Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…

Chương 1593

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1593Cẩn Thư đỡ nàng ta: “Người mệt mỏi nguyên một ngày rồi, đi ăn chút gì đi.“Không cần, ta không muốn ăn, ta muốn đi nằm một chút.Vào trong phòng, Hoắc Hoa Quý nghĩ đến Lý Mặc đối xử dịu dàng như vậy, nàng ta ôm chặt cái gối trong ngực. Nhưng vừa nhắm mắt, trong đầu nàng ta không ngừng hiện ra gương mặt của hắn ta. Thậm chí nhớ tới lúc hắn ta đặt lên trán nàng một nụ hôn, tâm trạng nàng ta cứ bồn chồn không yên mà mở to hai mắt, lúc này lại nghe thấy tiếng đập cửa.“Ai vậy, mời vào.”Rất nhanh, Triệu Khương Lan đi đến.Hoắc Hoa Quý lập tức ngồi thẳng dậy: “Người đã tới.” Triệu Khương Lan đến ngồi bên cạnh nàng: “Có chuyện này, ta bất đắc dĩ phải nhắc nhở ngươi. Ngày mai chính là đại hôn, đêm đến Hoàng đế và Hoàng hậu nhất định sẽ viên phòng. Thế nhưng ta đã gả làm thê tử, không thể nào còn là tấm thân xử nữ, ngươi hiểu ý ta chứ?”Nghe thấy nàng nhắc nhở, Hoặc Hoa Quý mới nghĩ đến mấu chốt của sự tình.Năng luống cuống nhìn Triệu Khương Lan.Thế nhưng là thuốc này tên là Vu Linh Hoàn, Triệu Khương Lan đã tự mình trải qua, nàng biết sẽ gian nan như thế nào.Dù Hoắc Hoa Quý rất kiên cường nhưng cũng đau đến chân tay đồng thời co quắp lại. Triệu Khương Lan ôm nàng ta vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng nàng ta: “Không sợ, không sợ”Hoắc Hoa Quý nghẹn ngào thút thít.Là vì quá đau đớn nên không ngăn được nước mắt rơi xuống, dính ướt vạt áo Triệu Khương Lan.Vì muốn Hoắc Hoa Quý thay đổi sự chú ý, TriệuKhương Lan đổi đề tài hỏi: “Hôm nay các ngươi đã đi đâu?”“Hai Thiên, Địa, còn có Thái Miếu. Bệ hạ nói, muốn ta gặp một vị trưởng bối.”Triệu Khương Lan ừ một tiếng: “Ta đã biết, là Liên thái phi. Bà ấy là một người rất tốt, đáng tiếc đã về cõi tiên, nếu bà ấy còn trong cung, ta với Lý Mặc sẽ không đi đến tình cảnh hôm nay, cho dù Lý Mặc khăng khăng không buông tay, có bà ấy ở đây, ta cũng có thể thỉnh cầu bà ấy chăm sóc ngươi.Hoắc Hoa Quý áp sát vào ngực nàng: “Ta là lần đầu được bệ hạ đối đãi dịu dàng như vậy, cả người đều giống như đạp trên mây, không có chút nào chân thực.Triệu Khương Lan khế cười: “Như vậy không tốt sao, hắn dịu dàng một chút ngươi sẽ không sợ. Giờ này ngày mai, người ôm người sẽ không phải là ta, mà sẽ là Lý Mặc” Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Hoắc Hoa Quý nổi lên nước mắt chua xót.Nàng ta vừa mở miệng giọng đã nghẹn ngào: “Thế nhưng tất cả đều là giả, giả mãi mãi cũng không thành thật được. Tương lai có một ngày chân tướng rõ ràng, bệ hạ có thể sẽ hận ta thấu xương”

Chương 1593

Cẩn Thư đỡ nàng ta: “Người mệt mỏi nguyên một ngày rồi, đi ăn chút gì đi.

“Không cần, ta không muốn ăn, ta muốn đi nằm một chút.

Vào trong phòng, Hoắc Hoa Quý nghĩ đến Lý Mặc đối xử dịu dàng như vậy, nàng ta ôm chặt cái gối trong ngực. Nhưng vừa nhắm mắt, trong đầu nàng ta không ngừng hiện ra gương mặt của hắn ta. Thậm chí nhớ tới lúc hắn ta đặt lên trán nàng một nụ hôn, tâm trạng nàng ta cứ bồn chồn không yên mà mở to hai mắt, lúc này lại nghe thấy tiếng đập cửa.

“Ai vậy, mời vào.”

Rất nhanh, Triệu Khương Lan đi đến.

Hoắc Hoa Quý lập tức ngồi thẳng dậy: “Người đã tới.” Triệu Khương Lan đến ngồi bên cạnh nàng: “Có chuyện này, ta bất đắc dĩ phải nhắc nhở ngươi. Ngày mai chính là đại hôn, đêm đến Hoàng đế và Hoàng hậu nhất định sẽ viên phòng. Thế nhưng ta đã gả làm thê tử, không thể nào còn là tấm thân xử nữ, ngươi hiểu ý ta chứ?”

Nghe thấy nàng nhắc nhở, Hoặc Hoa Quý mới nghĩ đến mấu chốt của sự tình.

Năng luống cuống nhìn Triệu Khương Lan.

Thế nhưng là thuốc này tên là Vu Linh Hoàn, Triệu Khương Lan đã tự mình trải qua, nàng biết sẽ gian nan như thế nào.

Dù Hoắc Hoa Quý rất kiên cường nhưng cũng đau đến chân tay đồng thời co quắp lại. Triệu Khương Lan ôm nàng ta vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng nàng ta: “Không sợ, không sợ”

Hoắc Hoa Quý nghẹn ngào thút thít.

Là vì quá đau đớn nên không ngăn được nước mắt rơi xuống, dính ướt vạt áo Triệu Khương Lan.

Vì muốn Hoắc Hoa Quý thay đổi sự chú ý, Triệu

Khương Lan đổi đề tài hỏi: “Hôm nay các ngươi đã đi đâu?”

“Hai Thiên, Địa, còn có Thái Miếu. Bệ hạ nói, muốn ta gặp một vị trưởng bối.”

Triệu Khương Lan ừ một tiếng: “Ta đã biết, là Liên thái phi. Bà ấy là một người rất tốt, đáng tiếc đã về cõi tiên, nếu bà ấy còn trong cung, ta với Lý Mặc sẽ không đi đến tình cảnh hôm nay, cho dù Lý Mặc khăng khăng không buông tay, có bà ấy ở đây, ta cũng có thể thỉnh cầu bà ấy chăm sóc ngươi.

Hoắc Hoa Quý áp sát vào ngực nàng: “Ta là lần đầu được bệ hạ đối đãi dịu dàng như vậy, cả người đều giống như đạp trên mây, không có chút nào chân thực.

Triệu Khương Lan khế cười: “Như vậy không tốt sao, hắn dịu dàng một chút ngươi sẽ không sợ. Giờ này ngày mai, người ôm người sẽ không phải là ta, mà sẽ là Lý Mặc” Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Hoắc Hoa Quý nổi lên nước mắt chua xót.

Nàng ta vừa mở miệng giọng đã nghẹn ngào: “Thế nhưng tất cả đều là giả, giả mãi mãi cũng không thành thật được. Tương lai có một ngày chân tướng rõ ràng, bệ hạ có thể sẽ hận ta thấu xương”

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1593Cẩn Thư đỡ nàng ta: “Người mệt mỏi nguyên một ngày rồi, đi ăn chút gì đi.“Không cần, ta không muốn ăn, ta muốn đi nằm một chút.Vào trong phòng, Hoắc Hoa Quý nghĩ đến Lý Mặc đối xử dịu dàng như vậy, nàng ta ôm chặt cái gối trong ngực. Nhưng vừa nhắm mắt, trong đầu nàng ta không ngừng hiện ra gương mặt của hắn ta. Thậm chí nhớ tới lúc hắn ta đặt lên trán nàng một nụ hôn, tâm trạng nàng ta cứ bồn chồn không yên mà mở to hai mắt, lúc này lại nghe thấy tiếng đập cửa.“Ai vậy, mời vào.”Rất nhanh, Triệu Khương Lan đi đến.Hoắc Hoa Quý lập tức ngồi thẳng dậy: “Người đã tới.” Triệu Khương Lan đến ngồi bên cạnh nàng: “Có chuyện này, ta bất đắc dĩ phải nhắc nhở ngươi. Ngày mai chính là đại hôn, đêm đến Hoàng đế và Hoàng hậu nhất định sẽ viên phòng. Thế nhưng ta đã gả làm thê tử, không thể nào còn là tấm thân xử nữ, ngươi hiểu ý ta chứ?”Nghe thấy nàng nhắc nhở, Hoặc Hoa Quý mới nghĩ đến mấu chốt của sự tình.Năng luống cuống nhìn Triệu Khương Lan.Thế nhưng là thuốc này tên là Vu Linh Hoàn, Triệu Khương Lan đã tự mình trải qua, nàng biết sẽ gian nan như thế nào.Dù Hoắc Hoa Quý rất kiên cường nhưng cũng đau đến chân tay đồng thời co quắp lại. Triệu Khương Lan ôm nàng ta vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng nàng ta: “Không sợ, không sợ”Hoắc Hoa Quý nghẹn ngào thút thít.Là vì quá đau đớn nên không ngăn được nước mắt rơi xuống, dính ướt vạt áo Triệu Khương Lan.Vì muốn Hoắc Hoa Quý thay đổi sự chú ý, TriệuKhương Lan đổi đề tài hỏi: “Hôm nay các ngươi đã đi đâu?”“Hai Thiên, Địa, còn có Thái Miếu. Bệ hạ nói, muốn ta gặp một vị trưởng bối.”Triệu Khương Lan ừ một tiếng: “Ta đã biết, là Liên thái phi. Bà ấy là một người rất tốt, đáng tiếc đã về cõi tiên, nếu bà ấy còn trong cung, ta với Lý Mặc sẽ không đi đến tình cảnh hôm nay, cho dù Lý Mặc khăng khăng không buông tay, có bà ấy ở đây, ta cũng có thể thỉnh cầu bà ấy chăm sóc ngươi.Hoắc Hoa Quý áp sát vào ngực nàng: “Ta là lần đầu được bệ hạ đối đãi dịu dàng như vậy, cả người đều giống như đạp trên mây, không có chút nào chân thực.Triệu Khương Lan khế cười: “Như vậy không tốt sao, hắn dịu dàng một chút ngươi sẽ không sợ. Giờ này ngày mai, người ôm người sẽ không phải là ta, mà sẽ là Lý Mặc” Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Hoắc Hoa Quý nổi lên nước mắt chua xót.Nàng ta vừa mở miệng giọng đã nghẹn ngào: “Thế nhưng tất cả đều là giả, giả mãi mãi cũng không thành thật được. Tương lai có một ngày chân tướng rõ ràng, bệ hạ có thể sẽ hận ta thấu xương”

Chương 1593