Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 708: 708: Nhận Thêm Em Gái
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Dương Thanh nghi hoặc hỏi.Người đến là Tống Hoa Nhã.“Anh Thanh, ngày mai chúng em phải ra nước ngoài rồi.Tối nay anh có rảnh không? Em muốn mời anh một bữa”.Tống Hoa Nhã nhìn người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên ghế.Hai mắt cô ta hơi đỏ lên, trong mắt tràn đầy chờ mong.“Được thôi!”Dương Thanh sảng khoái đáp.Tống Hoa Nhã không ngờ Dương Thanh lại đồng ý nhanh như vậy, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.“Cảm ơn anh Thanh!”Tống Hoa Nhã kích động nói.Dứt lời, cô ta vui vẻ chạy ra ngoài.Dương Thanh cười khổ: “Tôi chỉ đồng ý đi ăn với cô một bữa thôi mà! Sao lại vui vẻ như vậy?”Anh không hề hay biết, Tống Hoa Nhã chỉ có vài lần duyên phận với anh đã đem lòng thích anh.Lúc tan làm, Dương Thanh vừa ra khỏi công ty đã thấy một người quen thuộc đứng cách đó không xa vẫy tay với mình: “Anh Thanh, ở đây!”Rõ ràng Tống Hoa Nhã đã cố ý trang điểm, thay quần áo công sở thành một chiếc quần bó màu đen và áo khoác nỉ, chân đi bốt dài.Mái tóc dài luôn búi lên cũng được cố ý thả xuống, tung bay trong gió.Tống Hoa Nhã vốn đã xinh đẹp, trang điểm như vậy lại càng hấp dẫn hơn.Dương Thanh suýt nữa không nhận ra.“Hôm nay cô rất xinh đẹp!”Dương Thanh đi tới trước mặt Tống Hoa Nhã, hào phóng khen ngợi.Trên mặt Tống Hoa Nhã đỏ bừng, không biết vì lạnh hay là vì thẹn thùng.Cô ta trợn mắt nhìn Dương Thanh, tức giận nói: “Ý của anh Thanh là hôm nay em rất xinh đẹp, còn bình thường thì không hả?”“Không phải đâu.Cô vẫn luôn rất xinh đẹp, hôm nay lại càng đẹp hơn”.Thấy vẻ mặt Tống Hoa Nhã thay đổi, Dương Thanh vội vàng nói.Nghe vậy cô ta mới nở nụ cười đắc ý: “Thế còn tạm được!”Dứt lời cũng không hỏi ý kiến đã tự tiện khoác tay Dương Thanh.Anh giật nảy mình, định tránh ra theo bản năng.Nhưng câu nói tiếp theo của Tống Hoa Nhã lại khiến anh từ bỏ ý định.Tống Hoa Nhã nói: “Anh Thanh, trong lòng em anh giống như một người anh trai.Sau này anh cũng là anh trai của em nhé!”Dương Thanh cười nói: “Cô cứ tùy tiện nhận tôi là anh như vậy, không sợ anh cô ghen tỵ à?”“Anh ấy không dám đâu!”, Tống Hoa Nhã kiêu ngạo nói.“Rốt cuộc anh có đồng ý không?”Thấy Dương Thanh không nói gì, Tống Hoa Nhã lắc cánh tay Dương Thanh làm nũng.“Em gái xinh đẹp như vậy, anh cầu còn không được.Đương nhiên là đồng ý rồi”, Dương Thanh vội đáp.“Thế em lại gọi anh một tiếng đi!”“Anh!”“Sao thế?”“Không được, giọng điệu quá cứng rắn, không tự nhiên gì cả”.…Tống Hoa Nhã chỉ đường, nửa tiếng sau Dương Thanh đã lái xe tới tiệm ăn họ Trần.“Em nói tiệm ăn ngon là chỗ này à?”Dương Thanh bất đắc dĩ hỏi.“Đúng ạ! Tiệm ăn họ Trần mới khai trương ở Yến Đô nửa năm đã trở thành nơi yêu thích của những người nổi tiếng trên mạng.Quan trọng là đồ ăn ở đây đều là gia truyền, chắc chắn sẽ khiến anh hài lòng”.Tống Hoa Nhã đắc ý nói: “Hôm nay cho anh ăn uống thỏa thích!”- ---------------------------
Dương Thanh nghi hoặc hỏi.
Người đến là Tống Hoa Nhã.
“Anh Thanh, ngày mai chúng em phải ra nước ngoài rồi.
Tối nay anh có rảnh không? Em muốn mời anh một bữa”.
Tống Hoa Nhã nhìn người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên ghế.
Hai mắt cô ta hơi đỏ lên, trong mắt tràn đầy chờ mong.
“Được thôi!”
Dương Thanh sảng khoái đáp.
Tống Hoa Nhã không ngờ Dương Thanh lại đồng ý nhanh như vậy, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.
“Cảm ơn anh Thanh!”
Tống Hoa Nhã kích động nói.
Dứt lời, cô ta vui vẻ chạy ra ngoài.
Dương Thanh cười khổ: “Tôi chỉ đồng ý đi ăn với cô một bữa thôi mà! Sao lại vui vẻ như vậy?”
Anh không hề hay biết, Tống Hoa Nhã chỉ có vài lần duyên phận với anh đã đem lòng thích anh.
Lúc tan làm, Dương Thanh vừa ra khỏi công ty đã thấy một người quen thuộc đứng cách đó không xa vẫy tay với mình: “Anh Thanh, ở đây!”
Rõ ràng Tống Hoa Nhã đã cố ý trang điểm, thay quần áo công sở thành một chiếc quần bó màu đen và áo khoác nỉ, chân đi bốt dài.
Mái tóc dài luôn búi lên cũng được cố ý thả xuống, tung bay trong gió.
Tống Hoa Nhã vốn đã xinh đẹp, trang điểm như vậy lại càng hấp dẫn hơn.
Dương Thanh suýt nữa không nhận ra.
“Hôm nay cô rất xinh đẹp!”
Dương Thanh đi tới trước mặt Tống Hoa Nhã, hào phóng khen ngợi.
Trên mặt Tống Hoa Nhã đỏ bừng, không biết vì lạnh hay là vì thẹn thùng.
Cô ta trợn mắt nhìn Dương Thanh, tức giận nói: “Ý của anh Thanh là hôm nay em rất xinh đẹp, còn bình thường thì không hả?”
“Không phải đâu.
Cô vẫn luôn rất xinh đẹp, hôm nay lại càng đẹp hơn”.
Thấy vẻ mặt Tống Hoa Nhã thay đổi, Dương Thanh vội vàng nói.
Nghe vậy cô ta mới nở nụ cười đắc ý: “Thế còn tạm được!”
Dứt lời cũng không hỏi ý kiến đã tự tiện khoác tay Dương Thanh.
Anh giật nảy mình, định tránh ra theo bản năng.
Nhưng câu nói tiếp theo của Tống Hoa Nhã lại khiến anh từ bỏ ý định.
Tống Hoa Nhã nói: “Anh Thanh, trong lòng em anh giống như một người anh trai.
Sau này anh cũng là anh trai của em nhé!”
Dương Thanh cười nói: “Cô cứ tùy tiện nhận tôi là anh như vậy, không sợ anh cô ghen tỵ à?”
“Anh ấy không dám đâu!”, Tống Hoa Nhã kiêu ngạo nói.
“Rốt cuộc anh có đồng ý không?”
Thấy Dương Thanh không nói gì, Tống Hoa Nhã lắc cánh tay Dương Thanh làm nũng.
“Em gái xinh đẹp như vậy, anh cầu còn không được.
Đương nhiên là đồng ý rồi”, Dương Thanh vội đáp.
“Thế em lại gọi anh một tiếng đi!”
“Anh!”
“Sao thế?”
“Không được, giọng điệu quá cứng rắn, không tự nhiên gì cả”.
…
Tống Hoa Nhã chỉ đường, nửa tiếng sau Dương Thanh đã lái xe tới tiệm ăn họ Trần.
“Em nói tiệm ăn ngon là chỗ này à?”
Dương Thanh bất đắc dĩ hỏi.
“Đúng ạ! Tiệm ăn họ Trần mới khai trương ở Yến Đô nửa năm đã trở thành nơi yêu thích của những người nổi tiếng trên mạng.
Quan trọng là đồ ăn ở đây đều là gia truyền, chắc chắn sẽ khiến anh hài lòng”.
Tống Hoa Nhã đắc ý nói: “Hôm nay cho anh ăn uống thỏa thích!”
- ---------------------------
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Dương Thanh nghi hoặc hỏi.Người đến là Tống Hoa Nhã.“Anh Thanh, ngày mai chúng em phải ra nước ngoài rồi.Tối nay anh có rảnh không? Em muốn mời anh một bữa”.Tống Hoa Nhã nhìn người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên ghế.Hai mắt cô ta hơi đỏ lên, trong mắt tràn đầy chờ mong.“Được thôi!”Dương Thanh sảng khoái đáp.Tống Hoa Nhã không ngờ Dương Thanh lại đồng ý nhanh như vậy, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.“Cảm ơn anh Thanh!”Tống Hoa Nhã kích động nói.Dứt lời, cô ta vui vẻ chạy ra ngoài.Dương Thanh cười khổ: “Tôi chỉ đồng ý đi ăn với cô một bữa thôi mà! Sao lại vui vẻ như vậy?”Anh không hề hay biết, Tống Hoa Nhã chỉ có vài lần duyên phận với anh đã đem lòng thích anh.Lúc tan làm, Dương Thanh vừa ra khỏi công ty đã thấy một người quen thuộc đứng cách đó không xa vẫy tay với mình: “Anh Thanh, ở đây!”Rõ ràng Tống Hoa Nhã đã cố ý trang điểm, thay quần áo công sở thành một chiếc quần bó màu đen và áo khoác nỉ, chân đi bốt dài.Mái tóc dài luôn búi lên cũng được cố ý thả xuống, tung bay trong gió.Tống Hoa Nhã vốn đã xinh đẹp, trang điểm như vậy lại càng hấp dẫn hơn.Dương Thanh suýt nữa không nhận ra.“Hôm nay cô rất xinh đẹp!”Dương Thanh đi tới trước mặt Tống Hoa Nhã, hào phóng khen ngợi.Trên mặt Tống Hoa Nhã đỏ bừng, không biết vì lạnh hay là vì thẹn thùng.Cô ta trợn mắt nhìn Dương Thanh, tức giận nói: “Ý của anh Thanh là hôm nay em rất xinh đẹp, còn bình thường thì không hả?”“Không phải đâu.Cô vẫn luôn rất xinh đẹp, hôm nay lại càng đẹp hơn”.Thấy vẻ mặt Tống Hoa Nhã thay đổi, Dương Thanh vội vàng nói.Nghe vậy cô ta mới nở nụ cười đắc ý: “Thế còn tạm được!”Dứt lời cũng không hỏi ý kiến đã tự tiện khoác tay Dương Thanh.Anh giật nảy mình, định tránh ra theo bản năng.Nhưng câu nói tiếp theo của Tống Hoa Nhã lại khiến anh từ bỏ ý định.Tống Hoa Nhã nói: “Anh Thanh, trong lòng em anh giống như một người anh trai.Sau này anh cũng là anh trai của em nhé!”Dương Thanh cười nói: “Cô cứ tùy tiện nhận tôi là anh như vậy, không sợ anh cô ghen tỵ à?”“Anh ấy không dám đâu!”, Tống Hoa Nhã kiêu ngạo nói.“Rốt cuộc anh có đồng ý không?”Thấy Dương Thanh không nói gì, Tống Hoa Nhã lắc cánh tay Dương Thanh làm nũng.“Em gái xinh đẹp như vậy, anh cầu còn không được.Đương nhiên là đồng ý rồi”, Dương Thanh vội đáp.“Thế em lại gọi anh một tiếng đi!”“Anh!”“Sao thế?”“Không được, giọng điệu quá cứng rắn, không tự nhiên gì cả”.…Tống Hoa Nhã chỉ đường, nửa tiếng sau Dương Thanh đã lái xe tới tiệm ăn họ Trần.“Em nói tiệm ăn ngon là chỗ này à?”Dương Thanh bất đắc dĩ hỏi.“Đúng ạ! Tiệm ăn họ Trần mới khai trương ở Yến Đô nửa năm đã trở thành nơi yêu thích của những người nổi tiếng trên mạng.Quan trọng là đồ ăn ở đây đều là gia truyền, chắc chắn sẽ khiến anh hài lòng”.Tống Hoa Nhã đắc ý nói: “Hôm nay cho anh ăn uống thỏa thích!”- ---------------------------