Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 248: Lại Ghen Tuông

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sau khi tung một đòn chí mạng lên kinh tế của nhà họ Lam, viện võ đạo của nhà họ Lam sẽ rất khó mà duy trì được, viện võ đạo là nơi đốt tiền cực kỳ nhanh.Nếu không vì sao mà cả Đế Thành này lại chỉ tám đại gia tộc mới có viện võ đạo?Không còn đủ vốn, vậy đám học viên của viện võ đạo nhà họ Lam sẽ mất đi sự trung thành với nhà họ Lam nhanh thôi.Đám học viên kia đa phần đều thuộc cảnh giới Tụ khí, là những người mới bước chân vào Võ đạo, đa phần tất cả bọn họ sau này sẽ không có cơ hội bước vào Huyền Linh Sơn.Cho nên, bọn họ vẫn luôn chỉ hướng đến những thứ vật chất, thậm chí trở thành tu giả võ đạo cũng là vì tiền, quyền lực.Nhà họ Lam một khi không còn tiền, đám học viên kia sẽ không thèm quan tâm đến mình có phải họ Lam hay không, đều sẽ bỏ rơi nhà họ Lam.Đến lúc đó, sẽ là cơ hội tốt để mình cho nhà họ Lam một đòn chí mạng."Tất cả mọi thứ nếu thực hiện đúng kế hoạch, nói không chừng trong cuộc thi giao lưu viện võ đạo của tám đại gia tộc lần này sẽ chỉ còn lại bảy đại gia tộc mà thôi", Tô Minh cười lạnh lùng, nói.Tiếp đó, Tô Minh lại nói: "Chiều nay cho tất cả mọi ngườinghỉ ngơi, cũng tập huấn mấy ngày liền rồi, mỗi ngày đều là chiến đấu sinh tử, thần kinh căng thẳng lâu quá cũng không hề tốt cho học viên, mọi thứ nên vừa phải là tốt nhất”.Diệp Mộ Cẩn gật đầu."Còn nữa, chiều nay nhân lúc học viên nghỉ ngơi, anh muốn đi đến đấu giá Tứ Đỉnh một chuyến", Tô Minh cất lời."Hả?""Có chút việc"."Không phải là đi hẹn hò với Tiêu Nhược Dư chứ?", Diệp Mộ Cẩn lại ghen tuông."Đúng, đúng là đi hẹn hò với Tiêu Nhược Dư, cái bình dấm chua nhà em", Tô Minh cười gian, đột nhiên ôm chặt lấy Diệp Mộ Cẩn hung hăng hôn một chặp, suýt chút nữa hôn cho Diệp Mộ Cẩn đứng không vững.Diệp Mộ Cấn khó khăn đấy anh ra mắng một câu đồ xấu xa rồi vội vàng rời đi như chạy trốn.Buổi chiều.Tô Minh một mình ngồi chiếc Maybach S680 đi đến đấu giá Tứ Đỉnh.

Sau khi tung một đòn chí mạng lên kinh tế của nhà họ Lam, viện võ đạo của nhà họ Lam sẽ rất khó mà duy trì được, viện võ đạo là nơi đốt tiền cực kỳ nhanh.

Nếu không vì sao mà cả Đế Thành này lại chỉ tám đại gia tộc mới có viện võ đạo?

Không còn đủ vốn, vậy đám học viên của viện võ đạo nhà họ Lam sẽ mất đi sự trung thành với nhà họ Lam nhanh thôi.

Đám học viên kia đa phần đều thuộc cảnh giới Tụ khí, là những người mới bước chân vào Võ đạo, đa phần tất cả bọn họ sau này sẽ không có cơ hội bước vào Huyền Linh Sơn.

Cho nên, bọn họ vẫn luôn chỉ hướng đến những thứ vật chất, thậm chí trở thành tu giả võ đạo cũng là vì tiền, quyền lực.

Nhà họ Lam một khi không còn tiền, đám học viên kia sẽ không thèm quan tâm đến mình có phải họ Lam hay không, đều sẽ bỏ rơi nhà họ Lam.

Đến lúc đó, sẽ là cơ hội tốt để mình cho nhà họ Lam một đòn chí mạng.

"Tất cả mọi thứ nếu thực hiện đúng kế hoạch, nói không chừng trong cuộc thi giao lưu viện võ đạo của tám đại gia tộc lần này sẽ chỉ còn lại bảy đại gia tộc mà thôi", Tô Minh cười lạnh lùng, nói.

Tiếp đó, Tô Minh lại nói: "Chiều nay cho tất cả mọi người

nghỉ ngơi, cũng tập huấn mấy ngày liền rồi, mỗi ngày đều là chiến đấu sinh tử, thần kinh căng thẳng lâu quá cũng không hề tốt cho học viên, mọi thứ nên vừa phải là tốt nhất”.

Diệp Mộ Cẩn gật đầu.

"Còn nữa, chiều nay nhân lúc học viên nghỉ ngơi, anh muốn đi đến đấu giá Tứ Đỉnh một chuyến", Tô Minh cất lời.

"Hả?"

"Có chút việc".

"Không phải là đi hẹn hò với Tiêu Nhược Dư chứ?", Diệp Mộ Cẩn lại ghen tuông.

"Đúng, đúng là đi hẹn hò với Tiêu Nhược Dư, cái bình dấm chua nhà em", Tô Minh cười gian, đột nhiên ôm chặt lấy Diệp Mộ Cẩn hung hăng hôn một chặp, suýt chút nữa hôn cho Diệp Mộ Cẩn đứng không vững.

Diệp Mộ Cấn khó khăn đấy anh ra mắng một câu đồ xấu xa rồi vội vàng rời đi như chạy trốn.

Buổi chiều.

Tô Minh một mình ngồi chiếc Maybach S680 đi đến đấu giá Tứ Đỉnh.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sau khi tung một đòn chí mạng lên kinh tế của nhà họ Lam, viện võ đạo của nhà họ Lam sẽ rất khó mà duy trì được, viện võ đạo là nơi đốt tiền cực kỳ nhanh.Nếu không vì sao mà cả Đế Thành này lại chỉ tám đại gia tộc mới có viện võ đạo?Không còn đủ vốn, vậy đám học viên của viện võ đạo nhà họ Lam sẽ mất đi sự trung thành với nhà họ Lam nhanh thôi.Đám học viên kia đa phần đều thuộc cảnh giới Tụ khí, là những người mới bước chân vào Võ đạo, đa phần tất cả bọn họ sau này sẽ không có cơ hội bước vào Huyền Linh Sơn.Cho nên, bọn họ vẫn luôn chỉ hướng đến những thứ vật chất, thậm chí trở thành tu giả võ đạo cũng là vì tiền, quyền lực.Nhà họ Lam một khi không còn tiền, đám học viên kia sẽ không thèm quan tâm đến mình có phải họ Lam hay không, đều sẽ bỏ rơi nhà họ Lam.Đến lúc đó, sẽ là cơ hội tốt để mình cho nhà họ Lam một đòn chí mạng."Tất cả mọi thứ nếu thực hiện đúng kế hoạch, nói không chừng trong cuộc thi giao lưu viện võ đạo của tám đại gia tộc lần này sẽ chỉ còn lại bảy đại gia tộc mà thôi", Tô Minh cười lạnh lùng, nói.Tiếp đó, Tô Minh lại nói: "Chiều nay cho tất cả mọi ngườinghỉ ngơi, cũng tập huấn mấy ngày liền rồi, mỗi ngày đều là chiến đấu sinh tử, thần kinh căng thẳng lâu quá cũng không hề tốt cho học viên, mọi thứ nên vừa phải là tốt nhất”.Diệp Mộ Cẩn gật đầu."Còn nữa, chiều nay nhân lúc học viên nghỉ ngơi, anh muốn đi đến đấu giá Tứ Đỉnh một chuyến", Tô Minh cất lời."Hả?""Có chút việc"."Không phải là đi hẹn hò với Tiêu Nhược Dư chứ?", Diệp Mộ Cẩn lại ghen tuông."Đúng, đúng là đi hẹn hò với Tiêu Nhược Dư, cái bình dấm chua nhà em", Tô Minh cười gian, đột nhiên ôm chặt lấy Diệp Mộ Cẩn hung hăng hôn một chặp, suýt chút nữa hôn cho Diệp Mộ Cẩn đứng không vững.Diệp Mộ Cấn khó khăn đấy anh ra mắng một câu đồ xấu xa rồi vội vàng rời đi như chạy trốn.Buổi chiều.Tô Minh một mình ngồi chiếc Maybach S680 đi đến đấu giá Tứ Đỉnh.

Chương 248: Lại Ghen Tuông