Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 10

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 10La Huy lắc đầu, không để lộ ra bất kỳ vẻ không vui nào.Đương nhiên hắn đã từng gặp Lạc Tuyết.Cho dù có một cô con gái bốn tuổi, nhưng xét về dung mạo, vóc dáng, chắc chắn là hạng cực phẩm!Hơn nữa, góa phụ thì đã sao? Không phải là thiếu phụ thì càng có hương vị hơn sao?Vả lại, lấy về có nhất thiết phải làm vợ không?Một ngày nào đó chơi chán rồi thì đá phắt đi là xong.Về phần đứa con riêng kia, muốn bước vào cửa nhà họ Tần sao?Nằm mơ!“Rất tốt!”La Vạn Sơn hài lòng gật đầu: “Chỉ cần Lạc Tuyết gả vào nhà họ La thì cả nhà họ Lạc đều sẽ nằm trong sự kiểm soát của bố con ta!”“Đến lúc đó nhờ cậu chủ Dương ra tay, nhà họ La ta thăng cấp lên gia tộc hạng một là chuyện nằm trong tầm tay!”“Đến lúc đó, tất cả sẽ là của con hết!”La Vạn Sơn vỗ vai con trai, giọng điệu phải nói là vô cùng đắc ý!“Bố yên tâm, con đã hiểu!”La Huy gật đầu, đảo mắt, nhìn thấy Lạc Vinh Quang từ lầu hai đi xuống, sắc mặt lập tức thay đổi!“Gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng, sau này chúng ta đã là người một nhà rồi!”Lạc Vinh Quang phớt lờ những người khách xung quanh và đi thẳng tới chỗ La Vạn Sơn.Khóe miệng tươi cười, thần thái ngời ngời!“Ông cụ Lạc nói đi đâu thế, nếu đã là người một nhà, cứ gọi tôi Vạn Sơn là được rồi!”La Vạn Sơn cười vẫy tay, ánh mắt tinh ranh.“Phải phải, là tôi hồ đồ rồi. Từ nay về sau chúng ta đã là người một nhà. Chúng tôi còn phải nhờ Vạn Sơn quan tâm đến cả nhà già đây nữa mà!”Lạc Vinh Quang mắt sáng lên, đây chính là những gì ông ta đang chờ đợi!Để có thể móc nối quan hệ được với nhà họ La, ông ta đã phải bỏ ra không ít công sức.“Ông cụ đừng lo, đây là chuyện đương nhiên rồi!”La Vạn Sơn mỉm cười: “Có điều, cuộc hôn nhân này…”“Vạn Sơn đừng lo!”, Lạc Vinh Quang cười: “Ông nhìn đi, không phải cô dâu đã đến rồi đây sao!”Mọi người nhìn theo ánh mắt của ông cụ và nhìn thấy Lạc Tuyết với bộ váy cưới truyền thống màu đỏ, từng bước đi tới sảnh với sự giúp đỡ của mẹ cô là Chu Cầm!Chỉ trong khoảnh khắc, cô đã thu hút sự chú ý của mọi người!Dù sao thì vẻ đẹp của Lạc Tuyết cũng nổi tiếng ở Tân Hải.Ngoài ra, với tư cách là nhị tiểu thư của nhà họ Lạc, bốn năm trước, cô là mục tiêu của hầu hết các cậu chủ ở Tân Hải!Nhưng một tiên nữ như vậy lại mang thai trước khi kết hôn.Đến nay, con gái cô đã bốn tuổi rồi.Ngoại trừ La Huy, thực sự không có mấy cậu chủ muốn lấy cô.“Ha ha ha, tốt lắm, tốt lắm! Huy à, còn chần chờ gì nữa? Sau khi bái đường, cô ấy chính là con dâu của nhà họ La chúng ta rồi!”

Chương 10

La Huy lắc đầu, không để lộ ra bất kỳ vẻ không vui nào.

Đương nhiên hắn đã từng gặp Lạc Tuyết.

Cho dù có một cô con gái bốn tuổi, nhưng xét về dung mạo, vóc dáng, chắc chắn là hạng cực phẩm!

Hơn nữa, góa phụ thì đã sao? Không phải là thiếu phụ thì càng có hương vị hơn sao?

Vả lại, lấy về có nhất thiết phải làm vợ không?

Một ngày nào đó chơi chán rồi thì đá phắt đi là xong.

Về phần đứa con riêng kia, muốn bước vào cửa nhà họ Tần sao?

Nằm mơ!

“Rất tốt!”

La Vạn Sơn hài lòng gật đầu: “Chỉ cần Lạc Tuyết gả vào nhà họ La thì cả nhà họ Lạc đều sẽ nằm trong sự kiểm soát của bố con ta!”

“Đến lúc đó nhờ cậu chủ Dương ra tay, nhà họ La ta thăng cấp lên gia tộc hạng một là chuyện nằm trong tầm tay!”

“Đến lúc đó, tất cả sẽ là của con hết!”

La Vạn Sơn vỗ vai con trai, giọng điệu phải nói là vô cùng đắc ý!

“Bố yên tâm, con đã hiểu!”

La Huy gật đầu, đảo mắt, nhìn thấy Lạc Vinh Quang từ lầu hai đi xuống, sắc mặt lập tức thay đổi!

“Gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng, sau này chúng ta đã là người một nhà rồi!”

Lạc Vinh Quang phớt lờ những người khách xung quanh và đi thẳng tới chỗ La Vạn Sơn.

Khóe miệng tươi cười, thần thái ngời ngời!

“Ông cụ Lạc nói đi đâu thế, nếu đã là người một nhà, cứ gọi tôi Vạn Sơn là được rồi!”

La Vạn Sơn cười vẫy tay, ánh mắt tinh ranh.

“Phải phải, là tôi hồ đồ rồi. Từ nay về sau chúng ta đã là người một nhà. Chúng tôi còn phải nhờ Vạn Sơn quan tâm đến cả nhà già đây nữa mà!”

Lạc Vinh Quang mắt sáng lên, đây chính là những gì ông ta đang chờ đợi!

Để có thể móc nối quan hệ được với nhà họ La, ông ta đã phải bỏ ra không ít công sức.

“Ông cụ đừng lo, đây là chuyện đương nhiên rồi!”

La Vạn Sơn mỉm cười: “Có điều, cuộc hôn nhân này…”

“Vạn Sơn đừng lo!”, Lạc Vinh Quang cười: “Ông nhìn đi, không phải cô dâu đã đến rồi đây sao!”

Mọi người nhìn theo ánh mắt của ông cụ và nhìn thấy Lạc Tuyết với bộ váy cưới truyền thống màu đỏ, từng bước đi tới sảnh với sự giúp đỡ của mẹ cô là Chu Cầm!

Chỉ trong khoảnh khắc, cô đã thu hút sự chú ý của mọi người!

Dù sao thì vẻ đẹp của Lạc Tuyết cũng nổi tiếng ở Tân Hải.

Ngoài ra, với tư cách là nhị tiểu thư của nhà họ Lạc, bốn năm trước, cô là mục tiêu của hầu hết các cậu chủ ở Tân Hải!

Nhưng một tiên nữ như vậy lại mang thai trước khi kết hôn.

Đến nay, con gái cô đã bốn tuổi rồi.

Ngoại trừ La Huy, thực sự không có mấy cậu chủ muốn lấy cô.

“Ha ha ha, tốt lắm, tốt lắm! Huy à, còn chần chờ gì nữa? Sau khi bái đường, cô ấy chính là con dâu của nhà họ La chúng ta rồi!”

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 10La Huy lắc đầu, không để lộ ra bất kỳ vẻ không vui nào.Đương nhiên hắn đã từng gặp Lạc Tuyết.Cho dù có một cô con gái bốn tuổi, nhưng xét về dung mạo, vóc dáng, chắc chắn là hạng cực phẩm!Hơn nữa, góa phụ thì đã sao? Không phải là thiếu phụ thì càng có hương vị hơn sao?Vả lại, lấy về có nhất thiết phải làm vợ không?Một ngày nào đó chơi chán rồi thì đá phắt đi là xong.Về phần đứa con riêng kia, muốn bước vào cửa nhà họ Tần sao?Nằm mơ!“Rất tốt!”La Vạn Sơn hài lòng gật đầu: “Chỉ cần Lạc Tuyết gả vào nhà họ La thì cả nhà họ Lạc đều sẽ nằm trong sự kiểm soát của bố con ta!”“Đến lúc đó nhờ cậu chủ Dương ra tay, nhà họ La ta thăng cấp lên gia tộc hạng một là chuyện nằm trong tầm tay!”“Đến lúc đó, tất cả sẽ là của con hết!”La Vạn Sơn vỗ vai con trai, giọng điệu phải nói là vô cùng đắc ý!“Bố yên tâm, con đã hiểu!”La Huy gật đầu, đảo mắt, nhìn thấy Lạc Vinh Quang từ lầu hai đi xuống, sắc mặt lập tức thay đổi!“Gia chủ La, chúc mừng, chúc mừng, sau này chúng ta đã là người một nhà rồi!”Lạc Vinh Quang phớt lờ những người khách xung quanh và đi thẳng tới chỗ La Vạn Sơn.Khóe miệng tươi cười, thần thái ngời ngời!“Ông cụ Lạc nói đi đâu thế, nếu đã là người một nhà, cứ gọi tôi Vạn Sơn là được rồi!”La Vạn Sơn cười vẫy tay, ánh mắt tinh ranh.“Phải phải, là tôi hồ đồ rồi. Từ nay về sau chúng ta đã là người một nhà. Chúng tôi còn phải nhờ Vạn Sơn quan tâm đến cả nhà già đây nữa mà!”Lạc Vinh Quang mắt sáng lên, đây chính là những gì ông ta đang chờ đợi!Để có thể móc nối quan hệ được với nhà họ La, ông ta đã phải bỏ ra không ít công sức.“Ông cụ đừng lo, đây là chuyện đương nhiên rồi!”La Vạn Sơn mỉm cười: “Có điều, cuộc hôn nhân này…”“Vạn Sơn đừng lo!”, Lạc Vinh Quang cười: “Ông nhìn đi, không phải cô dâu đã đến rồi đây sao!”Mọi người nhìn theo ánh mắt của ông cụ và nhìn thấy Lạc Tuyết với bộ váy cưới truyền thống màu đỏ, từng bước đi tới sảnh với sự giúp đỡ của mẹ cô là Chu Cầm!Chỉ trong khoảnh khắc, cô đã thu hút sự chú ý của mọi người!Dù sao thì vẻ đẹp của Lạc Tuyết cũng nổi tiếng ở Tân Hải.Ngoài ra, với tư cách là nhị tiểu thư của nhà họ Lạc, bốn năm trước, cô là mục tiêu của hầu hết các cậu chủ ở Tân Hải!Nhưng một tiên nữ như vậy lại mang thai trước khi kết hôn.Đến nay, con gái cô đã bốn tuổi rồi.Ngoại trừ La Huy, thực sự không có mấy cậu chủ muốn lấy cô.“Ha ha ha, tốt lắm, tốt lắm! Huy à, còn chần chờ gì nữa? Sau khi bái đường, cô ấy chính là con dâu của nhà họ La chúng ta rồi!”

Chương 10