Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 988

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (2)Tên cướp biển kia không thèm nhìn cô mà bê hai thùng đạn lên, “Người điều được đã điều hết rồi, ở đâu ra người nữa? Mày chuyển nhanh lên, nếu ngoài kia không có đạn mà bị thua, đến lúc đó tao với mày thật sự bị ném xuống biển cho cá mập ăn!”Nói xong hắn đi thẳng ra phía ngoài.Nhiếp Nhiên nghe hắn nói vậy, khuôn mặt đang ngoan ngoãn nghe lời chợt biến mất, thay vào đó là một nụ cười lạnh.Cô đi từng bước một đến phía sau lưng tên cướp biển rồi âm trầm nói nhỏ: “Cho cá mập ăn quá phiền toái. Cứ giải quyết ngay ở đây đi.” Vừa nói xong, Nhiếp Nhiên chợt tăng tốc xông tới. Ánh sáng lạnh giấu ở sau lưng chợt lóe lên, cô nhẹ nhàng vung lên, tên cướp kia còn chưa kịp hô thì đã cảm thấy cổ mình tê rần, tiếp đấy hắn không còn hít thở được nữa.Bịch! Chiếc hòm hắn đang ôm rơi xuống mặt đất.Một dòng máu đỏ tươi rỉ ra từ cổ tên cướp biển, tạo thành một sợi tơ màu hồng nhạt.Điều này đủ để thấy được tốc độ của Nhiếp Nhiên lúc đó nhanh đến mức nào.“Tiếng gì vậy?” Người ở bên ngoài nghe được tiếng hòm đạn rơi xuống đất thì cảnh giác chạy đến hỏi.Nhiếp Nhiên nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài càng lúc càng gần, cuối cùng đành phải lên tiếng, “Này, hình như anh ta bị thương ở rồi, giờ mất máu quá nhiều nên ngã lăn ra ngất xỉu, chúng mày vào khiêng anh ta lên đi, anh ta đang đè vào chân tao!”Giọng cô nghe có vẻ rất đau đớn và khó nhọc, khiến mấy người bên ngoài không hề nghi ngờ mà tiến vào giúp đỡ.Khi hai người kia thấy tên cướp biển ngã trên mặt đất, bọn chúng vội vàng tiến lên muốn đỡ hắn dậy. Bọn chúng còn đang loay hoay thì Nhiếp Nhiên đã cứa cổ chúng từ đằng sau.Cô xử lý nhanh gọn không hề gây ra một tiếng động.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (2)Tên cướp biển kia không thèm nhìn cô mà bê hai thùng đạn lên, “Người điều được đã điều hết rồi, ở đâu ra người nữa? Mày chuyển nhanh lên, nếu ngoài kia không có đạn mà bị thua, đến lúc đó tao với mày thật sự bị ném xuống biển cho cá mập ăn!”Nói xong hắn đi thẳng ra phía ngoài.Nhiếp Nhiên nghe hắn nói vậy, khuôn mặt đang ngoan ngoãn nghe lời chợt biến mất, thay vào đó là một nụ cười lạnh.Cô đi từng bước một đến phía sau lưng tên cướp biển rồi âm trầm nói nhỏ: “Cho cá mập ăn quá phiền toái. Cứ giải quyết ngay ở đây đi.” Vừa nói xong, Nhiếp Nhiên chợt tăng tốc xông tới. Ánh sáng lạnh giấu ở sau lưng chợt lóe lên, cô nhẹ nhàng vung lên, tên cướp kia còn chưa kịp hô thì đã cảm thấy cổ mình tê rần, tiếp đấy hắn không còn hít thở được nữa.Bịch! Chiếc hòm hắn đang ôm rơi xuống mặt đất.Một dòng máu đỏ tươi rỉ ra từ cổ tên cướp biển, tạo thành một sợi tơ màu hồng nhạt.Điều này đủ để thấy được tốc độ của Nhiếp Nhiên lúc đó nhanh đến mức nào.“Tiếng gì vậy?” Người ở bên ngoài nghe được tiếng hòm đạn rơi xuống đất thì cảnh giác chạy đến hỏi.Nhiếp Nhiên nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài càng lúc càng gần, cuối cùng đành phải lên tiếng, “Này, hình như anh ta bị thương ở rồi, giờ mất máu quá nhiều nên ngã lăn ra ngất xỉu, chúng mày vào khiêng anh ta lên đi, anh ta đang đè vào chân tao!”Giọng cô nghe có vẻ rất đau đớn và khó nhọc, khiến mấy người bên ngoài không hề nghi ngờ mà tiến vào giúp đỡ.Khi hai người kia thấy tên cướp biển ngã trên mặt đất, bọn chúng vội vàng tiến lên muốn đỡ hắn dậy. Bọn chúng còn đang loay hoay thì Nhiếp Nhiên đã cứa cổ chúng từ đằng sau.Cô xử lý nhanh gọn không hề gây ra một tiếng động.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (2)Tên cướp biển kia không thèm nhìn cô mà bê hai thùng đạn lên, “Người điều được đã điều hết rồi, ở đâu ra người nữa? Mày chuyển nhanh lên, nếu ngoài kia không có đạn mà bị thua, đến lúc đó tao với mày thật sự bị ném xuống biển cho cá mập ăn!”Nói xong hắn đi thẳng ra phía ngoài.Nhiếp Nhiên nghe hắn nói vậy, khuôn mặt đang ngoan ngoãn nghe lời chợt biến mất, thay vào đó là một nụ cười lạnh.Cô đi từng bước một đến phía sau lưng tên cướp biển rồi âm trầm nói nhỏ: “Cho cá mập ăn quá phiền toái. Cứ giải quyết ngay ở đây đi.” Vừa nói xong, Nhiếp Nhiên chợt tăng tốc xông tới. Ánh sáng lạnh giấu ở sau lưng chợt lóe lên, cô nhẹ nhàng vung lên, tên cướp kia còn chưa kịp hô thì đã cảm thấy cổ mình tê rần, tiếp đấy hắn không còn hít thở được nữa.Bịch! Chiếc hòm hắn đang ôm rơi xuống mặt đất.Một dòng máu đỏ tươi rỉ ra từ cổ tên cướp biển, tạo thành một sợi tơ màu hồng nhạt.Điều này đủ để thấy được tốc độ của Nhiếp Nhiên lúc đó nhanh đến mức nào.“Tiếng gì vậy?” Người ở bên ngoài nghe được tiếng hòm đạn rơi xuống đất thì cảnh giác chạy đến hỏi.Nhiếp Nhiên nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài càng lúc càng gần, cuối cùng đành phải lên tiếng, “Này, hình như anh ta bị thương ở rồi, giờ mất máu quá nhiều nên ngã lăn ra ngất xỉu, chúng mày vào khiêng anh ta lên đi, anh ta đang đè vào chân tao!”Giọng cô nghe có vẻ rất đau đớn và khó nhọc, khiến mấy người bên ngoài không hề nghi ngờ mà tiến vào giúp đỡ.Khi hai người kia thấy tên cướp biển ngã trên mặt đất, bọn chúng vội vàng tiến lên muốn đỡ hắn dậy. Bọn chúng còn đang loay hoay thì Nhiếp Nhiên đã cứa cổ chúng từ đằng sau.Cô xử lý nhanh gọn không hề gây ra một tiếng động.

Chương 988