Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 40: Lại Tự Xưng Mình Là Bổn Công Chúa Cơ
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Ngoại hình không phải đẹp nhất vẫn có thể kết bạn, mà có thế là bạn thân nhất.Nhưng anh sẽ không có ý nghĩ khác."Chỉ Tình! Em đã nghỉ mấy ngày rồi, còn tưởng em không đến trường nữa chứ", đúng lúc này lại có hai cô gái bước đến.Một người cao ráo với chiều cao nổi trội 1 m75, body cũng chuẩn, nhan sắc ưa nhìn.Nếu như để Tô Minh cho điếm đánh giá, Chỉ Tình được 9,5 thì cô gái này cũng phải được 8 điểm.Nhưng trên mặt cô gái này có vài vài đốm tàn nhang.Còn cô gái đứng bên cạnh cò gái này lại khiến Tò Minh sáng mắt lên.Anh vừa nhìn liền biết, cò ta chính là Tống Cấm Phồn.Tống Cấm Phồn có mái tóc đen nháy, hơi xoăn, nhan sắc thuần khiết, làn da trắng nõn, thậm chí trắng khác thường, giống kiếu trắng bệnh.Các đường nét hài hòa cộng với khuôn mặt nhỏ nhắn, trông vô cùng thu hút; đôi mắt lấp lánh như ngọc với ánh mắt thông minh tinh nghịch.Tống Cẩm Phồn ăn mặctheo kiểu trung tính.Cô ta mặc bộ đồ thể thao nhưng lại tăng thêm phần nào vẻ cuốn hút của cô ta.Đẹp thật! Được xưng là viên minh châu của Nguyên Hải đúng là danh bất hư truyền.Cò ta không hề thua kém Trần Chỉ Tình, hai người có vẻ đẹp khác nhau, không ai kém ai."Chẳng trách gọi điện thoại cho bổn công chúa nói là muốn tụ họp, thì ra là muốn khoe bạn trai hả? Cũng may bổn côngchúa thông minh nên đã gọi điện thoại cho Tiết Tịnh rồi.Đợichút, anh ấy cũng đến", Tống Cấm Phồn nói mà giọng điệu có chút kiêu ngạo.Cò ta nhìn Tò Minh một cái, sau đó quay sang nói với Trần Chỉ Tình.Thú vị đấy! Lại tự xưng mình là bổn công chúa cơ? N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m"Xời! Đến thì đến đi, Tiết Tịnh cũng không so được với chồng chị đâu", Trần Chí Tình cũng nói với vẻ cao ngạo.Sau đó, cô ta giới thiệu: "Chồng à! Cò ấy là Tống Cẩm Phồn, là em ba trong ký túc xá của chúng em.Còn cò ấy là Vu Lâm, là chị cả"."Chỉ có em là đáng thương nhất, em tư nè", Ngô Viên Viên chen vào một câu, nói với vẻ oán giận, vì cô ta ít tuổi nhất."Chào mọi người! Tôi là Tô Minh!", Tô Minh lên tiếng chào hỏi Tống Cẩm Phồn và Vu Lâm."Gọi là chồng rồi cơ á?", Tống Cẩm Phồn có chút bất ngờ.Trong lòng cô ta thừa biết sự kiêu ngạo của Trần Chỉ Tình không kém gì mình nhưng Trần Chỉ Tình không phải là người dễ dàng gọi người khác là chồng, trừ phi là chắc chắn về mối quan hệ với người đó.Cô ta nhìn Tô Minh thật kỹ với ánh mắt dò xét.Cô ta và Trần Chỉ Tinh là chị em tốt nên cô ta cũng không cho phép ai đó lừa gạt Trần Chỉ Tình."Chỉ Tình, chúc mừng em nhé! Tô Minh đẹp trai thế này thì dường như có thế so được với Tiết Tịnh rồi", Vu Lâm cười nói, nụ cười rất dịu dàng.Nhưng Tô Minh là người nhạy bén, anh có thể cảm nhận được sự đố kỵ và khinh bỉ trong mắt cô ta.Lại còn ‘dường như có thể so được với Tiết Tịnh rồi?’Lời này có nghĩa là không bằng Tiết Tịnh sao? N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mTrần Chỉ Tình cũng không phải kẻ ngốc, mặc dù nụ cười không đối nhưng ánh mắt cò ta đầy vẻ chán ghét.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Ngoại hình không phải đẹp nhất vẫn có thể kết bạn, mà có thế là bạn thân nhất.Nhưng anh sẽ không có ý nghĩ khác."Chỉ Tình! Em đã nghỉ mấy ngày rồi, còn tưởng em không đến trường nữa chứ", đúng lúc này lại có hai cô gái bước đến.Một người cao ráo với chiều cao nổi trội 1 m75, body cũng chuẩn, nhan sắc ưa nhìn.Nếu như để Tô Minh cho điếm đánh giá, Chỉ Tình được 9,5 thì cô gái này cũng phải được 8 điểm.Nhưng trên mặt cô gái này có vài vài đốm tàn nhang.Còn cô gái đứng bên cạnh cò gái này lại khiến Tò Minh sáng mắt lên.Anh vừa nhìn liền biết, cò ta chính là Tống Cấm Phồn.Tống Cấm Phồn có mái tóc đen nháy, hơi xoăn, nhan sắc thuần khiết, làn da trắng nõn, thậm chí trắng khác thường, giống kiếu trắng bệnh.Các đường nét hài hòa cộng với khuôn mặt nhỏ nhắn, trông vô cùng thu hút; đôi mắt lấp lánh như ngọc với ánh mắt thông minh tinh nghịch.Tống Cẩm Phồn ăn mặctheo kiểu trung tính.Cô ta mặc bộ đồ thể thao nhưng lại tăng thêm phần nào vẻ cuốn hút của cô ta.Đẹp thật! Được xưng là viên minh châu của Nguyên Hải đúng là danh bất hư truyền.Cò ta không hề thua kém Trần Chỉ Tình, hai người có vẻ đẹp khác nhau, không ai kém ai."Chẳng trách gọi điện thoại cho bổn công chúa nói là muốn tụ họp, thì ra là muốn khoe bạn trai hả? Cũng may bổn côngchúa thông minh nên đã gọi điện thoại cho Tiết Tịnh rồi.Đợichút, anh ấy cũng đến", Tống Cấm Phồn nói mà giọng điệu có chút kiêu ngạo.Cò ta nhìn Tò Minh một cái, sau đó quay sang nói với Trần Chỉ Tình.Thú vị đấy! Lại tự xưng mình là bổn công chúa cơ? N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m"Xời! Đến thì đến đi, Tiết Tịnh cũng không so được với chồng chị đâu", Trần Chí Tình cũng nói với vẻ cao ngạo.Sau đó, cô ta giới thiệu: "Chồng à! Cò ấy là Tống Cẩm Phồn, là em ba trong ký túc xá của chúng em.Còn cò ấy là Vu Lâm, là chị cả"."Chỉ có em là đáng thương nhất, em tư nè", Ngô Viên Viên chen vào một câu, nói với vẻ oán giận, vì cô ta ít tuổi nhất."Chào mọi người! Tôi là Tô Minh!", Tô Minh lên tiếng chào hỏi Tống Cẩm Phồn và Vu Lâm."Gọi là chồng rồi cơ á?", Tống Cẩm Phồn có chút bất ngờ.Trong lòng cô ta thừa biết sự kiêu ngạo của Trần Chỉ Tình không kém gì mình nhưng Trần Chỉ Tình không phải là người dễ dàng gọi người khác là chồng, trừ phi là chắc chắn về mối quan hệ với người đó.Cô ta nhìn Tô Minh thật kỹ với ánh mắt dò xét.Cô ta và Trần Chỉ Tinh là chị em tốt nên cô ta cũng không cho phép ai đó lừa gạt Trần Chỉ Tình."Chỉ Tình, chúc mừng em nhé! Tô Minh đẹp trai thế này thì dường như có thế so được với Tiết Tịnh rồi", Vu Lâm cười nói, nụ cười rất dịu dàng.Nhưng Tô Minh là người nhạy bén, anh có thể cảm nhận được sự đố kỵ và khinh bỉ trong mắt cô ta.Lại còn ‘dường như có thể so được với Tiết Tịnh rồi?’Lời này có nghĩa là không bằng Tiết Tịnh sao? N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mTrần Chỉ Tình cũng không phải kẻ ngốc, mặc dù nụ cười không đối nhưng ánh mắt cò ta đầy vẻ chán ghét.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Ngoại hình không phải đẹp nhất vẫn có thể kết bạn, mà có thế là bạn thân nhất.Nhưng anh sẽ không có ý nghĩ khác."Chỉ Tình! Em đã nghỉ mấy ngày rồi, còn tưởng em không đến trường nữa chứ", đúng lúc này lại có hai cô gái bước đến.Một người cao ráo với chiều cao nổi trội 1 m75, body cũng chuẩn, nhan sắc ưa nhìn.Nếu như để Tô Minh cho điếm đánh giá, Chỉ Tình được 9,5 thì cô gái này cũng phải được 8 điểm.Nhưng trên mặt cô gái này có vài vài đốm tàn nhang.Còn cô gái đứng bên cạnh cò gái này lại khiến Tò Minh sáng mắt lên.Anh vừa nhìn liền biết, cò ta chính là Tống Cấm Phồn.Tống Cấm Phồn có mái tóc đen nháy, hơi xoăn, nhan sắc thuần khiết, làn da trắng nõn, thậm chí trắng khác thường, giống kiếu trắng bệnh.Các đường nét hài hòa cộng với khuôn mặt nhỏ nhắn, trông vô cùng thu hút; đôi mắt lấp lánh như ngọc với ánh mắt thông minh tinh nghịch.Tống Cẩm Phồn ăn mặctheo kiểu trung tính.Cô ta mặc bộ đồ thể thao nhưng lại tăng thêm phần nào vẻ cuốn hút của cô ta.Đẹp thật! Được xưng là viên minh châu của Nguyên Hải đúng là danh bất hư truyền.Cò ta không hề thua kém Trần Chỉ Tình, hai người có vẻ đẹp khác nhau, không ai kém ai."Chẳng trách gọi điện thoại cho bổn công chúa nói là muốn tụ họp, thì ra là muốn khoe bạn trai hả? Cũng may bổn côngchúa thông minh nên đã gọi điện thoại cho Tiết Tịnh rồi.Đợichút, anh ấy cũng đến", Tống Cấm Phồn nói mà giọng điệu có chút kiêu ngạo.Cò ta nhìn Tò Minh một cái, sau đó quay sang nói với Trần Chỉ Tình.Thú vị đấy! Lại tự xưng mình là bổn công chúa cơ? N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m"Xời! Đến thì đến đi, Tiết Tịnh cũng không so được với chồng chị đâu", Trần Chí Tình cũng nói với vẻ cao ngạo.Sau đó, cô ta giới thiệu: "Chồng à! Cò ấy là Tống Cẩm Phồn, là em ba trong ký túc xá của chúng em.Còn cò ấy là Vu Lâm, là chị cả"."Chỉ có em là đáng thương nhất, em tư nè", Ngô Viên Viên chen vào một câu, nói với vẻ oán giận, vì cô ta ít tuổi nhất."Chào mọi người! Tôi là Tô Minh!", Tô Minh lên tiếng chào hỏi Tống Cẩm Phồn và Vu Lâm."Gọi là chồng rồi cơ á?", Tống Cẩm Phồn có chút bất ngờ.Trong lòng cô ta thừa biết sự kiêu ngạo của Trần Chỉ Tình không kém gì mình nhưng Trần Chỉ Tình không phải là người dễ dàng gọi người khác là chồng, trừ phi là chắc chắn về mối quan hệ với người đó.Cô ta nhìn Tô Minh thật kỹ với ánh mắt dò xét.Cô ta và Trần Chỉ Tinh là chị em tốt nên cô ta cũng không cho phép ai đó lừa gạt Trần Chỉ Tình."Chỉ Tình, chúc mừng em nhé! Tô Minh đẹp trai thế này thì dường như có thế so được với Tiết Tịnh rồi", Vu Lâm cười nói, nụ cười rất dịu dàng.Nhưng Tô Minh là người nhạy bén, anh có thể cảm nhận được sự đố kỵ và khinh bỉ trong mắt cô ta.Lại còn ‘dường như có thể so được với Tiết Tịnh rồi?’Lời này có nghĩa là không bằng Tiết Tịnh sao? N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mTrần Chỉ Tình cũng không phải kẻ ngốc, mặc dù nụ cười không đối nhưng ánh mắt cò ta đầy vẻ chán ghét.