Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 9
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 9“Được, cháu gả!”Chỉ vỏn vẹn ba chữ, nhưng dường như cô đã phải đến dùng toàn bộ sức lực của mình để có thể thốt ra.Lạc Tuyết nhắm mắt lại, giọt nước mắt của sự thất vọng không kìm được mà tuôn rơi.Số phận vẫn luôn buồn cười và nghiệt ngã như vậy, ngay cả bản thân cô cũng không thể làm chủ được.Vì con gái, cô chỉ có thể thỏa hiệp.“Chúc mừng, cháu đã đưa ra lựa chọn đúng đắn!”Lạc Vinh Quang dường như không hề ngạc nhiên, thái độ cao cao tại thượng, kiểm soát mọi thứ.“Trong vòng mười phút nữa, ông muốn nhìn thấy cháu thay quần áo xuất hiện tại tiệc rượu! Bằng không, ông không dám đảm bảo sống chết cho con ranh kia đâu!”Giọng điệu của Lạc Vinh Quang không mang một chút tình cảm, nói xong liền liếc nhìn Chu Cầm vừa mới thở phào nhẹ nhõm một cái.“Trông chừng con gái cho cẩn thận, trước khi con bé gả vào nhà họ La, bố không muốn xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào”.Khách sạn Thiên Dương.Hôm nay đã được bao trọn!Trong đại sảnh rộng rãi được bố trí ba mươi chiếc bàn.Những người đàn ông đến đây đều mặc những bộ vest và đi giày da, không phải người giàu có thì cũng là người quyền quý.Còn hầu hết các chị em tham dự đều diện trang phục rực rỡ, đua nhau khoe sắc.Tiệc rượu phòng hoa vô cùng náo nhiệt!“Ha ha, gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng!”“Hôm nay là lễ cưới của con trai ông, chỉ là chút lễ mọn gọi là, chút lễ mọn gọi là!”“Cậu chủ La tuổi trẻ tài cao, khôi ngô tuấn tú, tương lai nhà họ La thật khó lòng đong đếm được!”…Nhà họ La là một gia tộc hạng hai có tiếng ở Trung Hải.Và hôm nay là đám cưới của La Huy, cậu chủ cả của nhà họ La.Có vô số người đến chúc mừng, nhiều không đếm xuể.La Vạn Sơn, gia chủ nhà họ La cùng con trai La Huy đích thân chào đón khách khứa ở cửa!“Các vị khách sáo quá, xin mời vào trong, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!”La Vạn Sơn mặc một bộ vest đắt tiền, giày đánh bóng loáng, thần thái ngời ngời.Bên cạnh ông ta là chú rể La Huy ăn mặc chỉnh tề, đầu óc gọn gàng, hắn dùng ít nhất một lọ dầu dưỡng tóc.Bộ đồ màu đỏ rượu vang và đôi giày da màu xanh nhạt trông cực kỳ tôn dáng.Cũng được coi là một tài năng.“Tiểu Huy, vất vả cho con rồi, đường đường một cậu chủ nhà họ La mà lại phải lấy một quả phụ có con riêng!”Giữa lúc chào đón khách khứa, La Vạn Sơn vỗ vai con trai với giọng điệu phức tạp!“Không sao, vì cơ nghiệp nhà họ La, con hy sinh một chút cũng có làm sao”.
Chương 9
“Được, cháu gả!”
Chỉ vỏn vẹn ba chữ, nhưng dường như cô đã phải đến dùng toàn bộ sức lực của mình để có thể thốt ra.
Lạc Tuyết nhắm mắt lại, giọt nước mắt của sự thất vọng không kìm được mà tuôn rơi.
Số phận vẫn luôn buồn cười và nghiệt ngã như vậy, ngay cả bản thân cô cũng không thể làm chủ được.
Vì con gái, cô chỉ có thể thỏa hiệp.
“Chúc mừng, cháu đã đưa ra lựa chọn đúng đắn!”
Lạc Vinh Quang dường như không hề ngạc nhiên, thái độ cao cao tại thượng, kiểm soát mọi thứ.
“Trong vòng mười phút nữa, ông muốn nhìn thấy cháu thay quần áo xuất hiện tại tiệc rượu! Bằng không, ông không dám đảm bảo sống chết cho con ranh kia đâu!”
Giọng điệu của Lạc Vinh Quang không mang một chút tình cảm, nói xong liền liếc nhìn Chu Cầm vừa mới thở phào nhẹ nhõm một cái.
“Trông chừng con gái cho cẩn thận, trước khi con bé gả vào nhà họ La, bố không muốn xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào”.
Khách sạn Thiên Dương.
Hôm nay đã được bao trọn!
Trong đại sảnh rộng rãi được bố trí ba mươi chiếc bàn.
Những người đàn ông đến đây đều mặc những bộ vest và đi giày da, không phải người giàu có thì cũng là người quyền quý.
Còn hầu hết các chị em tham dự đều diện trang phục rực rỡ, đua nhau khoe sắc.
Tiệc rượu phòng hoa vô cùng náo nhiệt!
“Ha ha, gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng!”
“Hôm nay là lễ cưới của con trai ông, chỉ là chút lễ mọn gọi là, chút lễ mọn gọi là!”
“Cậu chủ La tuổi trẻ tài cao, khôi ngô tuấn tú, tương lai nhà họ La thật khó lòng đong đếm được!”
…
Nhà họ La là một gia tộc hạng hai có tiếng ở Trung Hải.
Và hôm nay là đám cưới của La Huy, cậu chủ cả của nhà họ La.
Có vô số người đến chúc mừng, nhiều không đếm xuể.
La Vạn Sơn, gia chủ nhà họ La cùng con trai La Huy đích thân chào đón khách khứa ở cửa!
“Các vị khách sáo quá, xin mời vào trong, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!”
La Vạn Sơn mặc một bộ vest đắt tiền, giày đánh bóng loáng, thần thái ngời ngời.
Bên cạnh ông ta là chú rể La Huy ăn mặc chỉnh tề, đầu óc gọn gàng, hắn dùng ít nhất một lọ dầu dưỡng tóc.
Bộ đồ màu đỏ rượu vang và đôi giày da màu xanh nhạt trông cực kỳ tôn dáng.
Cũng được coi là một tài năng.
“Tiểu Huy, vất vả cho con rồi, đường đường một cậu chủ nhà họ La mà lại phải lấy một quả phụ có con riêng!”
Giữa lúc chào đón khách khứa, La Vạn Sơn vỗ vai con trai với giọng điệu phức tạp!
“Không sao, vì cơ nghiệp nhà họ La, con hy sinh một chút cũng có làm sao”.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 9“Được, cháu gả!”Chỉ vỏn vẹn ba chữ, nhưng dường như cô đã phải đến dùng toàn bộ sức lực của mình để có thể thốt ra.Lạc Tuyết nhắm mắt lại, giọt nước mắt của sự thất vọng không kìm được mà tuôn rơi.Số phận vẫn luôn buồn cười và nghiệt ngã như vậy, ngay cả bản thân cô cũng không thể làm chủ được.Vì con gái, cô chỉ có thể thỏa hiệp.“Chúc mừng, cháu đã đưa ra lựa chọn đúng đắn!”Lạc Vinh Quang dường như không hề ngạc nhiên, thái độ cao cao tại thượng, kiểm soát mọi thứ.“Trong vòng mười phút nữa, ông muốn nhìn thấy cháu thay quần áo xuất hiện tại tiệc rượu! Bằng không, ông không dám đảm bảo sống chết cho con ranh kia đâu!”Giọng điệu của Lạc Vinh Quang không mang một chút tình cảm, nói xong liền liếc nhìn Chu Cầm vừa mới thở phào nhẹ nhõm một cái.“Trông chừng con gái cho cẩn thận, trước khi con bé gả vào nhà họ La, bố không muốn xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào”.Khách sạn Thiên Dương.Hôm nay đã được bao trọn!Trong đại sảnh rộng rãi được bố trí ba mươi chiếc bàn.Những người đàn ông đến đây đều mặc những bộ vest và đi giày da, không phải người giàu có thì cũng là người quyền quý.Còn hầu hết các chị em tham dự đều diện trang phục rực rỡ, đua nhau khoe sắc.Tiệc rượu phòng hoa vô cùng náo nhiệt!“Ha ha, gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng!”“Hôm nay là lễ cưới của con trai ông, chỉ là chút lễ mọn gọi là, chút lễ mọn gọi là!”“Cậu chủ La tuổi trẻ tài cao, khôi ngô tuấn tú, tương lai nhà họ La thật khó lòng đong đếm được!”…Nhà họ La là một gia tộc hạng hai có tiếng ở Trung Hải.Và hôm nay là đám cưới của La Huy, cậu chủ cả của nhà họ La.Có vô số người đến chúc mừng, nhiều không đếm xuể.La Vạn Sơn, gia chủ nhà họ La cùng con trai La Huy đích thân chào đón khách khứa ở cửa!“Các vị khách sáo quá, xin mời vào trong, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!”La Vạn Sơn mặc một bộ vest đắt tiền, giày đánh bóng loáng, thần thái ngời ngời.Bên cạnh ông ta là chú rể La Huy ăn mặc chỉnh tề, đầu óc gọn gàng, hắn dùng ít nhất một lọ dầu dưỡng tóc.Bộ đồ màu đỏ rượu vang và đôi giày da màu xanh nhạt trông cực kỳ tôn dáng.Cũng được coi là một tài năng.“Tiểu Huy, vất vả cho con rồi, đường đường một cậu chủ nhà họ La mà lại phải lấy một quả phụ có con riêng!”Giữa lúc chào đón khách khứa, La Vạn Sơn vỗ vai con trai với giọng điệu phức tạp!“Không sao, vì cơ nghiệp nhà họ La, con hy sinh một chút cũng có làm sao”.