Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 281: Nụ hôn đánh cắp - Giết người (3)

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1rái tim anh chợt xuyến xaoĐối tác ở đầu kia máy tính phát hiện Hoắc Hoành không nhìn về phía mình, đành phải nhắc nhở mấy câuAi ngờ một giây tiếp Hoắc Hoành lại gấp laptop lạiAnh đặt máy tính sang bên cạnh, đẩy xe lăn đến cạnh giườngAnh cứ ngồi ở đó như vậy, nhìn chằm chằm vào đôi môi côSau đó, anh nín thở cúi người xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi mềm mại nhất kia trong miệng, kiên nhẫn lướt nhẹ trên môi côBởi vì hai lần trước Nhiếp Nhiên phản kháng dữ dội, cho nên anh không dám có hành động quá lớn, đề phòng làm cô thức giấc sẽ cho anh một cái bạt taiMà Nhiếp3Nhiên trong giấc mơ chỉ cảm thấy môi mình ươn ướt, theo bản năng liếm môi, lại không ngờ khiến Hoắc Hoành chấn động trong lòngCái lưỡi mềm mại không thể miêu tả kia liếm vào khóe miệng anhBụng dưới anh lập tức căng lênAnh vội ngồi thẳng dậy, sợ mình quá mê muội sẽ phạm sai lầmHoắc Hoành thở hổn hển, đôi mắt vốn điềm đạm dưới mắt kính giống như sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt nhìn Nhiếp Nhiên trên giườngAnh không dám nhìn cô tiếp, quay người quay lại bên cửa sổ bình tĩnh mấy giây, rồi lại mở máy tính raĐối tác ở đầu kia vốn còn tưởng là máy tính của mình bị hỏng, đang định khởi2động lại thì thấy gương mặt Hoắc Hoành đột nhiên lại xuất hiện, bị dọa giật mình“Chuyện gì thế?” “Máy tính xảy ra chút sự cố, bây giờ mới sửa xong” Hoắc Hoành nói dối, sau đó cố gắng tập trung bàn bạc vấn đề giá cả với đối tácKhông biết có phải là ảo giác không, đối tác kia cảm giác hình như Hoắc Nhị thiếu trước mắt có gì đó bất thường, lạnh lùng hơn mấy phần, trong giọng nói cũng hơi gay gắtVì vậy, nhờ phúc của Nhiếp Nhiên, hợp đồng Hoắc Hoành vốn định đánh trường kỳ kháng chiến với đối phương lại chỉ mất có hai tiếng rưỡi để bàn xong, hơn nữa thành công khiến đối1phương nhường năm phần trăm.Cuối cùng cũng áp chế được suy nghĩ không đúng đắn trong lòng xuống, Hoắc Hoành vừa mới gập máy tính lại, Nhiếp Nhiên trên giường cũng vừa vặn tỉnh dậyLúc cô mở mắt ra, nhìn thấy Hoắc Hoành cách đó không xa, chỉ cảm thấy hỏng bét rồiĐáng chết, cô kiên quyết không thể uống cái thuốc đó nữa! Lần nào uống cũng buồn ngủ, hơn nữa còn không biết gì như vậyCô đột nhiên tưởng niệm cơ thể bách độc bất xâm ở kiếp trước, cho dù là độc tố số 3 mới nhất của nước M cũng không thể khiến cô sinh ra bất cứ ảo giác nào“Em dậy rồi à?” Hoắc Hoành đặt máy1tính sang bên cạnh, khẽ cười nhìn về phía côNhiếp Nhiên nhìn quần áo mình, không bị động đếnVì vậy, cô ừ một tiếng, vén chăn lên xuống giường.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1rái tim anh chợt xuyến xao

Đối tác ở đầu kia máy tính phát hiện Hoắc Hoành không nhìn về phía mình, đành phải nhắc nhở mấy câu

Ai ngờ một giây tiếp Hoắc Hoành lại gấp laptop lại

Anh đặt máy tính sang bên cạnh, đẩy xe lăn đến cạnh giường

Anh cứ ngồi ở đó như vậy, nhìn chằm chằm vào đôi môi cô

Sau đó, anh nín thở cúi người xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi mềm mại nhất kia trong miệng, kiên nhẫn lướt nhẹ trên môi cô

Bởi vì hai lần trước Nhiếp Nhiên phản kháng dữ dội, cho nên anh không dám có hành động quá lớn, đề phòng làm cô thức giấc sẽ cho anh một cái bạt tai

Mà Nhiếp3Nhiên trong giấc mơ chỉ cảm thấy môi mình ươn ướt, theo bản năng liếm môi, lại không ngờ khiến Hoắc Hoành chấn động trong lòng

Cái lưỡi mềm mại không thể miêu tả kia liếm vào khóe miệng anh

Bụng dưới anh lập tức căng lên

Anh vội ngồi thẳng dậy, sợ mình quá mê muội sẽ phạm sai lầm

Hoắc Hoành thở hổn hển, đôi mắt vốn điềm đạm dưới mắt kính giống như sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt nhìn Nhiếp Nhiên trên giường

Anh không dám nhìn cô tiếp, quay người quay lại bên cửa sổ bình tĩnh mấy giây, rồi lại mở máy tính ra

Đối tác ở đầu kia vốn còn tưởng là máy tính của mình bị hỏng, đang định khởi2động lại thì thấy gương mặt Hoắc Hoành đột nhiên lại xuất hiện, bị dọa giật mình

“Chuyện gì thế?” “Máy tính xảy ra chút sự cố, bây giờ mới sửa xong” Hoắc Hoành nói dối, sau đó cố gắng tập trung bàn bạc vấn đề giá cả với đối tác

Không biết có phải là ảo giác không, đối tác kia cảm giác hình như Hoắc Nhị thiếu trước mắt có gì đó bất thường, lạnh lùng hơn mấy phần, trong giọng nói cũng hơi gay gắt

Vì vậy, nhờ phúc của Nhiếp Nhiên, hợp đồng Hoắc Hoành vốn định đánh trường kỳ kháng chiến với đối phương lại chỉ mất có hai tiếng rưỡi để bàn xong, hơn nữa thành công khiến đối1phương nhường năm phần trăm.

Cuối cùng cũng áp chế được suy nghĩ không đúng đắn trong lòng xuống, Hoắc Hoành vừa mới gập máy tính lại, Nhiếp Nhiên trên giường cũng vừa vặn tỉnh dậy

Lúc cô mở mắt ra, nhìn thấy Hoắc Hoành cách đó không xa, chỉ cảm thấy hỏng bét rồi

Đáng chết, cô kiên quyết không thể uống cái thuốc đó nữa! Lần nào uống cũng buồn ngủ, hơn nữa còn không biết gì như vậy

Cô đột nhiên tưởng niệm cơ thể bách độc bất xâm ở kiếp trước, cho dù là độc tố số 3 mới nhất của nước M cũng không thể khiến cô sinh ra bất cứ ảo giác nào

“Em dậy rồi à?” Hoắc Hoành đặt máy1tính sang bên cạnh, khẽ cười nhìn về phía cô

Nhiếp Nhiên nhìn quần áo mình, không bị động đến

Vì vậy, cô ừ một tiếng, vén chăn lên xuống giường.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1rái tim anh chợt xuyến xaoĐối tác ở đầu kia máy tính phát hiện Hoắc Hoành không nhìn về phía mình, đành phải nhắc nhở mấy câuAi ngờ một giây tiếp Hoắc Hoành lại gấp laptop lạiAnh đặt máy tính sang bên cạnh, đẩy xe lăn đến cạnh giườngAnh cứ ngồi ở đó như vậy, nhìn chằm chằm vào đôi môi côSau đó, anh nín thở cúi người xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi mềm mại nhất kia trong miệng, kiên nhẫn lướt nhẹ trên môi côBởi vì hai lần trước Nhiếp Nhiên phản kháng dữ dội, cho nên anh không dám có hành động quá lớn, đề phòng làm cô thức giấc sẽ cho anh một cái bạt taiMà Nhiếp3Nhiên trong giấc mơ chỉ cảm thấy môi mình ươn ướt, theo bản năng liếm môi, lại không ngờ khiến Hoắc Hoành chấn động trong lòngCái lưỡi mềm mại không thể miêu tả kia liếm vào khóe miệng anhBụng dưới anh lập tức căng lênAnh vội ngồi thẳng dậy, sợ mình quá mê muội sẽ phạm sai lầmHoắc Hoành thở hổn hển, đôi mắt vốn điềm đạm dưới mắt kính giống như sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt nhìn Nhiếp Nhiên trên giườngAnh không dám nhìn cô tiếp, quay người quay lại bên cửa sổ bình tĩnh mấy giây, rồi lại mở máy tính raĐối tác ở đầu kia vốn còn tưởng là máy tính của mình bị hỏng, đang định khởi2động lại thì thấy gương mặt Hoắc Hoành đột nhiên lại xuất hiện, bị dọa giật mình“Chuyện gì thế?” “Máy tính xảy ra chút sự cố, bây giờ mới sửa xong” Hoắc Hoành nói dối, sau đó cố gắng tập trung bàn bạc vấn đề giá cả với đối tácKhông biết có phải là ảo giác không, đối tác kia cảm giác hình như Hoắc Nhị thiếu trước mắt có gì đó bất thường, lạnh lùng hơn mấy phần, trong giọng nói cũng hơi gay gắtVì vậy, nhờ phúc của Nhiếp Nhiên, hợp đồng Hoắc Hoành vốn định đánh trường kỳ kháng chiến với đối phương lại chỉ mất có hai tiếng rưỡi để bàn xong, hơn nữa thành công khiến đối1phương nhường năm phần trăm.Cuối cùng cũng áp chế được suy nghĩ không đúng đắn trong lòng xuống, Hoắc Hoành vừa mới gập máy tính lại, Nhiếp Nhiên trên giường cũng vừa vặn tỉnh dậyLúc cô mở mắt ra, nhìn thấy Hoắc Hoành cách đó không xa, chỉ cảm thấy hỏng bét rồiĐáng chết, cô kiên quyết không thể uống cái thuốc đó nữa! Lần nào uống cũng buồn ngủ, hơn nữa còn không biết gì như vậyCô đột nhiên tưởng niệm cơ thể bách độc bất xâm ở kiếp trước, cho dù là độc tố số 3 mới nhất của nước M cũng không thể khiến cô sinh ra bất cứ ảo giác nào“Em dậy rồi à?” Hoắc Hoành đặt máy1tính sang bên cạnh, khẽ cười nhìn về phía côNhiếp Nhiên nhìn quần áo mình, không bị động đếnVì vậy, cô ừ một tiếng, vén chăn lên xuống giường.

Chương 281: Nụ hôn đánh cắp - Giết người (3)