Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 247: Thị Trường Thứ Cấp
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên sân dạy võ mọi thứ yên lặng như tờ, có nhiều học viên không kìm được mà hít ngược một hơi khí lạnh, kinh ngạc nhìn sự hung hãn của giáo tôn.Không phải hung hãn thường đâu!Bọn họ thậm chí còn hoài nghi, Công Tôn Thần cho dù không chết thì có khi nào cũng sẽ bị đánh thành ngu luôn không?"Mộ Cấn, phái vài người đưa cậu Công Tôn về nhà họ Công Tôn", Tô Minh lau vết máu dính trên tay, nói.Diệp Mộ Cấn gật đầu, hơi khinh bỉ liếc nhìn Tô Minh: "Anh bạo lực thật đấy, Công Tôn Hạ nhìn thấy con trai mình bị đánh thành thế này, chắc phải phát điên!""Nếu như không vì lo nhà họ Diệp phải chịu áp lực quá lớn, thì hôm nay anh sẽ lấy luôn cái mạng của Công Tôn Thần", Tô Minh hừ một tiếng.Tạm thời Công Tôn Thần chưa thể chết, một khi chết thì nhà họ Công Tôn sẽ liều mạng, phát cuồng, như vậy nhà họ Diệp sẽ không chịu nổi.Nhưng mà cũng chỉ là tạm thời mà thôi, đợi đến sau khi cuộc thi giao lưu giữa tám viện võ đạo kết thúc, nhà họ Diệp sẽ tiến thẳng về đích, chiếm vị trí đứng đầu trong tám đại gia tộc."Tiếp tục thi đấu sinh tử", sau khi tống cổ được Hứa Như Ý và Công Tôn Thần đi, Tô Minh quay ra quát các học viên có mặt trên sân tập võ.Cuộc chiến sinh tử lại được bắt đầu một lần nữa.Tô Minh thì dẫn theo Diệp Mộ Cẩn đi đến một góc của sân tập VÕ."Mộ Cấn, bên phía nhà họ Lam thế nào rồi?", Tô Minh hỏi."Nhà họ Diệp và những liên minh bạn hữu bên dưới đều chuẩn bị xong cả rồi, trong mấy ngày này sẽ phát động đợt công kích kinh tế đầu tiên”, Diệp Mộ Cẩn nghiêm giọng nói, vẻ đầy tự tin."Nhà họ Lam vốn dĩ chỉ là một gia tộc tương đối yếu trong tám đại gia tộc, kinh tế của nhàhọ Lam chủ yếu tập trung ở công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi, đó là một nhà mạng hàng đầu ở Hoa Hạ."Nhưng, công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi đã lên sàn chứng khoán, nhà họ Lam nắm giữ 40% giá trị cổ phiếu, là cổ đông lớn nhất"."ở thị trường thứ cấp, có khoảng 45% cổ phiếu đang lưu hành, ngoài ra 15% còn lại nằm trong tay của hai nhà đầu tư nước ngoài"."Mấy ngày này, nhà họ Diệp cùng một số thủ hạ tống cộng có mười bốn liên minh bằng hữuđã cực lực hỗ trợ và thu về được hơn ba trăm tỷ vốn lưu động, đủ để tác động lên công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi"..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên sân dạy võ mọi thứ yên lặng như tờ, có nhiều học viên không kìm được mà hít ngược một hơi khí lạnh, kinh ngạc nhìn sự hung hãn của giáo tôn.
Không phải hung hãn thường đâu!
Bọn họ thậm chí còn hoài nghi, Công Tôn Thần cho dù không chết thì có khi nào cũng sẽ bị đánh thành ngu luôn không?
"Mộ Cấn, phái vài người đưa cậu Công Tôn về nhà họ Công Tôn", Tô Minh lau vết máu dính trên tay, nói.
Diệp Mộ Cấn gật đầu, hơi khinh bỉ liếc nhìn Tô Minh: "Anh bạo lực thật đấy, Công Tôn Hạ nhìn thấy con trai mình bị đánh thành thế này, chắc phải phát điên!"
"Nếu như không vì lo nhà họ Diệp phải chịu áp lực quá lớn, thì hôm nay anh sẽ lấy luôn cái mạng của Công Tôn Thần", Tô Minh hừ một tiếng.
Tạm thời Công Tôn Thần chưa thể chết, một khi chết thì nhà họ Công Tôn sẽ liều mạng, phát cuồng, như vậy nhà họ Diệp sẽ không chịu nổi.
Nhưng mà cũng chỉ là tạm thời mà thôi, đợi đến sau khi cuộc thi giao lưu giữa tám viện võ đạo kết thúc, nhà họ Diệp sẽ tiến thẳng về đích, chiếm vị trí đứng đầu trong tám đại gia tộc.
"Tiếp tục thi đấu sinh tử", sau khi tống cổ được Hứa Như Ý và Công Tôn Thần đi, Tô Minh quay ra quát các học viên có mặt trên sân tập võ.
Cuộc chiến sinh tử lại được bắt đầu một lần nữa.
Tô Minh thì dẫn theo Diệp Mộ Cẩn đi đến một góc của sân tập VÕ.
"Mộ Cấn, bên phía nhà họ Lam thế nào rồi?", Tô Minh hỏi.
"Nhà họ Diệp và những liên minh bạn hữu bên dưới đều chuẩn bị xong cả rồi, trong mấy ngày này sẽ phát động đợt công kích kinh tế đầu tiên”, Diệp Mộ Cẩn nghiêm giọng nói, vẻ đầy tự tin.
"Nhà họ Lam vốn dĩ chỉ là một gia tộc tương đối yếu trong tám đại gia tộc, kinh tế của nhà
họ Lam chủ yếu tập trung ở công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi, đó là một nhà mạng hàng đầu ở Hoa Hạ.
"Nhưng, công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi đã lên sàn chứng khoán, nhà họ Lam nắm giữ 40% giá trị cổ phiếu, là cổ đông lớn nhất".
"ở thị trường thứ cấp, có khoảng 45% cổ phiếu đang lưu hành, ngoài ra 15% còn lại nằm trong tay của hai nhà đầu tư nước ngoài".
"Mấy ngày này, nhà họ Diệp cùng một số thủ hạ tống cộng có mười bốn liên minh bằng hữu
đã cực lực hỗ trợ và thu về được hơn ba trăm tỷ vốn lưu động, đủ để tác động lên công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi".
.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên sân dạy võ mọi thứ yên lặng như tờ, có nhiều học viên không kìm được mà hít ngược một hơi khí lạnh, kinh ngạc nhìn sự hung hãn của giáo tôn.Không phải hung hãn thường đâu!Bọn họ thậm chí còn hoài nghi, Công Tôn Thần cho dù không chết thì có khi nào cũng sẽ bị đánh thành ngu luôn không?"Mộ Cấn, phái vài người đưa cậu Công Tôn về nhà họ Công Tôn", Tô Minh lau vết máu dính trên tay, nói.Diệp Mộ Cấn gật đầu, hơi khinh bỉ liếc nhìn Tô Minh: "Anh bạo lực thật đấy, Công Tôn Hạ nhìn thấy con trai mình bị đánh thành thế này, chắc phải phát điên!""Nếu như không vì lo nhà họ Diệp phải chịu áp lực quá lớn, thì hôm nay anh sẽ lấy luôn cái mạng của Công Tôn Thần", Tô Minh hừ một tiếng.Tạm thời Công Tôn Thần chưa thể chết, một khi chết thì nhà họ Công Tôn sẽ liều mạng, phát cuồng, như vậy nhà họ Diệp sẽ không chịu nổi.Nhưng mà cũng chỉ là tạm thời mà thôi, đợi đến sau khi cuộc thi giao lưu giữa tám viện võ đạo kết thúc, nhà họ Diệp sẽ tiến thẳng về đích, chiếm vị trí đứng đầu trong tám đại gia tộc."Tiếp tục thi đấu sinh tử", sau khi tống cổ được Hứa Như Ý và Công Tôn Thần đi, Tô Minh quay ra quát các học viên có mặt trên sân tập võ.Cuộc chiến sinh tử lại được bắt đầu một lần nữa.Tô Minh thì dẫn theo Diệp Mộ Cẩn đi đến một góc của sân tập VÕ."Mộ Cấn, bên phía nhà họ Lam thế nào rồi?", Tô Minh hỏi."Nhà họ Diệp và những liên minh bạn hữu bên dưới đều chuẩn bị xong cả rồi, trong mấy ngày này sẽ phát động đợt công kích kinh tế đầu tiên”, Diệp Mộ Cẩn nghiêm giọng nói, vẻ đầy tự tin."Nhà họ Lam vốn dĩ chỉ là một gia tộc tương đối yếu trong tám đại gia tộc, kinh tế của nhàhọ Lam chủ yếu tập trung ở công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi, đó là một nhà mạng hàng đầu ở Hoa Hạ."Nhưng, công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi đã lên sàn chứng khoán, nhà họ Lam nắm giữ 40% giá trị cổ phiếu, là cổ đông lớn nhất"."ở thị trường thứ cấp, có khoảng 45% cổ phiếu đang lưu hành, ngoài ra 15% còn lại nằm trong tay của hai nhà đầu tư nước ngoài"."Mấy ngày này, nhà họ Diệp cùng một số thủ hạ tống cộng có mười bốn liên minh bằng hữuđã cực lực hỗ trợ và thu về được hơn ba trăm tỷ vốn lưu động, đủ để tác động lên công ty Khoa học Kỹ thuật Lam Phi"..