Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 47: Dịu dàng đến mức làm người ta kinh ngạc
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3hưng nó tỏa ra mùi thơm nức mũi, nồng nàn mà tinh tế, là loại rượu vang mà tôi thích nhất.” Roth nhận ly rượu từ gã bồi bàn, cười và hơi lắc nhẹ ly rượu màu đỏ hơi đen.Lưu Chấn cũng nhận rượu từ gã bồi bàn, sau đó cười nói: “Ngài Roth thật biết hưởng thụ.”“Giống như các vị hay nói, đời chẳng được bao lâu nên cứ mặc sức mà tận hưởngTận hưởng thú vui trước mắt mới là quan trọng nhất.” Nói xong, Roth hít hương thơm của rượu, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãnNhiếp Nhiên đứng bên cạnh vừa dán chặt mắt vào hai người kia, chỉ sợ bọn họ nâng cốc uống vào, vừa cố gắng nghĩ xem phải làm thế nào để ngăn cảnNhưng mà, đúng lúc cô đang tập trung quan sát Roth và Lưu Chấn, đột nhiên, chóp mũi3thoáng ngửi được một mùi rất nhẹ, rất nhạtTầm mắt cô lập tức di chuyển tới ly rượu vang mà gã bồi bàn đưa cho Hoắc Hoành, rượu màu đỏ hơi đen ở trong chiếc ly chân dài hơi sánh lên, hương rượu lan vào không khí.Ánh mắt cô nheo lại, lập tức tập trung vào mục tiêu.Thì ra, mục tiêu của gã sát thủ kia là Hoắc Hoành.Thấy gã đưa ly rượu tới, Hoắc Hoành cũng lập tức cầm lên định uống, dưới tình thế cấp bách, cô cũng không quan tâm tới sự cẩn trọng hay cố ý làm mờ nhạt bản thân nữaCô cố tình nghiêng người, đụng mạnh vào vai Hoắc Hoành, kêu đau một tiếng, “Ổi!” Nháy mắt, ly rượu vang đỏ bị văng đi.“Choang..” chiếc ly rơi xuống đất, vỡ tan tànhHoắc Hoành vội vàng giúp cô đứng thẳng lênSau khi Nhiếp Nhiên1luống cuống đứng thẳng người lên thì liên tục cúi đầu xin lỗi, “Rất..rất xin lỗi, rất xin lỗi ngài Hoắc, tôi..tôi...”“Cô làm sao thế hả!” A Hổ đưa tay kéo cô sang một bên, cẩn thận xem xét xem Hoắc Hoành có bị thương ở đâu khôngTầm mắt của mọi người trong phòng đều tập trung lên người Nhiếp NhiênVệ Vi thấy cô không cẩn thận như thế thì không khỏi thầm cười lạnhChờ xem Hoắc Nhị thiếu sẽ trừng trị cô ta như thế nào!Nhưng ai ngờ, Hoắc Hoành không những không tức giận mà còn lo lắng hỏi han: “Có phải vết thương ở chân lại tái phát rồi không?”Nhiếp Nhiên rũ mắt, lắc đầu, “Vẫn..vẫn ổn..Không có gì trở ngại...” “Có cần ra ngoài nghỉ ngơi chút không?”“Không..không cần..vừa rồi tôi chỉ vô tình loạng choạng thôi.” Dường như Nhiếp Nhiên rất kinh hãi, lùi6vào trong một gócĐiều này khiến cho mọi người ở đây đều kinh ngạc, chẳng lẽ Hoắc Nhị thiếu này lại thích một đứa con gái nhát gan chẳng ra sao thế này ư? Thể thì thật sự quá kinh khủng rồi! Vì có màn lộn xộn nhỏ này, A Hổ tìm người dọn dẹp một chút.Gã bồi bàn kia lại bưng một ly rượu khác tới trước mặt Hoắc Hoành, “Thưa ngài, tối rót cho ngài một ly khác.”Nói xong, lại rót rượu cho anh.Trái tim Nhiếp Nhiên lại căng thẳngTuy rằng cô thấy chỉ có một ly rượu bị bỏ thuốc, nhưng không có nghĩa là sát thủ này không có kế hoạch BLỡ như xảy ra chuyện gì, cô còn lấy cái cớ chân bị thương thì quá giả dối rồi! Nhiếp Nhiên đứng ở một bên, cứ vậy trơ mắt nhìn chai rượu chậm rãi4nghiêng đi...
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3hưng nó tỏa ra mùi thơm nức mũi, nồng nàn mà tinh tế, là loại rượu vang mà tôi thích nhất.” Roth nhận ly rượu từ gã bồi bàn, cười và hơi lắc nhẹ ly rượu màu đỏ hơi đen.Lưu Chấn cũng nhận rượu từ gã bồi bàn, sau đó cười nói: “Ngài Roth thật biết hưởng thụ.”“Giống như các vị hay nói, đời chẳng được bao lâu nên cứ mặc sức mà tận hưởngTận hưởng thú vui trước mắt mới là quan trọng nhất.” Nói xong, Roth hít hương thơm của rượu, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãnNhiếp Nhiên đứng bên cạnh vừa dán chặt mắt vào hai người kia, chỉ sợ bọn họ nâng cốc uống vào, vừa cố gắng nghĩ xem phải làm thế nào để ngăn cảnNhưng mà, đúng lúc cô đang tập trung quan sát Roth và Lưu Chấn, đột nhiên, chóp mũi3thoáng ngửi được một mùi rất nhẹ, rất nhạtTầm mắt cô lập tức di chuyển tới ly rượu vang mà gã bồi bàn đưa cho Hoắc Hoành, rượu màu đỏ hơi đen ở trong chiếc ly chân dài hơi sánh lên, hương rượu lan vào không khí.Ánh mắt cô nheo lại, lập tức tập trung vào mục tiêu.Thì ra, mục tiêu của gã sát thủ kia là Hoắc Hoành.Thấy gã đưa ly rượu tới, Hoắc Hoành cũng lập tức cầm lên định uống, dưới tình thế cấp bách, cô cũng không quan tâm tới sự cẩn trọng hay cố ý làm mờ nhạt bản thân nữaCô cố tình nghiêng người, đụng mạnh vào vai Hoắc Hoành, kêu đau một tiếng, “Ổi!” Nháy mắt, ly rượu vang đỏ bị văng đi.“Choang..” chiếc ly rơi xuống đất, vỡ tan tànhHoắc Hoành vội vàng giúp cô đứng thẳng lênSau khi Nhiếp Nhiên1luống cuống đứng thẳng người lên thì liên tục cúi đầu xin lỗi, “Rất..rất xin lỗi, rất xin lỗi ngài Hoắc, tôi..tôi...”“Cô làm sao thế hả!” A Hổ đưa tay kéo cô sang một bên, cẩn thận xem xét xem Hoắc Hoành có bị thương ở đâu khôngTầm mắt của mọi người trong phòng đều tập trung lên người Nhiếp NhiênVệ Vi thấy cô không cẩn thận như thế thì không khỏi thầm cười lạnhChờ xem Hoắc Nhị thiếu sẽ trừng trị cô ta như thế nào!Nhưng ai ngờ, Hoắc Hoành không những không tức giận mà còn lo lắng hỏi han: “Có phải vết thương ở chân lại tái phát rồi không?”Nhiếp Nhiên rũ mắt, lắc đầu, “Vẫn..vẫn ổn..Không có gì trở ngại...” “Có cần ra ngoài nghỉ ngơi chút không?”“Không..không cần..vừa rồi tôi chỉ vô tình loạng choạng thôi.” Dường như Nhiếp Nhiên rất kinh hãi, lùi6vào trong một gócĐiều này khiến cho mọi người ở đây đều kinh ngạc, chẳng lẽ Hoắc Nhị thiếu này lại thích một đứa con gái nhát gan chẳng ra sao thế này ư? Thể thì thật sự quá kinh khủng rồi! Vì có màn lộn xộn nhỏ này, A Hổ tìm người dọn dẹp một chút.Gã bồi bàn kia lại bưng một ly rượu khác tới trước mặt Hoắc Hoành, “Thưa ngài, tối rót cho ngài một ly khác.”Nói xong, lại rót rượu cho anh.Trái tim Nhiếp Nhiên lại căng thẳngTuy rằng cô thấy chỉ có một ly rượu bị bỏ thuốc, nhưng không có nghĩa là sát thủ này không có kế hoạch BLỡ như xảy ra chuyện gì, cô còn lấy cái cớ chân bị thương thì quá giả dối rồi! Nhiếp Nhiên đứng ở một bên, cứ vậy trơ mắt nhìn chai rượu chậm rãi4nghiêng đi...
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3hưng nó tỏa ra mùi thơm nức mũi, nồng nàn mà tinh tế, là loại rượu vang mà tôi thích nhất.” Roth nhận ly rượu từ gã bồi bàn, cười và hơi lắc nhẹ ly rượu màu đỏ hơi đen.Lưu Chấn cũng nhận rượu từ gã bồi bàn, sau đó cười nói: “Ngài Roth thật biết hưởng thụ.”“Giống như các vị hay nói, đời chẳng được bao lâu nên cứ mặc sức mà tận hưởngTận hưởng thú vui trước mắt mới là quan trọng nhất.” Nói xong, Roth hít hương thơm của rượu, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãnNhiếp Nhiên đứng bên cạnh vừa dán chặt mắt vào hai người kia, chỉ sợ bọn họ nâng cốc uống vào, vừa cố gắng nghĩ xem phải làm thế nào để ngăn cảnNhưng mà, đúng lúc cô đang tập trung quan sát Roth và Lưu Chấn, đột nhiên, chóp mũi3thoáng ngửi được một mùi rất nhẹ, rất nhạtTầm mắt cô lập tức di chuyển tới ly rượu vang mà gã bồi bàn đưa cho Hoắc Hoành, rượu màu đỏ hơi đen ở trong chiếc ly chân dài hơi sánh lên, hương rượu lan vào không khí.Ánh mắt cô nheo lại, lập tức tập trung vào mục tiêu.Thì ra, mục tiêu của gã sát thủ kia là Hoắc Hoành.Thấy gã đưa ly rượu tới, Hoắc Hoành cũng lập tức cầm lên định uống, dưới tình thế cấp bách, cô cũng không quan tâm tới sự cẩn trọng hay cố ý làm mờ nhạt bản thân nữaCô cố tình nghiêng người, đụng mạnh vào vai Hoắc Hoành, kêu đau một tiếng, “Ổi!” Nháy mắt, ly rượu vang đỏ bị văng đi.“Choang..” chiếc ly rơi xuống đất, vỡ tan tànhHoắc Hoành vội vàng giúp cô đứng thẳng lênSau khi Nhiếp Nhiên1luống cuống đứng thẳng người lên thì liên tục cúi đầu xin lỗi, “Rất..rất xin lỗi, rất xin lỗi ngài Hoắc, tôi..tôi...”“Cô làm sao thế hả!” A Hổ đưa tay kéo cô sang một bên, cẩn thận xem xét xem Hoắc Hoành có bị thương ở đâu khôngTầm mắt của mọi người trong phòng đều tập trung lên người Nhiếp NhiênVệ Vi thấy cô không cẩn thận như thế thì không khỏi thầm cười lạnhChờ xem Hoắc Nhị thiếu sẽ trừng trị cô ta như thế nào!Nhưng ai ngờ, Hoắc Hoành không những không tức giận mà còn lo lắng hỏi han: “Có phải vết thương ở chân lại tái phát rồi không?”Nhiếp Nhiên rũ mắt, lắc đầu, “Vẫn..vẫn ổn..Không có gì trở ngại...” “Có cần ra ngoài nghỉ ngơi chút không?”“Không..không cần..vừa rồi tôi chỉ vô tình loạng choạng thôi.” Dường như Nhiếp Nhiên rất kinh hãi, lùi6vào trong một gócĐiều này khiến cho mọi người ở đây đều kinh ngạc, chẳng lẽ Hoắc Nhị thiếu này lại thích một đứa con gái nhát gan chẳng ra sao thế này ư? Thể thì thật sự quá kinh khủng rồi! Vì có màn lộn xộn nhỏ này, A Hổ tìm người dọn dẹp một chút.Gã bồi bàn kia lại bưng một ly rượu khác tới trước mặt Hoắc Hoành, “Thưa ngài, tối rót cho ngài một ly khác.”Nói xong, lại rót rượu cho anh.Trái tim Nhiếp Nhiên lại căng thẳngTuy rằng cô thấy chỉ có một ly rượu bị bỏ thuốc, nhưng không có nghĩa là sát thủ này không có kế hoạch BLỡ như xảy ra chuyện gì, cô còn lấy cái cớ chân bị thương thì quá giả dối rồi! Nhiếp Nhiên đứng ở một bên, cứ vậy trơ mắt nhìn chai rượu chậm rãi4nghiêng đi...