Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 39: Câu Lạc Bộ Ngoại Hình

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tên béo đó nói, hắn đến từ nhà họ Tống ở thành phố Nguyên Hải của giới thế tục.Nếu như vậy thì không chừng Tống Cấm Phồn và Tống Càn là người thân cũng nên."Chồng à! Anh thật tốt!", Trần Chỉ Tình vui mừng đến nỗi buột miệng nói ra từ chồng.Sau đó, Trần Chỉ Tình bắtđầu gọi điện thoại cho người chị ^ ^ •em tốt cùng ký túc xá với mình, gọi mấy cuộc liền.Sau đó, cô chọn quần áo cho Tô Minh.Mấy ngày này cô đi dạo phố và mua rất nhiều quần áo hàng hiệu cho anh.Hơn một tiếng sau, Trần Chỉ Tình lái xe đến trước cổng trường đại học Nguyên Hải của thành phố Nguyên Hải."Chồng à! Hôm nay anh hãy thể hiện hết mình nha, lôi hếtbản lĩnh của mình ra.Em bảo anh đi cùng chính là muốn trấn áp họ đấy", Trần Chỉ Tình nói xong thì nhìn sang Tô Minh đang ngồi ở ghế phụ với vẻ đắc ý.Tô Minh vốn có khí chất hơn người, khôi ngô tuấn tú, cộng với cách ăn mặc hôm nay nên trông anh như nam thần."Được rồi!", Tô Minh day day sống mũi.N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mRất nhanh xe đã dừng ở bãi đỗ xe của trường đại học Nguyên Hải.Trần Chỉ Tinh khoác tay Tô Minh rồi ngạo nghễ đi vào trong sân trường."Phải rồi! Quên chưa nói với anh, em là một trong ba hoa khôi của trường đấy.Hai người còn lại là Tống Cẩm Phồn và một em khóa dưới nữa”."Vì vậy em là người nổi tiếng của trường Nguyên Hải.Hi hi, những người con trai theo đuổi em xếp hàng từ cổng đông của trường đến tận cổng tây cơ"."Hiện giờ em khoác tay anh và tuyên bố với mọi người rằng em có bạn trai rồi.Anh có tự hào không?"Trần Chỉ Tình mặc váy ren màu đen, tất da chân màu da, trang điểm nhạt, tay kia cầm theo túi xách của hãng Chanel.Trên mặt cô lộ ra vẻ hạnh phúc và đắc ý, vẻ đẹp đến nỗi khiến người khác hồn bay phách lạc, vừa tràn đầy sức sống của thanh xuân vừa có nét phá cách, lại có khí chất khó diễn tả, quả thật vô cùng thu hút.Càng quá đáng hơn là cô còn dùng nước hoa Dior nổi tiếng khiến cho Tô Minh khoác tay thân mật mà cũng như bị mất hồn.Tô Minh và Trần Chỉ Tinh với ngoại hình sáng nên lập tức khiến toàn trường huyên náo.Thậm chí có những học sinh còn chạy đến để ngắm nhìn từ xa."Trái tim em tan nát rồi, chị Trần hoa khôi có chủ rồi"."Chị Trần kiêu ngạo như vậy mà cũng biết cười á? Còn chủ động khoác tay người con trai kia nữa?""Trái tim em tan nát rồi! Nữ thần của em ơi!!""Bạn trai của cô ấy cũng đẹp trai quá!""Em muốn quyết đấu với anh ta, hãy bỏ nữ thần của em ra".Ngay cả trang web của trường cũng hot vô cùng, tất cả đều xoay quanh chủ đề Trần Chỉ Tình có bạn trai."Chào anh rể!", hai người đi được một đoạn thì đột nhiên có giọng nói trong trẻo nhưng cũng khá tinh nghịch vang lên.Đó là một cô gái buộc tóc đuôi gà, ngoại hình cũng ổn nhưng cũng chỉ được coi là đẹp bình thường thôi.Chứ nếu so với Trần Chỉ Tình thì kém xa, nhưng đôi mắt thì vò cùng trong trẻo.Trần Chỉ Tình vui mừng nói: "Chồng à! Đây là Ngô Viên Viên, em thứ tư trong ký túc xá của bọn em, năm nay mới 20 tuổi.Viên Viên! Đây là Tò Minh, chồng của chị"."Gọi là chồng rồi cơ à chị?", Ngô Viên Viên bước lại nhìn Tô Minh một lượt, nói: "Đúng là đẹp trai thật.Hừm! Chị hai à! Chẳng trách mấy ngày nay những người trong trường theo đuối chị đều đứng ngồi không yên.Chị có mắt chọn thật đấy".Nói xong, cô ta quay sang nói với Tò Minh: "Anh rế! Hay là anh nhận cả em đi, em sẽ làm giúp việc cho chị hai"."Con bé này cút đi...", Trần Chỉ Tình trừng mắt nhìn Ngô Viên Viên, nói: "Chồng à! Con bé này nó cứ hay lém lỉnh vậy đấy"."Hì hì!", Ngô Viên Viên cười mà không đáp.N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mNhưng Tò Minh lại thấy có thiện cảm với Ngô Viên Viên.Anh cảm thấy cô bé này rất đáng yêu và vô tư.Tất nhiên, thiện cám này là giữa những người bạn với nhau thôi.Mặc dù Tô Minh không muốn thừa nhận nhưng thực tế anh là người thuộc câu lạc bộ ngoại hình.(*)(*) là nhóm người lấy ngoại hình của đối phưong làm tiêu chuấn đánh giá, thậm chí lấy đó làm yếu tố quyết định có kết bạnvới người đó không?

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tên béo đó nói, hắn đến từ nhà họ Tống ở thành phố Nguyên Hải của giới thế tục.Nếu như vậy thì không chừng Tống Cấm Phồn và Tống Càn là người thân cũng nên."Chồng à! Anh thật tốt!", Trần Chỉ Tình vui mừng đến nỗi buột miệng nói ra từ chồng.Sau đó, Trần Chỉ Tình bắtđầu gọi điện thoại cho người chị ^ ^ •em tốt cùng ký túc xá với mình, gọi mấy cuộc liền.Sau đó, cô chọn quần áo cho Tô Minh.Mấy ngày này cô đi dạo phố và mua rất nhiều quần áo hàng hiệu cho anh.Hơn một tiếng sau, Trần Chỉ Tình lái xe đến trước cổng trường đại học Nguyên Hải của thành phố Nguyên Hải."Chồng à! Hôm nay anh hãy thể hiện hết mình nha, lôi hếtbản lĩnh của mình ra.Em bảo anh đi cùng chính là muốn trấn áp họ đấy", Trần Chỉ Tình nói xong thì nhìn sang Tô Minh đang ngồi ở ghế phụ với vẻ đắc ý.Tô Minh vốn có khí chất hơn người, khôi ngô tuấn tú, cộng với cách ăn mặc hôm nay nên trông anh như nam thần."Được rồi!", Tô Minh day day sống mũi.N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mRất nhanh xe đã dừng ở bãi đỗ xe của trường đại học Nguyên Hải.Trần Chỉ Tinh khoác tay Tô Minh rồi ngạo nghễ đi vào trong sân trường."Phải rồi! Quên chưa nói với anh, em là một trong ba hoa khôi của trường đấy.Hai người còn lại là Tống Cẩm Phồn và một em khóa dưới nữa”."Vì vậy em là người nổi tiếng của trường Nguyên Hải.Hi hi, những người con trai theo đuổi em xếp hàng từ cổng đông của trường đến tận cổng tây cơ"."Hiện giờ em khoác tay anh và tuyên bố với mọi người rằng em có bạn trai rồi.Anh có tự hào không?"Trần Chỉ Tình mặc váy ren màu đen, tất da chân màu da, trang điểm nhạt, tay kia cầm theo túi xách của hãng Chanel.Trên mặt cô lộ ra vẻ hạnh phúc và đắc ý, vẻ đẹp đến nỗi khiến người khác hồn bay phách lạc, vừa tràn đầy sức sống của thanh xuân vừa có nét phá cách, lại có khí chất khó diễn tả, quả thật vô cùng thu hút.Càng quá đáng hơn là cô còn dùng nước hoa Dior nổi tiếng khiến cho Tô Minh khoác tay thân mật mà cũng như bị mất hồn.Tô Minh và Trần Chỉ Tinh với ngoại hình sáng nên lập tức khiến toàn trường huyên náo.Thậm chí có những học sinh còn chạy đến để ngắm nhìn từ xa."Trái tim em tan nát rồi, chị Trần hoa khôi có chủ rồi"."Chị Trần kiêu ngạo như vậy mà cũng biết cười á? Còn chủ động khoác tay người con trai kia nữa?""Trái tim em tan nát rồi! Nữ thần của em ơi!!""Bạn trai của cô ấy cũng đẹp trai quá!""Em muốn quyết đấu với anh ta, hãy bỏ nữ thần của em ra".Ngay cả trang web của trường cũng hot vô cùng, tất cả đều xoay quanh chủ đề Trần Chỉ Tình có bạn trai."Chào anh rể!", hai người đi được một đoạn thì đột nhiên có giọng nói trong trẻo nhưng cũng khá tinh nghịch vang lên.Đó là một cô gái buộc tóc đuôi gà, ngoại hình cũng ổn nhưng cũng chỉ được coi là đẹp bình thường thôi.Chứ nếu so với Trần Chỉ Tình thì kém xa, nhưng đôi mắt thì vò cùng trong trẻo.Trần Chỉ Tình vui mừng nói: "Chồng à! Đây là Ngô Viên Viên, em thứ tư trong ký túc xá của bọn em, năm nay mới 20 tuổi.Viên Viên! Đây là Tò Minh, chồng của chị"."Gọi là chồng rồi cơ à chị?", Ngô Viên Viên bước lại nhìn Tô Minh một lượt, nói: "Đúng là đẹp trai thật.Hừm! Chị hai à! Chẳng trách mấy ngày nay những người trong trường theo đuối chị đều đứng ngồi không yên.Chị có mắt chọn thật đấy".Nói xong, cô ta quay sang nói với Tò Minh: "Anh rế! Hay là anh nhận cả em đi, em sẽ làm giúp việc cho chị hai"."Con bé này cút đi...", Trần Chỉ Tình trừng mắt nhìn Ngô Viên Viên, nói: "Chồng à! Con bé này nó cứ hay lém lỉnh vậy đấy"."Hì hì!", Ngô Viên Viên cười mà không đáp.N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mNhưng Tò Minh lại thấy có thiện cảm với Ngô Viên Viên.Anh cảm thấy cô bé này rất đáng yêu và vô tư.Tất nhiên, thiện cám này là giữa những người bạn với nhau thôi.Mặc dù Tô Minh không muốn thừa nhận nhưng thực tế anh là người thuộc câu lạc bộ ngoại hình.(*)(*) là nhóm người lấy ngoại hình của đối phưong làm tiêu chuấn đánh giá, thậm chí lấy đó làm yếu tố quyết định có kết bạnvới người đó không?

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tên béo đó nói, hắn đến từ nhà họ Tống ở thành phố Nguyên Hải của giới thế tục.Nếu như vậy thì không chừng Tống Cấm Phồn và Tống Càn là người thân cũng nên."Chồng à! Anh thật tốt!", Trần Chỉ Tình vui mừng đến nỗi buột miệng nói ra từ chồng.Sau đó, Trần Chỉ Tình bắtđầu gọi điện thoại cho người chị ^ ^ •em tốt cùng ký túc xá với mình, gọi mấy cuộc liền.Sau đó, cô chọn quần áo cho Tô Minh.Mấy ngày này cô đi dạo phố và mua rất nhiều quần áo hàng hiệu cho anh.Hơn một tiếng sau, Trần Chỉ Tình lái xe đến trước cổng trường đại học Nguyên Hải của thành phố Nguyên Hải."Chồng à! Hôm nay anh hãy thể hiện hết mình nha, lôi hếtbản lĩnh của mình ra.Em bảo anh đi cùng chính là muốn trấn áp họ đấy", Trần Chỉ Tình nói xong thì nhìn sang Tô Minh đang ngồi ở ghế phụ với vẻ đắc ý.Tô Minh vốn có khí chất hơn người, khôi ngô tuấn tú, cộng với cách ăn mặc hôm nay nên trông anh như nam thần."Được rồi!", Tô Minh day day sống mũi.N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mRất nhanh xe đã dừng ở bãi đỗ xe của trường đại học Nguyên Hải.Trần Chỉ Tinh khoác tay Tô Minh rồi ngạo nghễ đi vào trong sân trường."Phải rồi! Quên chưa nói với anh, em là một trong ba hoa khôi của trường đấy.Hai người còn lại là Tống Cẩm Phồn và một em khóa dưới nữa”."Vì vậy em là người nổi tiếng của trường Nguyên Hải.Hi hi, những người con trai theo đuổi em xếp hàng từ cổng đông của trường đến tận cổng tây cơ"."Hiện giờ em khoác tay anh và tuyên bố với mọi người rằng em có bạn trai rồi.Anh có tự hào không?"Trần Chỉ Tình mặc váy ren màu đen, tất da chân màu da, trang điểm nhạt, tay kia cầm theo túi xách của hãng Chanel.Trên mặt cô lộ ra vẻ hạnh phúc và đắc ý, vẻ đẹp đến nỗi khiến người khác hồn bay phách lạc, vừa tràn đầy sức sống của thanh xuân vừa có nét phá cách, lại có khí chất khó diễn tả, quả thật vô cùng thu hút.Càng quá đáng hơn là cô còn dùng nước hoa Dior nổi tiếng khiến cho Tô Minh khoác tay thân mật mà cũng như bị mất hồn.Tô Minh và Trần Chỉ Tinh với ngoại hình sáng nên lập tức khiến toàn trường huyên náo.Thậm chí có những học sinh còn chạy đến để ngắm nhìn từ xa."Trái tim em tan nát rồi, chị Trần hoa khôi có chủ rồi"."Chị Trần kiêu ngạo như vậy mà cũng biết cười á? Còn chủ động khoác tay người con trai kia nữa?""Trái tim em tan nát rồi! Nữ thần của em ơi!!""Bạn trai của cô ấy cũng đẹp trai quá!""Em muốn quyết đấu với anh ta, hãy bỏ nữ thần của em ra".Ngay cả trang web của trường cũng hot vô cùng, tất cả đều xoay quanh chủ đề Trần Chỉ Tình có bạn trai."Chào anh rể!", hai người đi được một đoạn thì đột nhiên có giọng nói trong trẻo nhưng cũng khá tinh nghịch vang lên.Đó là một cô gái buộc tóc đuôi gà, ngoại hình cũng ổn nhưng cũng chỉ được coi là đẹp bình thường thôi.Chứ nếu so với Trần Chỉ Tình thì kém xa, nhưng đôi mắt thì vò cùng trong trẻo.Trần Chỉ Tình vui mừng nói: "Chồng à! Đây là Ngô Viên Viên, em thứ tư trong ký túc xá của bọn em, năm nay mới 20 tuổi.Viên Viên! Đây là Tò Minh, chồng của chị"."Gọi là chồng rồi cơ à chị?", Ngô Viên Viên bước lại nhìn Tô Minh một lượt, nói: "Đúng là đẹp trai thật.Hừm! Chị hai à! Chẳng trách mấy ngày nay những người trong trường theo đuối chị đều đứng ngồi không yên.Chị có mắt chọn thật đấy".Nói xong, cô ta quay sang nói với Tò Minh: "Anh rế! Hay là anh nhận cả em đi, em sẽ làm giúp việc cho chị hai"."Con bé này cút đi...", Trần Chỉ Tình trừng mắt nhìn Ngô Viên Viên, nói: "Chồng à! Con bé này nó cứ hay lém lỉnh vậy đấy"."Hì hì!", Ngô Viên Viên cười mà không đáp.N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mNhưng Tò Minh lại thấy có thiện cảm với Ngô Viên Viên.Anh cảm thấy cô bé này rất đáng yêu và vô tư.Tất nhiên, thiện cám này là giữa những người bạn với nhau thôi.Mặc dù Tô Minh không muốn thừa nhận nhưng thực tế anh là người thuộc câu lạc bộ ngoại hình.(*)(*) là nhóm người lấy ngoại hình của đối phưong làm tiêu chuấn đánh giá, thậm chí lấy đó làm yếu tố quyết định có kết bạnvới người đó không?

Chương 39: Câu Lạc Bộ Ngoại Hình