Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ…

Chương 1853

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1853Mộ Dung Bắc Uyên không còn cách nào khác đành phải nói: “Thật ra nhi thần không thích quận chúa Minh Châu, mà tạm thời chiến sự của Thịnh Khang vừa mới qua đi, Giang Nam cũng vừa mới trở lại bình thường sau tình hình dịch bệnh, là lúc triều đình đang cần người tận sức. Điều nhi thần nghĩ lúc này đó là phân ưu với phụ hoàng chứ không nghĩ đến những thứ khác.”Chiêu Vũ đế chăm chú suy xét nhìn hắn một lúc lâu: “Uyên nhi, đừng nói là Hạ Chiêu vương, trên đường con hồi kinh đã có không ít đại thần nói bóng nói gió, hỏi về chuyện vợ kế của con. Cho dù con vẫn không bằng lòng lấy vợ thì cũng không thể tránh khỏi một sự thật, đó là sau này không thể không lấy vợ kế.”Mộ Dung Bắc Uyên nhướng mày: “Phụ hoàng, từ lâu nhi thần đã nói rõ với người rồi, đời này không có dự định kế vị. Chỉ mong Tam ca nhanh chóng hồi phục, danh chính ngôn thuận kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước. Nếu như tam ca thuận lợi bình phục thì nhi thần có lấy vợ hay không thì có gì quan trọng nữa chứ.”Chiêu Vũ đế có chút căng thẳng liếc mắt nhìn Triệu Minh rồi nghĩ thầm, Mộ Dung Bắc Uyên quả thật là cái gì cũng không giấu diếm người bên cạnh.Những chuyện liên quan đến giang sơn xã tắc, hắn lại nói ở trước mặt Triệu Minh mà không hề che đậy.Lỡ như truyền ra ngoài thì như thế nào.Tuy nhiên vẻ mặt của Triệu Minh vô cùng bình thản, dường như không có gì là kinh ngạc hay sợ hãi.Chiêu Vũ đế không khỏi suy nghĩ, có lẽ quan hệ của hai người họ thật sự rất tốt, Mộ Dung Bắc Uyên cũng đã lén nói với hắn những điều tương tự.Hắn ta nhịn không được, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: “Để con thành hôn lần nữa cũng không có liên quan gì đến chuyện ai là người kế vị, mà đó là suy nghĩ đến quý phủ của con. Con còn trẻ như vậy, tiên vương phi cũng không thể nào về bên cạnh con, không lẽ con muốn cứ luôn cô độc một mình sao? Cho dù là con muốn như vậy thì trẫm và mẫu phi con cũng tuyệt đối không đồng ý. Nói chung, mặc dù trẫm cho con có cơ hội hồi phục nhưng sẽ không để cho con cứ tùy ý làm càn như vậy, con suy nghĩ kĩ đi.”Chiêu Vũ đế nói xong, ánh mắt lại hướng về phía Triệu Minh.Hắn ta không đoán trước được là Triệu Minh lại từ bỏ điều kiện tốt mà hắn đã đề ra như vậy.Nhưng thấy Ninh Vân cũng lớn rồi, đừng nói là Huệ phi căng thẳng, hắn ta thân là phụ hoàng cũng muốn định hôn sự của Ninh Vân như bà ta.Chiêu Vũ đế suy nghĩ một chút rồi nói với Triệu Minh: “Như vậy đi, trẫm cho ngươi thêm thời gian để suy nghĩ. Triệu Minh, trẫm cảm thấy người là một người thông minh, vậy nên cũng đừng tùy ý để trẫm thất vọng.”Ra khỏi hoàng cung, tâm trạng của Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên đều vô cùng nặng nề.Ai mà nghĩ rằng, Chiêu Vũ đế lại muốn để nàng cưới Ninh Vân.Triệu Khương Lan xoa lông mày, buồn đến mức không nói nên lời.Mộ Dung Bắc Uyên chỉ đành phải an ủi nàng: “Dù sao thì hôm nay nàng đã từ chối phụ hoàng rồi, cái gọi là để nàng suy nghĩ cẩn thận của phụ hoàng chẳng qua là cảm thấy nàng có thể hồi tâm chuyển ý mà thôi, nếu như nàng thật sự không có chí hướng ở đây, kiên quyết từ chối thì phụ hoàng cũng không thể làm gì được nàng.”Triệu Khương Lan cũng nghĩ như vậy.Xét cho cùng thì nàng cũng là công thần trong việc chữa trị dịch bệnh, Chiêu Vũ đế lại tức giận vì sự lựa chọn của nàng nhưng chắc cũng không thể làm khó nàng, bức bách nàng làm việc mà nàng không thích.Mộ Dung Bắc Uyên đau lòng nhìn nàng: “Đây mà là tiệc chúc mừng gì chứ, ta hi vọng phụ hoàng không chú ý đến nàng, tránh làm cho người ta cứ nơm nớp lo sợ.”Về đến vương phủ, Triệu Khương Lan không muốn nghĩ đến những chuyện phiền lòng này.

Chương 1853

Mộ Dung Bắc Uyên không còn cách nào khác đành phải nói: “Thật ra nhi thần không thích quận chúa Minh Châu, mà tạm thời chiến sự của Thịnh Khang vừa mới qua đi, Giang Nam cũng vừa mới trở lại bình thường sau tình hình dịch bệnh, là lúc triều đình đang cần người tận sức. Điều nhi thần nghĩ lúc này đó là phân ưu với phụ hoàng chứ không nghĩ đến những thứ khác.”

Chiêu Vũ đế chăm chú suy xét nhìn hắn một lúc lâu: “Uyên nhi, đừng nói là Hạ Chiêu vương, trên đường con hồi kinh đã có không ít đại thần nói bóng nói gió, hỏi về chuyện vợ kế của con. Cho dù con vẫn không bằng lòng lấy vợ thì cũng không thể tránh khỏi một sự thật, đó là sau này không thể không lấy vợ kế.”

Mộ Dung Bắc Uyên nhướng mày: “Phụ hoàng, từ lâu nhi thần đã nói rõ với người rồi, đời này không có dự định kế vị. Chỉ mong Tam ca nhanh chóng hồi phục, danh chính ngôn thuận kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước. Nếu như tam ca thuận lợi bình phục thì nhi thần có lấy vợ hay không thì có gì quan trọng nữa chứ.”

Chiêu Vũ đế có chút căng thẳng liếc mắt nhìn Triệu Minh rồi nghĩ thầm, Mộ Dung Bắc Uyên quả thật là cái gì cũng không giấu diếm người bên cạnh.

Những chuyện liên quan đến giang sơn xã tắc, hắn lại nói ở trước mặt Triệu Minh mà không hề che đậy.

Lỡ như truyền ra ngoài thì như thế nào.

Tuy nhiên vẻ mặt của Triệu Minh vô cùng bình thản, dường như không có gì là kinh ngạc hay sợ hãi.

Chiêu Vũ đế không khỏi suy nghĩ, có lẽ quan hệ của hai người họ thật sự rất tốt, Mộ Dung Bắc Uyên cũng đã lén nói với hắn những điều tương tự.

Hắn ta nhịn không được, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: “Để con thành hôn lần nữa cũng không có liên quan gì đến chuyện ai là người kế vị, mà đó là suy nghĩ đến quý phủ của con. Con còn trẻ như vậy, tiên vương phi cũng không thể nào về bên cạnh con, không lẽ con muốn cứ luôn cô độc một mình sao? Cho dù là con muốn như vậy thì trẫm và mẫu phi con cũng tuyệt đối không đồng ý. Nói chung, mặc dù trẫm cho con có cơ hội hồi phục nhưng sẽ không để cho con cứ tùy ý làm càn như vậy, con suy nghĩ kĩ đi.”

Chiêu Vũ đế nói xong, ánh mắt lại hướng về phía Triệu Minh.

Hắn ta không đoán trước được là Triệu Minh lại từ bỏ điều kiện tốt mà hắn đã đề ra như vậy.

Nhưng thấy Ninh Vân cũng lớn rồi, đừng nói là Huệ phi căng thẳng, hắn ta thân là phụ hoàng cũng muốn định hôn sự của Ninh Vân như bà ta.

Chiêu Vũ đế suy nghĩ một chút rồi nói với Triệu Minh: “Như vậy đi, trẫm cho ngươi thêm thời gian để suy nghĩ. Triệu Minh, trẫm cảm thấy người là một người thông minh, vậy nên cũng đừng tùy ý để trẫm thất vọng.”

Ra khỏi hoàng cung, tâm trạng của Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên đều vô cùng nặng nề.

Ai mà nghĩ rằng, Chiêu Vũ đế lại muốn để nàng cưới Ninh Vân.

Triệu Khương Lan xoa lông mày, buồn đến mức không nói nên lời.

Mộ Dung Bắc Uyên chỉ đành phải an ủi nàng: “Dù sao thì hôm nay nàng đã từ chối phụ hoàng rồi, cái gọi là để nàng suy nghĩ cẩn thận của phụ hoàng chẳng qua là cảm thấy nàng có thể hồi tâm chuyển ý mà thôi, nếu như nàng thật sự không có chí hướng ở đây, kiên quyết từ chối thì phụ hoàng cũng không thể làm gì được nàng.”

Triệu Khương Lan cũng nghĩ như vậy.

Xét cho cùng thì nàng cũng là công thần trong việc chữa trị dịch bệnh, Chiêu Vũ đế lại tức giận vì sự lựa chọn của nàng nhưng chắc cũng không thể làm khó nàng, bức bách nàng làm việc mà nàng không thích.

Mộ Dung Bắc Uyên đau lòng nhìn nàng: “Đây mà là tiệc chúc mừng gì chứ, ta hi vọng phụ hoàng không chú ý đến nàng, tránh làm cho người ta cứ nơm nớp lo sợ.”

Về đến vương phủ, Triệu Khương Lan không muốn nghĩ đến những chuyện phiền lòng này.

Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh RaTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTriệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế. Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực. “Triệu Khương Lan, thân thể ngàn vàng của Công chúa Thiên Lăng há để ngươi mạo phạm? Năm mươi roi lần này chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu còn tái phạm, bản vương sẽ lột da ngươi!” Người nói chuyện có dáng người thon dài mà rắn rỏi, khí chất toàn thân lạnh như sương tuyết. Ai là Triệu Khương Lan? Nàng cơ hồ co giật vì đau đớn, hận không thể mắng to gã không mắt nào dám xuống tay với nàng. Nhưng một đoạn ký ức không thuộc về nàng chợt dâng trào. Nàng ngây ngẩn cả người, thế mà nàng đã trùng sinh? Triệu Khương Lan miễn cưỡng ngẩng đầu để thấy rõ người nói chuyện. Nam nhân vận huyền y làm tôn lên dung mạo tịch liêu mà xa cách, ngũ quan như bóng trăng. Người này chính là trượng phu hiện tại của nàng, Tứ vương gia Mộ Dung Bắc Uyên của vương triều Thịnh Khang. Thoạt nhìn ngỡ… Chương 1853Mộ Dung Bắc Uyên không còn cách nào khác đành phải nói: “Thật ra nhi thần không thích quận chúa Minh Châu, mà tạm thời chiến sự của Thịnh Khang vừa mới qua đi, Giang Nam cũng vừa mới trở lại bình thường sau tình hình dịch bệnh, là lúc triều đình đang cần người tận sức. Điều nhi thần nghĩ lúc này đó là phân ưu với phụ hoàng chứ không nghĩ đến những thứ khác.”Chiêu Vũ đế chăm chú suy xét nhìn hắn một lúc lâu: “Uyên nhi, đừng nói là Hạ Chiêu vương, trên đường con hồi kinh đã có không ít đại thần nói bóng nói gió, hỏi về chuyện vợ kế của con. Cho dù con vẫn không bằng lòng lấy vợ thì cũng không thể tránh khỏi một sự thật, đó là sau này không thể không lấy vợ kế.”Mộ Dung Bắc Uyên nhướng mày: “Phụ hoàng, từ lâu nhi thần đã nói rõ với người rồi, đời này không có dự định kế vị. Chỉ mong Tam ca nhanh chóng hồi phục, danh chính ngôn thuận kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước. Nếu như tam ca thuận lợi bình phục thì nhi thần có lấy vợ hay không thì có gì quan trọng nữa chứ.”Chiêu Vũ đế có chút căng thẳng liếc mắt nhìn Triệu Minh rồi nghĩ thầm, Mộ Dung Bắc Uyên quả thật là cái gì cũng không giấu diếm người bên cạnh.Những chuyện liên quan đến giang sơn xã tắc, hắn lại nói ở trước mặt Triệu Minh mà không hề che đậy.Lỡ như truyền ra ngoài thì như thế nào.Tuy nhiên vẻ mặt của Triệu Minh vô cùng bình thản, dường như không có gì là kinh ngạc hay sợ hãi.Chiêu Vũ đế không khỏi suy nghĩ, có lẽ quan hệ của hai người họ thật sự rất tốt, Mộ Dung Bắc Uyên cũng đã lén nói với hắn những điều tương tự.Hắn ta nhịn không được, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: “Để con thành hôn lần nữa cũng không có liên quan gì đến chuyện ai là người kế vị, mà đó là suy nghĩ đến quý phủ của con. Con còn trẻ như vậy, tiên vương phi cũng không thể nào về bên cạnh con, không lẽ con muốn cứ luôn cô độc một mình sao? Cho dù là con muốn như vậy thì trẫm và mẫu phi con cũng tuyệt đối không đồng ý. Nói chung, mặc dù trẫm cho con có cơ hội hồi phục nhưng sẽ không để cho con cứ tùy ý làm càn như vậy, con suy nghĩ kĩ đi.”Chiêu Vũ đế nói xong, ánh mắt lại hướng về phía Triệu Minh.Hắn ta không đoán trước được là Triệu Minh lại từ bỏ điều kiện tốt mà hắn đã đề ra như vậy.Nhưng thấy Ninh Vân cũng lớn rồi, đừng nói là Huệ phi căng thẳng, hắn ta thân là phụ hoàng cũng muốn định hôn sự của Ninh Vân như bà ta.Chiêu Vũ đế suy nghĩ một chút rồi nói với Triệu Minh: “Như vậy đi, trẫm cho ngươi thêm thời gian để suy nghĩ. Triệu Minh, trẫm cảm thấy người là một người thông minh, vậy nên cũng đừng tùy ý để trẫm thất vọng.”Ra khỏi hoàng cung, tâm trạng của Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên đều vô cùng nặng nề.Ai mà nghĩ rằng, Chiêu Vũ đế lại muốn để nàng cưới Ninh Vân.Triệu Khương Lan xoa lông mày, buồn đến mức không nói nên lời.Mộ Dung Bắc Uyên chỉ đành phải an ủi nàng: “Dù sao thì hôm nay nàng đã từ chối phụ hoàng rồi, cái gọi là để nàng suy nghĩ cẩn thận của phụ hoàng chẳng qua là cảm thấy nàng có thể hồi tâm chuyển ý mà thôi, nếu như nàng thật sự không có chí hướng ở đây, kiên quyết từ chối thì phụ hoàng cũng không thể làm gì được nàng.”Triệu Khương Lan cũng nghĩ như vậy.Xét cho cùng thì nàng cũng là công thần trong việc chữa trị dịch bệnh, Chiêu Vũ đế lại tức giận vì sự lựa chọn của nàng nhưng chắc cũng không thể làm khó nàng, bức bách nàng làm việc mà nàng không thích.Mộ Dung Bắc Uyên đau lòng nhìn nàng: “Đây mà là tiệc chúc mừng gì chứ, ta hi vọng phụ hoàng không chú ý đến nàng, tránh làm cho người ta cứ nơm nớp lo sợ.”Về đến vương phủ, Triệu Khương Lan không muốn nghĩ đến những chuyện phiền lòng này.

Chương 1853