Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 392: Tìm Cách Để Thoát
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tô Minh hỏi, thế nào là vật thể quy luật?Ông lão đáp: "Chính là vừa sinh ra đã hoàn toàn lĩnh ngộ được một quy luật nào đó”.Tô Minh lại hỏi: "Quy luật đó rất mạnh sao?"Ông lão nói: "Quy luật rất mạnh, đặc biệt có năm quy luật mạnh nhất là quy luật không gian, thời gian, âm dương, luân hồi và sức mạnh.Trong đó có quy luật thời gian và quy luật luân hồi là phức tạp nhất, sau đó đến quy luật không gian, rồi đếnquy luật âm dương, cuối cùng là quy luật sức mạnh"."Haiz!", Tô Minh không khỏi thở dài.Muốn lĩnh ngộ được quy luật không gian không phải là điều dễ dàng, chí ít là vô cùng khó trong một thời gian ngắn, còn khó hơn việc người bình thường muốn trúng được giải nhất xổ số.Nhưng có khó đến đâu thì cũng phải thử."Trước tiên hãy bắt đầu từ việc cảm nhận không khí lưu động”, Tô Minh đề ra mục tiêu nhỏ.Đồng thời lúc này..."Báo cáo thái thượng trưởng lão! Chúng tôi đã tìm ra Bát Môn Lục, tìm được thông tin có liên quan đến tháp Bát Môn Quang", bốn vị chấp sự của Cổ Tịch các phấn khích đi đến bên cạnh tháp Bát Môn Quang và nói với ông Châu cũng đang nghiên cứu về tháp."Ồ? Trong đó nói thế nào?”"Trong tháp Bát Môn Quang có tám cửa, lần lượt đại diện cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng", người đứngđầu trong bốn vị chấp sự hùng hồn nói: "Đây là tám loại thuộc tính, nó đều có màu sắc đại diện riêng .Nói xong, ông ta chỉ vào tám ánh sáng với tám màu khác nhau trên tháp Bát Môn Quang."Như màu đỏ đại diện cho lửa, màu vàng đại diện cho kim loại, màu tím đại diện cho sấm sét:.”"Thì ra là vậy! Nói tiếp đi", ông Châu nhìn chằm chằm vào tháp Bát Môn Quang, trong ánh mắt dường như hiếu ra gì đó."Tháp Bát Môn Quang này có sức giam giữ vô cùng khủng khiếp.Nếu thằng nhóc đó bị nhốt trong đó, không có điều gì bất trắc thì nó sẽ bị nhốt trong đó cả đời.Theo như ghi chép trong Bát Môn Lục thì từng có không dưới 100 tu giá võ đao ỏcảnh giới tôn giả bị nhốt ở đây.Thậm chí còn có hơn chục tu giả võ đạo ở cảnh giới trên cảnh giới tôn giả cũng bị nhốt ở đây, nhưng không có ai có thể ra ngoài, đều chết hết ở đó.Vì vậy, thằng ranh đó có chết thì cũng không thể thoát ra được"."Ha ha...!Thì ra là vậy", ông Châu bật cười tàn nhẫn, nói: "Thằng ranh! Cho mày phát điên lên"."Ngoài ra, còn có thể khởi động tám cửa tấn công", người đứng đầu chấp sự nói: "Tiếc là phải cần có một số bảo vật để làm lực xoay chuyển", nói xong ông ta chỉ về những chỗ lõmtrên tám cửa ở tháp Bát Môn Quang, nói: "Nếu như có thể đặt bảo vật vào mỗi chỗ lõm này thì những cửa này sẽ tấn công người ở trong tháp, đó là sức tấn công vô cùng khủng khiếp"."Bảo vật có thuộc tính riêng ư?", ông Châu lẩm bẩm nói.Mặc dù Tô Minh chết trong tháp thì rất vui nhưng ngộ nhỡ có gì bất trắc thì sao? Ngộ nhỡ thằng nhóc đó tìm ra cách đế thoát ra thì sao?
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tô Minh hỏi, thế nào là vật thể quy luật?Ông lão đáp: "Chính là vừa sinh ra đã hoàn toàn lĩnh ngộ được một quy luật nào đó”.Tô Minh lại hỏi: "Quy luật đó rất mạnh sao?"Ông lão nói: "Quy luật rất mạnh, đặc biệt có năm quy luật mạnh nhất là quy luật không gian, thời gian, âm dương, luân hồi và sức mạnh.Trong đó có quy luật thời gian và quy luật luân hồi là phức tạp nhất, sau đó đến quy luật không gian, rồi đếnquy luật âm dương, cuối cùng là quy luật sức mạnh"."Haiz!", Tô Minh không khỏi thở dài.Muốn lĩnh ngộ được quy luật không gian không phải là điều dễ dàng, chí ít là vô cùng khó trong một thời gian ngắn, còn khó hơn việc người bình thường muốn trúng được giải nhất xổ số.Nhưng có khó đến đâu thì cũng phải thử."Trước tiên hãy bắt đầu từ việc cảm nhận không khí lưu động”, Tô Minh đề ra mục tiêu nhỏ.Đồng thời lúc này..."Báo cáo thái thượng trưởng lão! Chúng tôi đã tìm ra Bát Môn Lục, tìm được thông tin có liên quan đến tháp Bát Môn Quang", bốn vị chấp sự của Cổ Tịch các phấn khích đi đến bên cạnh tháp Bát Môn Quang và nói với ông Châu cũng đang nghiên cứu về tháp."Ồ? Trong đó nói thế nào?”"Trong tháp Bát Môn Quang có tám cửa, lần lượt đại diện cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng", người đứngđầu trong bốn vị chấp sự hùng hồn nói: "Đây là tám loại thuộc tính, nó đều có màu sắc đại diện riêng .Nói xong, ông ta chỉ vào tám ánh sáng với tám màu khác nhau trên tháp Bát Môn Quang."Như màu đỏ đại diện cho lửa, màu vàng đại diện cho kim loại, màu tím đại diện cho sấm sét:.”"Thì ra là vậy! Nói tiếp đi", ông Châu nhìn chằm chằm vào tháp Bát Môn Quang, trong ánh mắt dường như hiếu ra gì đó."Tháp Bát Môn Quang này có sức giam giữ vô cùng khủng khiếp.Nếu thằng nhóc đó bị nhốt trong đó, không có điều gì bất trắc thì nó sẽ bị nhốt trong đó cả đời.Theo như ghi chép trong Bát Môn Lục thì từng có không dưới 100 tu giá võ đao ỏcảnh giới tôn giả bị nhốt ở đây.Thậm chí còn có hơn chục tu giả võ đạo ở cảnh giới trên cảnh giới tôn giả cũng bị nhốt ở đây, nhưng không có ai có thể ra ngoài, đều chết hết ở đó.Vì vậy, thằng ranh đó có chết thì cũng không thể thoát ra được"."Ha ha...!Thì ra là vậy", ông Châu bật cười tàn nhẫn, nói: "Thằng ranh! Cho mày phát điên lên"."Ngoài ra, còn có thể khởi động tám cửa tấn công", người đứng đầu chấp sự nói: "Tiếc là phải cần có một số bảo vật để làm lực xoay chuyển", nói xong ông ta chỉ về những chỗ lõmtrên tám cửa ở tháp Bát Môn Quang, nói: "Nếu như có thể đặt bảo vật vào mỗi chỗ lõm này thì những cửa này sẽ tấn công người ở trong tháp, đó là sức tấn công vô cùng khủng khiếp"."Bảo vật có thuộc tính riêng ư?", ông Châu lẩm bẩm nói.Mặc dù Tô Minh chết trong tháp thì rất vui nhưng ngộ nhỡ có gì bất trắc thì sao? Ngộ nhỡ thằng nhóc đó tìm ra cách đế thoát ra thì sao?
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tô Minh hỏi, thế nào là vật thể quy luật?Ông lão đáp: "Chính là vừa sinh ra đã hoàn toàn lĩnh ngộ được một quy luật nào đó”.Tô Minh lại hỏi: "Quy luật đó rất mạnh sao?"Ông lão nói: "Quy luật rất mạnh, đặc biệt có năm quy luật mạnh nhất là quy luật không gian, thời gian, âm dương, luân hồi và sức mạnh.Trong đó có quy luật thời gian và quy luật luân hồi là phức tạp nhất, sau đó đến quy luật không gian, rồi đếnquy luật âm dương, cuối cùng là quy luật sức mạnh"."Haiz!", Tô Minh không khỏi thở dài.Muốn lĩnh ngộ được quy luật không gian không phải là điều dễ dàng, chí ít là vô cùng khó trong một thời gian ngắn, còn khó hơn việc người bình thường muốn trúng được giải nhất xổ số.Nhưng có khó đến đâu thì cũng phải thử."Trước tiên hãy bắt đầu từ việc cảm nhận không khí lưu động”, Tô Minh đề ra mục tiêu nhỏ.Đồng thời lúc này..."Báo cáo thái thượng trưởng lão! Chúng tôi đã tìm ra Bát Môn Lục, tìm được thông tin có liên quan đến tháp Bát Môn Quang", bốn vị chấp sự của Cổ Tịch các phấn khích đi đến bên cạnh tháp Bát Môn Quang và nói với ông Châu cũng đang nghiên cứu về tháp."Ồ? Trong đó nói thế nào?”"Trong tháp Bát Môn Quang có tám cửa, lần lượt đại diện cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng", người đứngđầu trong bốn vị chấp sự hùng hồn nói: "Đây là tám loại thuộc tính, nó đều có màu sắc đại diện riêng .Nói xong, ông ta chỉ vào tám ánh sáng với tám màu khác nhau trên tháp Bát Môn Quang."Như màu đỏ đại diện cho lửa, màu vàng đại diện cho kim loại, màu tím đại diện cho sấm sét:.”"Thì ra là vậy! Nói tiếp đi", ông Châu nhìn chằm chằm vào tháp Bát Môn Quang, trong ánh mắt dường như hiếu ra gì đó."Tháp Bát Môn Quang này có sức giam giữ vô cùng khủng khiếp.Nếu thằng nhóc đó bị nhốt trong đó, không có điều gì bất trắc thì nó sẽ bị nhốt trong đó cả đời.Theo như ghi chép trong Bát Môn Lục thì từng có không dưới 100 tu giá võ đao ỏcảnh giới tôn giả bị nhốt ở đây.Thậm chí còn có hơn chục tu giả võ đạo ở cảnh giới trên cảnh giới tôn giả cũng bị nhốt ở đây, nhưng không có ai có thể ra ngoài, đều chết hết ở đó.Vì vậy, thằng ranh đó có chết thì cũng không thể thoát ra được"."Ha ha...!Thì ra là vậy", ông Châu bật cười tàn nhẫn, nói: "Thằng ranh! Cho mày phát điên lên"."Ngoài ra, còn có thể khởi động tám cửa tấn công", người đứng đầu chấp sự nói: "Tiếc là phải cần có một số bảo vật để làm lực xoay chuyển", nói xong ông ta chỉ về những chỗ lõmtrên tám cửa ở tháp Bát Môn Quang, nói: "Nếu như có thể đặt bảo vật vào mỗi chỗ lõm này thì những cửa này sẽ tấn công người ở trong tháp, đó là sức tấn công vô cùng khủng khiếp"."Bảo vật có thuộc tính riêng ư?", ông Châu lẩm bẩm nói.Mặc dù Tô Minh chết trong tháp thì rất vui nhưng ngộ nhỡ có gì bất trắc thì sao? Ngộ nhỡ thằng nhóc đó tìm ra cách đế thoát ra thì sao?