Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 295: Tôi sẽ làm chỗ dựa cho em (2)

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1úc cô đi vào mới phát hiện công ty này và công ty của Lưu Chấn hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhauTrong phòng làm việc chỉ có tiếng gõ bàn phím, ai cũng bận rộn nhìn máy tính trước mặt, không hề ngẩng đầu lênCổ đi thẳng tới trước bàn làm việc tách biệt trong phòng, mỉm cười nói với quản lý bộ phận nhân sự: “Xin chào, tôi là Diệp Lan.” Quản lý bộ phận nhân sự vẫn đang vùi đầu gõ chữ, chỉ theo bản năng gật đầu, không hề phản ứngNhưng qua hai ba giây sau, hình như anh ta cảm thấy cái tên này hơi quen tai, giống như đã nghe ở đâu rồiĐột nhiên, trong đầu anh ta vang lên cuộc điện thoại Hoắc tổng đích thân gọi cho anh ta vào một tuần trước, nói3là có người mới vào công ty, hi vọng anh ta có thể nhanh chóng sắp xếp, mà tên của người đó hình như là Diệp LanKhi đó cúp điện thoại rồi, anh ta vẫn trong trạng thái ngây ngẩnHoắc tổng, Tổng giám đốc của Hoắc thị lại đích thân gọi điện thoại cho anh ta, trời ơi! Cảm giác này giống như trúng năm triệu vậy! Trong đầu anh ta lập tức như có hai tiếng sấm nổ vang, Diệp Lan? Diệp Lan! Anh ta đứng phắt lên, kinh ngạc hô lên một tiếng, “Cô chính là cô Diệp?”Bị động tác này của anh ta làm giật mình, Nhiếp Nhiên gật đầu, “Đúng vậy.” Khẳng định người trước mặt này chính là cô gái có thể khiến Hoắc tổng đích thân gọi điện thoại cho mình, anh ta lập tức thay đổi2luôn cách xưng hô, “Cô..xin chào cô Diệp, hoan nghênh cổ vào Hoắc thị trở thành thư ký riêng của Hoắc tổng.” Anh ta vốn muốn giơ tay ra, nhưng nghĩ mình chỉ là một quản lý bộ phận nên vội vàng khom người một góc 90 độCác nhân viên của bộ phận nhân sự vốn ngồi im ở chỗ của mình bận rộn làm việc, sau khi nhìn thấy quản lý của mình lễ độ cung kính với một cô gái như vậy, lập tức dừng việc lại, nghển cổ nhìn“ặc, cảm ơn.” Nhiếp Nhiên thấy anh ta tôn trọng mình như vậy, nhất thời cũng không phản ứng kịp“Đây là thẻ công tác và thẻ ra vào của cô, cô có thể dùng thang máy riêng của Tổng giám đốc lên thẳng tầng 52.” Quản lý bộ phận nhân sự lấy1thẻ công tác đã chuẩn bị từ trước ra, khom người đưa hai tay qua.“Được.”Nhiếp Nhiên nhận lấy, gật đầu chào lịch sự, sau đó rời khỏi bộ phận nhân sự“Thư ký riêng? Hoắc tổng đổi thư ký riêng từ lúc nào thế?”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1úc cô đi vào mới phát hiện công ty này và công ty của Lưu Chấn hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhau

Trong phòng làm việc chỉ có tiếng gõ bàn phím, ai cũng bận rộn nhìn máy tính trước mặt, không hề ngẩng đầu lên

Cổ đi thẳng tới trước bàn làm việc tách biệt trong phòng, mỉm cười nói với quản lý bộ phận nhân sự: “Xin chào, tôi là Diệp Lan.” Quản lý bộ phận nhân sự vẫn đang vùi đầu gõ chữ, chỉ theo bản năng gật đầu, không hề phản ứng

Nhưng qua hai ba giây sau, hình như anh ta cảm thấy cái tên này hơi quen tai, giống như đã nghe ở đâu rồi

Đột nhiên, trong đầu anh ta vang lên cuộc điện thoại Hoắc tổng đích thân gọi cho anh ta vào một tuần trước, nói3là có người mới vào công ty, hi vọng anh ta có thể nhanh chóng sắp xếp, mà tên của người đó hình như là Diệp Lan

Khi đó cúp điện thoại rồi, anh ta vẫn trong trạng thái ngây ngẩn

Hoắc tổng, Tổng giám đốc của Hoắc thị lại đích thân gọi điện thoại cho anh ta, trời ơi! Cảm giác này giống như trúng năm triệu vậy! Trong đầu anh ta lập tức như có hai tiếng sấm nổ vang, Diệp Lan? Diệp Lan! Anh ta đứng phắt lên, kinh ngạc hô lên một tiếng, “Cô chính là cô Diệp?”

Bị động tác này của anh ta làm giật mình, Nhiếp Nhiên gật đầu, “Đúng vậy.” Khẳng định người trước mặt này chính là cô gái có thể khiến Hoắc tổng đích thân gọi điện thoại cho mình, anh ta lập tức thay đổi2luôn cách xưng hô, “Cô..

xin chào cô Diệp, hoan nghênh cổ vào Hoắc thị trở thành thư ký riêng của Hoắc tổng.” Anh ta vốn muốn giơ tay ra, nhưng nghĩ mình chỉ là một quản lý bộ phận nên vội vàng khom người một góc 90 độ

Các nhân viên của bộ phận nhân sự vốn ngồi im ở chỗ của mình bận rộn làm việc, sau khi nhìn thấy quản lý của mình lễ độ cung kính với một cô gái như vậy, lập tức dừng việc lại, nghển cổ nhìn

“ặc, cảm ơn.” Nhiếp Nhiên thấy anh ta tôn trọng mình như vậy, nhất thời cũng không phản ứng kịp

“Đây là thẻ công tác và thẻ ra vào của cô, cô có thể dùng thang máy riêng của Tổng giám đốc lên thẳng tầng 52.” Quản lý bộ phận nhân sự lấy1thẻ công tác đã chuẩn bị từ trước ra, khom người đưa hai tay qua.

“Được.”

Nhiếp Nhiên nhận lấy, gật đầu chào lịch sự, sau đó rời khỏi bộ phận nhân sự

“Thư ký riêng? Hoắc tổng đổi thư ký riêng từ lúc nào thế?”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1úc cô đi vào mới phát hiện công ty này và công ty của Lưu Chấn hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhauTrong phòng làm việc chỉ có tiếng gõ bàn phím, ai cũng bận rộn nhìn máy tính trước mặt, không hề ngẩng đầu lênCổ đi thẳng tới trước bàn làm việc tách biệt trong phòng, mỉm cười nói với quản lý bộ phận nhân sự: “Xin chào, tôi là Diệp Lan.” Quản lý bộ phận nhân sự vẫn đang vùi đầu gõ chữ, chỉ theo bản năng gật đầu, không hề phản ứngNhưng qua hai ba giây sau, hình như anh ta cảm thấy cái tên này hơi quen tai, giống như đã nghe ở đâu rồiĐột nhiên, trong đầu anh ta vang lên cuộc điện thoại Hoắc tổng đích thân gọi cho anh ta vào một tuần trước, nói3là có người mới vào công ty, hi vọng anh ta có thể nhanh chóng sắp xếp, mà tên của người đó hình như là Diệp LanKhi đó cúp điện thoại rồi, anh ta vẫn trong trạng thái ngây ngẩnHoắc tổng, Tổng giám đốc của Hoắc thị lại đích thân gọi điện thoại cho anh ta, trời ơi! Cảm giác này giống như trúng năm triệu vậy! Trong đầu anh ta lập tức như có hai tiếng sấm nổ vang, Diệp Lan? Diệp Lan! Anh ta đứng phắt lên, kinh ngạc hô lên một tiếng, “Cô chính là cô Diệp?”Bị động tác này của anh ta làm giật mình, Nhiếp Nhiên gật đầu, “Đúng vậy.” Khẳng định người trước mặt này chính là cô gái có thể khiến Hoắc tổng đích thân gọi điện thoại cho mình, anh ta lập tức thay đổi2luôn cách xưng hô, “Cô..xin chào cô Diệp, hoan nghênh cổ vào Hoắc thị trở thành thư ký riêng của Hoắc tổng.” Anh ta vốn muốn giơ tay ra, nhưng nghĩ mình chỉ là một quản lý bộ phận nên vội vàng khom người một góc 90 độCác nhân viên của bộ phận nhân sự vốn ngồi im ở chỗ của mình bận rộn làm việc, sau khi nhìn thấy quản lý của mình lễ độ cung kính với một cô gái như vậy, lập tức dừng việc lại, nghển cổ nhìn“ặc, cảm ơn.” Nhiếp Nhiên thấy anh ta tôn trọng mình như vậy, nhất thời cũng không phản ứng kịp“Đây là thẻ công tác và thẻ ra vào của cô, cô có thể dùng thang máy riêng của Tổng giám đốc lên thẳng tầng 52.” Quản lý bộ phận nhân sự lấy1thẻ công tác đã chuẩn bị từ trước ra, khom người đưa hai tay qua.“Được.”Nhiếp Nhiên nhận lấy, gật đầu chào lịch sự, sau đó rời khỏi bộ phận nhân sự“Thư ký riêng? Hoắc tổng đổi thư ký riêng từ lúc nào thế?”

Chương 295: Tôi sẽ làm chỗ dựa cho em (2)