Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 260: Tỏ tình trong lúc chờ cứu viện (1)

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1huyện này vốn dĩ là chuyện gia đình, nếu như bây giờ anh nổ súng, thì đến lúc ấy em và ba không có cách nào để giúp anh được đâu.” “Giúp? Mày bớt nói chuyện cười đi được không? Đến nước này rồi mà mày còn giả bộ là em trai tốt à!” Hoắc Mân cười hung ácLưu Chẩn đứng một bên nhìn cảnh hai anh em bọn họ đấu đá nhau, không khí căng thẳng ngày càng dâng cao, Ông ta im lặng không nói lời nào đứng sau lưng Hoắc Mân, đề phòng đến lúc Hoắc Hoành nổ súng thì có Hoắc Mân đỡ đạn cho mìnhDù sao thì cũng là mâu thuẫn nội bộ giữa anh em bọn họ, ông ta không muốn can thiệp vào để rồi thành kẻ chết thay“Tao nói cho mày biết, nếu mày không muốn cô ta chết thì3mày lấy súng bên hồng ra đặt lên thái dương của mày sau đó nổ súng.” Hoắc Mân đặt súng lên thái dương của Nhiếp Nhiên đe dọa: “Nếu không, tao giết nó!” Nhiếp Nhiên thấy thái dương của mình có một lực mạnh tác động lên, trong lòng vô cùng tức giậnCả đời này chưa có kẻ nào dám dí súng vào đầu cô như thế này, đúng là muốn tìm đường chết mà! Sau khi Hoắc Hoành nghe thấy lời đe dọa của Hoắc Mân xong thì không hề có động tĩnh gì, ngồi yên ở đó nhìn về phía Nhiếp Nhiên với ánh mắt thâm tìnhHoắc Mân cười lạnh, “Sao nào, sợ chết à? Vậy thì được.” Nói rồi, hắn dí tay mạnh hơn vào cò như thể sắp bắn thật đến nơiCon người của Hoắc Hoành co lại, anh lập tức trả lời: “Được!”2Một tiếng “được” đó làm A Hổ ở phía sau vô cùng sửng sốt hét lên, “Nhị thiếu!” Nhị thiếu điên rồi sao? Sao lại có thể đồng ý chứ!Để súng lên thái dương còn không phải là tự sát sao! Vì một người con gái mà tự sát, lại còn là một cô gái bình thường, chuyện này truyền ra ngoài thì đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Tiếc là Hoắc Hoành dường như không nghe thấy tiếng của A Hổ, ánh mắt anh vẫn tập trung hoàn toàn về phía cánh tay cầm súng của Hoắc Mân, “Anh đừng đụng đến cô ấy.” Hoắc Mân cười đắc ý, “Thấy đau lòng thì rút súng ra, nhanh lên!”Hôm nay, hắn nhất định phải khiến Hoắc Hoành chết ở đây, nếu không thì không thể nguôi đi cơn giận trong lòng hắnHơn nữa, chỉ cần Hoắc Hoành1chết, vậy thì Hoắc thị chỉ còn mình hắn là người thừa kế, không cần biết tốt xấu thể nào, ba hắn sẽ không còn sự lựa chọn nào khácĐến lúc ấy có khi baa hắn còn phải mời hắn về ấy chứCàng nghĩ Hoắc Mân càng thấy mình nghĩ đúng đắnHắn đang chìm trong suy nghĩ của chính mình những ánh mắt lại luôn để ý đến hành động của Hoắc HoànhHắn nghĩ Hoắc Hoành đang muốn đối phó với mình nên vội vàng túm lấy Nhiếp Nhiên, “Mày đừng có đùa với tao, mày mà làm tao sợ, run tay thì..hahaha...” Tiếng cười đó làm cho tay Hoắc Hoành khựng lại, những lời sau đó không cần nói cũng biết rồi.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1huyện này vốn dĩ là chuyện gia đình, nếu như bây giờ anh nổ súng, thì đến lúc ấy em và ba không có cách nào để giúp anh được đâu.” “Giúp? Mày bớt nói chuyện cười đi được không? Đến nước này rồi mà mày còn giả bộ là em trai tốt à!” Hoắc Mân cười hung ácLưu Chẩn đứng một bên nhìn cảnh hai anh em bọn họ đấu đá nhau, không khí căng thẳng ngày càng dâng cao, Ông ta im lặng không nói lời nào đứng sau lưng Hoắc Mân, đề phòng đến lúc Hoắc Hoành nổ súng thì có Hoắc Mân đỡ đạn cho mìnhDù sao thì cũng là mâu thuẫn nội bộ giữa anh em bọn họ, ông ta không muốn can thiệp vào để rồi thành kẻ chết thay“Tao nói cho mày biết, nếu mày không muốn cô ta chết thì3mày lấy súng bên hồng ra đặt lên thái dương của mày sau đó nổ súng.” Hoắc Mân đặt súng lên thái dương của Nhiếp Nhiên đe dọa: “Nếu không, tao giết nó!” Nhiếp Nhiên thấy thái dương của mình có một lực mạnh tác động lên, trong lòng vô cùng tức giậnCả đời này chưa có kẻ nào dám dí súng vào đầu cô như thế này, đúng là muốn tìm đường chết mà! Sau khi Hoắc Hoành nghe thấy lời đe dọa của Hoắc Mân xong thì không hề có động tĩnh gì, ngồi yên ở đó nhìn về phía Nhiếp Nhiên với ánh mắt thâm tìnhHoắc Mân cười lạnh, “Sao nào, sợ chết à? Vậy thì được.” Nói rồi, hắn dí tay mạnh hơn vào cò như thể sắp bắn thật đến nơiCon người của Hoắc Hoành co lại, anh lập tức trả lời: “Được!”2Một tiếng “được” đó làm A Hổ ở phía sau vô cùng sửng sốt hét lên, “Nhị thiếu!” Nhị thiếu điên rồi sao? Sao lại có thể đồng ý chứ!Để súng lên thái dương còn không phải là tự sát sao! Vì một người con gái mà tự sát, lại còn là một cô gái bình thường, chuyện này truyền ra ngoài thì đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Tiếc là Hoắc Hoành dường như không nghe thấy tiếng của A Hổ, ánh mắt anh vẫn tập trung hoàn toàn về phía cánh tay cầm súng của Hoắc Mân, “Anh đừng đụng đến cô ấy.” Hoắc Mân cười đắc ý, “Thấy đau lòng thì rút súng ra, nhanh lên!”Hôm nay, hắn nhất định phải khiến Hoắc Hoành chết ở đây, nếu không thì không thể nguôi đi cơn giận trong lòng hắnHơn nữa, chỉ cần Hoắc Hoành1chết, vậy thì Hoắc thị chỉ còn mình hắn là người thừa kế, không cần biết tốt xấu thể nào, ba hắn sẽ không còn sự lựa chọn nào khácĐến lúc ấy có khi baa hắn còn phải mời hắn về ấy chứCàng nghĩ Hoắc Mân càng thấy mình nghĩ đúng đắnHắn đang chìm trong suy nghĩ của chính mình những ánh mắt lại luôn để ý đến hành động của Hoắc HoànhHắn nghĩ Hoắc Hoành đang muốn đối phó với mình nên vội vàng túm lấy Nhiếp Nhiên, “Mày đừng có đùa với tao, mày mà làm tao sợ, run tay thì..hahaha...” Tiếng cười đó làm cho tay Hoắc Hoành khựng lại, những lời sau đó không cần nói cũng biết rồi.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1huyện này vốn dĩ là chuyện gia đình, nếu như bây giờ anh nổ súng, thì đến lúc ấy em và ba không có cách nào để giúp anh được đâu.” “Giúp? Mày bớt nói chuyện cười đi được không? Đến nước này rồi mà mày còn giả bộ là em trai tốt à!” Hoắc Mân cười hung ácLưu Chẩn đứng một bên nhìn cảnh hai anh em bọn họ đấu đá nhau, không khí căng thẳng ngày càng dâng cao, Ông ta im lặng không nói lời nào đứng sau lưng Hoắc Mân, đề phòng đến lúc Hoắc Hoành nổ súng thì có Hoắc Mân đỡ đạn cho mìnhDù sao thì cũng là mâu thuẫn nội bộ giữa anh em bọn họ, ông ta không muốn can thiệp vào để rồi thành kẻ chết thay“Tao nói cho mày biết, nếu mày không muốn cô ta chết thì3mày lấy súng bên hồng ra đặt lên thái dương của mày sau đó nổ súng.” Hoắc Mân đặt súng lên thái dương của Nhiếp Nhiên đe dọa: “Nếu không, tao giết nó!” Nhiếp Nhiên thấy thái dương của mình có một lực mạnh tác động lên, trong lòng vô cùng tức giậnCả đời này chưa có kẻ nào dám dí súng vào đầu cô như thế này, đúng là muốn tìm đường chết mà! Sau khi Hoắc Hoành nghe thấy lời đe dọa của Hoắc Mân xong thì không hề có động tĩnh gì, ngồi yên ở đó nhìn về phía Nhiếp Nhiên với ánh mắt thâm tìnhHoắc Mân cười lạnh, “Sao nào, sợ chết à? Vậy thì được.” Nói rồi, hắn dí tay mạnh hơn vào cò như thể sắp bắn thật đến nơiCon người của Hoắc Hoành co lại, anh lập tức trả lời: “Được!”2Một tiếng “được” đó làm A Hổ ở phía sau vô cùng sửng sốt hét lên, “Nhị thiếu!” Nhị thiếu điên rồi sao? Sao lại có thể đồng ý chứ!Để súng lên thái dương còn không phải là tự sát sao! Vì một người con gái mà tự sát, lại còn là một cô gái bình thường, chuyện này truyền ra ngoài thì đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Tiếc là Hoắc Hoành dường như không nghe thấy tiếng của A Hổ, ánh mắt anh vẫn tập trung hoàn toàn về phía cánh tay cầm súng của Hoắc Mân, “Anh đừng đụng đến cô ấy.” Hoắc Mân cười đắc ý, “Thấy đau lòng thì rút súng ra, nhanh lên!”Hôm nay, hắn nhất định phải khiến Hoắc Hoành chết ở đây, nếu không thì không thể nguôi đi cơn giận trong lòng hắnHơn nữa, chỉ cần Hoắc Hoành1chết, vậy thì Hoắc thị chỉ còn mình hắn là người thừa kế, không cần biết tốt xấu thể nào, ba hắn sẽ không còn sự lựa chọn nào khácĐến lúc ấy có khi baa hắn còn phải mời hắn về ấy chứCàng nghĩ Hoắc Mân càng thấy mình nghĩ đúng đắnHắn đang chìm trong suy nghĩ của chính mình những ánh mắt lại luôn để ý đến hành động của Hoắc HoànhHắn nghĩ Hoắc Hoành đang muốn đối phó với mình nên vội vàng túm lấy Nhiếp Nhiên, “Mày đừng có đùa với tao, mày mà làm tao sợ, run tay thì..hahaha...” Tiếng cười đó làm cho tay Hoắc Hoành khựng lại, những lời sau đó không cần nói cũng biết rồi.

Chương 260: Tỏ tình trong lúc chờ cứu viện (1)