Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…
Chương 1674
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1674Từ đó mới khiến hắn ta nghi ngờ có sự tồn tại của vu y ở trong doanh trại.Vì vậy, hắn ta tìm Triệu Khương Lan qua đó, không lẽ là hy vọng Triệu Khương Lan có thể thay đổi doanh trại, đứng về phe của hắn ta, đối đầu với chính mình?Nếu mà như vậy thật, thì có lẽ Liên Tư Thành sẽ không vội mà ra tay tàn bạo với Triệu Khương Lan đâu.Đây là những gì mà trước mắt Mộ Dung Bắc Uyên có thể suy nghĩ tới, là ý nghĩ an ủi bản thân nhất.Giang Dương có chút nghiêm trọng nói: “Điện hạ, Triệu công tử hình như có để lại cho người một bức thư, người xem thử đi.”Mộ Dung Bắc Uyên quay đầu đi vào trong lều doanh, hắn tìm thấy bức thư trong quyển sách mà bản thân thường xem.“Cách nhau ngàn dặm, vầng trăng này…”Bởi vậy Triệu Khương Lan đã đoán trước được, bản thân lần này đi có thể sẽ bị người ta bắt đi, nhưng nàng ấy vẫn cứ đi.Chỉ vì nàng ấy sợ nếu mình không đi thì quận chúa Minh Châu sẽ mất mạng, sợ lòng quân dao động, sau đó là hỗn loạn.Còn vì nàng ấy bảo quận chúa Minh Châu đi mua thuốc mà cảm thấy tự trách, nhưng xuất phát điểm của nàng là muốn nhanh chóng cứu người, muốn để cho những binh lính bị bỏng nhanh chóng hồi phục.Từ đầu chí cuối, nàng không có bất kỳ lỗi lầm gì, nhưng đã gánh hết tất cả trách nhiệm.Mộ Dung Bắc Uyên nắm chặt lá thư ở trong tay, đây cũng không phải lần đầu tiên hắn đánh mất Khương Lan. Nhưng hắn không thể chấp nhận! Không có cách nào chấp nhận!Vốn dĩ hắn còn nghĩ rằng, cực khổ lắm mới có thể đem Triệu Khương Lan trở về, nhất định phải bảo vệ nàng thật kĩ, bất luận thế nào đi nữa cũng không được để nàng xảy ra chuyện gì.Mới không bao lâu, Triệu Khương Lan lại lần nữa rơi vào hố sâu rồi.Không được, hắn không thể sụp đổ hoàn toàn, Triệu Khương Lan vẫn còn đang đợi hắn.Bất luận thế nào, hắn cũng phải nghĩ ra một đối sách, đánh bại Liên Tư Thành, đem Triệu Khương Lan quay về.Mộ Dung Bắc Uyên dặn dò xuống, cho người bí mật theo dõi tình hình của thủy quân Đông Nam.Tuy rằng người mà hắn phái đi không thể tiếp cận doanh trại chính, nhưng ít ra cũng có thể nghe ngóng được một chút tin tức.Chí ít, hắn muốn biết được an nguy của Triệu Khương Lan mọi lúc.Vì muốn phá giải trận hỏa công của Liên Tư Thành, Mộ Dung Bắc Uyên nhốt mình trong đại doanh trầm tư suy nghĩ, đến cả hốc mắt cũng gầy đi rồi.Quận chúa Minh Châu thấy vậy trong lòng có chút khó chịu.Mộ Dung Bắc Uyên thân là một vương gia, tại sao lại quan tâm tới một thường dân như vậy.Với lại sau khi biết Triệu Minh đi đổi người, thái độ của hắn đối với nàng ta vô cùng lạnh nhạt.Không lẽ là trong lòng của Mộ Dung Bắc Uyên, đường đường là một công chúa như nàng ta, cũng không bằng một người bình thường hay sao?Nếu như Mộ Dung Bắc Uyên vì vậy mà oán trách mình, thì quận chúa Minh Châu cũng không muốn vậy.Nhưng mà nàng ta có tâm tư khác với hắn, bởi vậy mới đặc biệt bảo thị vệ bên cạnh đi ra chợ mua một con chim bồ câu trắng về.Lại bảo nha hoàn bên cạnh hầm một nồi súp và làm một số món ăn.Thấy đến giờ cơm, nàng bưng đĩa đi vào trong doanh lều của Mộ Dung Bắc Uyên.
Chương 1674
Từ đó mới khiến hắn ta nghi ngờ có sự tồn tại của vu y ở trong doanh trại.
Vì vậy, hắn ta tìm Triệu Khương Lan qua đó, không lẽ là hy vọng Triệu Khương Lan có thể thay đổi doanh trại, đứng về phe của hắn ta, đối đầu với chính mình?
Nếu mà như vậy thật, thì có lẽ Liên Tư Thành sẽ không vội mà ra tay tàn bạo với Triệu Khương Lan đâu.
Đây là những gì mà trước mắt Mộ Dung Bắc Uyên có thể suy nghĩ tới, là ý nghĩ an ủi bản thân nhất.
Giang Dương có chút nghiêm trọng nói: “Điện hạ, Triệu công tử hình như có để lại cho người một bức thư, người xem thử đi.”
Mộ Dung Bắc Uyên quay đầu đi vào trong lều doanh, hắn tìm thấy bức thư trong quyển sách mà bản thân thường xem.
“Cách nhau ngàn dặm, vầng trăng này…”
Bởi vậy Triệu Khương Lan đã đoán trước được, bản thân lần này đi có thể sẽ bị người ta bắt đi, nhưng nàng ấy vẫn cứ đi.
Chỉ vì nàng ấy sợ nếu mình không đi thì quận chúa Minh Châu sẽ mất mạng, sợ lòng quân dao động, sau đó là hỗn loạn.
Còn vì nàng ấy bảo quận chúa Minh Châu đi mua thuốc mà cảm thấy tự trách, nhưng xuất phát điểm của nàng là muốn nhanh chóng cứu người, muốn để cho những binh lính bị bỏng nhanh chóng hồi phục.
Từ đầu chí cuối, nàng không có bất kỳ lỗi lầm gì, nhưng đã gánh hết tất cả trách nhiệm.
Mộ Dung Bắc Uyên nắm chặt lá thư ở trong tay, đây cũng không phải lần đầu tiên hắn đánh mất Khương Lan. Nhưng hắn không thể chấp nhận! Không có cách nào chấp nhận!
Vốn dĩ hắn còn nghĩ rằng, cực khổ lắm mới có thể đem Triệu Khương Lan trở về, nhất định phải bảo vệ nàng thật kĩ, bất luận thế nào đi nữa cũng không được để nàng xảy ra chuyện gì.
Mới không bao lâu, Triệu Khương Lan lại lần nữa rơi vào hố sâu rồi.
Không được, hắn không thể sụp đổ hoàn toàn, Triệu Khương Lan vẫn còn đang đợi hắn.
Bất luận thế nào, hắn cũng phải nghĩ ra một đối sách, đánh bại Liên Tư Thành, đem Triệu Khương Lan quay về.
Mộ Dung Bắc Uyên dặn dò xuống, cho người bí mật theo dõi tình hình của thủy quân Đông Nam.
Tuy rằng người mà hắn phái đi không thể tiếp cận doanh trại chính, nhưng ít ra cũng có thể nghe ngóng được một chút tin tức.
Chí ít, hắn muốn biết được an nguy của Triệu Khương Lan mọi lúc.
Vì muốn phá giải trận hỏa công của Liên Tư Thành, Mộ Dung Bắc Uyên nhốt mình trong đại doanh trầm tư suy nghĩ, đến cả hốc mắt cũng gầy đi rồi.
Quận chúa Minh Châu thấy vậy trong lòng có chút khó chịu.
Mộ Dung Bắc Uyên thân là một vương gia, tại sao lại quan tâm tới một thường dân như vậy.
Với lại sau khi biết Triệu Minh đi đổi người, thái độ của hắn đối với nàng ta vô cùng lạnh nhạt.
Không lẽ là trong lòng của Mộ Dung Bắc Uyên, đường đường là một công chúa như nàng ta, cũng không bằng một người bình thường hay sao?
Nếu như Mộ Dung Bắc Uyên vì vậy mà oán trách mình, thì quận chúa Minh Châu cũng không muốn vậy.
Nhưng mà nàng ta có tâm tư khác với hắn, bởi vậy mới đặc biệt bảo thị vệ bên cạnh đi ra chợ mua một con chim bồ câu trắng về.
Lại bảo nha hoàn bên cạnh hầm một nồi súp và làm một số món ăn.
Thấy đến giờ cơm, nàng bưng đĩa đi vào trong doanh lều của Mộ Dung Bắc Uyên.
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1674Từ đó mới khiến hắn ta nghi ngờ có sự tồn tại của vu y ở trong doanh trại.Vì vậy, hắn ta tìm Triệu Khương Lan qua đó, không lẽ là hy vọng Triệu Khương Lan có thể thay đổi doanh trại, đứng về phe của hắn ta, đối đầu với chính mình?Nếu mà như vậy thật, thì có lẽ Liên Tư Thành sẽ không vội mà ra tay tàn bạo với Triệu Khương Lan đâu.Đây là những gì mà trước mắt Mộ Dung Bắc Uyên có thể suy nghĩ tới, là ý nghĩ an ủi bản thân nhất.Giang Dương có chút nghiêm trọng nói: “Điện hạ, Triệu công tử hình như có để lại cho người một bức thư, người xem thử đi.”Mộ Dung Bắc Uyên quay đầu đi vào trong lều doanh, hắn tìm thấy bức thư trong quyển sách mà bản thân thường xem.“Cách nhau ngàn dặm, vầng trăng này…”Bởi vậy Triệu Khương Lan đã đoán trước được, bản thân lần này đi có thể sẽ bị người ta bắt đi, nhưng nàng ấy vẫn cứ đi.Chỉ vì nàng ấy sợ nếu mình không đi thì quận chúa Minh Châu sẽ mất mạng, sợ lòng quân dao động, sau đó là hỗn loạn.Còn vì nàng ấy bảo quận chúa Minh Châu đi mua thuốc mà cảm thấy tự trách, nhưng xuất phát điểm của nàng là muốn nhanh chóng cứu người, muốn để cho những binh lính bị bỏng nhanh chóng hồi phục.Từ đầu chí cuối, nàng không có bất kỳ lỗi lầm gì, nhưng đã gánh hết tất cả trách nhiệm.Mộ Dung Bắc Uyên nắm chặt lá thư ở trong tay, đây cũng không phải lần đầu tiên hắn đánh mất Khương Lan. Nhưng hắn không thể chấp nhận! Không có cách nào chấp nhận!Vốn dĩ hắn còn nghĩ rằng, cực khổ lắm mới có thể đem Triệu Khương Lan trở về, nhất định phải bảo vệ nàng thật kĩ, bất luận thế nào đi nữa cũng không được để nàng xảy ra chuyện gì.Mới không bao lâu, Triệu Khương Lan lại lần nữa rơi vào hố sâu rồi.Không được, hắn không thể sụp đổ hoàn toàn, Triệu Khương Lan vẫn còn đang đợi hắn.Bất luận thế nào, hắn cũng phải nghĩ ra một đối sách, đánh bại Liên Tư Thành, đem Triệu Khương Lan quay về.Mộ Dung Bắc Uyên dặn dò xuống, cho người bí mật theo dõi tình hình của thủy quân Đông Nam.Tuy rằng người mà hắn phái đi không thể tiếp cận doanh trại chính, nhưng ít ra cũng có thể nghe ngóng được một chút tin tức.Chí ít, hắn muốn biết được an nguy của Triệu Khương Lan mọi lúc.Vì muốn phá giải trận hỏa công của Liên Tư Thành, Mộ Dung Bắc Uyên nhốt mình trong đại doanh trầm tư suy nghĩ, đến cả hốc mắt cũng gầy đi rồi.Quận chúa Minh Châu thấy vậy trong lòng có chút khó chịu.Mộ Dung Bắc Uyên thân là một vương gia, tại sao lại quan tâm tới một thường dân như vậy.Với lại sau khi biết Triệu Minh đi đổi người, thái độ của hắn đối với nàng ta vô cùng lạnh nhạt.Không lẽ là trong lòng của Mộ Dung Bắc Uyên, đường đường là một công chúa như nàng ta, cũng không bằng một người bình thường hay sao?Nếu như Mộ Dung Bắc Uyên vì vậy mà oán trách mình, thì quận chúa Minh Châu cũng không muốn vậy.Nhưng mà nàng ta có tâm tư khác với hắn, bởi vậy mới đặc biệt bảo thị vệ bên cạnh đi ra chợ mua một con chim bồ câu trắng về.Lại bảo nha hoàn bên cạnh hầm một nồi súp và làm một số món ăn.Thấy đến giờ cơm, nàng bưng đĩa đi vào trong doanh lều của Mộ Dung Bắc Uyên.