Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 145: Ông Làm Gì Được Tôi
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Một âm thanh to khủng khiếp vang lên, đám Lam Trung đều bị chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng đâm chúng, cả người toàn máu tươi, văng ngược ra rồi nặng nề lăn ra đất, không rõ sống chết.Lúc này, Tô Minh chỉ cần bước lên trước, nhẹ nhàng vung kiếm là có thể khiến toàn bộ bọn chúng rơi xuống địa ngục.Nhưng anh không làm vậy.Lý do rất đơn giản, đám Lam Trung đã đều trở thành đám bỏ đi rồi, cho dù sống cũng chỉ thoi thóp, không khác gì mấy ông lão bình thường.Huyết khí bị thiêu đốt lại bị chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng đập trúng khiến võ đạo của bọn họ đã bị phế bỏ, sống còn không bằng chết, so với chết còn tàn nhẫn hơn, cần gì phải ra tay thêm nữa?Ngoài ra.Mặc dù lúc chiến đấu, Tô Minh trông vô cùng điên cuồng, giống như đã nhập ma nhưng đầu óc anh lại vô cùng tỉnh táo.Trận chiến này khiến nhà họ Lam đã mất hết toàn bộ tông sư võ đạo, tổn thất nặng nề, gia chủ nhà họ Lam - Lam Lại hẳn không thể chấp nhận được, ông ta đã sắp hóa điên rồi.Lúc này, nếu bản thân anh lại kết liễu đám Lam Trung, kích thích Lam Lại thì không biết chừng ông ta sẽ bất chấp tất cả ra lệnh cho toàn bộ người nhà họ Lam xông đến tự bạo, mặc dù khả năng không lớn nhưng biết đâu bất ngờ?Tô Minh không sợ bọn họ tự bạo bởi bản thân anh vẫn còn bài tẩy, cùng lắm thì bị thương nặng nhưng sẽ không chết.Chỉ là Diệp Mộ Cấn và Lam Tuyết thì sao? Hai cô gái vẫn còn ớ đây!Ngoài ra, Trực giác mẫn cảm nói cho Tô Minh rằng, vẫn còn rất nhiều kẻ mạnh khác đang bao vây biệt thự nhà họ Lam, nhìn chằm chằm vào nơi này.Những kẻ này có không ít người thuộc cảnh giới tông sư, hẳn là các gia tộc khác thuộc tám đại gia tộc như nhà họ Cơ, họ Ngụy! đến do thám tin tức.Những người này hy vọng anh và nhà họ Lam sẽ bất chấp tất cả mà liều mạng với nhau,sau đó, bọn họ sẽ ra mặt xử lý cả hai bên.Tô Minh không muốn phải lãng phí con bài tẩy mà ông già cho mình vào hôm nay, cũng không muốn phải dùng bùa hộ mệnh gọi ông già đến cứu mình.Phải biết điếm dừng, rắn nuốt voi sẽ bị nghẹn chết, chẳng phải ư? Loại bỏ tất cả những kẻ thuộc cảnh giới tông sư ở nhà họ Lam là đã kiếm được món hời lớn rồi.Tiếp đó anh sẽ có cách từng bước, từng bước bóp chết nhà họ Lam, khiến bọn chúng dần dần bị hủy diệt trong lo lắng, sợhãi.Hiện tại không có gì phải vội, kết quả nhà họ Lam đã rõ ràng rồi.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Một âm thanh to khủng khiếp vang lên, đám Lam Trung đều bị chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng đâm chúng, cả người toàn máu tươi, văng ngược ra rồi nặng nề lăn ra đất, không rõ sống chết.Lúc này, Tô Minh chỉ cần bước lên trước, nhẹ nhàng vung kiếm là có thể khiến toàn bộ bọn chúng rơi xuống địa ngục.Nhưng anh không làm vậy.Lý do rất đơn giản, đám Lam Trung đã đều trở thành đám bỏ đi rồi, cho dù sống cũng chỉ thoi thóp, không khác gì mấy ông lão bình thường.Huyết khí bị thiêu đốt lại bị chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng đập trúng khiến võ đạo của bọn họ đã bị phế bỏ, sống còn không bằng chết, so với chết còn tàn nhẫn hơn, cần gì phải ra tay thêm nữa?Ngoài ra.Mặc dù lúc chiến đấu, Tô Minh trông vô cùng điên cuồng, giống như đã nhập ma nhưng đầu óc anh lại vô cùng tỉnh táo.Trận chiến này khiến nhà họ Lam đã mất hết toàn bộ tông sư võ đạo, tổn thất nặng nề, gia chủ nhà họ Lam - Lam Lại hẳn không thể chấp nhận được, ông ta đã sắp hóa điên rồi.Lúc này, nếu bản thân anh lại kết liễu đám Lam Trung, kích thích Lam Lại thì không biết chừng ông ta sẽ bất chấp tất cả ra lệnh cho toàn bộ người nhà họ Lam xông đến tự bạo, mặc dù khả năng không lớn nhưng biết đâu bất ngờ?Tô Minh không sợ bọn họ tự bạo bởi bản thân anh vẫn còn bài tẩy, cùng lắm thì bị thương nặng nhưng sẽ không chết.Chỉ là Diệp Mộ Cấn và Lam Tuyết thì sao? Hai cô gái vẫn còn ớ đây!Ngoài ra, Trực giác mẫn cảm nói cho Tô Minh rằng, vẫn còn rất nhiều kẻ mạnh khác đang bao vây biệt thự nhà họ Lam, nhìn chằm chằm vào nơi này.Những kẻ này có không ít người thuộc cảnh giới tông sư, hẳn là các gia tộc khác thuộc tám đại gia tộc như nhà họ Cơ, họ Ngụy! đến do thám tin tức.Những người này hy vọng anh và nhà họ Lam sẽ bất chấp tất cả mà liều mạng với nhau,sau đó, bọn họ sẽ ra mặt xử lý cả hai bên.Tô Minh không muốn phải lãng phí con bài tẩy mà ông già cho mình vào hôm nay, cũng không muốn phải dùng bùa hộ mệnh gọi ông già đến cứu mình.Phải biết điếm dừng, rắn nuốt voi sẽ bị nghẹn chết, chẳng phải ư? Loại bỏ tất cả những kẻ thuộc cảnh giới tông sư ở nhà họ Lam là đã kiếm được món hời lớn rồi.Tiếp đó anh sẽ có cách từng bước, từng bước bóp chết nhà họ Lam, khiến bọn chúng dần dần bị hủy diệt trong lo lắng, sợhãi.Hiện tại không có gì phải vội, kết quả nhà họ Lam đã rõ ràng rồi.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Một âm thanh to khủng khiếp vang lên, đám Lam Trung đều bị chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng đâm chúng, cả người toàn máu tươi, văng ngược ra rồi nặng nề lăn ra đất, không rõ sống chết.Lúc này, Tô Minh chỉ cần bước lên trước, nhẹ nhàng vung kiếm là có thể khiến toàn bộ bọn chúng rơi xuống địa ngục.Nhưng anh không làm vậy.Lý do rất đơn giản, đám Lam Trung đã đều trở thành đám bỏ đi rồi, cho dù sống cũng chỉ thoi thóp, không khác gì mấy ông lão bình thường.Huyết khí bị thiêu đốt lại bị chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng đập trúng khiến võ đạo của bọn họ đã bị phế bỏ, sống còn không bằng chết, so với chết còn tàn nhẫn hơn, cần gì phải ra tay thêm nữa?Ngoài ra.Mặc dù lúc chiến đấu, Tô Minh trông vô cùng điên cuồng, giống như đã nhập ma nhưng đầu óc anh lại vô cùng tỉnh táo.Trận chiến này khiến nhà họ Lam đã mất hết toàn bộ tông sư võ đạo, tổn thất nặng nề, gia chủ nhà họ Lam - Lam Lại hẳn không thể chấp nhận được, ông ta đã sắp hóa điên rồi.Lúc này, nếu bản thân anh lại kết liễu đám Lam Trung, kích thích Lam Lại thì không biết chừng ông ta sẽ bất chấp tất cả ra lệnh cho toàn bộ người nhà họ Lam xông đến tự bạo, mặc dù khả năng không lớn nhưng biết đâu bất ngờ?Tô Minh không sợ bọn họ tự bạo bởi bản thân anh vẫn còn bài tẩy, cùng lắm thì bị thương nặng nhưng sẽ không chết.Chỉ là Diệp Mộ Cấn và Lam Tuyết thì sao? Hai cô gái vẫn còn ớ đây!Ngoài ra, Trực giác mẫn cảm nói cho Tô Minh rằng, vẫn còn rất nhiều kẻ mạnh khác đang bao vây biệt thự nhà họ Lam, nhìn chằm chằm vào nơi này.Những kẻ này có không ít người thuộc cảnh giới tông sư, hẳn là các gia tộc khác thuộc tám đại gia tộc như nhà họ Cơ, họ Ngụy! đến do thám tin tức.Những người này hy vọng anh và nhà họ Lam sẽ bất chấp tất cả mà liều mạng với nhau,sau đó, bọn họ sẽ ra mặt xử lý cả hai bên.Tô Minh không muốn phải lãng phí con bài tẩy mà ông già cho mình vào hôm nay, cũng không muốn phải dùng bùa hộ mệnh gọi ông già đến cứu mình.Phải biết điếm dừng, rắn nuốt voi sẽ bị nghẹn chết, chẳng phải ư? Loại bỏ tất cả những kẻ thuộc cảnh giới tông sư ở nhà họ Lam là đã kiếm được món hời lớn rồi.Tiếp đó anh sẽ có cách từng bước, từng bước bóp chết nhà họ Lam, khiến bọn chúng dần dần bị hủy diệt trong lo lắng, sợhãi.Hiện tại không có gì phải vội, kết quả nhà họ Lam đã rõ ràng rồi.