Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…

Chương 1616

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1616Nếu hôm nay muốn ra khỏi thành thì phải vượt qua được từng đợt kiểm tra một. Nhưng bây giờ đang là thời kỳ đặc thù, liên tiếp xảy ra các vụ cướp biển.Thủy quân Đông Nam vượt quá bổn phận của mình, vượt qua quan viên địa phương. Bây giờ trị an ở các địa phương đang xuất hiện tình huống không thể khống chế.Có thể là quân đội địa phương ra tay trợ giúp hoặc thậm chí là trực tiếp cướp lấy quyền hành từ trong tay của quan phủ.Có lẽ bởi vì những nguyên nhân này nên mới làm cho những tin tức trong thành Vô Tuyết bị ép xuống.Rõ ràng là đã xuất hiện rất nhiều thương nhân gia cảnh bị sa sút một cách kỳ lạ, nhưng lại không có một ai muốn ra mặt thay cho họ để điều tra những chuyện này.Mà tiến thêm một bước, đám người Từ Vinh Mộc ỷ vào chỗ dựa là thủy quân Đông Nam nên càng không kiêng kỵ gì, bắt đầu cho vay nặng lãi.Chỉ sợ là quan viên ở địa phương cũng không có biện pháp để đàn áp bọn chúng.Sau khi Thanh Đào quay lại trong sân thì lắc lắc đầu.“Tình hình bây giờ không quá tốt, hiện nay khắp nơi trong thành đều có phòng bị, binh lính thậm chí còn đến từng nhà để lục soát, không bỏ qua bất kỳ đầu mối nào. Mặc dù điện hạ và chủ thượng có thể gỡ mặt nạ xuống, vì diện mạo của hai người hoàn toàn khác với trước đây. Nhưng sẽ không thể đảm bảo rằng trong số những thủy quân Đông Nam sẽ không có người biết mặt hai người, nếu như đối phương nhận ra hai người rồi đi xác nhận thân phận thật sự thì chỉ sợ là sẽ càng thêm nguy hiểm”Triệu Khương Lan nghiêm túc gật đầu: “Thanh Đào nói không sai, không nói đến người ngoài thì rất có thẻ Trần Quý sẽ nhận ra điện hạ. Mặc dù điện hạ có thân phận tôn quý, nhưng dù sao nơi này cũng là Giang Nam, là đại bản doanh của thủy quân Đông Nam. Lỡ nhỡ bọn họ thật sự mất trí, để che dấu tội lỗi nên ra tay với hoàng tử thì cũng là chuyện có thể xảy ra.Binh lính đã lục soát không ngừng cả ngày lẫn đêm ở trong thành, đảm bảo là chỉ ít ngày nữa thôi bọn họ sẽ bị bại lộ.Hơn nữa bọn còn có một đội ngũ, cứ xem như những thị vệ này không dễ bị người khác nhớ mặt, nhưng muốn che giấu thân phận của cả một đoàn người là một điều không hề dễ dàng.Buổi tối Triệu Khương Lan cứ trằn trọc mãi mới ngủ được. Mộ Dung Bắc Uyên ôm nàng vào lòng và dịu dàng dỗ dành nàng.Vì đôi tai của Mộ Dung Bắc Uyên rất thính nên hắn loáng thoáng nghe được tiếng kèn Xôna mờ mờ ảo ảo từ đâu đó ở gần đây truyền tới.

Chương 1616

Nếu hôm nay muốn ra khỏi thành thì phải vượt qua được từng đợt kiểm tra một. Nhưng bây giờ đang là thời kỳ đặc thù, liên tiếp xảy ra các vụ cướp biển.

Thủy quân Đông Nam vượt quá bổn phận của mình, vượt qua quan viên địa phương. Bây giờ trị an ở các địa phương đang xuất hiện tình huống không thể khống chế.

Có thể là quân đội địa phương ra tay trợ giúp hoặc thậm chí là trực tiếp cướp lấy quyền hành từ trong tay của quan phủ.

Có lẽ bởi vì những nguyên nhân này nên mới làm cho những tin tức trong thành Vô Tuyết bị ép xuống.

Rõ ràng là đã xuất hiện rất nhiều thương nhân gia cảnh bị sa sút một cách kỳ lạ, nhưng lại không có một ai muốn ra mặt thay cho họ để điều tra những chuyện này.

Mà tiến thêm một bước, đám người Từ Vinh Mộc ỷ vào chỗ dựa là thủy quân Đông Nam nên càng không kiêng kỵ gì, bắt đầu cho vay nặng lãi.

Chỉ sợ là quan viên ở địa phương cũng không có biện pháp để đàn áp bọn chúng.

Sau khi Thanh Đào quay lại trong sân thì lắc lắc đầu.

“Tình hình bây giờ không quá tốt, hiện nay khắp nơi trong thành đều có phòng bị, binh lính thậm chí còn đến từng nhà để lục soát, không bỏ qua bất kỳ đầu mối nào. Mặc dù điện hạ và chủ thượng có thể gỡ mặt nạ xuống, vì diện mạo của hai người hoàn toàn khác với trước đây. Nhưng sẽ không thể đảm bảo rằng trong số những thủy quân Đông Nam sẽ không có người biết mặt hai người, nếu như đối phương nhận ra hai người rồi đi xác nhận thân phận thật sự thì chỉ sợ là sẽ càng thêm nguy hiểm”

Triệu Khương Lan nghiêm túc gật đầu: “Thanh Đào nói không sai, không nói đến người ngoài thì rất có thẻ Trần Quý sẽ nhận ra điện hạ. Mặc dù điện hạ có thân phận tôn quý, nhưng dù sao nơi này cũng là Giang Nam, là đại bản doanh của thủy quân Đông Nam. Lỡ nhỡ bọn họ thật sự mất trí, để che dấu tội lỗi nên ra tay với hoàng tử thì cũng là chuyện có thể xảy ra.

Binh lính đã lục soát không ngừng cả ngày lẫn đêm ở trong thành, đảm bảo là chỉ ít ngày nữa thôi bọn họ sẽ bị bại lộ.

Hơn nữa bọn còn có một đội ngũ, cứ xem như những thị vệ này không dễ bị người khác nhớ mặt, nhưng muốn che giấu thân phận của cả một đoàn người là một điều không hề dễ dàng.

Buổi tối Triệu Khương Lan cứ trằn trọc mãi mới ngủ được. Mộ Dung Bắc Uyên ôm nàng vào lòng và dịu dàng dỗ dành nàng.

Vì đôi tai của Mộ Dung Bắc Uyên rất thính nên hắn loáng thoáng nghe được tiếng kèn Xôna mờ mờ ảo ảo từ đâu đó ở gần đây truyền tới.

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1616Nếu hôm nay muốn ra khỏi thành thì phải vượt qua được từng đợt kiểm tra một. Nhưng bây giờ đang là thời kỳ đặc thù, liên tiếp xảy ra các vụ cướp biển.Thủy quân Đông Nam vượt quá bổn phận của mình, vượt qua quan viên địa phương. Bây giờ trị an ở các địa phương đang xuất hiện tình huống không thể khống chế.Có thể là quân đội địa phương ra tay trợ giúp hoặc thậm chí là trực tiếp cướp lấy quyền hành từ trong tay của quan phủ.Có lẽ bởi vì những nguyên nhân này nên mới làm cho những tin tức trong thành Vô Tuyết bị ép xuống.Rõ ràng là đã xuất hiện rất nhiều thương nhân gia cảnh bị sa sút một cách kỳ lạ, nhưng lại không có một ai muốn ra mặt thay cho họ để điều tra những chuyện này.Mà tiến thêm một bước, đám người Từ Vinh Mộc ỷ vào chỗ dựa là thủy quân Đông Nam nên càng không kiêng kỵ gì, bắt đầu cho vay nặng lãi.Chỉ sợ là quan viên ở địa phương cũng không có biện pháp để đàn áp bọn chúng.Sau khi Thanh Đào quay lại trong sân thì lắc lắc đầu.“Tình hình bây giờ không quá tốt, hiện nay khắp nơi trong thành đều có phòng bị, binh lính thậm chí còn đến từng nhà để lục soát, không bỏ qua bất kỳ đầu mối nào. Mặc dù điện hạ và chủ thượng có thể gỡ mặt nạ xuống, vì diện mạo của hai người hoàn toàn khác với trước đây. Nhưng sẽ không thể đảm bảo rằng trong số những thủy quân Đông Nam sẽ không có người biết mặt hai người, nếu như đối phương nhận ra hai người rồi đi xác nhận thân phận thật sự thì chỉ sợ là sẽ càng thêm nguy hiểm”Triệu Khương Lan nghiêm túc gật đầu: “Thanh Đào nói không sai, không nói đến người ngoài thì rất có thẻ Trần Quý sẽ nhận ra điện hạ. Mặc dù điện hạ có thân phận tôn quý, nhưng dù sao nơi này cũng là Giang Nam, là đại bản doanh của thủy quân Đông Nam. Lỡ nhỡ bọn họ thật sự mất trí, để che dấu tội lỗi nên ra tay với hoàng tử thì cũng là chuyện có thể xảy ra.Binh lính đã lục soát không ngừng cả ngày lẫn đêm ở trong thành, đảm bảo là chỉ ít ngày nữa thôi bọn họ sẽ bị bại lộ.Hơn nữa bọn còn có một đội ngũ, cứ xem như những thị vệ này không dễ bị người khác nhớ mặt, nhưng muốn che giấu thân phận của cả một đoàn người là một điều không hề dễ dàng.Buổi tối Triệu Khương Lan cứ trằn trọc mãi mới ngủ được. Mộ Dung Bắc Uyên ôm nàng vào lòng và dịu dàng dỗ dành nàng.Vì đôi tai của Mộ Dung Bắc Uyên rất thính nên hắn loáng thoáng nghe được tiếng kèn Xôna mờ mờ ảo ảo từ đâu đó ở gần đây truyền tới.

Chương 1616