Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 659: Một phát súng bắn gục - Trấn áp (2)

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Trái tim tất cả mọi người lập tức dâng lên tận cổ họng.Bầu 3không khí trong nháy mắt trở nên căng thẳngNghiêm Hoài Vũ 2thấy hắn sắp bóp cò thì vội vàng đồng ý, “Được, tôi bỏ, chúng tôi b7ỏ, anh đừng kích động, đừng kích động!” Tên cướp biển đắc ý hừ lạnh3, “Đừng có giở trò với tao, nếu không tao sẽ bắn chết nó!” Nhóm ngư2ời Nghiêm Hoài Vũ chậm rãi ngồi xổm xuống, đặt súng xuống đất“Lui về phía sau!” Tên cướp biển lại ra lệnhNhiếp Nhiên nhướng mày nhìn Lý Kiêu bùn đất đầy người ngồi xổm dưới đấtTốc độ rất tốt, khoảng cách xa như vậy vẫn có thể nhào tới súngCó điều suy cho cùng vẫn chưa từng giết người, chỉ bắn vào tay tên cướp biểnMay mà mình bắn kịp thời, nếu không cho dù bắn vào tay tên cướp biển, dây thần kinh trên ngón tay vẫn sẽ theo bản năng co lại mà bóp cò, tạo thành cái chết không cần thiết“Cậu lãng phí một viên đạn rồi.” Nhiếp Nhiên bình tĩnh nói với Lý Kiêu.Bọn họ lại bất đắc dĩ lui về phía sau mấy bước“Lui về phía sau tiếp!” Liên tục lui ba lần, sau khi thấy bọn họ đã cách khẩu súng một đoạn, lúc này tên cướp biển mới phách lối cười, “Dám rút súng với ông đây, chúng mày hông nhìn xem ông đây là ai! Chúng mày chán sống rồi à, các anh em, lấy súng bắn chết bọn chúng...” Đoàng! Sau tiếng cười của tên cướp biển là một tiếng súng vang lên, mặt hắn lập tức cứng ngắc, trợn to mắt không thể tưởng tượng nổiSau đó, gã ngã thẳng xuống đấtTất cả mọi người đều bị tiếng súng bất ngờ dọa cho ngây ngẩnNhiếp Nhiên đi ra từ trong rừng cây rậm rạp cách đó không xa, nhìn thấy tên cướp biển ngoài lỗ máu trên thái dương ra còn có một lỗ máu trên mu bàn tay cầm súng nữaSắc mặt Lý Kiêu nặng nề nhìn tên cướp biển đã ngã xuống đất, máu đang chảy từ lỗ máu chỗ thái dương ra ngoàiĐây là lần đầu tiên có chính mắt nhìn thấy Nhiếp Nhiên giết ngườiThời gian huấn luyện ở đơn vị của cô vượt xa Nhiếp Nhiên, nếu muốn bắn súng vào bia, không phải cô không làm đượcNhưng vấn đề là trước mắt không phải một cái bia, mà là một người..Cô chưa từng chiến đấu thực tế, dĩ nhiên cũng sẽ không có sự quyết đoán đó, cho nên vào giây cuối cùng, cô vẫn đổi hướng mục tiêu, bắn vào tay tên cướp biển.Đây là lần đầu tiên có chính mắt nhìn thấy Nhiếp Nhiên giết ngườiThời gian huấn luyện ở đơn vị của cô vượt xa Nhiếp Nhiên, nếu muốn bắn súng vào bia, không phải cô không làm đượcNhưng vấn đề là trước mắt không phải một cái bia, mà là một người..Cô chưa từng chiến đấu thực tế, dĩ nhiên cũng sẽ không có sự quyết đoán đó, cho nên vào giây cuối cùng, cô vẫn đổi hướng mục tiêu, bắn vào tay tên cướp biểnNhưng Nhiếp Nhiên thì lại lưu loát dùng một phát súng bắn chết kẻ địch, không để lại bất cứ đường sống nào, cũng cắt đứt mọi khả năng bất ngờCô không nhịn được nhớ đến vấn đề mình hỏi trong hành lang sáng sớm hôm đó..Rốt cuộc cậu là ai? Bây giờ vấn đề này lại quay lại đầu cô, hơn nữa càng mãnh liệt hơnTác phong quả quyết tàn nhẫn như vậy, hoàn toàn không giống một tân binh, rốt cuộc cô ta là ai? Ánh mắt Lý Kiêu u ám nhìn bóng lưng Nhiếp Nhiên rất lâu.“Tiểu Nhiên Tử, sao cô lại đến đây?” Nghiêm Hoài Vũ thấy Nhiếp Nhiên kịp thời xuất hiện thì vô cùng vui vẻ, vội vàng chạy tới.

Trái tim tất cả mọi người lập tức dâng lên tận cổ họng.

Bầu 3không khí trong nháy mắt trở nên căng thẳng

Nghiêm Hoài Vũ 2thấy hắn sắp bóp cò thì vội vàng đồng ý, “Được, tôi bỏ, chúng tôi b7ỏ, anh đừng kích động, đừng kích động!” Tên cướp biển đắc ý hừ lạnh3, “Đừng có giở trò với tao, nếu không tao sẽ bắn chết nó!” Nhóm ngư2ời Nghiêm Hoài Vũ chậm rãi ngồi xổm xuống, đặt súng xuống đất

“Lui về phía sau!” Tên cướp biển lại ra lệnh

Nhiếp Nhiên nhướng mày nhìn Lý Kiêu bùn đất đầy người ngồi xổm dưới đất

Tốc độ rất tốt, khoảng cách xa như vậy vẫn có thể nhào tới súng

Có điều suy cho cùng vẫn chưa từng giết người, chỉ bắn vào tay tên cướp biển

May mà mình bắn kịp thời, nếu không cho dù bắn vào tay tên cướp biển, dây thần kinh trên ngón tay vẫn sẽ theo bản năng co lại mà bóp cò, tạo thành cái chết không cần thiết

“Cậu lãng phí một viên đạn rồi.” Nhiếp Nhiên bình tĩnh nói với Lý Kiêu.

Bọn họ lại bất đắc dĩ lui về phía sau mấy bước

“Lui về phía sau tiếp!” Liên tục lui ba lần, sau khi thấy bọn họ đã cách khẩu súng một đoạn, lúc này tên cướp biển mới phách lối cười, “Dám rút súng với ông đây, chúng mày hông nhìn xem ông đây là ai! Chúng mày chán sống rồi à, các anh em, lấy súng bắn chết bọn chúng...” Đoàng! Sau tiếng cười của tên cướp biển là một tiếng súng vang lên, mặt hắn lập tức cứng ngắc, trợn to mắt không thể tưởng tượng nổi

Sau đó, gã ngã thẳng xuống đất

Tất cả mọi người đều bị tiếng súng bất ngờ dọa cho ngây ngẩn

Nhiếp Nhiên đi ra từ trong rừng cây rậm rạp cách đó không xa, nhìn thấy tên cướp biển ngoài lỗ máu trên thái dương ra còn có một lỗ máu trên mu bàn tay cầm súng nữa

Sắc mặt Lý Kiêu nặng nề nhìn tên cướp biển đã ngã xuống đất, máu đang chảy từ lỗ máu chỗ thái dương ra ngoài

Đây là lần đầu tiên có chính mắt nhìn thấy Nhiếp Nhiên giết người

Thời gian huấn luyện ở đơn vị của cô vượt xa Nhiếp Nhiên, nếu muốn bắn súng vào bia, không phải cô không làm được

Nhưng vấn đề là trước mắt không phải một cái bia, mà là một người..

Cô chưa từng chiến đấu thực tế, dĩ nhiên cũng sẽ không có sự quyết đoán đó, cho nên vào giây cuối cùng, cô vẫn đổi hướng mục tiêu, bắn vào tay tên cướp biển.

Đây là lần đầu tiên có chính mắt nhìn thấy Nhiếp Nhiên giết người

Thời gian huấn luyện ở đơn vị của cô vượt xa Nhiếp Nhiên, nếu muốn bắn súng vào bia, không phải cô không làm được

Nhưng vấn đề là trước mắt không phải một cái bia, mà là một người..

Cô chưa từng chiến đấu thực tế, dĩ nhiên cũng sẽ không có sự quyết đoán đó, cho nên vào giây cuối cùng, cô vẫn đổi hướng mục tiêu, bắn vào tay tên cướp biển

Nhưng Nhiếp Nhiên thì lại lưu loát dùng một phát súng bắn chết kẻ địch, không để lại bất cứ đường sống nào, cũng cắt đứt mọi khả năng bất ngờ

Cô không nhịn được nhớ đến vấn đề mình hỏi trong hành lang sáng sớm hôm đó

..

Rốt cuộc cậu là ai? Bây giờ vấn đề này lại quay lại đầu cô, hơn nữa càng mãnh liệt hơn

Tác phong quả quyết tàn nhẫn như vậy, hoàn toàn không giống một tân binh, rốt cuộc cô ta là ai? Ánh mắt Lý Kiêu u ám nhìn bóng lưng Nhiếp Nhiên rất lâu.

“Tiểu Nhiên Tử, sao cô lại đến đây?” Nghiêm Hoài Vũ thấy Nhiếp Nhiên kịp thời xuất hiện thì vô cùng vui vẻ, vội vàng chạy tới.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Trái tim tất cả mọi người lập tức dâng lên tận cổ họng.Bầu 3không khí trong nháy mắt trở nên căng thẳngNghiêm Hoài Vũ 2thấy hắn sắp bóp cò thì vội vàng đồng ý, “Được, tôi bỏ, chúng tôi b7ỏ, anh đừng kích động, đừng kích động!” Tên cướp biển đắc ý hừ lạnh3, “Đừng có giở trò với tao, nếu không tao sẽ bắn chết nó!” Nhóm ngư2ời Nghiêm Hoài Vũ chậm rãi ngồi xổm xuống, đặt súng xuống đất“Lui về phía sau!” Tên cướp biển lại ra lệnhNhiếp Nhiên nhướng mày nhìn Lý Kiêu bùn đất đầy người ngồi xổm dưới đấtTốc độ rất tốt, khoảng cách xa như vậy vẫn có thể nhào tới súngCó điều suy cho cùng vẫn chưa từng giết người, chỉ bắn vào tay tên cướp biểnMay mà mình bắn kịp thời, nếu không cho dù bắn vào tay tên cướp biển, dây thần kinh trên ngón tay vẫn sẽ theo bản năng co lại mà bóp cò, tạo thành cái chết không cần thiết“Cậu lãng phí một viên đạn rồi.” Nhiếp Nhiên bình tĩnh nói với Lý Kiêu.Bọn họ lại bất đắc dĩ lui về phía sau mấy bước“Lui về phía sau tiếp!” Liên tục lui ba lần, sau khi thấy bọn họ đã cách khẩu súng một đoạn, lúc này tên cướp biển mới phách lối cười, “Dám rút súng với ông đây, chúng mày hông nhìn xem ông đây là ai! Chúng mày chán sống rồi à, các anh em, lấy súng bắn chết bọn chúng...” Đoàng! Sau tiếng cười của tên cướp biển là một tiếng súng vang lên, mặt hắn lập tức cứng ngắc, trợn to mắt không thể tưởng tượng nổiSau đó, gã ngã thẳng xuống đấtTất cả mọi người đều bị tiếng súng bất ngờ dọa cho ngây ngẩnNhiếp Nhiên đi ra từ trong rừng cây rậm rạp cách đó không xa, nhìn thấy tên cướp biển ngoài lỗ máu trên thái dương ra còn có một lỗ máu trên mu bàn tay cầm súng nữaSắc mặt Lý Kiêu nặng nề nhìn tên cướp biển đã ngã xuống đất, máu đang chảy từ lỗ máu chỗ thái dương ra ngoàiĐây là lần đầu tiên có chính mắt nhìn thấy Nhiếp Nhiên giết ngườiThời gian huấn luyện ở đơn vị của cô vượt xa Nhiếp Nhiên, nếu muốn bắn súng vào bia, không phải cô không làm đượcNhưng vấn đề là trước mắt không phải một cái bia, mà là một người..Cô chưa từng chiến đấu thực tế, dĩ nhiên cũng sẽ không có sự quyết đoán đó, cho nên vào giây cuối cùng, cô vẫn đổi hướng mục tiêu, bắn vào tay tên cướp biển.Đây là lần đầu tiên có chính mắt nhìn thấy Nhiếp Nhiên giết ngườiThời gian huấn luyện ở đơn vị của cô vượt xa Nhiếp Nhiên, nếu muốn bắn súng vào bia, không phải cô không làm đượcNhưng vấn đề là trước mắt không phải một cái bia, mà là một người..Cô chưa từng chiến đấu thực tế, dĩ nhiên cũng sẽ không có sự quyết đoán đó, cho nên vào giây cuối cùng, cô vẫn đổi hướng mục tiêu, bắn vào tay tên cướp biểnNhưng Nhiếp Nhiên thì lại lưu loát dùng một phát súng bắn chết kẻ địch, không để lại bất cứ đường sống nào, cũng cắt đứt mọi khả năng bất ngờCô không nhịn được nhớ đến vấn đề mình hỏi trong hành lang sáng sớm hôm đó..Rốt cuộc cậu là ai? Bây giờ vấn đề này lại quay lại đầu cô, hơn nữa càng mãnh liệt hơnTác phong quả quyết tàn nhẫn như vậy, hoàn toàn không giống một tân binh, rốt cuộc cô ta là ai? Ánh mắt Lý Kiêu u ám nhìn bóng lưng Nhiếp Nhiên rất lâu.“Tiểu Nhiên Tử, sao cô lại đến đây?” Nghiêm Hoài Vũ thấy Nhiếp Nhiên kịp thời xuất hiện thì vô cùng vui vẻ, vội vàng chạy tới.

Chương 659: Một phát súng bắn gục - Trấn áp (2)