Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 439: Sĩ quan huấn luyện nhỏ mọn - Nam chính xuất hiện (6)
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hà Giai Ngọc chỉ vào cái mặt sưng như mặt heo của mình làm cho Trương Nhất Ngải tức mà không nói gì được.“Đúng thế, đừng tưởng lớp 6 dễ bắt nạt!” “Tại sao chỉ có các người được đánh, còn bọn này không được phản kích chứ hả?” Lúc này, người của lớp 6 cũng đã hoàn hồn, lập tức phản bácHai mắt bọn họ sáng rực khi nhìn Nhiếp Nhiên, trong mắt tràn ngập sự cuồng nhiệtVốn dĩ đã thấy Lý Kiêu được lắm rồi, không ngờ lại còn có người lợi hại hơn, có thể đánh cho lớp 1 gục ngay tại chỗLúc này, đám người lớp 6 thấy thật hả giận“Sĩ quan huấn luyện An, thầy xem lần giao lưu này ai thắng?” Nghiêm Hoài Vũ ham vui không sợ to chuyện nhìn về phía An Viễn ĐạoAn Viễn Đạo nhìn Trần Duyệt nằm gục dưới đất, trong lòng đau xót, mãi mới rèn giũa được một nữ binh tốt, giờ cứ thể bị hủy rồiNhưng trong lòng anh ta cũng hiểu rõ, Nhiếp Nhiên có thể đánh ác như thể khẳng định là chuyện tối qua đã làm cô tức giậnMãi một lúc sau, anh ta mới vẫy tay nói: “Đưa em ấy tới phòng Y tế đi.” Trương Nhất Ngải thấy sĩ quan huấn luyện nhà mình không truy cứu thì nóng nảy hồ lên, “Sĩ quan huấn luyện!” An Viễn Đạo, “Còn không mau đi!” Trương Nhất Ngải vô cùng bất mãn về chuyện này nhưng lại chẳng thể làm gì được Nhiếp NhiênCô ta đang ngẫm nghĩ thì đột nhiên nhìn thấy Quý Thế CươngNgười này thích chị Duyệt đã lâu, hơn nữa vì thể trạng cường tráng, cách đầu uy vũ mà thành tích luôn đứng trong top 3, ngay cả học sinh ưu tú Uống Tự Minh khi đấu với anh ta cũng phải cố hết sức.Vì thế, khi cô ta dìu Trần Duyệt đi ngang qua Quý Thế Cương còn có ý tỏ ra không chống đỡ được, hơi ngả về phía anh taQuý Thế Cương thấy thế thì vội vàng tiến lên giúp đỡTrương Nhất Ngải nhân lúc An Viễn Đạo không chú ý liền lén lút nói nhỏ với anh ta: “Quý Thể Cương, không phải cậu vẫn luôn thích Trần Duyệt hay sao, giờ là lúc cậu có thể ra mặt trút giận cho chị ấy rồi đấy!” “Trút giận?” Tuy Quý Thể Cương đánh đấm tốt nhưng lại khá ngốc, thuộc loại người đầu óc ngu si tứ chi phát triểnTrương Nhất Ngải thấy dáng vẻ ngốc nghếch của anh ta thì nhất thời khinh bỉ, sao lại ngu thế chứ?Nhưng cô ta lại chẳng dám lộ cảm xúc chân thật ra ngoài, chỉ tiếp tục nói: “Đúng thế, Trần Duyệt không thích cậu là vì thấy năng lực của cậu không mạnhNhưng giờ chị ấy đã bị đánh bại rồi, nếu cậu đánh bại người đã đánh bại chị ấy, vậy thì Trần Duyệt sẽ rất vui vẻ, hơn nữa sau này sẽ rất sùng bái cậu, đến lúc đó...” Tuy cô ta không nói hết câu nhưng ý tứ thì đã quá rõ ràng rồiQuý Thế Cương hơi do dự, nói thật là trong lòng anh ta cũng hơi rợn khi nghĩ tới thủ đoạn tàn nhẫn đó“Nhưng mà..tôi cảm thấy...” Thấy vẻ mặt do dự của anh ta, Trương Nhất Ngải liền hừ lạnh: “Thì ra cậu cũng sợ con nhỏ kia cơ à! Hừ! Tôi còn tưởng cậu thật lòng thích Trần Duyệt nữa chứ! Hóa ra cũng chỉ như thế mà thôi!” Quý Thế Cương bị trúng phép khích tướng, lập tức vội vã giải thích: “Ai bảo tôi sợ? Nói đùa à, sao tôi lại sợ một đứa con gái chứ!”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hà Giai Ngọc chỉ vào cái mặt sưng như mặt heo của mình làm cho Trương Nhất Ngải tức mà không nói gì được.
“Đúng thế, đừng tưởng lớp 6 dễ bắt nạt!” “Tại sao chỉ có các người được đánh, còn bọn này không được phản kích chứ hả?” Lúc này, người của lớp 6 cũng đã hoàn hồn, lập tức phản bác
Hai mắt bọn họ sáng rực khi nhìn Nhiếp Nhiên, trong mắt tràn ngập sự cuồng nhiệt
Vốn dĩ đã thấy Lý Kiêu được lắm rồi, không ngờ lại còn có người lợi hại hơn, có thể đánh cho lớp 1 gục ngay tại chỗ
Lúc này, đám người lớp 6 thấy thật hả giận
“Sĩ quan huấn luyện An, thầy xem lần giao lưu này ai thắng?” Nghiêm Hoài Vũ ham vui không sợ to chuyện nhìn về phía An Viễn Đạo
An Viễn Đạo nhìn Trần Duyệt nằm gục dưới đất, trong lòng đau xót, mãi mới rèn giũa được một nữ binh tốt, giờ cứ thể bị hủy rồi
Nhưng trong lòng anh ta cũng hiểu rõ, Nhiếp Nhiên có thể đánh ác như thể khẳng định là chuyện tối qua đã làm cô tức giận
Mãi một lúc sau, anh ta mới vẫy tay nói: “Đưa em ấy tới phòng Y tế đi.” Trương Nhất Ngải thấy sĩ quan huấn luyện nhà mình không truy cứu thì nóng nảy hồ lên, “Sĩ quan huấn luyện!” An Viễn Đạo, “Còn không mau đi!” Trương Nhất Ngải vô cùng bất mãn về chuyện này nhưng lại chẳng thể làm gì được Nhiếp Nhiên
Cô ta đang ngẫm nghĩ thì đột nhiên nhìn thấy Quý Thế Cương
Người này thích chị Duyệt đã lâu, hơn nữa vì thể trạng cường tráng, cách đầu uy vũ mà thành tích luôn đứng trong top 3, ngay cả học sinh ưu tú Uống Tự Minh khi đấu với anh ta cũng phải cố hết sức.
Vì thế, khi cô ta dìu Trần Duyệt đi ngang qua Quý Thế Cương còn có ý tỏ ra không chống đỡ được, hơi ngả về phía anh ta
Quý Thế Cương thấy thế thì vội vàng tiến lên giúp đỡ
Trương Nhất Ngải nhân lúc An Viễn Đạo không chú ý liền lén lút nói nhỏ với anh ta: “Quý Thể Cương, không phải cậu vẫn luôn thích Trần Duyệt hay sao, giờ là lúc cậu có thể ra mặt trút giận cho chị ấy rồi đấy!” “Trút giận?” Tuy Quý Thể Cương đánh đấm tốt nhưng lại khá ngốc, thuộc loại người đầu óc ngu si tứ chi phát triển
Trương Nhất Ngải thấy dáng vẻ ngốc nghếch của anh ta thì nhất thời khinh bỉ, sao lại ngu thế chứ?
Nhưng cô ta lại chẳng dám lộ cảm xúc chân thật ra ngoài, chỉ tiếp tục nói: “Đúng thế, Trần Duyệt không thích cậu là vì thấy năng lực của cậu không mạnh
Nhưng giờ chị ấy đã bị đánh bại rồi, nếu cậu đánh bại người đã đánh bại chị ấy, vậy thì Trần Duyệt sẽ rất vui vẻ, hơn nữa sau này sẽ rất sùng bái cậu, đến lúc đó...” Tuy cô ta không nói hết câu nhưng ý tứ thì đã quá rõ ràng rồi
Quý Thế Cương hơi do dự, nói thật là trong lòng anh ta cũng hơi rợn khi nghĩ tới thủ đoạn tàn nhẫn đó
“Nhưng mà..
tôi cảm thấy...” Thấy vẻ mặt do dự của anh ta, Trương Nhất Ngải liền hừ lạnh: “Thì ra cậu cũng sợ con nhỏ kia cơ à! Hừ! Tôi còn tưởng cậu thật lòng thích Trần Duyệt nữa chứ! Hóa ra cũng chỉ như thế mà thôi!” Quý Thế Cương bị trúng phép khích tướng, lập tức vội vã giải thích: “Ai bảo tôi sợ? Nói đùa à, sao tôi lại sợ một đứa con gái chứ!”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hà Giai Ngọc chỉ vào cái mặt sưng như mặt heo của mình làm cho Trương Nhất Ngải tức mà không nói gì được.“Đúng thế, đừng tưởng lớp 6 dễ bắt nạt!” “Tại sao chỉ có các người được đánh, còn bọn này không được phản kích chứ hả?” Lúc này, người của lớp 6 cũng đã hoàn hồn, lập tức phản bácHai mắt bọn họ sáng rực khi nhìn Nhiếp Nhiên, trong mắt tràn ngập sự cuồng nhiệtVốn dĩ đã thấy Lý Kiêu được lắm rồi, không ngờ lại còn có người lợi hại hơn, có thể đánh cho lớp 1 gục ngay tại chỗLúc này, đám người lớp 6 thấy thật hả giận“Sĩ quan huấn luyện An, thầy xem lần giao lưu này ai thắng?” Nghiêm Hoài Vũ ham vui không sợ to chuyện nhìn về phía An Viễn ĐạoAn Viễn Đạo nhìn Trần Duyệt nằm gục dưới đất, trong lòng đau xót, mãi mới rèn giũa được một nữ binh tốt, giờ cứ thể bị hủy rồiNhưng trong lòng anh ta cũng hiểu rõ, Nhiếp Nhiên có thể đánh ác như thể khẳng định là chuyện tối qua đã làm cô tức giậnMãi một lúc sau, anh ta mới vẫy tay nói: “Đưa em ấy tới phòng Y tế đi.” Trương Nhất Ngải thấy sĩ quan huấn luyện nhà mình không truy cứu thì nóng nảy hồ lên, “Sĩ quan huấn luyện!” An Viễn Đạo, “Còn không mau đi!” Trương Nhất Ngải vô cùng bất mãn về chuyện này nhưng lại chẳng thể làm gì được Nhiếp NhiênCô ta đang ngẫm nghĩ thì đột nhiên nhìn thấy Quý Thế CươngNgười này thích chị Duyệt đã lâu, hơn nữa vì thể trạng cường tráng, cách đầu uy vũ mà thành tích luôn đứng trong top 3, ngay cả học sinh ưu tú Uống Tự Minh khi đấu với anh ta cũng phải cố hết sức.Vì thế, khi cô ta dìu Trần Duyệt đi ngang qua Quý Thế Cương còn có ý tỏ ra không chống đỡ được, hơi ngả về phía anh taQuý Thế Cương thấy thế thì vội vàng tiến lên giúp đỡTrương Nhất Ngải nhân lúc An Viễn Đạo không chú ý liền lén lút nói nhỏ với anh ta: “Quý Thể Cương, không phải cậu vẫn luôn thích Trần Duyệt hay sao, giờ là lúc cậu có thể ra mặt trút giận cho chị ấy rồi đấy!” “Trút giận?” Tuy Quý Thể Cương đánh đấm tốt nhưng lại khá ngốc, thuộc loại người đầu óc ngu si tứ chi phát triểnTrương Nhất Ngải thấy dáng vẻ ngốc nghếch của anh ta thì nhất thời khinh bỉ, sao lại ngu thế chứ?Nhưng cô ta lại chẳng dám lộ cảm xúc chân thật ra ngoài, chỉ tiếp tục nói: “Đúng thế, Trần Duyệt không thích cậu là vì thấy năng lực của cậu không mạnhNhưng giờ chị ấy đã bị đánh bại rồi, nếu cậu đánh bại người đã đánh bại chị ấy, vậy thì Trần Duyệt sẽ rất vui vẻ, hơn nữa sau này sẽ rất sùng bái cậu, đến lúc đó...” Tuy cô ta không nói hết câu nhưng ý tứ thì đã quá rõ ràng rồiQuý Thế Cương hơi do dự, nói thật là trong lòng anh ta cũng hơi rợn khi nghĩ tới thủ đoạn tàn nhẫn đó“Nhưng mà..tôi cảm thấy...” Thấy vẻ mặt do dự của anh ta, Trương Nhất Ngải liền hừ lạnh: “Thì ra cậu cũng sợ con nhỏ kia cơ à! Hừ! Tôi còn tưởng cậu thật lòng thích Trần Duyệt nữa chứ! Hóa ra cũng chỉ như thế mà thôi!” Quý Thế Cương bị trúng phép khích tướng, lập tức vội vã giải thích: “Ai bảo tôi sợ? Nói đùa à, sao tôi lại sợ một đứa con gái chứ!”