Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…
Chương 1551
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1551Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Vũ Mạc, Cần Thư nhanh chóng chạy vào.Nàng vừa nhìn thấy dáng vẻ của Triệu Khương Lan thì biến sắc: “Có chuyện gì xảy ra, chủ thượng trúng độc?”Đôi mắt Vũ Mạc đỏ ửng: “Không, ngài ấy tự dùng Nhuyễn Cần Tán, hơn nữa còn uống hết cả bình Nhuyễn Cần Tán.”Cần Thư kinh ngạc nhìn lọ thuốc rồng không, đỡ Triệu Khương Lan.“Người tranh thủ thời gian như thế này sao?”Triệu Khương Lan chỉ cảm thấy cơ thể không có chút sức lực nào, giờ cô dường như biến thành một cái xác không hồn.Chưa nhắc tới việc đi lại, chỉ cầm đồ thôi cũng phải cố hết sức.Hai người cùng nhau ôm Triệu Khương Lan lên giường, Cần Thư gấp tới độ xoắn xuýt cả lên.“Làm sao giờ, nên báo lại với bệ hạ tình hình của chủ thượng càng sớm càng tốt. thành hôn sắp đến, ngài ấy sao có thể tham gia Đại Điển với tình trạng này cơ chứ, chỉ có thể kéo dài thời gian thôi.”Vũ Mạc cũng lo lắng gật đầu: “Nhưng nếu bệ hạ biết, có lẽ lại chất vấn chủ thượng đó. Đây là chuyện lớn, bọn họ phải người báo tin cho Lý Mặc.Sau khi Lý Mặc nghe tin thực sự vội vàng chạy tới.Cẩn Thư và Vũ Mạc né tránh ánh mắt của hắn.Lý Mặc đi qua hai người đến bên giường, thì nhìn thấy Triệu Khương Lan yếu ớt nằm trên giường.Ngón tay hắn run lên vì tức giận.Hán vươn tay, gần như kéo Triệu Khương Lan lên không trung.“Những gì trẫm từng nói với nàng, nàng coi như gió thoảng bên tai đúng không? Nàng nghĩ rằng trẫm không thể làm gì được nàng, nên nàng mới không sợ hãi sao?”Lý Mặc nói xong, rút thanh kiếm của mình ra, tiếng kêu “xẹt” vang lên.Triệu Khương Lan nheo mắt, chán nản nhìn hắn.Lại thấy Lý Mặc không quay đầu đâm thanh kiếm về phía sau, nó đâm thẳng vào vai Vũ Mạc.Vũ Mạc biết hắn cố ý làm vậy, nhưng lại không dám né tránh.Nàng chỉ có thể kêu lên một tiếng, sau đó cắn chặt mỗi vì đau.Triệu Khương Lan hít một hơi thật sâu, chật vật muốn ngồi dậy. Thế nhưng nàng không có chút sức lực nào, chỉ có thể lo lắng nhìn Vũ Mạc.“Ngươi, người làm cái gì vậy?”.
Chương 1551
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Vũ Mạc, Cần Thư nhanh chóng chạy vào.
Nàng vừa nhìn thấy dáng vẻ của Triệu Khương Lan thì biến sắc: “Có chuyện gì xảy ra, chủ thượng trúng độc?”
Đôi mắt Vũ Mạc đỏ ửng: “Không, ngài ấy tự dùng Nhuyễn Cần Tán, hơn nữa còn uống hết cả bình Nhuyễn Cần Tán.”
Cần Thư kinh ngạc nhìn lọ thuốc rồng không, đỡ Triệu Khương Lan.
“Người tranh thủ thời gian như thế này sao?”
Triệu Khương Lan chỉ cảm thấy cơ thể không có chút sức lực nào, giờ cô dường như biến thành một cái xác không hồn.
Chưa nhắc tới việc đi lại, chỉ cầm đồ thôi cũng phải cố hết sức.
Hai người cùng nhau ôm Triệu Khương Lan lên giường, Cần Thư gấp tới độ xoắn xuýt cả lên.
“Làm sao giờ, nên báo lại với bệ hạ tình hình của chủ thượng càng sớm càng tốt. thành hôn sắp đến, ngài ấy sao có thể tham gia Đại Điển với tình trạng này cơ chứ, chỉ có thể kéo dài thời gian thôi.”
Vũ Mạc cũng lo lắng gật đầu: “Nhưng nếu bệ hạ biết, có lẽ lại chất vấn chủ thượng đó. Đây là chuyện lớn, bọn họ phải người báo tin cho Lý Mặc.
Sau khi Lý Mặc nghe tin thực sự vội vàng chạy tới.
Cẩn Thư và Vũ Mạc né tránh ánh mắt của hắn.
Lý Mặc đi qua hai người đến bên giường, thì nhìn thấy Triệu Khương Lan yếu ớt nằm trên giường.
Ngón tay hắn run lên vì tức giận.
Hán vươn tay, gần như kéo Triệu Khương Lan lên không trung.
“Những gì trẫm từng nói với nàng, nàng coi như gió thoảng bên tai đúng không? Nàng nghĩ rằng trẫm không thể làm gì được nàng, nên nàng mới không sợ hãi sao?”
Lý Mặc nói xong, rút thanh kiếm của mình ra, tiếng kêu “xẹt” vang lên.
Triệu Khương Lan nheo mắt, chán nản nhìn hắn.
Lại thấy Lý Mặc không quay đầu đâm thanh kiếm về phía sau, nó đâm thẳng vào vai Vũ Mạc.
Vũ Mạc biết hắn cố ý làm vậy, nhưng lại không dám né tránh.
Nàng chỉ có thể kêu lên một tiếng, sau đó cắn chặt mỗi vì đau.
Triệu Khương Lan hít một hơi thật sâu, chật vật muốn ngồi dậy. Thế nhưng nàng không có chút sức lực nào, chỉ có thể lo lắng nhìn Vũ Mạc.
“Ngươi, người làm cái gì vậy?”.
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1551Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Vũ Mạc, Cần Thư nhanh chóng chạy vào.Nàng vừa nhìn thấy dáng vẻ của Triệu Khương Lan thì biến sắc: “Có chuyện gì xảy ra, chủ thượng trúng độc?”Đôi mắt Vũ Mạc đỏ ửng: “Không, ngài ấy tự dùng Nhuyễn Cần Tán, hơn nữa còn uống hết cả bình Nhuyễn Cần Tán.”Cần Thư kinh ngạc nhìn lọ thuốc rồng không, đỡ Triệu Khương Lan.“Người tranh thủ thời gian như thế này sao?”Triệu Khương Lan chỉ cảm thấy cơ thể không có chút sức lực nào, giờ cô dường như biến thành một cái xác không hồn.Chưa nhắc tới việc đi lại, chỉ cầm đồ thôi cũng phải cố hết sức.Hai người cùng nhau ôm Triệu Khương Lan lên giường, Cần Thư gấp tới độ xoắn xuýt cả lên.“Làm sao giờ, nên báo lại với bệ hạ tình hình của chủ thượng càng sớm càng tốt. thành hôn sắp đến, ngài ấy sao có thể tham gia Đại Điển với tình trạng này cơ chứ, chỉ có thể kéo dài thời gian thôi.”Vũ Mạc cũng lo lắng gật đầu: “Nhưng nếu bệ hạ biết, có lẽ lại chất vấn chủ thượng đó. Đây là chuyện lớn, bọn họ phải người báo tin cho Lý Mặc.Sau khi Lý Mặc nghe tin thực sự vội vàng chạy tới.Cẩn Thư và Vũ Mạc né tránh ánh mắt của hắn.Lý Mặc đi qua hai người đến bên giường, thì nhìn thấy Triệu Khương Lan yếu ớt nằm trên giường.Ngón tay hắn run lên vì tức giận.Hán vươn tay, gần như kéo Triệu Khương Lan lên không trung.“Những gì trẫm từng nói với nàng, nàng coi như gió thoảng bên tai đúng không? Nàng nghĩ rằng trẫm không thể làm gì được nàng, nên nàng mới không sợ hãi sao?”Lý Mặc nói xong, rút thanh kiếm của mình ra, tiếng kêu “xẹt” vang lên.Triệu Khương Lan nheo mắt, chán nản nhìn hắn.Lại thấy Lý Mặc không quay đầu đâm thanh kiếm về phía sau, nó đâm thẳng vào vai Vũ Mạc.Vũ Mạc biết hắn cố ý làm vậy, nhưng lại không dám né tránh.Nàng chỉ có thể kêu lên một tiếng, sau đó cắn chặt mỗi vì đau.Triệu Khương Lan hít một hơi thật sâu, chật vật muốn ngồi dậy. Thế nhưng nàng không có chút sức lực nào, chỉ có thể lo lắng nhìn Vũ Mạc.“Ngươi, người làm cái gì vậy?”.