Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 720: Nụ cười có thể xóa nhòa thù hận (4)

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Lý Kiều nhíu chặt mày, nói: “K3ế hoạch hiện giờ đều do tôi t2hay cậu làm, vốn đã lệch với 7kế hoạch ban đầu thì có cái g3ì không thể nói.”Nhi2ếp Nhiên đung đưa túi rượu trong tay, “Cậu để cho tôi nói ra cũng là vì muốn nghiệm chứng ý nghĩ trong lòng cậu thôi, với IQ của cậu thì không có khả năng không nghĩ ra được.” Lý Kiêu đành phải thừa nhận: “Tôi đã xem qua kết cấu ở gần chỗ ngọn núi mà cậu chôn mìn, đất khá xốp, lần nổ mìn đầu tiên đã khiến ngọn núi kia hơi rời ra, lần nổ thứ hai chắc chắn sẽ tạo thành lở núi, nửa hòn đảo này sẽ bởi vì vậy mà gặp phải động đấtĐịa chất dịch chuyển rất dễ dàng gây nên sự chú ý của đám nhân viên cứu hộCậu muốn sử dụng mạn như đạn tín hiệu.” “Xem đi, không phải cậu đều biết hết cả rồi à?” Nhiếp Nhiên nhếch miệng“Cậu không sợ toàn bộ hòn đảo này sẽ sụp sao?” “Cậu có biện pháp khác tốt hơn sao?” Nhiếp Nhiên liếc Lý KiêuLý Kiêu có thể tìm được mìn chôn trong rừng cây nhanh như vậy, khẳng định là lúc trước cũng đã từng có ý nghĩ này, nhưng cô cảm thấy tính nguy hiểm của nó quá lớn nên mới bất đắc dĩ từ bỏNhưng đối với Nhiếp Nhiên, nguy cơ và cơ hội chỉ cách nhau một đường, hoặc thắng, hoặc thua .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.2.3.4.=====================================Tên thủ lĩnh cướp biển đã từng nói trên biển có thuyền của quân đội, chắc chắn Hoắc Hoành đang dốc toàn lực tìm kiếm bọn họChấn động này chắc chắn sẽ khiến họ chú ýNhưng đúng là tiếc, cuối cùng nhóm mìn này lại được chôn ở đây, dùng để giết nhóm cướp biển thứ haiĐúng là người tính không bằng trời tính“Chiếc thuyền kia có thể đưa chúng ta ra biển, vì sao cậu lại không cần?” Lý Kiểu hỏiNhiếp Nhiên cười hỏi lại: “Cậu biết lái sao?” “Những tên cướp biển kia có thể” “Đây chính là nguyên nhân vì sao tôi lại hứa hẹn tha cho gã cướp biển kia một lần.” Ý nghĩ tự lái thuyền này không phải trước kia cô không nghĩ tới, nhưng cướp biển được gọi là cướp biển là vì khả năng của chúng trên biển người thường không thể so sánh đượcĐám người bọn họ không có kinh nghiệm đi thuyền ở trên biển, cũng không hiểu thời tiết biểnNếu những tên cướp biển kia lừa gạt họ, hay nhảy xuống biển chạy trốn thì bọn họ sẽ kẹt giữa đại dương mênh mông bao la, khi đó thì đúng là kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không linh thật rồiChẳng bằng ở lại đây, chí ít còn có mìn có thể coi như đạn tín hiệu cầu cứuNhưng bây giờ không trông mong được vào mìn nữa rồi, nên thuyền trở thành cọng cỏ cứu mạng duy nhất của bọn họ, vì thể lúc đó cô mới không thể không thả cho gã cướp biển kia một đường sống.Không có đại ca gã uy hiếp, chắc gã sẽ vì tự do của mình mà ngoan ngoãn đưa bọn họ trở về đất liềnLý Kiêu thầm thở dài, “Quả nhiên là cậu đã nghỉ hết mọi phương án rồi.”

Lý Kiều nhíu chặt mày, nói: “K3ế hoạch hiện giờ đều do tôi t2hay cậu làm, vốn đã lệch với 7kế hoạch ban đầu thì có cái g3ì không thể nói.”

Nhi2ếp Nhiên đung đưa túi rượu trong tay, “Cậu để cho tôi nói ra cũng là vì muốn nghiệm chứng ý nghĩ trong lòng cậu thôi, với IQ của cậu thì không có khả năng không nghĩ ra được.” Lý Kiêu đành phải thừa nhận: “Tôi đã xem qua kết cấu ở gần chỗ ngọn núi mà cậu chôn mìn, đất khá xốp, lần nổ mìn đầu tiên đã khiến ngọn núi kia hơi rời ra, lần nổ thứ hai chắc chắn sẽ tạo thành lở núi, nửa hòn đảo này sẽ bởi vì vậy mà gặp phải động đất

Địa chất dịch chuyển rất dễ dàng gây nên sự chú ý của đám nhân viên cứu hộ

Cậu muốn sử dụng mạn như đạn tín hiệu.” “Xem đi, không phải cậu đều biết hết cả rồi à?” Nhiếp Nhiên nhếch miệng

“Cậu không sợ toàn bộ hòn đảo này sẽ sụp sao?” “Cậu có biện pháp khác tốt hơn sao?” Nhiếp Nhiên liếc Lý Kiêu

Lý Kiêu có thể tìm được mìn chôn trong rừng cây nhanh như vậy, khẳng định là lúc trước cũng đã từng có ý nghĩ này, nhưng cô cảm thấy tính nguy hiểm của nó quá lớn nên mới bất đắc dĩ từ bỏ

Nhưng đối với Nhiếp Nhiên, nguy cơ và cơ hội chỉ cách nhau một đường, hoặc thắng, hoặc thua .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1.

2.

3.

4.

=====================================

Tên thủ lĩnh cướp biển đã từng nói trên biển có thuyền của quân đội, chắc chắn Hoắc Hoành đang dốc toàn lực tìm kiếm bọn họ

Chấn động này chắc chắn sẽ khiến họ chú ý

Nhưng đúng là tiếc, cuối cùng nhóm mìn này lại được chôn ở đây, dùng để giết nhóm cướp biển thứ hai

Đúng là người tính không bằng trời tính

“Chiếc thuyền kia có thể đưa chúng ta ra biển, vì sao cậu lại không cần?” Lý Kiểu hỏi

Nhiếp Nhiên cười hỏi lại: “Cậu biết lái sao?” “Những tên cướp biển kia có thể” “Đây chính là nguyên nhân vì sao tôi lại hứa hẹn tha cho gã cướp biển kia một lần.” Ý nghĩ tự lái thuyền này không phải trước kia cô không nghĩ tới, nhưng cướp biển được gọi là cướp biển là vì khả năng của chúng trên biển người thường không thể so sánh được

Đám người bọn họ không có kinh nghiệm đi thuyền ở trên biển, cũng không hiểu thời tiết biển

Nếu những tên cướp biển kia lừa gạt họ, hay nhảy xuống biển chạy trốn thì bọn họ sẽ kẹt giữa đại dương mênh mông bao la, khi đó thì đúng là kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không linh thật rồi

Chẳng bằng ở lại đây, chí ít còn có mìn có thể coi như đạn tín hiệu cầu cứu

Nhưng bây giờ không trông mong được vào mìn nữa rồi, nên thuyền trở thành cọng cỏ cứu mạng duy nhất của bọn họ, vì thể lúc đó cô mới không thể không thả cho gã cướp biển kia một đường sống.

Không có đại ca gã uy hiếp, chắc gã sẽ vì tự do của mình mà ngoan ngoãn đưa bọn họ trở về đất liền

Lý Kiêu thầm thở dài, “Quả nhiên là cậu đã nghỉ hết mọi phương án rồi.”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Lý Kiều nhíu chặt mày, nói: “K3ế hoạch hiện giờ đều do tôi t2hay cậu làm, vốn đã lệch với 7kế hoạch ban đầu thì có cái g3ì không thể nói.”Nhi2ếp Nhiên đung đưa túi rượu trong tay, “Cậu để cho tôi nói ra cũng là vì muốn nghiệm chứng ý nghĩ trong lòng cậu thôi, với IQ của cậu thì không có khả năng không nghĩ ra được.” Lý Kiêu đành phải thừa nhận: “Tôi đã xem qua kết cấu ở gần chỗ ngọn núi mà cậu chôn mìn, đất khá xốp, lần nổ mìn đầu tiên đã khiến ngọn núi kia hơi rời ra, lần nổ thứ hai chắc chắn sẽ tạo thành lở núi, nửa hòn đảo này sẽ bởi vì vậy mà gặp phải động đấtĐịa chất dịch chuyển rất dễ dàng gây nên sự chú ý của đám nhân viên cứu hộCậu muốn sử dụng mạn như đạn tín hiệu.” “Xem đi, không phải cậu đều biết hết cả rồi à?” Nhiếp Nhiên nhếch miệng“Cậu không sợ toàn bộ hòn đảo này sẽ sụp sao?” “Cậu có biện pháp khác tốt hơn sao?” Nhiếp Nhiên liếc Lý KiêuLý Kiêu có thể tìm được mìn chôn trong rừng cây nhanh như vậy, khẳng định là lúc trước cũng đã từng có ý nghĩ này, nhưng cô cảm thấy tính nguy hiểm của nó quá lớn nên mới bất đắc dĩ từ bỏNhưng đối với Nhiếp Nhiên, nguy cơ và cơ hội chỉ cách nhau một đường, hoặc thắng, hoặc thua .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.2.3.4.=====================================Tên thủ lĩnh cướp biển đã từng nói trên biển có thuyền của quân đội, chắc chắn Hoắc Hoành đang dốc toàn lực tìm kiếm bọn họChấn động này chắc chắn sẽ khiến họ chú ýNhưng đúng là tiếc, cuối cùng nhóm mìn này lại được chôn ở đây, dùng để giết nhóm cướp biển thứ haiĐúng là người tính không bằng trời tính“Chiếc thuyền kia có thể đưa chúng ta ra biển, vì sao cậu lại không cần?” Lý Kiểu hỏiNhiếp Nhiên cười hỏi lại: “Cậu biết lái sao?” “Những tên cướp biển kia có thể” “Đây chính là nguyên nhân vì sao tôi lại hứa hẹn tha cho gã cướp biển kia một lần.” Ý nghĩ tự lái thuyền này không phải trước kia cô không nghĩ tới, nhưng cướp biển được gọi là cướp biển là vì khả năng của chúng trên biển người thường không thể so sánh đượcĐám người bọn họ không có kinh nghiệm đi thuyền ở trên biển, cũng không hiểu thời tiết biểnNếu những tên cướp biển kia lừa gạt họ, hay nhảy xuống biển chạy trốn thì bọn họ sẽ kẹt giữa đại dương mênh mông bao la, khi đó thì đúng là kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không linh thật rồiChẳng bằng ở lại đây, chí ít còn có mìn có thể coi như đạn tín hiệu cầu cứuNhưng bây giờ không trông mong được vào mìn nữa rồi, nên thuyền trở thành cọng cỏ cứu mạng duy nhất của bọn họ, vì thể lúc đó cô mới không thể không thả cho gã cướp biển kia một đường sống.Không có đại ca gã uy hiếp, chắc gã sẽ vì tự do của mình mà ngoan ngoãn đưa bọn họ trở về đất liềnLý Kiêu thầm thở dài, “Quả nhiên là cậu đã nghỉ hết mọi phương án rồi.”

Chương 720: Nụ cười có thể xóa nhòa thù hận (4)