Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 987

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (1)Hai người lượn vài vòng trong căn cứ, cuối cùng cũng nhìn thấy một tòa nhà độc lập nằm cách phía sau căn cứ không xa, ngoài cửa còn có hai tên đang đứng gác.“Lão đại ra lệnh cho tao đến lấy đạn, mau mở cửa!” Tên cướp biển này lạnh lùng nói.“Rõ!”Hiển nhiên đám người kia rất quen thuộc với tên cướp biển này, chỉ một câu nói của hắn là đã giao chìa khóa ra.Sau khi có được chìa khóa, hai người nối đuôi nhau đi vào trong. Nhiếp Nhiên đứng lặng quan sát xung quanh.“Mày còn đứng ở đây làm gì, mau vào khuân đồ đi!” Tên cướp biển mở khóa xong là trực tiếp đẩy cửa bước vào, nhưng khi thấy Nhiếp Nhiên vẫn đứng ngây ra, hắn quát to thúc giục.Nhiếp Nhiên phục hồi tinh thần lập tức đi theo. �Vừa vào trong phòng cô đã ngửi thấy mùi thuốc súng nồng đậm, từng thùng đạn được để ngổn ngang trên mặt đất, súng ống thì bị vứt bừa bãi, toàn súng trường và súng ngắn.Những tia sáng mờ tối chiếu qua cửa gỗ rồi phủ lên đám súng ống này, không hiểu sao Nhiếp Nhiên thấy lòng mình trầm xuống.“Ngây ra làm cái gì thế! Mau lên! Bê hai thùng đạn này ra cửa, ngoài cửa chính sẽ có người chờ để lấy.”Nhiếp Nhiên thu lại dòng suy nghĩ, cô hỏi: “Không có người thứ ba đến bê à?”Trong phòng nhiều súng đạn như vậy, chỉ với hai người bọn họ chắc không thể khuân hết được.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (1)Hai người lượn vài vòng trong căn cứ, cuối cùng cũng nhìn thấy một tòa nhà độc lập nằm cách phía sau căn cứ không xa, ngoài cửa còn có hai tên đang đứng gác.“Lão đại ra lệnh cho tao đến lấy đạn, mau mở cửa!” Tên cướp biển này lạnh lùng nói.“Rõ!”Hiển nhiên đám người kia rất quen thuộc với tên cướp biển này, chỉ một câu nói của hắn là đã giao chìa khóa ra.Sau khi có được chìa khóa, hai người nối đuôi nhau đi vào trong. Nhiếp Nhiên đứng lặng quan sát xung quanh.“Mày còn đứng ở đây làm gì, mau vào khuân đồ đi!” Tên cướp biển mở khóa xong là trực tiếp đẩy cửa bước vào, nhưng khi thấy Nhiếp Nhiên vẫn đứng ngây ra, hắn quát to thúc giục.Nhiếp Nhiên phục hồi tinh thần lập tức đi theo. �Vừa vào trong phòng cô đã ngửi thấy mùi thuốc súng nồng đậm, từng thùng đạn được để ngổn ngang trên mặt đất, súng ống thì bị vứt bừa bãi, toàn súng trường và súng ngắn.Những tia sáng mờ tối chiếu qua cửa gỗ rồi phủ lên đám súng ống này, không hiểu sao Nhiếp Nhiên thấy lòng mình trầm xuống.“Ngây ra làm cái gì thế! Mau lên! Bê hai thùng đạn này ra cửa, ngoài cửa chính sẽ có người chờ để lấy.”Nhiếp Nhiên thu lại dòng suy nghĩ, cô hỏi: “Không có người thứ ba đến bê à?”Trong phòng nhiều súng đạn như vậy, chỉ với hai người bọn họ chắc không thể khuân hết được.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (1)Hai người lượn vài vòng trong căn cứ, cuối cùng cũng nhìn thấy một tòa nhà độc lập nằm cách phía sau căn cứ không xa, ngoài cửa còn có hai tên đang đứng gác.“Lão đại ra lệnh cho tao đến lấy đạn, mau mở cửa!” Tên cướp biển này lạnh lùng nói.“Rõ!”Hiển nhiên đám người kia rất quen thuộc với tên cướp biển này, chỉ một câu nói của hắn là đã giao chìa khóa ra.Sau khi có được chìa khóa, hai người nối đuôi nhau đi vào trong. Nhiếp Nhiên đứng lặng quan sát xung quanh.“Mày còn đứng ở đây làm gì, mau vào khuân đồ đi!” Tên cướp biển mở khóa xong là trực tiếp đẩy cửa bước vào, nhưng khi thấy Nhiếp Nhiên vẫn đứng ngây ra, hắn quát to thúc giục.Nhiếp Nhiên phục hồi tinh thần lập tức đi theo. �Vừa vào trong phòng cô đã ngửi thấy mùi thuốc súng nồng đậm, từng thùng đạn được để ngổn ngang trên mặt đất, súng ống thì bị vứt bừa bãi, toàn súng trường và súng ngắn.Những tia sáng mờ tối chiếu qua cửa gỗ rồi phủ lên đám súng ống này, không hiểu sao Nhiếp Nhiên thấy lòng mình trầm xuống.“Ngây ra làm cái gì thế! Mau lên! Bê hai thùng đạn này ra cửa, ngoài cửa chính sẽ có người chờ để lấy.”Nhiếp Nhiên thu lại dòng suy nghĩ, cô hỏi: “Không có người thứ ba đến bê à?”Trong phòng nhiều súng đạn như vậy, chỉ với hai người bọn họ chắc không thể khuân hết được.

Chương 987