Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 275: Người được lợi lớn nhất - Hoàn thành nhiệm vụ (1)
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1oắc Hoành được A Hổ đỡ ngồi vào trong xe, bình tĩnh trả lời một câu, “Tôi rất tôn kính ba tôi, Roth.” Roth ở đầu kia vẫn cười, “Đúng đúng đúng, vậy người con hiếu thuận bận rộn này có thể bớt thì giờ gặp tôi một lần không, hôm nay tôi sẽ bay.” Hoắc Hoành nhìn đồng hồ trên tay, còn hai tiếng nữa là đến trưa, anh tính thời gian, chắc chắn có thể về đúng giờ trưa rồi mới gật đầu trả lời, “Được rồi.” Xe lái đến khách sạn của Roth, Hoắc Hoành đi thẳng vào phòng VIPAnh vừa vào đã nghe thấy một tràng vỗ tay“Chúc mừng người được lợi lớn nhất của chúng ta chiến thắng trở về.” Roth đích thân chào đón, đưa cho Hoắc Hoành một ly rượu3vangHoắc Hoành nhận lấy ly rượu nhưng không uống, mà cười nghịch nó trong tay, “Mất một lô hàng, phải là người tổn thất lớn nhất chứ.” “Dùng một lô hàng giải quyết được anh trai anh, đáng!” Roth cũng rót cho mình một ly rượu vang, sau khi cụng ly với Hoắc Hoành thì uống một hơi cạn sạchAnh ta đã quen biết Hoắc Hoành nhiều năm như vậy, đã biết hết những chuyện Hoắc Mân làm với Hoắc HoànhAnh ta luôn đợi, đợi Nhị thiểu nhà họ Hoắc nhìn dịu dàng khiêm tốn này dùng thể như sấm sét lật đổ anh trai mình vào thời khắc cuối cùng thế nàoRoth đã nghĩ Hoắc Hoành sẽ dùng mấy chục nghìn cách trong một đêm khiến Hoắc Mân sống cuộc sống như tù nhân, hoặc là2sẽ khiến hắn nếm thử một chút mùi vị bại liệt tàn phếTóm lại đủ loại tàn khốc, thảm nhất trần gian, đến cả cách man rợ nhất anh ta cũng đã nghĩ đến rồi.Nhưng điều khiển Roth bất ngờ là Hoắc Hoành lại lựa chọn cách lưu loát dứt khoát như vậy, hơn nữa còn công khai, giống như tuyên bố với thiên hạ mình tự tay giết anh mình vậy.Gánh tiếng xấu trên người, còn có thể quang minh chính đại như thế làm người ta cảm thán sự mạnh mẽ của anh taNhưng Hoắc Hoành vẫn ngồi im không nhúc nhích, anh cụp mắt không nói gì, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó“Vừa rồi tôi nghe được rất nhiều sự tích anh dũng của anh ở chỗ thành viên hội đồng quản1trị của công ty các anh.” Roth vỗ vai anh, sau đó giống như nghĩ đến cái gì đó, tò mò hỏi: “Nhưng mà tôi muốn hỏi một chút, sao anh biết sát thủ xuất hiện trong buổi dạ tiệc của tôi là do thành viên hội đồng quản trị của công ty các anh xúi giục?” Vừa rồi lúc ăn cơm với mấy thành viên hội đồng quản trị, anh ta phát hiện thiếu mất mấy ngườiAnh ta biết cái người được Hoắc Hoành gọi là chú Năm đó được giải quyết ở bữa tiệc Hồng Môn Yến rồi, vậy những người khác thì sao?Sau đó, trong lúc nói chuyện anh ta mới biết được, người Hoắc Hoành gọi là chú Tư kia bởi vì tìm người ám sát Hoắc Hoành nên bị bắn chết tại1chỗ rồi.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1oắc Hoành được A Hổ đỡ ngồi vào trong xe, bình tĩnh trả lời một câu, “Tôi rất tôn kính ba tôi, Roth.” Roth ở đầu kia vẫn cười, “Đúng đúng đúng, vậy người con hiếu thuận bận rộn này có thể bớt thì giờ gặp tôi một lần không, hôm nay tôi sẽ bay.” Hoắc Hoành nhìn đồng hồ trên tay, còn hai tiếng nữa là đến trưa, anh tính thời gian, chắc chắn có thể về đúng giờ trưa rồi mới gật đầu trả lời, “Được rồi.” Xe lái đến khách sạn của Roth, Hoắc Hoành đi thẳng vào phòng VIP
Anh vừa vào đã nghe thấy một tràng vỗ tay
“Chúc mừng người được lợi lớn nhất của chúng ta chiến thắng trở về.” Roth đích thân chào đón, đưa cho Hoắc Hoành một ly rượu3vang
Hoắc Hoành nhận lấy ly rượu nhưng không uống, mà cười nghịch nó trong tay, “Mất một lô hàng, phải là người tổn thất lớn nhất chứ.” “Dùng một lô hàng giải quyết được anh trai anh, đáng!” Roth cũng rót cho mình một ly rượu vang, sau khi cụng ly với Hoắc Hoành thì uống một hơi cạn sạch
Anh ta đã quen biết Hoắc Hoành nhiều năm như vậy, đã biết hết những chuyện Hoắc Mân làm với Hoắc Hoành
Anh ta luôn đợi, đợi Nhị thiểu nhà họ Hoắc nhìn dịu dàng khiêm tốn này dùng thể như sấm sét lật đổ anh trai mình vào thời khắc cuối cùng thế nào
Roth đã nghĩ Hoắc Hoành sẽ dùng mấy chục nghìn cách trong một đêm khiến Hoắc Mân sống cuộc sống như tù nhân, hoặc là2sẽ khiến hắn nếm thử một chút mùi vị bại liệt tàn phế
Tóm lại đủ loại tàn khốc, thảm nhất trần gian, đến cả cách man rợ nhất anh ta cũng đã nghĩ đến rồi.
Nhưng điều khiển Roth bất ngờ là Hoắc Hoành lại lựa chọn cách lưu loát dứt khoát như vậy, hơn nữa còn công khai, giống như tuyên bố với thiên hạ mình tự tay giết anh mình vậy.
Gánh tiếng xấu trên người, còn có thể quang minh chính đại như thế làm người ta cảm thán sự mạnh mẽ của anh ta
Nhưng Hoắc Hoành vẫn ngồi im không nhúc nhích, anh cụp mắt không nói gì, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó
“Vừa rồi tôi nghe được rất nhiều sự tích anh dũng của anh ở chỗ thành viên hội đồng quản1trị của công ty các anh.” Roth vỗ vai anh, sau đó giống như nghĩ đến cái gì đó, tò mò hỏi: “Nhưng mà tôi muốn hỏi một chút, sao anh biết sát thủ xuất hiện trong buổi dạ tiệc của tôi là do thành viên hội đồng quản trị của công ty các anh xúi giục?” Vừa rồi lúc ăn cơm với mấy thành viên hội đồng quản trị, anh ta phát hiện thiếu mất mấy người
Anh ta biết cái người được Hoắc Hoành gọi là chú Năm đó được giải quyết ở bữa tiệc Hồng Môn Yến rồi, vậy những người khác thì sao?
Sau đó, trong lúc nói chuyện anh ta mới biết được, người Hoắc Hoành gọi là chú Tư kia bởi vì tìm người ám sát Hoắc Hoành nên bị bắn chết tại1chỗ rồi.
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1oắc Hoành được A Hổ đỡ ngồi vào trong xe, bình tĩnh trả lời một câu, “Tôi rất tôn kính ba tôi, Roth.” Roth ở đầu kia vẫn cười, “Đúng đúng đúng, vậy người con hiếu thuận bận rộn này có thể bớt thì giờ gặp tôi một lần không, hôm nay tôi sẽ bay.” Hoắc Hoành nhìn đồng hồ trên tay, còn hai tiếng nữa là đến trưa, anh tính thời gian, chắc chắn có thể về đúng giờ trưa rồi mới gật đầu trả lời, “Được rồi.” Xe lái đến khách sạn của Roth, Hoắc Hoành đi thẳng vào phòng VIPAnh vừa vào đã nghe thấy một tràng vỗ tay“Chúc mừng người được lợi lớn nhất của chúng ta chiến thắng trở về.” Roth đích thân chào đón, đưa cho Hoắc Hoành một ly rượu3vangHoắc Hoành nhận lấy ly rượu nhưng không uống, mà cười nghịch nó trong tay, “Mất một lô hàng, phải là người tổn thất lớn nhất chứ.” “Dùng một lô hàng giải quyết được anh trai anh, đáng!” Roth cũng rót cho mình một ly rượu vang, sau khi cụng ly với Hoắc Hoành thì uống một hơi cạn sạchAnh ta đã quen biết Hoắc Hoành nhiều năm như vậy, đã biết hết những chuyện Hoắc Mân làm với Hoắc HoànhAnh ta luôn đợi, đợi Nhị thiểu nhà họ Hoắc nhìn dịu dàng khiêm tốn này dùng thể như sấm sét lật đổ anh trai mình vào thời khắc cuối cùng thế nàoRoth đã nghĩ Hoắc Hoành sẽ dùng mấy chục nghìn cách trong một đêm khiến Hoắc Mân sống cuộc sống như tù nhân, hoặc là2sẽ khiến hắn nếm thử một chút mùi vị bại liệt tàn phếTóm lại đủ loại tàn khốc, thảm nhất trần gian, đến cả cách man rợ nhất anh ta cũng đã nghĩ đến rồi.Nhưng điều khiển Roth bất ngờ là Hoắc Hoành lại lựa chọn cách lưu loát dứt khoát như vậy, hơn nữa còn công khai, giống như tuyên bố với thiên hạ mình tự tay giết anh mình vậy.Gánh tiếng xấu trên người, còn có thể quang minh chính đại như thế làm người ta cảm thán sự mạnh mẽ của anh taNhưng Hoắc Hoành vẫn ngồi im không nhúc nhích, anh cụp mắt không nói gì, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó“Vừa rồi tôi nghe được rất nhiều sự tích anh dũng của anh ở chỗ thành viên hội đồng quản1trị của công ty các anh.” Roth vỗ vai anh, sau đó giống như nghĩ đến cái gì đó, tò mò hỏi: “Nhưng mà tôi muốn hỏi một chút, sao anh biết sát thủ xuất hiện trong buổi dạ tiệc của tôi là do thành viên hội đồng quản trị của công ty các anh xúi giục?” Vừa rồi lúc ăn cơm với mấy thành viên hội đồng quản trị, anh ta phát hiện thiếu mất mấy ngườiAnh ta biết cái người được Hoắc Hoành gọi là chú Năm đó được giải quyết ở bữa tiệc Hồng Môn Yến rồi, vậy những người khác thì sao?Sau đó, trong lúc nói chuyện anh ta mới biết được, người Hoắc Hoành gọi là chú Tư kia bởi vì tìm người ám sát Hoắc Hoành nên bị bắn chết tại1chỗ rồi.