Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…

Chương 1648

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1648 Mộ Dung Bắc Uyên nghe thấy những lời này, lùi về sau một bước theo bản năng. Hắn với tay ra cởi áo khoác ngoài xuống, lập tức khoác lên người Triệu Khương Lan. Triệu Khương Lan cười như không cười nhìn sang hắn, chỉ thấy Mộ Dung Bắc Uyên họ mấy cái, giống như đang vô cùng căng thẳng tránh né. “Cái áo khoác ngoài này hay là cứ để cho Triệu huynh dùng đi, bổn vương luyện võ từ nhỏ, trước giờ sức khỏe rất tốt. Nhưng mà thân hình Triệu huynh gầy gò như vậy, e rằng không chịu nổi khí lạnh đâu. Triệu Khương Lan cũng không khách sáo với hắn, áp sát áo khoác ngoài chặt vào người, quấn cả người vào trong. Nàng mỉm cười với quận chúa Minh Châu: “Nếu như điện hạ đã muốn mượn hoa kính phật, thì tại hạ đây cung kính chi bằng tuân mệnh, cảm ơn ý tốt của quận chúa” Nhìn thấy cảnh này, quận chúa Minh Châu mới để ý đến Triệu Khương Lan. Ngày hôm đó, nàng ta đã biết vị công tử họ Triệu này là đại phu đi theo binh sĩ để chữa bệnh. Nhưng mà nhớ kỹ lại, thì chỉ cần nơi nào có Mộ Dung Bắc Uyên, nơi đó sẽ có bóng dáng của vị Triệu công tử này. Hai người họ cứ như hình với bóng, thậm chí đến chỗ ở cũng là ở cùng nhau. Xem ra, quan hệ giữa hắn và Mộ Dung Bắc Uyên rất là thân thiết. Tuy rằng áo khoác ngoài đã bị người ngoài khoác mất rồi, trong lòng của quận chúa Minh Châu có chút không thoải mái, nhưng nàng ta vẫn nở một nụ cười. “Tình cảm giữa Triệu công tử và điện hạ thật là tốt. Mộ Dung Bắc Uyên ẩn ý nói thêm một câu: “Tất nhiên là như vậy, Triệu công tử là người quan trọng nhất trong lòng bổn vương” Quận chúa Minh Châu âm thầm ghi nhớ. Trong lòng nàng ta nghĩ, nếu như nàng ta muốn có được ấn tượng tốt của Mộ Dung Bắc Uyên, thì không thể đắc tội với người này được. Đúng vậy, nàng ta đường đường là quận chúa, bằng lòng trút bỏ thân phận để đến trong doanh trại toàn là nam nhân này, dĩ nhiên không chỉ là để chữa bệnh trị thương cho bọn họ rồi. Mà đến đây là vì Mộ Dung Bắc Uyên! Tuy rằng lúc trước nàng ta và Mộ Dung Bắc Uyên chỉ có duyên gặp mặt mấy lần, nhưng lại là vừa gặp đã yêu, rất khó quên đi. Khi đó tuổi của nàng ta vẫn còn nhỏ, chưa thể bàn đến chuyện hôn nhân đại sự, cũng đành chôn sâu tâm ý này mà thôi. Nhưng bản thân nàng ta hiểu rõ, chỉ cần nhìn thấy Mộ Dung Bắc Uyên thoáng qua một cái, liền ngày đêm nhớ nhung. Chỉ là sau đó nghe được tin hắn đã cưới đại tiểu thư của Triệu thái phó, nàng ta vì thế mà vô cùng buồn bã rất lâu. Nhưng cách đây không lâu, quận chúa Minh Châu đột nhiên lại nghe được tin, nói rằng Thần Vương phi bất hạnh đột ngột qua đời. Nàng ta cũng không còn là đứa trẻ ngu dốt chưa hiểu chuyện của mấy năm trước đây, bây giờ đã trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Minh Châu không thể không nghĩ rằng, có phải cơ hội của bản thân đến rồi không? Đặc biệt là sau khi nghe nói phản quân Giang Nam nổi dậy, Thần Vương đích thân dẫn quân xuống phía nam. Hắn lại còn ghé ngang qua đất chư hầu của bọn họ để mượn gần mười nghìn binh lính. Chỉ là lúc đó nàng ta lại đang cùng với mấy người bạn du sơn ngoạn thủy trong biệt phủ trên núi, lại bỏ qua cơ hội để gặp mặt Mộ Dung Bắc Uyên. Sau khi về lại trong thành, nàng ta liền vội vã mang theo mấy vị thuốc đuổi theo.

Chương 1648

 

Mộ Dung Bắc Uyên nghe thấy những lời này, lùi về sau một bước theo bản năng. Hắn với tay ra cởi áo khoác ngoài xuống, lập tức khoác lên người Triệu Khương Lan.

 

Triệu Khương Lan cười như không cười nhìn sang hắn, chỉ thấy Mộ Dung Bắc Uyên họ mấy cái, giống như đang vô cùng căng thẳng tránh né.

 

“Cái áo khoác ngoài này hay là cứ để cho Triệu huynh dùng đi, bổn vương luyện võ từ nhỏ, trước giờ sức khỏe rất tốt. Nhưng mà thân hình Triệu huynh gầy gò như vậy, e rằng không chịu nổi khí lạnh đâu.

 

Triệu Khương Lan cũng không khách sáo với hắn, áp sát áo khoác ngoài chặt vào người, quấn cả người vào trong.

 

Nàng mỉm cười với quận chúa Minh Châu: “Nếu như điện hạ đã muốn mượn hoa kính phật, thì tại hạ đây cung kính chi bằng tuân mệnh, cảm ơn ý tốt của quận chúa”

 

Nhìn thấy cảnh này, quận chúa Minh Châu mới để ý đến Triệu Khương Lan.

 

Ngày hôm đó, nàng ta đã biết vị công tử họ Triệu này là đại phu đi theo binh sĩ để chữa bệnh.

 

Nhưng mà nhớ kỹ lại, thì chỉ cần nơi nào có Mộ Dung Bắc Uyên, nơi đó sẽ có bóng dáng của vị Triệu công tử này. Hai người họ cứ như hình với bóng, thậm chí đến chỗ ở cũng là ở cùng nhau.

 

Xem ra, quan hệ giữa hắn và Mộ Dung Bắc Uyên rất là thân thiết.

 

Tuy rằng áo khoác ngoài đã bị người ngoài khoác mất rồi, trong lòng của quận chúa Minh Châu có chút không thoải mái, nhưng nàng ta vẫn nở một nụ cười.

 

“Tình cảm giữa Triệu công tử và điện hạ thật là tốt.

 

Mộ Dung Bắc Uyên ẩn ý nói thêm một câu: “Tất nhiên là như vậy, Triệu công tử là người quan trọng nhất trong lòng bổn vương”

 

Quận chúa Minh Châu âm thầm ghi nhớ.

 

Trong lòng nàng ta nghĩ, nếu như nàng ta muốn có được ấn tượng tốt của Mộ Dung Bắc Uyên, thì không thể đắc tội với người này được.

 

Đúng vậy, nàng ta đường đường là quận chúa, bằng lòng trút bỏ thân phận để đến trong doanh trại toàn là nam nhân này, dĩ nhiên không chỉ là để chữa bệnh trị thương cho bọn họ rồi.

 

Mà đến đây là vì Mộ Dung Bắc Uyên!

 

Tuy rằng lúc trước nàng ta và Mộ Dung Bắc Uyên chỉ có duyên gặp mặt mấy lần, nhưng lại là vừa gặp đã yêu, rất khó quên đi. Khi đó tuổi của nàng ta vẫn còn nhỏ, chưa thể bàn đến chuyện hôn nhân đại sự, cũng đành chôn sâu tâm ý này mà thôi.

 

Nhưng bản thân nàng ta hiểu rõ, chỉ cần nhìn thấy Mộ Dung Bắc Uyên thoáng qua một cái, liền ngày đêm nhớ nhung.

 

Chỉ là sau đó nghe được tin hắn đã cưới đại tiểu thư của Triệu thái phó, nàng ta vì thế mà vô cùng buồn bã rất lâu.

 

Nhưng cách đây không lâu, quận chúa Minh Châu đột nhiên lại nghe được tin, nói rằng Thần Vương phi bất hạnh đột ngột qua đời.

 

Nàng ta cũng không còn là đứa trẻ ngu dốt chưa hiểu chuyện của mấy năm trước đây, bây giờ đã trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp.

 

Minh Châu không thể không nghĩ rằng, có phải cơ hội của bản thân đến rồi không?

 

Đặc biệt là sau khi nghe nói phản quân Giang Nam nổi dậy, Thần Vương đích thân dẫn quân xuống phía nam. Hắn lại còn ghé ngang qua đất chư hầu của bọn họ để mượn gần mười nghìn binh lính. Chỉ là lúc đó nàng ta lại đang cùng với mấy người bạn du sơn ngoạn thủy trong biệt phủ trên núi, lại bỏ qua cơ hội để gặp mặt Mộ Dung Bắc Uyên.

 

Sau khi về lại trong thành, nàng ta liền vội vã mang theo mấy vị thuốc đuổi theo.

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1648 Mộ Dung Bắc Uyên nghe thấy những lời này, lùi về sau một bước theo bản năng. Hắn với tay ra cởi áo khoác ngoài xuống, lập tức khoác lên người Triệu Khương Lan. Triệu Khương Lan cười như không cười nhìn sang hắn, chỉ thấy Mộ Dung Bắc Uyên họ mấy cái, giống như đang vô cùng căng thẳng tránh né. “Cái áo khoác ngoài này hay là cứ để cho Triệu huynh dùng đi, bổn vương luyện võ từ nhỏ, trước giờ sức khỏe rất tốt. Nhưng mà thân hình Triệu huynh gầy gò như vậy, e rằng không chịu nổi khí lạnh đâu. Triệu Khương Lan cũng không khách sáo với hắn, áp sát áo khoác ngoài chặt vào người, quấn cả người vào trong. Nàng mỉm cười với quận chúa Minh Châu: “Nếu như điện hạ đã muốn mượn hoa kính phật, thì tại hạ đây cung kính chi bằng tuân mệnh, cảm ơn ý tốt của quận chúa” Nhìn thấy cảnh này, quận chúa Minh Châu mới để ý đến Triệu Khương Lan. Ngày hôm đó, nàng ta đã biết vị công tử họ Triệu này là đại phu đi theo binh sĩ để chữa bệnh. Nhưng mà nhớ kỹ lại, thì chỉ cần nơi nào có Mộ Dung Bắc Uyên, nơi đó sẽ có bóng dáng của vị Triệu công tử này. Hai người họ cứ như hình với bóng, thậm chí đến chỗ ở cũng là ở cùng nhau. Xem ra, quan hệ giữa hắn và Mộ Dung Bắc Uyên rất là thân thiết. Tuy rằng áo khoác ngoài đã bị người ngoài khoác mất rồi, trong lòng của quận chúa Minh Châu có chút không thoải mái, nhưng nàng ta vẫn nở một nụ cười. “Tình cảm giữa Triệu công tử và điện hạ thật là tốt. Mộ Dung Bắc Uyên ẩn ý nói thêm một câu: “Tất nhiên là như vậy, Triệu công tử là người quan trọng nhất trong lòng bổn vương” Quận chúa Minh Châu âm thầm ghi nhớ. Trong lòng nàng ta nghĩ, nếu như nàng ta muốn có được ấn tượng tốt của Mộ Dung Bắc Uyên, thì không thể đắc tội với người này được. Đúng vậy, nàng ta đường đường là quận chúa, bằng lòng trút bỏ thân phận để đến trong doanh trại toàn là nam nhân này, dĩ nhiên không chỉ là để chữa bệnh trị thương cho bọn họ rồi. Mà đến đây là vì Mộ Dung Bắc Uyên! Tuy rằng lúc trước nàng ta và Mộ Dung Bắc Uyên chỉ có duyên gặp mặt mấy lần, nhưng lại là vừa gặp đã yêu, rất khó quên đi. Khi đó tuổi của nàng ta vẫn còn nhỏ, chưa thể bàn đến chuyện hôn nhân đại sự, cũng đành chôn sâu tâm ý này mà thôi. Nhưng bản thân nàng ta hiểu rõ, chỉ cần nhìn thấy Mộ Dung Bắc Uyên thoáng qua một cái, liền ngày đêm nhớ nhung. Chỉ là sau đó nghe được tin hắn đã cưới đại tiểu thư của Triệu thái phó, nàng ta vì thế mà vô cùng buồn bã rất lâu. Nhưng cách đây không lâu, quận chúa Minh Châu đột nhiên lại nghe được tin, nói rằng Thần Vương phi bất hạnh đột ngột qua đời. Nàng ta cũng không còn là đứa trẻ ngu dốt chưa hiểu chuyện của mấy năm trước đây, bây giờ đã trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Minh Châu không thể không nghĩ rằng, có phải cơ hội của bản thân đến rồi không? Đặc biệt là sau khi nghe nói phản quân Giang Nam nổi dậy, Thần Vương đích thân dẫn quân xuống phía nam. Hắn lại còn ghé ngang qua đất chư hầu của bọn họ để mượn gần mười nghìn binh lính. Chỉ là lúc đó nàng ta lại đang cùng với mấy người bạn du sơn ngoạn thủy trong biệt phủ trên núi, lại bỏ qua cơ hội để gặp mặt Mộ Dung Bắc Uyên. Sau khi về lại trong thành, nàng ta liền vội vã mang theo mấy vị thuốc đuổi theo.

Chương 1648