nữa. Chỉ là quá trình gặp lại hơi gian nan một chút, nửa đường lầm đối tượng đưa nàng đến bên cạnh người khác, ông trời đã cảm thấy, a, cái này không thể được, hai người kia nhất định phải cùng một chỗ mới là hoàn mỹ. Cho nên từ nơi sâu xa, thần tích chỉ dẫn, đưa nàng một lần nữa đến trên tay ta. Nàng thấy ta nói có đạo lý hay không?

Nhưng Long Vệ cũng không dám đem lời này chuyển cho Lý Mặc.

Bệ hạ vì nữ nhân kia đã quá mức khác thường, nếu như bây giờ phát cáu, lại đến thời điểm rời khỏi làm ra sự tình quá kích thì hậu quả khó mà lường được.

Giờ Thìn đã đến.

Lý Mặc rũ tầm mắt, kéo hành lý không nói một lời lên ngựa.

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 657Lúc Mộ Dung Bắc Uyên tiến vào thì nhìn thấy Triệu Khương Lan đang ngồi bên giường ngẩn người.Hắn đi qua ngăn trở tầm mắt của nàng, Triệu Khương Lan có chút mờ mịt ngẩng đề ngơ ngác nhìn hẳn.“Đang suy nghĩ gì vậy?”“Ta vừa mới biết tin một trưởng bối trước đây đối với ta rất tốt, sức khỏe không ổn.Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng: “Là người nam nhân kia nói cho nàng.”Triệu Khương Lan gật gật đầu, hẳn ngồi xuống bên người nàng: “Hän hẳn là không muốn nàng cùng hắn về nhà?”“Hắn đã nói với ta, nhưng ta làm sao có thể đi, ta tuyệt đối sẽ không trở lại bên cạnh hãn, Thấy Mộ Dung Bắc Uyên không lên tiếng, Triệu Khương Lan đưa tay ôm lấy hắn: “Hiện tại ta chỉ thích huynh, cũng chỉ có huynh”Mộ Dung Bắc Uyên vỗ võ đầu của nàng: “Không muốn chỉ có hiện tại, về sau, kiếp sau, cũng đều phải thích một mình ta”Triệu Khương Lan nở nụ cười.Hôm nay đã định là một ngày nặng nề, hai người sóng vai nằm ở trên giường, đều không ngủ.“Nói về vị trưởng bối kia một chút đi, bà ấy đối với nàng rất tốt sao?”Triệu Khương Lan trở mình tựa trên bả vai hẳn: “Đúng vậy. Lúc ta còn rất nhỏ người nhà đã qua đời, huynh cũng biết sau đó ta được thu dưỡng. Vị phu nhân nhà kia cũng không thích ta, vị trưởng bối kia là thiếp thân, bà ấy không có con cái nên liền coi ta là con. Bà ấy cho ta tình cảm giống tất cả mẫu thân trên đời này đối với con mình, khẳng khái yêu vô tư, chỉ là sức lực của bà ấy quá đơn bạc, vị phu nhân kia xuất thân từ gia tộc cường thế, còn bà ấy sống thấp cổ bé họng, còn thường tự trách giúp không giúp được gì nhiều cho ta.”Nghĩ đến Liên phu nhân, khóe mắt Triệu Khương Lan hơi ướt.Mộ Dung Bắc Uyên hình như nhận thấy, nẵm mặt đối mặt với nàng, dùng tay lau đi khóe mắt.“Bây giờ nàng cũng đã có mẫu thân. Thích phu nhân đối với nàng rất tốt”Triệu Khương Lan ừ một tiếng.Nhưng tình cảm của nàng và Thích phu nhân rất vi diệu Triệu Khương Lan thật sự đã chết không thể trở lại, cho nên nàng đối với Thích phu nhân có một loại trách nhiệm làm con cái.Nhưng dù sao bọn họ không thường xuyên ở cùng một chỗ, tất nhiên là không so được với Liên phu nhân trước đây, đã nhiều năm trông nom.Mộ Dung Bắc Uyên nằm chặt tay của nàng: “Ta nghĩ lại, đã bây giờ hết thảy các chuyện phát sinh đã không thể tưởng tượng nổi, nên ta càng nghĩ sâu xa hơn rằng có khi nào chúng ta từng là vợ chồng rất ân ái trong kiếp trước hay không, ông trời cảm thấy chúng ta tách ra quá mức đáng tiếc, cho nên nghĩ cách để chúng ta gặp lại lần nữa. Chỉ là quá trình gặp lại hơi gian nan một chút, nửa đường lầm đối tượng đưa nàng đến bên cạnh người khác, ông trời đã cảm thấy, a, cái này không thể được, hai người kia nhất định phải cùng một chỗ mới là hoàn mỹ. Cho nên từ nơi sâu xa, thần tích chỉ dẫn, đưa nàng một lần nữa đến trên tay ta. Nàng thấy ta nói có đạo lý hay không?Nhưng Long Vệ cũng không dám đem lời này chuyển cho Lý Mặc.Bệ hạ vì nữ nhân kia đã quá mức khác thường, nếu như bây giờ phát cáu, lại đến thời điểm rời khỏi làm ra sự tình quá kích thì hậu quả khó mà lường được.Giờ Thìn đã đến.Lý Mặc rũ tầm mắt, kéo hành lý không nói một lời lên ngựa.

Chương 657