Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…

Chương 1749

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1749Triệu Khương Lan trợn to hai mắt, dù đang là giữa hè thì nàng vẫn lạnh đến phát run.“Câm miệng!”Ngụy An nhổ ra một búng máu, vẻ mặt thâm độc: “Cho dù các ngươi thắng thì đã sao, vì thế mà một vị nhi tử ngoan nở mày nở mặt vô cùng như vậy bị bỏ mạng, Hoàng thượng có thể vui vẻ sao? Haha, kéo được Thần Vương xuống địa ngục thì dù ta chết ở đây cũng đáng.”Triệu Khương Lan gầm lên: “Ta bảo ngươi câm miệng!”Nàng gần như điên cuồng mà dồn sức đâm xuống, cuối cùng Ngụy An không chịu nổi, chết không nhắm mắt.Triệu Khương Lan lạnh lùng rút kiếm dài ra, máu bắn ra văng tung tóe vào mặt nàng nhưng nàng giống như không thấy.“Triệu công tử, La tướng quân còn đang chờ ngài, chúng ta vẫn nên mau đi ra ngoài thôi.”Nàng không nhớ là mình đi ra ngoài như thế nào, mưa to đã khiến quần áo của tất cả mọi người dính ướt từ lâu.Triệu Khương Lan đi trong cơn mưa rào, cảm thấy sức lực toàn thân cũng bị nước mưa rửa trôi gần hết.“Công tử, Triệu công tử!”Trong hoảng hốt, có người cao giọng kêu gọi bên tai nàng.Nàng mơ màng ngẩng đầu lên, đối mặt với ánh mắt lo lắng của Hồng Vân.Hồng Vân đã sớm biết Triệu Khương Lan được Mộ Dung Bắc Uyên len lén mang theo trở về, cũng đoán được nàng giả nam là vì mai danh ẩn tính.Nhưng bây giờ thấy Triệu Khương Lan, nàng ấy vẫn lo lắng trong lòng.Nàng ấy chưa từng thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Triệu Khương Lan.Rõ ràng chủ thượng là luôn vui vẻ tùy ý, đối mặt với nhiều khó khăn hơn nữa cũng chưa bao giờ biết lùi bước.Mà tuyệt đối không phải dáng vẻ bây giờ.La Tước phóng ngựa từ một hướng khác tới, hỏi có phần bức thiết: “Triệu công tử, điện hạ vẫn không có tin tức gì sao?”Triệu Khương Lan đau khổ nhắm mắt lại, hồi lâu mới lắc đầu một cái thật chậm.Hồng Vân thấy nàng như vậy đau lòng không thôi: “Liên Tư Thành đã trốn nhưng phó tướng dưới quyền hắn vẫn đang liều chết phản kháng, nơi này quá hỗn loạn, trước hết ngài lui về nơi an toàn đi.”Nàng ấy nháy mắt với Mai Hương, Mai Hương lập tức kéo Triệu Khương Lan đi.Sau bảy tám giờ, trong thành vẫn hỗn loạn không ngừng.Khắp nơi đều là tiếng kêu khóc và vết máu.Cho dù mưa to như trút nước cũng không thể nào rửa sạch hết mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.Mai Hương bưng bát cháo không biết từ đâu đưa cho Triệu Khương Lan: “Hồng Vân cô nương bảo chúng ta đừng vội ra ngoài, nàng ấy và La tướng quân sẽ ứng phó hết sức. Ngài ăn chút gì trước đã, vừa mới mắc mưa, đừng…”Tí tách.Nước mắt của Triệu Khương Lan rơi không có trật tự, từng giọt rơi xuống trong bát.Giọng nói của Mai Hương hơi ngừng, chỉ có thể ngồi xổm xuống đất, không biết làm sao nhìn nàng.“Chủ thượng.”“Đã nhiều ngày như vậy rồi, chàng rời khỏi thuyền nhiều ngày như vậy rồi, vẫn không có bất cứ tin tức nào.”

Chương 1749

Triệu Khương Lan trợn to hai mắt, dù đang là giữa hè thì nàng vẫn lạnh đến phát run.

“Câm miệng!”

Ngụy An nhổ ra một búng máu, vẻ mặt thâm độc: “Cho dù các ngươi thắng thì đã sao, vì thế mà một vị nhi tử ngoan nở mày nở mặt vô cùng như vậy bị bỏ mạng, Hoàng thượng có thể vui vẻ sao? Haha, kéo được Thần Vương xuống địa ngục thì dù ta chết ở đây cũng đáng.”

Triệu Khương Lan gầm lên: “Ta bảo ngươi câm miệng!”

Nàng gần như điên cuồng mà dồn sức đâm xuống, cuối cùng Ngụy An không chịu nổi, chết không nhắm mắt.

Triệu Khương Lan lạnh lùng rút kiếm dài ra, máu bắn ra văng tung tóe vào mặt nàng nhưng nàng giống như không thấy.

“Triệu công tử, La tướng quân còn đang chờ ngài, chúng ta vẫn nên mau đi ra ngoài thôi.”

Nàng không nhớ là mình đi ra ngoài như thế nào, mưa to đã khiến quần áo của tất cả mọi người dính ướt từ lâu.

Triệu Khương Lan đi trong cơn mưa rào, cảm thấy sức lực toàn thân cũng bị nước mưa rửa trôi gần hết.

“Công tử, Triệu công tử!”

Trong hoảng hốt, có người cao giọng kêu gọi bên tai nàng.

Nàng mơ màng ngẩng đầu lên, đối mặt với ánh mắt lo lắng của Hồng Vân.

Hồng Vân đã sớm biết Triệu Khương Lan được Mộ Dung Bắc Uyên len lén mang theo trở về, cũng đoán được nàng giả nam là vì mai danh ẩn tính.

Nhưng bây giờ thấy Triệu Khương Lan, nàng ấy vẫn lo lắng trong lòng.

Nàng ấy chưa từng thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Triệu Khương Lan.

Rõ ràng chủ thượng là luôn vui vẻ tùy ý, đối mặt với nhiều khó khăn hơn nữa cũng chưa bao giờ biết lùi bước.

Mà tuyệt đối không phải dáng vẻ bây giờ.

La Tước phóng ngựa từ một hướng khác tới, hỏi có phần bức thiết: “Triệu công tử, điện hạ vẫn không có tin tức gì sao?”

Triệu Khương Lan đau khổ nhắm mắt lại, hồi lâu mới lắc đầu một cái thật chậm.

Hồng Vân thấy nàng như vậy đau lòng không thôi: “Liên Tư Thành đã trốn nhưng phó tướng dưới quyền hắn vẫn đang liều chết phản kháng, nơi này quá hỗn loạn, trước hết ngài lui về nơi an toàn đi.”

Nàng ấy nháy mắt với Mai Hương, Mai Hương lập tức kéo Triệu Khương Lan đi.

Sau bảy tám giờ, trong thành vẫn hỗn loạn không ngừng.

Khắp nơi đều là tiếng kêu khóc và vết máu.

Cho dù mưa to như trút nước cũng không thể nào rửa sạch hết mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.

Mai Hương bưng bát cháo không biết từ đâu đưa cho Triệu Khương Lan: “Hồng Vân cô nương bảo chúng ta đừng vội ra ngoài, nàng ấy và La tướng quân sẽ ứng phó hết sức. Ngài ăn chút gì trước đã, vừa mới mắc mưa, đừng…”

Tí tách.

Nước mắt của Triệu Khương Lan rơi không có trật tự, từng giọt rơi xuống trong bát.

Giọng nói của Mai Hương hơi ngừng, chỉ có thể ngồi xổm xuống đất, không biết làm sao nhìn nàng.

“Chủ thượng.”

“Đã nhiều ngày như vậy rồi, chàng rời khỏi thuyền nhiều ngày như vậy rồi, vẫn không có bất cứ tin tức nào.”

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1749Triệu Khương Lan trợn to hai mắt, dù đang là giữa hè thì nàng vẫn lạnh đến phát run.“Câm miệng!”Ngụy An nhổ ra một búng máu, vẻ mặt thâm độc: “Cho dù các ngươi thắng thì đã sao, vì thế mà một vị nhi tử ngoan nở mày nở mặt vô cùng như vậy bị bỏ mạng, Hoàng thượng có thể vui vẻ sao? Haha, kéo được Thần Vương xuống địa ngục thì dù ta chết ở đây cũng đáng.”Triệu Khương Lan gầm lên: “Ta bảo ngươi câm miệng!”Nàng gần như điên cuồng mà dồn sức đâm xuống, cuối cùng Ngụy An không chịu nổi, chết không nhắm mắt.Triệu Khương Lan lạnh lùng rút kiếm dài ra, máu bắn ra văng tung tóe vào mặt nàng nhưng nàng giống như không thấy.“Triệu công tử, La tướng quân còn đang chờ ngài, chúng ta vẫn nên mau đi ra ngoài thôi.”Nàng không nhớ là mình đi ra ngoài như thế nào, mưa to đã khiến quần áo của tất cả mọi người dính ướt từ lâu.Triệu Khương Lan đi trong cơn mưa rào, cảm thấy sức lực toàn thân cũng bị nước mưa rửa trôi gần hết.“Công tử, Triệu công tử!”Trong hoảng hốt, có người cao giọng kêu gọi bên tai nàng.Nàng mơ màng ngẩng đầu lên, đối mặt với ánh mắt lo lắng của Hồng Vân.Hồng Vân đã sớm biết Triệu Khương Lan được Mộ Dung Bắc Uyên len lén mang theo trở về, cũng đoán được nàng giả nam là vì mai danh ẩn tính.Nhưng bây giờ thấy Triệu Khương Lan, nàng ấy vẫn lo lắng trong lòng.Nàng ấy chưa từng thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Triệu Khương Lan.Rõ ràng chủ thượng là luôn vui vẻ tùy ý, đối mặt với nhiều khó khăn hơn nữa cũng chưa bao giờ biết lùi bước.Mà tuyệt đối không phải dáng vẻ bây giờ.La Tước phóng ngựa từ một hướng khác tới, hỏi có phần bức thiết: “Triệu công tử, điện hạ vẫn không có tin tức gì sao?”Triệu Khương Lan đau khổ nhắm mắt lại, hồi lâu mới lắc đầu một cái thật chậm.Hồng Vân thấy nàng như vậy đau lòng không thôi: “Liên Tư Thành đã trốn nhưng phó tướng dưới quyền hắn vẫn đang liều chết phản kháng, nơi này quá hỗn loạn, trước hết ngài lui về nơi an toàn đi.”Nàng ấy nháy mắt với Mai Hương, Mai Hương lập tức kéo Triệu Khương Lan đi.Sau bảy tám giờ, trong thành vẫn hỗn loạn không ngừng.Khắp nơi đều là tiếng kêu khóc và vết máu.Cho dù mưa to như trút nước cũng không thể nào rửa sạch hết mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.Mai Hương bưng bát cháo không biết từ đâu đưa cho Triệu Khương Lan: “Hồng Vân cô nương bảo chúng ta đừng vội ra ngoài, nàng ấy và La tướng quân sẽ ứng phó hết sức. Ngài ăn chút gì trước đã, vừa mới mắc mưa, đừng…”Tí tách.Nước mắt của Triệu Khương Lan rơi không có trật tự, từng giọt rơi xuống trong bát.Giọng nói của Mai Hương hơi ngừng, chỉ có thể ngồi xổm xuống đất, không biết làm sao nhìn nàng.“Chủ thượng.”“Đã nhiều ngày như vậy rồi, chàng rời khỏi thuyền nhiều ngày như vậy rồi, vẫn không có bất cứ tin tức nào.”

Chương 1749