Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…

Chương 49

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 49 Tiếp rượu.“Trương Thành, mau lau kẻ mắt của cậuđi, bánh bèo quá, nhìn anh rể kìa, đó mớiđúng là đàn ông.” Người đẹp chân dàiTôn Lam sải bước đi tới, nhìn TrươngThành khinh thường.Trương Thành không vui hừ một tiếng,chẳng nói gì, cậu ta nhìn bóng dángbước đi như bay của Trương Thác, nghĩđợi lát nữa nên trả thù thế nào, khỏe thìsao chứ? Nhìn quần áo mặc trên ngườithì biết ngay là kẻ số nghèo khổiCó sự giúp đỡ của Trương Thác, ba côgái vốn nên tốn cả nửa ngày mới có thểchuyển hành lý xong, bây giờ đi mộtchuyến đã hoàn thành rồi.Từ Uyển dọn dẹp lại căn phòng, nói vớiTrương Thác: “Anh rể, em bảo với chịmời anh ăn một bữa cơm tối, anh nểmặt em chút nhé.”“Ha ha, được.” Trương Thác cười to haitiếng rồi gật đầu.Anh có thể nhìn ra, so với hai anh họ củaLâm Ngữ Lam, Từ Uyển này cũng đượclắm, là em họ của Lâm Ngữ Lam, giacảnh của Từ Uyển tuyệt đối không phảitầm thường, nhưng nhìn cách ăn mặccủa cô ấy thì là quần áo bình thườngmột hai trăm tệ một cái, cũng không hềphách lối khoe khoang, với gia đình củaTừ Uyển, Mercedes gì đó nói mua thìmua, nấu cô ấy thật muốn khoe khoang,‘Trương Thành kia là cái thá gì chứ?Quan hệ của Trương Khiết, Tôn Lam vàTừ Uyển rất tốt, Từ Uyển gọi TrươngThác là anh rể, hai người đẹp này cũnggọi theo cô ấy.“Anh rể, vóc dáng của anh đẹp như vậykhông đi làm người mẫu đúng là đángtiếc, vóc dáng của người mẫu nam trongcông ty bọn em còn không bằng mộtnửa của anh đâu! Anh luyện tập thế nàovậy?” Tôn Lam nhìn cơ bắp lộ ra trêncánh tay Trương Thác, khuôn mặt ửngđỏ.“Anh á?” Trương Thác nhìn hai cánh taycủa mình, nói thật, anh cũng không cố ýrèn luyện cơ thể, cơ bắp cân xứng nàyđều là bị ép luyện ra, nếu người kháccũng ngày ngày sống trong sinh tử, chắcchăn người đó cũng sẽ có thân thể nhưvậy, theo đuổi sức mạnh cả người chứkhông phải chỉ cần mỹ cảm như ngườimẫu, loại cơ bắp do hoóc-môn nhìnnhiều sẽ cảm thấy hơi phản cảm, còn cơbắp trên người Trương Thác thì khiếnngười ta si mê.“Được rồi, anh rể là người có vợ rồi, cậuđừng có u mê nữa, chúng ta đi ăn cơmnhanh thôi!” Người đẹp tóc ngắn TrươngKhiết kéo Tôn Lam đi tới cổng trường.Trương Khiết có một chiếc CRV đỗ ởcon đường đối diện trường học, theocách nói của Trương Khiết, cô ấy khôngthích cảm giác khiến người khác chú ý,xe này là phương tiện ba mẹ mua chođể đi lại, không phải dùng để khoekhoang.Trương Thác cảm thán một tiếng, thậtđúng là vật hợp theo loài, tính cách củacô gái Trương Khiết này đúng là giốngTừ Uyển như đúc, chỉ là Từ Uyển chegiấu tốt hơn Trương Khiết một chút,hoàn toàn không tiết lộ gia thế, ngay cảngười chị như thần tiên kia của mình, TừUyển cũng không nói thân phận cụ thểvới bạn cùng phòng.Ba cô gái vốn đã đặt xong một nhà ăn,kết quả trên đường đi, Tôn Lam nhậnđược một cuộc điện thoại làm cho mọingười thay đổi đích đến.“Tôn Lam, ý cậu là cứ cách một khoảngthời gian, giám đốc của cậu sẽ chọn vàingười mẫu đi ăn cơm với mấy ông chủkia hả?” Trương Khiết đang lái xv, khuônmặt lộ vẻ bất mãn.“Ừm” Tôn Lam khẽ cắn môi, gật đầu:“Lúc trước có mấy cô gái không đi, ngàyhôm sau đã bị đuổi rồi, ngay cả mộttháng tiền lương cũng không cho phát,nhưng đi để làm gì thì trong lòng bọn tớđều hiểu rõ.”“Đúng là bắt nạt người khác!” TrươngKhiết võ một cái lên tay lái, tiếng còi xevang lên: “Đi, hôm nay tớ muốn đi xemthử rốt cuộc là ông chủ gì mà hách dịchnhư vậy!”“Hay chúng ta đừng đi, quá lắm tớkhông làm nữa là được, mấy người bọnhọ có thế lực, lúc trước có cô gái vì bấtmãn mà tố cáo bọn họ, cuối cùng nhàcũng bị đốt luôn.” Trên khuôn mặt xinhđẹp của Tôn Lam lộ vẻ lo lắng, nhưng cóthể nhìn ra trong lòng cô vẫn rất sợ quảnlý đó của mình.“Không làm nữa? Dựa vào cái gì màkhông làm nữa? Lúc đầu cậu tốn baonhiêu sức mới vào được công ty ngườimẫu này, không phải bọn họ còn tiền haishow chưa trả cho cậu sao? Tớ xem thửhôm nay bọn họ có thể làm thế nào!”Trương Khiết tức giận đạp chân ga, CRVchạy như bay trên đường, có thể thấytính cách của cô gái này cũng khá nóngnảy.Từ Uyển và Trương Thác ngồi ở ghế sau,‘Từ Uyển cười với Trương Thác, nhỏgiọng nói: “Anh rể, gia cảnh của TônLam không được tốt, học phí hàng nămcậu ấy đều tự mình kiếm, cho nên côngviệc này rất quan trọng với cậu ấy, côngty của bọn họ cứ luôn nợ tiền lương, bâygiờ lại lấy chuyện này ra để uy hiếp.”Trương Thác gật đầu: “Vậy đi xem thửđi, đều là bạn bè, có thể giúp thì giúp.”“Vâng.” Từ Uyển híp mắt, khoảnh khắccô thấy Trương Thác gật đầu, lập tứccảm thấy chuyện lần này có người đểdựa vào rồi.Tiên Vị Lâu là nhà hàng hải sản khá nổitiếng ở Ngân Châu, ở thành phố gần khuvực Tây Bắc như Ngân Châu, giá hải sảnvô cùng đắt đỏ, người có thể ăn mộtbữa ở Tiên Vị Lâu, còn gọi hải sản đầymột bàn, thì chắc chắn trong túi khôngthiếu tiền.Một chiếc Honda CRV dừng lại ở bãi đỗxe của Tiên Vị Lâu, Trương Thác và bacô gái bước xuống xe, sải bước vàotrong.Cách trang trí của Tiên Vị Lâu mang lạicho người ta cảm giác xa hoa nguy ngalộng lẫy ngay cái nhìn đầu tiên, vừa vàocửa đã có thể nhìn thấy một ngọn núigiả chễm chệ trong đại sảnh khách sạn,dưới chân núi có nước, trong nước cómột vài loại cá quý đang bơi, nếu cóngười gọi cơm, những nguyên liệu nàyđều mổ sống tại chỗ, càng có phongcách như thế càng chứng tỏ sự đắt đỏ ởnơi này.Giám đốc của Tôn Lam đã chia sẻ vị trícủa phòng bao cho cô ấy, phòng bao888 ở tầng ba, chỉ nhìn số phòng bao.này cũng có thể nhận ra địa vị của ngườiăn cơm bên trong.Trương Khiết nổi giận đùng đùng đi đầutiên; vừa đến lầu ba đã có thể nghe thấytiếng cười duyên dáng của phụ nữ vàtiếng cười thô tục của đàn ông vọng lạitừ trong phòng bao.Trương Khiết nghe thấy tiếng cười này,cơn giận trong lòng càng dữ dội hơn,thậm chí cô còn có thể nghĩ tới nếu hômnay một mình Tôn Lam đi vào đây sẽ thếnào, bị đám người bên trong đó ép uốngrượu rồi dẫn đi? Nếu không đến thì bịđuổi việc, tiền lương bị nợ lúc trướccũng không lấy lại được, đây rõ ràng làbắt nạt người khác.Trương Khiết chuẩn bị đẩy cửa phòngbao ra thì bị Tôn Lam ngăn cản.Tôn Lam sợ sệt nhìn Trương Khiết, lắcđầu nói: “Hay là thôi đi, nghe tiếng bêntrong hình như có rất nhiều người, tớ đivào uống dăm ly với bọn họ rồi đi”“Đừng ngốc nghếch nữa, đám người cặnbã này có thể uy hiếp cậu tới đây, sao cóthể tùy tiện để cậu đi chứ? Hôm nay tớphải lấy lại công bằng cho cậu.” TrươngKhiết không để ý đến lời can ngăn củaTôn Lam, đẩy Tôn Lam ra.Là bạn thân của Tôn Lam, Trương Khiếthiểu rất rõ Tôn Lam là loại người gì, vớikhuôn mặt V-line tuyệt mỹ và dángngười cao gầy của Tôn Lam, người theođuổi cô ấy trong trường học rất nhiều,trong đó không thiếu con nhà giàu, cũngcó người giàu có ngoài trường học,nhưng chưa từng thấy Tôn Lam thânthiết với ai, trước giờ cô ấy đều tự kiếmtiền nuôi sống mình.Vì thế, Trương Khiết tuyệt đối không chophép Tôn Lam bị bắt nạt như vậy.Trương Khiết đưa tay đẩy cửa phòngbao trước mặt ra, mọi thứ đập vào mắtkhiến ánh mắt Trương Khiết bùng lênlửa giận.

Chương 49 Tiếp rượu.

“Trương Thành, mau lau kẻ mắt của cậu

đi, bánh bèo quá, nhìn anh rể kìa, đó mới

đúng là đàn ông.” Người đẹp chân dài

Tôn Lam sải bước đi tới, nhìn Trương

Thành khinh thường.

Trương Thành không vui hừ một tiếng,

chẳng nói gì, cậu ta nhìn bóng dáng

bước đi như bay của Trương Thác, nghĩ

đợi lát nữa nên trả thù thế nào, khỏe thì

sao chứ? Nhìn quần áo mặc trên người

thì biết ngay là kẻ số nghèo khổi

Có sự giúp đỡ của Trương Thác, ba cô

gái vốn nên tốn cả nửa ngày mới có thể

chuyển hành lý xong, bây giờ đi một

chuyến đã hoàn thành rồi.

Từ Uyển dọn dẹp lại căn phòng, nói với

Trương Thác: “Anh rể, em bảo với chị

mời anh ăn một bữa cơm tối, anh nể

mặt em chút nhé.”

“Ha ha, được.” Trương Thác cười to hai

tiếng rồi gật đầu.

Anh có thể nhìn ra, so với hai anh họ của

Lâm Ngữ Lam, Từ Uyển này cũng được

lắm, là em họ của Lâm Ngữ Lam, gia

cảnh của Từ Uyển tuyệt đối không phải

tầm thường, nhưng nhìn cách ăn mặc

của cô ấy thì là quần áo bình thường

một hai trăm tệ một cái, cũng không hề

phách lối khoe khoang, với gia đình của

Từ Uyển, Mercedes gì đó nói mua thì

mua, nấu cô ấy thật muốn khoe khoang,

‘Trương Thành kia là cái thá gì chứ?

Quan hệ của Trương Khiết, Tôn Lam và

Từ Uyển rất tốt, Từ Uyển gọi Trương

Thác là anh rể, hai người đẹp này cũng

gọi theo cô ấy.

“Anh rể, vóc dáng của anh đẹp như vậy

không đi làm người mẫu đúng là đáng

tiếc, vóc dáng của người mẫu nam trong

công ty bọn em còn không bằng một

nửa của anh đâu! Anh luyện tập thế nào

vậy?” Tôn Lam nhìn cơ bắp lộ ra trên

cánh tay Trương Thác, khuôn mặt ửng

đỏ.

“Anh á?” Trương Thác nhìn hai cánh tay

của mình, nói thật, anh cũng không cố ý

rèn luyện cơ thể, cơ bắp cân xứng này

đều là bị ép luyện ra, nếu người khác

cũng ngày ngày sống trong sinh tử, chắc

chăn người đó cũng sẽ có thân thể như

vậy, theo đuổi sức mạnh cả người chứ

không phải chỉ cần mỹ cảm như người

mẫu, loại cơ bắp do hoóc-môn nhìn

nhiều sẽ cảm thấy hơi phản cảm, còn cơ

bắp trên người Trương Thác thì khiến

người ta si mê.

“Được rồi, anh rể là người có vợ rồi, cậu

đừng có u mê nữa, chúng ta đi ăn cơm

nhanh thôi!” Người đẹp tóc ngắn Trương

Khiết kéo Tôn Lam đi tới cổng trường.

Trương Khiết có một chiếc CRV đỗ ở

con đường đối diện trường học, theo

cách nói của Trương Khiết, cô ấy không

thích cảm giác khiến người khác chú ý,

xe này là phương tiện ba mẹ mua cho

để đi lại, không phải dùng để khoe

khoang.

Trương Thác cảm thán một tiếng, thật

đúng là vật hợp theo loài, tính cách của

cô gái Trương Khiết này đúng là giống

Từ Uyển như đúc, chỉ là Từ Uyển che

giấu tốt hơn Trương Khiết một chút,

hoàn toàn không tiết lộ gia thế, ngay cả

người chị như thần tiên kia của mình, Từ

Uyển cũng không nói thân phận cụ thể

với bạn cùng phòng.

Ba cô gái vốn đã đặt xong một nhà ăn,

kết quả trên đường đi, Tôn Lam nhận

được một cuộc điện thoại làm cho mọi

người thay đổi đích đến.

“Tôn Lam, ý cậu là cứ cách một khoảng

thời gian, giám đốc của cậu sẽ chọn vài

người mẫu đi ăn cơm với mấy ông chủ

kia hả?” Trương Khiết đang lái xv, khuôn

mặt lộ vẻ bất mãn.

“Ừm” Tôn Lam khẽ cắn môi, gật đầu:

“Lúc trước có mấy cô gái không đi, ngày

hôm sau đã bị đuổi rồi, ngay cả một

tháng tiền lương cũng không cho phát,

nhưng đi để làm gì thì trong lòng bọn tớ

đều hiểu rõ.”

“Đúng là bắt nạt người khác!” Trương

Khiết võ một cái lên tay lái, tiếng còi xe

vang lên: “Đi, hôm nay tớ muốn đi xem

thử rốt cuộc là ông chủ gì mà hách dịch

như vậy!”

“Hay chúng ta đừng đi, quá lắm tớ

không làm nữa là được, mấy người bọn

họ có thế lực, lúc trước có cô gái vì bất

mãn mà tố cáo bọn họ, cuối cùng nhà

cũng bị đốt luôn.” Trên khuôn mặt xinh

đẹp của Tôn Lam lộ vẻ lo lắng, nhưng có

thể nhìn ra trong lòng cô vẫn rất sợ quản

lý đó của mình.

“Không làm nữa? Dựa vào cái gì mà

không làm nữa? Lúc đầu cậu tốn bao

nhiêu sức mới vào được công ty người

mẫu này, không phải bọn họ còn tiền hai

show chưa trả cho cậu sao? Tớ xem thử

hôm nay bọn họ có thể làm thế nào!”

Trương Khiết tức giận đạp chân ga, CRV

chạy như bay trên đường, có thể thấy

tính cách của cô gái này cũng khá nóng

nảy.

Từ Uyển và Trương Thác ngồi ở ghế sau,

‘Từ Uyển cười với Trương Thác, nhỏ

giọng nói: “Anh rể, gia cảnh của Tôn

Lam không được tốt, học phí hàng năm

cậu ấy đều tự mình kiếm, cho nên công

việc này rất quan trọng với cậu ấy, công

ty của bọn họ cứ luôn nợ tiền lương, bây

giờ lại lấy chuyện này ra để uy hiếp.”

Trương Thác gật đầu: “Vậy đi xem thử

đi, đều là bạn bè, có thể giúp thì giúp.”

“Vâng.” Từ Uyển híp mắt, khoảnh khắc

cô thấy Trương Thác gật đầu, lập tức

cảm thấy chuyện lần này có người để

dựa vào rồi.

Tiên Vị Lâu là nhà hàng hải sản khá nổi

tiếng ở Ngân Châu, ở thành phố gần khu

vực Tây Bắc như Ngân Châu, giá hải sản

vô cùng đắt đỏ, người có thể ăn một

bữa ở Tiên Vị Lâu, còn gọi hải sản đầy

một bàn, thì chắc chắn trong túi không

thiếu tiền.

Một chiếc Honda CRV dừng lại ở bãi đỗ

xe của Tiên Vị Lâu, Trương Thác và ba

cô gái bước xuống xe, sải bước vào

trong.

Cách trang trí của Tiên Vị Lâu mang lại

cho người ta cảm giác xa hoa nguy nga

lộng lẫy ngay cái nhìn đầu tiên, vừa vào

cửa đã có thể nhìn thấy một ngọn núi

giả chễm chệ trong đại sảnh khách sạn,

dưới chân núi có nước, trong nước có

một vài loại cá quý đang bơi, nếu có

người gọi cơm, những nguyên liệu này

đều mổ sống tại chỗ, càng có phong

cách như thế càng chứng tỏ sự đắt đỏ ở

nơi này.

Giám đốc của Tôn Lam đã chia sẻ vị trí

của phòng bao cho cô ấy, phòng bao

888 ở tầng ba, chỉ nhìn số phòng bao.

này cũng có thể nhận ra địa vị của người

ăn cơm bên trong.

Trương Khiết nổi giận đùng đùng đi đầu

tiên; vừa đến lầu ba đã có thể nghe thấy

tiếng cười duyên dáng của phụ nữ và

tiếng cười thô tục của đàn ông vọng lại

từ trong phòng bao.

Trương Khiết nghe thấy tiếng cười này,

cơn giận trong lòng càng dữ dội hơn,

thậm chí cô còn có thể nghĩ tới nếu hôm

nay một mình Tôn Lam đi vào đây sẽ thế

nào, bị đám người bên trong đó ép uống

rượu rồi dẫn đi? Nếu không đến thì bị

đuổi việc, tiền lương bị nợ lúc trước

cũng không lấy lại được, đây rõ ràng là

bắt nạt người khác.

Trương Khiết chuẩn bị đẩy cửa phòng

bao ra thì bị Tôn Lam ngăn cản.

Tôn Lam sợ sệt nhìn Trương Khiết, lắc

đầu nói: “Hay là thôi đi, nghe tiếng bên

trong hình như có rất nhiều người, tớ đi

vào uống dăm ly với bọn họ rồi đi”

“Đừng ngốc nghếch nữa, đám người cặn

bã này có thể uy hiếp cậu tới đây, sao có

thể tùy tiện để cậu đi chứ? Hôm nay tớ

phải lấy lại công bằng cho cậu.” Trương

Khiết không để ý đến lời can ngăn của

Tôn Lam, đẩy Tôn Lam ra.

Là bạn thân của Tôn Lam, Trương Khiết

hiểu rất rõ Tôn Lam là loại người gì, với

khuôn mặt V-line tuyệt mỹ và dáng

người cao gầy của Tôn Lam, người theo

đuổi cô ấy trong trường học rất nhiều,

trong đó không thiếu con nhà giàu, cũng

có người giàu có ngoài trường học,

nhưng chưa từng thấy Tôn Lam thân

thiết với ai, trước giờ cô ấy đều tự kiếm

tiền nuôi sống mình.

Vì thế, Trương Khiết tuyệt đối không cho

phép Tôn Lam bị bắt nạt như vậy.

Trương Khiết đưa tay đẩy cửa phòng

bao trước mặt ra, mọi thứ đập vào mắt

khiến ánh mắt Trương Khiết bùng lên

lửa giận.

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 49 Tiếp rượu.“Trương Thành, mau lau kẻ mắt của cậuđi, bánh bèo quá, nhìn anh rể kìa, đó mớiđúng là đàn ông.” Người đẹp chân dàiTôn Lam sải bước đi tới, nhìn TrươngThành khinh thường.Trương Thành không vui hừ một tiếng,chẳng nói gì, cậu ta nhìn bóng dángbước đi như bay của Trương Thác, nghĩđợi lát nữa nên trả thù thế nào, khỏe thìsao chứ? Nhìn quần áo mặc trên ngườithì biết ngay là kẻ số nghèo khổiCó sự giúp đỡ của Trương Thác, ba côgái vốn nên tốn cả nửa ngày mới có thểchuyển hành lý xong, bây giờ đi mộtchuyến đã hoàn thành rồi.Từ Uyển dọn dẹp lại căn phòng, nói vớiTrương Thác: “Anh rể, em bảo với chịmời anh ăn một bữa cơm tối, anh nểmặt em chút nhé.”“Ha ha, được.” Trương Thác cười to haitiếng rồi gật đầu.Anh có thể nhìn ra, so với hai anh họ củaLâm Ngữ Lam, Từ Uyển này cũng đượclắm, là em họ của Lâm Ngữ Lam, giacảnh của Từ Uyển tuyệt đối không phảitầm thường, nhưng nhìn cách ăn mặccủa cô ấy thì là quần áo bình thườngmột hai trăm tệ một cái, cũng không hềphách lối khoe khoang, với gia đình củaTừ Uyển, Mercedes gì đó nói mua thìmua, nấu cô ấy thật muốn khoe khoang,‘Trương Thành kia là cái thá gì chứ?Quan hệ của Trương Khiết, Tôn Lam vàTừ Uyển rất tốt, Từ Uyển gọi TrươngThác là anh rể, hai người đẹp này cũnggọi theo cô ấy.“Anh rể, vóc dáng của anh đẹp như vậykhông đi làm người mẫu đúng là đángtiếc, vóc dáng của người mẫu nam trongcông ty bọn em còn không bằng mộtnửa của anh đâu! Anh luyện tập thế nàovậy?” Tôn Lam nhìn cơ bắp lộ ra trêncánh tay Trương Thác, khuôn mặt ửngđỏ.“Anh á?” Trương Thác nhìn hai cánh taycủa mình, nói thật, anh cũng không cố ýrèn luyện cơ thể, cơ bắp cân xứng nàyđều là bị ép luyện ra, nếu người kháccũng ngày ngày sống trong sinh tử, chắcchăn người đó cũng sẽ có thân thể nhưvậy, theo đuổi sức mạnh cả người chứkhông phải chỉ cần mỹ cảm như ngườimẫu, loại cơ bắp do hoóc-môn nhìnnhiều sẽ cảm thấy hơi phản cảm, còn cơbắp trên người Trương Thác thì khiếnngười ta si mê.“Được rồi, anh rể là người có vợ rồi, cậuđừng có u mê nữa, chúng ta đi ăn cơmnhanh thôi!” Người đẹp tóc ngắn TrươngKhiết kéo Tôn Lam đi tới cổng trường.Trương Khiết có một chiếc CRV đỗ ởcon đường đối diện trường học, theocách nói của Trương Khiết, cô ấy khôngthích cảm giác khiến người khác chú ý,xe này là phương tiện ba mẹ mua chođể đi lại, không phải dùng để khoekhoang.Trương Thác cảm thán một tiếng, thậtđúng là vật hợp theo loài, tính cách củacô gái Trương Khiết này đúng là giốngTừ Uyển như đúc, chỉ là Từ Uyển chegiấu tốt hơn Trương Khiết một chút,hoàn toàn không tiết lộ gia thế, ngay cảngười chị như thần tiên kia của mình, TừUyển cũng không nói thân phận cụ thểvới bạn cùng phòng.Ba cô gái vốn đã đặt xong một nhà ăn,kết quả trên đường đi, Tôn Lam nhậnđược một cuộc điện thoại làm cho mọingười thay đổi đích đến.“Tôn Lam, ý cậu là cứ cách một khoảngthời gian, giám đốc của cậu sẽ chọn vàingười mẫu đi ăn cơm với mấy ông chủkia hả?” Trương Khiết đang lái xv, khuônmặt lộ vẻ bất mãn.“Ừm” Tôn Lam khẽ cắn môi, gật đầu:“Lúc trước có mấy cô gái không đi, ngàyhôm sau đã bị đuổi rồi, ngay cả mộttháng tiền lương cũng không cho phát,nhưng đi để làm gì thì trong lòng bọn tớđều hiểu rõ.”“Đúng là bắt nạt người khác!” TrươngKhiết võ một cái lên tay lái, tiếng còi xevang lên: “Đi, hôm nay tớ muốn đi xemthử rốt cuộc là ông chủ gì mà hách dịchnhư vậy!”“Hay chúng ta đừng đi, quá lắm tớkhông làm nữa là được, mấy người bọnhọ có thế lực, lúc trước có cô gái vì bấtmãn mà tố cáo bọn họ, cuối cùng nhàcũng bị đốt luôn.” Trên khuôn mặt xinhđẹp của Tôn Lam lộ vẻ lo lắng, nhưng cóthể nhìn ra trong lòng cô vẫn rất sợ quảnlý đó của mình.“Không làm nữa? Dựa vào cái gì màkhông làm nữa? Lúc đầu cậu tốn baonhiêu sức mới vào được công ty ngườimẫu này, không phải bọn họ còn tiền haishow chưa trả cho cậu sao? Tớ xem thửhôm nay bọn họ có thể làm thế nào!”Trương Khiết tức giận đạp chân ga, CRVchạy như bay trên đường, có thể thấytính cách của cô gái này cũng khá nóngnảy.Từ Uyển và Trương Thác ngồi ở ghế sau,‘Từ Uyển cười với Trương Thác, nhỏgiọng nói: “Anh rể, gia cảnh của TônLam không được tốt, học phí hàng nămcậu ấy đều tự mình kiếm, cho nên côngviệc này rất quan trọng với cậu ấy, côngty của bọn họ cứ luôn nợ tiền lương, bâygiờ lại lấy chuyện này ra để uy hiếp.”Trương Thác gật đầu: “Vậy đi xem thửđi, đều là bạn bè, có thể giúp thì giúp.”“Vâng.” Từ Uyển híp mắt, khoảnh khắccô thấy Trương Thác gật đầu, lập tứccảm thấy chuyện lần này có người đểdựa vào rồi.Tiên Vị Lâu là nhà hàng hải sản khá nổitiếng ở Ngân Châu, ở thành phố gần khuvực Tây Bắc như Ngân Châu, giá hải sảnvô cùng đắt đỏ, người có thể ăn mộtbữa ở Tiên Vị Lâu, còn gọi hải sản đầymột bàn, thì chắc chắn trong túi khôngthiếu tiền.Một chiếc Honda CRV dừng lại ở bãi đỗxe của Tiên Vị Lâu, Trương Thác và bacô gái bước xuống xe, sải bước vàotrong.Cách trang trí của Tiên Vị Lâu mang lạicho người ta cảm giác xa hoa nguy ngalộng lẫy ngay cái nhìn đầu tiên, vừa vàocửa đã có thể nhìn thấy một ngọn núigiả chễm chệ trong đại sảnh khách sạn,dưới chân núi có nước, trong nước cómột vài loại cá quý đang bơi, nếu cóngười gọi cơm, những nguyên liệu nàyđều mổ sống tại chỗ, càng có phongcách như thế càng chứng tỏ sự đắt đỏ ởnơi này.Giám đốc của Tôn Lam đã chia sẻ vị trícủa phòng bao cho cô ấy, phòng bao888 ở tầng ba, chỉ nhìn số phòng bao.này cũng có thể nhận ra địa vị của ngườiăn cơm bên trong.Trương Khiết nổi giận đùng đùng đi đầutiên; vừa đến lầu ba đã có thể nghe thấytiếng cười duyên dáng của phụ nữ vàtiếng cười thô tục của đàn ông vọng lạitừ trong phòng bao.Trương Khiết nghe thấy tiếng cười này,cơn giận trong lòng càng dữ dội hơn,thậm chí cô còn có thể nghĩ tới nếu hômnay một mình Tôn Lam đi vào đây sẽ thếnào, bị đám người bên trong đó ép uốngrượu rồi dẫn đi? Nếu không đến thì bịđuổi việc, tiền lương bị nợ lúc trướccũng không lấy lại được, đây rõ ràng làbắt nạt người khác.Trương Khiết chuẩn bị đẩy cửa phòngbao ra thì bị Tôn Lam ngăn cản.Tôn Lam sợ sệt nhìn Trương Khiết, lắcđầu nói: “Hay là thôi đi, nghe tiếng bêntrong hình như có rất nhiều người, tớ đivào uống dăm ly với bọn họ rồi đi”“Đừng ngốc nghếch nữa, đám người cặnbã này có thể uy hiếp cậu tới đây, sao cóthể tùy tiện để cậu đi chứ? Hôm nay tớphải lấy lại công bằng cho cậu.” TrươngKhiết không để ý đến lời can ngăn củaTôn Lam, đẩy Tôn Lam ra.Là bạn thân của Tôn Lam, Trương Khiếthiểu rất rõ Tôn Lam là loại người gì, vớikhuôn mặt V-line tuyệt mỹ và dángngười cao gầy của Tôn Lam, người theođuổi cô ấy trong trường học rất nhiều,trong đó không thiếu con nhà giàu, cũngcó người giàu có ngoài trường học,nhưng chưa từng thấy Tôn Lam thânthiết với ai, trước giờ cô ấy đều tự kiếmtiền nuôi sống mình.Vì thế, Trương Khiết tuyệt đối không chophép Tôn Lam bị bắt nạt như vậy.Trương Khiết đưa tay đẩy cửa phòngbao trước mặt ra, mọi thứ đập vào mắtkhiến ánh mắt Trương Khiết bùng lênlửa giận.

Chương 49