Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 272: Tối Đa Là Ba Ngày Tòi Có Thế Thu Thập Cho Anh

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tại sao Tô Minh lại muốn ba loại thảo dược này? Bởi vì ba loại thảo dược này phối hợp trong nước Vận Nham, có thể đem hiệu quả của nước Vận Nham kích thích đến cực điếm, sau đó dùng để tôi luyện Xích Ảnh kiếm, và phát huy công lực đến cực hạn."Tối đa là ba ngày tòi có thế thu thập cho anh", Tiêu Nhược Dư nói, tuy rằng cò ta hiện tại chỉ là hội trưởng bù nhìn, nhưng ở tổng hội bên kia hay ở cái Đê Thành này, vần có thế toàn quyền làm chủ, hoàn toàn có thểgiúp được Tô Minh"."Cứ quyết định như vậy đi, hợp tác vui vẻ", Tò Minh đứng dậy."Cảm ơn anh, Tô Minh", Tiêu Nhược Dư cười nói với tâm trạng vò cùng tốt, từ sau khi bố qua đời, cô ta chưa bao giờ cảm thấy tin tưởng và thoải mái như bây giờ, như thể thấy được ánh sáng của đời mình.Tô Minh rời đi.Có thể giấu được bao lâu là có thể tranh thủ bấy nhiêu thời gian cho Tò Minh.Thiên phú không gì sánh được của Tô Minh chỉ thiếu thời gian mà thôi."Yên tâm đi", dì Cầm gật đầu.Lúc này.Nhà Công Tòn Thần.Bên trong thư phòng của Công Tôn Hạ.Công Tôn Hạ, Ngụy Chấn Phong, Lam Lại, Cơ Thương Hải đều có mặt.Bốn vị gia chủ của tám gia tộc lớn nhất Đế Thành đều ở đây.Tụ họp một cách vô cùng kỳ quái.Vốn dĩ, nhà họ Cõng Tòn và nhà họ Diệp liên thủ với nhau và đối đầu cùng với nhà họ Ngụy.Còn nhà họ Lam không hề liên quan đến nhà họ Còng Tòn, nhà họ Ngụy và nhà họ Cơ.Nhà họ Cơ chỉ có một thân một mình.Bốn gia tộc này hiện đang âm mưu cùng nhau, điều nàythật khó tin.Còn phải cảm tạ Tô Minh."Tôi sẽ không dài dòng nữa, hòm nay tòi mời các vị qua đây là đế bàn bạc một việc, làm sao để có thể giết chết Tò Minh và tiêu diệt nhà họ Diệp?", Còng Tòn Hạ nói, giọng nói mang theo vẻ lạnh lùng tàn độc cùng hận thù.Sáng nay, cậu con quý tử Công Tòn Thần của ông ta đã được đưa về, ông ta liền thở phào một hơi!!!Bây giờ hắn còn đang ở trong bệnh viện cấp cứu.Nhắc tới Tô Minh, Lam Lại cũng oán hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng vẫn có một tia sợ hãi.Còn Cơ Thương Hải hai mắt sáng ngời, trong mắt đều là sự tàn nhẫn.Không cần phải nói đến Lam Lại, Cơ Thương Hải cũng phải nhục nhã quỳ gối vì đứa con trai Cơ Khâm của mình, nỗi hận đối với Tô Minh là có thể hiếu được."Đối phó như thế nào?", Ngụy Chấn Phong hỏi, nhà họ Ngụy và nhà họ Diệp vốn dĩ đối đầu nhau đến chết không ngừng,còn ký thỏa thuận đánh cược."Đầu tiên là tiêu diệt nhà họ Diệp, đơn giản thôi, tôi đã nghĩ kỹ rồi", Công Tòn Hạ cười ác độc nói: "Không phải lần này nhà họ Ngụy của anh có cuộc chạm chán trực diện với nhà họ Diệp trong Cuộc thi giao lưu giữa 8 viện võ đạo sao? Cường giả trong viện võ đạo của nhà họ Ngụy không đủ mạnh, thì nhà họ Công Tôn và nhà họ Cơ có thể cho mượn người! "Ngay khi Công Tòn Hạ vừa nói xong, mắt Ngụy Chấn Phong lập tức sáng rực, trực tiếp đứng lên: "Tôi hiểu rồi, gia chủ Công Tòn, hahaha! Cách này khôngtệ!".

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tại sao Tô Minh lại muốn ba loại thảo dược này? Bởi vì ba loại thảo dược này phối hợp trong nước Vận Nham, có thể đem hiệu quả của nước Vận Nham kích thích đến cực điếm, sau đó dùng để tôi luyện Xích Ảnh kiếm, và phát huy công lực đến cực hạn."Tối đa là ba ngày tòi có thế thu thập cho anh", Tiêu Nhược Dư nói, tuy rằng cò ta hiện tại chỉ là hội trưởng bù nhìn, nhưng ở tổng hội bên kia hay ở cái Đê Thành này, vần có thế toàn quyền làm chủ, hoàn toàn có thểgiúp được Tô Minh"."Cứ quyết định như vậy đi, hợp tác vui vẻ", Tò Minh đứng dậy."Cảm ơn anh, Tô Minh", Tiêu Nhược Dư cười nói với tâm trạng vò cùng tốt, từ sau khi bố qua đời, cô ta chưa bao giờ cảm thấy tin tưởng và thoải mái như bây giờ, như thể thấy được ánh sáng của đời mình.Tô Minh rời đi.Có thể giấu được bao lâu là có thể tranh thủ bấy nhiêu thời gian cho Tò Minh.Thiên phú không gì sánh được của Tô Minh chỉ thiếu thời gian mà thôi."Yên tâm đi", dì Cầm gật đầu.Lúc này.Nhà Công Tòn Thần.Bên trong thư phòng của Công Tôn Hạ.Công Tôn Hạ, Ngụy Chấn Phong, Lam Lại, Cơ Thương Hải đều có mặt.Bốn vị gia chủ của tám gia tộc lớn nhất Đế Thành đều ở đây.Tụ họp một cách vô cùng kỳ quái.Vốn dĩ, nhà họ Cõng Tòn và nhà họ Diệp liên thủ với nhau và đối đầu cùng với nhà họ Ngụy.Còn nhà họ Lam không hề liên quan đến nhà họ Còng Tòn, nhà họ Ngụy và nhà họ Cơ.Nhà họ Cơ chỉ có một thân một mình.Bốn gia tộc này hiện đang âm mưu cùng nhau, điều nàythật khó tin.Còn phải cảm tạ Tô Minh."Tôi sẽ không dài dòng nữa, hòm nay tòi mời các vị qua đây là đế bàn bạc một việc, làm sao để có thể giết chết Tò Minh và tiêu diệt nhà họ Diệp?", Còng Tòn Hạ nói, giọng nói mang theo vẻ lạnh lùng tàn độc cùng hận thù.Sáng nay, cậu con quý tử Công Tòn Thần của ông ta đã được đưa về, ông ta liền thở phào một hơi!!!Bây giờ hắn còn đang ở trong bệnh viện cấp cứu.Nhắc tới Tô Minh, Lam Lại cũng oán hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng vẫn có một tia sợ hãi.Còn Cơ Thương Hải hai mắt sáng ngời, trong mắt đều là sự tàn nhẫn.Không cần phải nói đến Lam Lại, Cơ Thương Hải cũng phải nhục nhã quỳ gối vì đứa con trai Cơ Khâm của mình, nỗi hận đối với Tô Minh là có thể hiếu được."Đối phó như thế nào?", Ngụy Chấn Phong hỏi, nhà họ Ngụy và nhà họ Diệp vốn dĩ đối đầu nhau đến chết không ngừng,còn ký thỏa thuận đánh cược."Đầu tiên là tiêu diệt nhà họ Diệp, đơn giản thôi, tôi đã nghĩ kỹ rồi", Công Tòn Hạ cười ác độc nói: "Không phải lần này nhà họ Ngụy của anh có cuộc chạm chán trực diện với nhà họ Diệp trong Cuộc thi giao lưu giữa 8 viện võ đạo sao? Cường giả trong viện võ đạo của nhà họ Ngụy không đủ mạnh, thì nhà họ Công Tôn và nhà họ Cơ có thể cho mượn người! "Ngay khi Công Tòn Hạ vừa nói xong, mắt Ngụy Chấn Phong lập tức sáng rực, trực tiếp đứng lên: "Tôi hiểu rồi, gia chủ Công Tòn, hahaha! Cách này khôngtệ!".

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tại sao Tô Minh lại muốn ba loại thảo dược này? Bởi vì ba loại thảo dược này phối hợp trong nước Vận Nham, có thể đem hiệu quả của nước Vận Nham kích thích đến cực điếm, sau đó dùng để tôi luyện Xích Ảnh kiếm, và phát huy công lực đến cực hạn."Tối đa là ba ngày tòi có thế thu thập cho anh", Tiêu Nhược Dư nói, tuy rằng cò ta hiện tại chỉ là hội trưởng bù nhìn, nhưng ở tổng hội bên kia hay ở cái Đê Thành này, vần có thế toàn quyền làm chủ, hoàn toàn có thểgiúp được Tô Minh"."Cứ quyết định như vậy đi, hợp tác vui vẻ", Tò Minh đứng dậy."Cảm ơn anh, Tô Minh", Tiêu Nhược Dư cười nói với tâm trạng vò cùng tốt, từ sau khi bố qua đời, cô ta chưa bao giờ cảm thấy tin tưởng và thoải mái như bây giờ, như thể thấy được ánh sáng của đời mình.Tô Minh rời đi.Có thể giấu được bao lâu là có thể tranh thủ bấy nhiêu thời gian cho Tò Minh.Thiên phú không gì sánh được của Tô Minh chỉ thiếu thời gian mà thôi."Yên tâm đi", dì Cầm gật đầu.Lúc này.Nhà Công Tòn Thần.Bên trong thư phòng của Công Tôn Hạ.Công Tôn Hạ, Ngụy Chấn Phong, Lam Lại, Cơ Thương Hải đều có mặt.Bốn vị gia chủ của tám gia tộc lớn nhất Đế Thành đều ở đây.Tụ họp một cách vô cùng kỳ quái.Vốn dĩ, nhà họ Cõng Tòn và nhà họ Diệp liên thủ với nhau và đối đầu cùng với nhà họ Ngụy.Còn nhà họ Lam không hề liên quan đến nhà họ Còng Tòn, nhà họ Ngụy và nhà họ Cơ.Nhà họ Cơ chỉ có một thân một mình.Bốn gia tộc này hiện đang âm mưu cùng nhau, điều nàythật khó tin.Còn phải cảm tạ Tô Minh."Tôi sẽ không dài dòng nữa, hòm nay tòi mời các vị qua đây là đế bàn bạc một việc, làm sao để có thể giết chết Tò Minh và tiêu diệt nhà họ Diệp?", Còng Tòn Hạ nói, giọng nói mang theo vẻ lạnh lùng tàn độc cùng hận thù.Sáng nay, cậu con quý tử Công Tòn Thần của ông ta đã được đưa về, ông ta liền thở phào một hơi!!!Bây giờ hắn còn đang ở trong bệnh viện cấp cứu.Nhắc tới Tô Minh, Lam Lại cũng oán hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng vẫn có một tia sợ hãi.Còn Cơ Thương Hải hai mắt sáng ngời, trong mắt đều là sự tàn nhẫn.Không cần phải nói đến Lam Lại, Cơ Thương Hải cũng phải nhục nhã quỳ gối vì đứa con trai Cơ Khâm của mình, nỗi hận đối với Tô Minh là có thể hiếu được."Đối phó như thế nào?", Ngụy Chấn Phong hỏi, nhà họ Ngụy và nhà họ Diệp vốn dĩ đối đầu nhau đến chết không ngừng,còn ký thỏa thuận đánh cược."Đầu tiên là tiêu diệt nhà họ Diệp, đơn giản thôi, tôi đã nghĩ kỹ rồi", Công Tòn Hạ cười ác độc nói: "Không phải lần này nhà họ Ngụy của anh có cuộc chạm chán trực diện với nhà họ Diệp trong Cuộc thi giao lưu giữa 8 viện võ đạo sao? Cường giả trong viện võ đạo của nhà họ Ngụy không đủ mạnh, thì nhà họ Công Tôn và nhà họ Cơ có thể cho mượn người! "Ngay khi Công Tòn Hạ vừa nói xong, mắt Ngụy Chấn Phong lập tức sáng rực, trực tiếp đứng lên: "Tôi hiểu rồi, gia chủ Công Tòn, hahaha! Cách này khôngtệ!".

Chương 272: Tối Đa Là Ba Ngày Tòi Có Thế Thu Thập Cho Anh